Chương 35: Khách quý thứ ba
Triệu Tiềm đến trường quay ở thành phố D, vào phòng trang điểm chỉnh trang trước. Hắn không biết Đàm Lâm Kha đã đến hay chưa. Trong phòng trang điểm chỉ có Lương Tuấn, Lý Thu Hải cùng vài nhân viên công tác, bọn họ hình như vừa mới tới. Lương Tuấn nhìn thấy Triệu Tiềm, hỏi thăm hắn một chút, thần thái rất cung kính, chào một câu: “Triệu tổng!”. Triệu Tiềm đối với anh ta không có hảo cảm gì nhiều, chỉ quét mắt qua loa hai lần, sắc mặt anh ta không dễ nhìn cho lắm, có chút tái nhợt, tiều tụy, hai bọng mắt đen sì, dường như rất lâu rồi chưa được ngủ một giấc ngon lành. Lý Thu Hải ở bên cạnh thì dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, nghe thấy Lương Tuấn chào Triệu tổng cũng vội mở mắt ra chào hỏi Triệu Tiềm. Lý Thu Hải và Lục Thăng là bạn tốt, còn là minh tinh hot bên chỗ Cảnh Dương, Triệu Tiềm tuy không thân thiết nhưng cũng không tính xa lạ. Hắn đối với cậu tương đối hòa thuận, ngồi xuống cạnh, liếc mắt một cái cũng thấy thần sắc của cậu có chút mệt mỏi… Nghệ sĩ rất bận rộn, nhiều ngày không được ngủ đủ giấc nên thường xuyên ngủ gật. Nhưng thần sắc của Lý Thu Hải với Lương Tuấn rất khác biệt, cậu là uể oải, còn anh ta thì héo tàn. Triệu Tiềm không nhịn được nhìn anh ta nhiều hơn vài lần, thấy có chút không thích hợp. Lý Thu hải thấy hắn không đả động đến mình liền chui vào một góc ngủ gật tiếp. Nhân viên trang điểm giúp mọi người chỉnh trang sắc đẹp, giúp cậu làm tóc nhưng cô cứ nhắm mắt suốt, mãi đến khi được gọi thì mới phản ứng.
Mấy tiếng sau thì đoàn làm phim của Đàm Lâm Kha mới đến, bởi vì họ đến hơi muộn nên tổ đạo diễn liền gấp rút chuẩn bị quay chương trình. Đàm Lâm Kha đi trang điểm, Triệu Tiềm cũng trang điểm có nhìn cậu mấy lần, tuy không nói gì nhưng hắn cực kỳ hài lòng.
Thừa dịp còn chưa bắt đầu, mắt hắn xoay chuyển hai vòng, nhìn thấy Lý Thu Hải vừa còn đang ngủ gật nhận điện thoại, ậm ừ hai, ba tiếng liền đứng dậy khỏi ghế, vẫn còn rát buồn ngủ, tóc có chút rối, vừa ngáp vừa đi ra ngoài.
Dáng dấp lúc này của cậu ta so với sự chững chạc, trưởng thành trên TV kém hơn đến mười tám vạn dặm. Triệu Tiềm tặc lưỡi, đại minh tinh tỏa sáng trên đài cao thực ra cũng chỉ là người bình thường. Lục Thăng trước mắt công chúng rất suất khí, thành thục thì chỉ là một tên ăn hàng, thích bán manh ngu si. Lý Thu Hải kiêu ngạo trên màn ảnh thì trong hậu trường luôn ngái ngủ, ngáp ngáp. Chỉ có Đàm Lâm Kha nhà hắn là tốt nhất! Tính tình cậu kể là trên sân khấu hay dưới cánh gà đều chỉ có một!
Hắn nhĩ như vậy liền xoay đầu lại, nhìn thấy hành lang có một đám người đi tới… Cảnh Dương mặt một thân âu phục xám, bên cạnh mang theo bốn phụ tá cùng bảo tiêu, trên mặt treo nụ cười công nghiêp hướng bên này đi tới, từ chân tóc đến ngón chân đều được chải chuốt tỉ mỉ, cứ như sợ rằng người đi đường không nhận ra anh là ông chủ của công ty giải trí Kim Điệp, mười phần khí tràng cùng phong độ… Đối lập với một ông chủ Triệu không chút khí tràng lúc nào cũng ngơ ngác… Anh nhìn trái, nhìn phải, mục tiêu của Cảnh Dương không phải là hắn mà là Lý Thu Hải. Cậu đối với ông chủ nhà mình rõ ràng là không ưa, đối với anh vẫn là bản mặt ngái ngủ, qua loa hỏi thăm anh.
Cảnh Dương khẽ gật đầu với cậu, sau đó đưa mắt chuyển qua Triệu Tiềm.
Hắn nhịn không được phun một câu: “Lưu manh giả danh tri thức! Mặt người dạ thú!”
Cảnh Dương cùng Triệu Tiềm từ nhỏ đã nháo đến quen, những câu này chỉ có tác dụng chọc cười. Anh không tức giận, trái lại còn giả vờ giả vịt cảm thán: “Đây chính là một thế giới đầy sự giả dối!”, ngừng lại một chút, bổ sung: “Tôi thích cái từ ‘mặt người dạ thú’ của ông!”
Lý Thu Hải bên cạnh ngáp to.
Lý Thu Hải thực sự không cho Cảnh Dương mặt mũi, Triệu Tiềm không khỏi thấy buồn cười. Hắn nhìn hai người, hỏi: “Ông không phải là khách mời bí mật gì đó đi?”
Cảnh Dương vô cùng dứt khoát thừa nhận, chương trình mời nhà tài trợ vàng của “Đường Đao” là Triệu Tiềm thì tất nhiên cũng phải mời bên “Tuyết Phong” để không tắc trách.
Triệu Tiềm líu lưỡi: “Tôi không ngờ ông lại tham gia mấy chương trình này!”
… Đầu óc của Cảnh Dương rất bình thường, không sâu xa như ông chủ Triệu, lúc nào cũng thích đem bản thân ra mua vui cho thiên hạ.
Nhưng không ngờ anh nhướn mày, hỏi ngược: “Có kịch vui để xem thì làm sao mà không đến?”
Hắn nghi hoặc: “Kịch vui?”
Cảnh Dương nhìn hắn, hỏi ngược tiếp: “Ông có biết khách mời cuối cùng là ai không?”
Triệu Tiềm lắc đầu, Cảnh Dương thở dài không đáp, dẫn một nhóm người đông đúc đi chuẩn bị, thuận tiện xách theo Lý Thu Hải mệt mỏi rã rời đi.
Triệu Tiềm vẫn vô cùng mờ mịt…
Hắn suy nghĩ một hồi, tùy tiện tìm một nhân viên đi ngang qua, hỏi xem khách mời là ai rồi vỡ lẽ trò vui mà Cảnh Dương nói là gì…
Quả nhiên là một kịch bản cẩu huyết máu chó nha!! Triệu Tiềm muốn phỉ nhổ vào toàn bộ tổ làm chương trình!!
Khách quý thứ ba, cũng là người cuối cùng, không ai khác chính là Ngô Hiểu!