Chương 5: Anh hùng cứu mỹ nhân
Thấy Vân Nhược Hân không có vẻ gì là hợp tác, hắn cũng không ngoài ý muốn, hắn được lệnh biến hiện trường càng giống một vụ hãm hϊế͙p͙ càng tốt, sau đó cho Vân Nhược Hân nếm chút đau khổ, xé nát y phục nàng, nói tóm lại chỉ cần biến nơi này thành hiện trường của một vụ hãm hϊế͙p͙ là được, việc sau đó sẽ có người thay hắn đảm nhiệm. Nghĩ tới tràng cảnh một lát nữa sẽ được nhìn thấy cơ thể băng thanh ngọc khiết của Vân Nhược Hân khiến nước miếng của hắn không khỏi chảy ra. Vân Nhược Hân a, đây là một đại mỹ nữ mà bất kì ai cũng phải thèm muốn vậy mà hắn cùng với mấy tiểu đệ một lát nữa sẽ có diễm phúc chiêm ngưỡng cái vẻ đẹp này.
Không thể không nói Vân Nhược Hân rất thông minh, đoán được gần như cả kế hoạch nhưng bị nhầm một chỗ, tên kia không những muốn thanh danh của nàng tuột dốc mà còn muốn cơ thể của nàng bị mọi người nhìn ngắm khiến thanh danh của nàng tuột xuống tận đáy. Vân Nhược Hân không nói một lời, hai chân tụ lực phóng đến trước mặt, thanh kiếm không chút lưu tình chém ra. Mấy tên kia thấy nàng phóng tới không chút hoang mang cầm lấy binh khí bên hông vung ra đỡ lại thế công.
Tiếng kim loại va chạm vang lên giữa không gian căng thẳng kia, thấy thế công của Vân Nhược Hân bị chặn lại, đám loi choi đằng sau cũng không bỏ lõ cơ hội, nhanh chóng lao lên, lần này vì muốn hạ thấp thanh danh của Vân Nhược Hân mà bọn hắn mang đủ thứ vũ khí sắc bén với mục đích chính là xé nát y phục của Vân Nhược Hân. Thấy thế công của mình bị chặn lại, đằng sau lại có thêm một đám loi choi đang lao lên, Vân Nhược Hân không chút hoang mang đá một cước vào tên trước mặt, hắn thấy thế liền một tay chặn lại, Vân Nhược Hân lợi dụng lúc này, bật một cái thật mạnh ra đằng sau, thanh kiếm huy động chém tới tấp mấy tên này, bọn hắn cũng không hoang mang, mỗi tên chỉ cản lại đòn đánh ở chỗ mình còn chỗ khác thì có mấy tên khác lo, nhờ vậy mà bọn hắn không một ai bị thương. Đáp xuống đất, lui vào một góc, liếc hai bên, hai chân lại tụ lực, phóng tới một bên, tiếp tục tìm đường sống.
Thanh kiếm chém ra, vẫn như cũ bị chặn lại, mấy tên kia lại nhân cơ hội này tiếp tục áp sát, Vân Nhược Hân không khỏi chặc lưỡi, hành động của mấy tên này vô cùng đơn điệu và dễ đoán, một bên bị tấn công thì bên còn lại sẽ nhân cơ hội đó tiến lên áp sát nhưng cái sự đơn điệu này lại gây ra một sự khó chịu vô cùng với nàng, cứ dây dưa mãi thế này thì cũng không phải là ý hay. Nhìn về phía tên cầm đầu nàng đang có ý định tiến lên tấn công hắn, cược một lần cuối cùng, nghĩ là làm nàng nhảy về phía sau, lấy đà. Ngay lúc nàng đang chuẩn bị phóng tới thì một đòn tấn công ập tới buộc nàng phải chống đỡ, ngay lúc đó một thanh kiếm hướng về phía eo nàng mà chém, trong lúc nguy kịch, nàng lấy sức đẩy tên kia ra rồi phóng sang một bên né tránh.
Nàng đã né được nhưng vết chém vẫn kịp chém lên y phục của nàng tạo thành một vết cắt, thậm chí nó còn chém nàng bị thương, dù không sâu nhưng chảy máu vẫn là có. Đưa tay chạm lên vết thương, một cảm giác đau nhói ngay lập tức chạy dọc vết thương, nàng đoán lúc nãy mình mà không né kịp thì vết thương đã nghiêm trọng hơn rồi.
"Ây, đại mỹ nữ, hà tất phải khổ sở như vậy, cứ quỳ xuống xin tha rồi sau đó để huynh đệ chúng ta nếm thử tư vị của ngươi một chút không phải được rồi sao?" Thấy Vân Nhược Hân bị chém, tên cầm đầu vô cùng ɖâʍ tà nói ra, đồng thời ánh mắt không ngừng nhìn khắp cơ thể nàng, trong người hắn có một đoàn dục hỏa đang cháy một cách rạo rực, ngay cả "cây kiếm" của hắn cũng bắt đầu nhô lên. Vân Nhược Hân nghe hắn nói vậy, ánh mắt sắc lạnh, không nói lời nào, tiếp tục lao lên chiến đấu.
Mấy tên kia thấy nàng kháng cự như vậy, dục hỏa trong người bọn hắn càng cháy mãnh liệt. bọn hắn có một sở thích đó là đạp diệt mọi sự kháng cự vô ích của đối phương rồi sau đó dưới sự cầu xin vô ích đó bọn hắn sẽ bắt đầu hãm hϊế͙p͙ các nàng. Mỗi lần nhớ lại chuyện đó trong lòng bọn hắn không khỏi trở nên hưng phấn vô cùng. Cảm tưởng một lát nữa sẽ có một đại mỹ nữ sẽ phải cầu xin bọn hắn dừng tay, sự hưng phấn càng dâng cao, từ hưng phấn chuyển thành động lực, hôm nay mỹ nữ này sẽ buộc phải khỏa thân trước mắt bọn hắn cho bọn hắn chiêm ngưỡng. Vân Nhược Hân thấy ánh mắt của bọn hắn, trong lòng không khỏi trở nên lạnh lẽo, quả nhiên nhiều người dù có tiến hóa thêm vài chục lần nữa thì vẫn sẽ chỉ là động vật suy nghĩ bằng thân dưới.
Nén cơn đau, nàng nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu, hai chân bắt đầu tụ lực, chỉ có giết hắn nàng mới có một tia sinh cơ, tên kia thấy ánh mắt sắc bén của Vân Nhược Hân nhìn về phía mình, hắn không chút hoang mang, chậm rãi cầm lây thanh chùy giắt bên hông. Hắn đoán được mình hẳn sẽ là mục tiêu đột phá của nàng, nở một nụ cười ɖâʍ tà, ánh mắt khiêu khích nhìn Vân Nhược Hân. Vân Nhược Hân thấy ánh mắt đó, mặt vẫn không biểu cảm, phóng tới tên cầm đầu. Tên kia thấy nàng phóng tới liền quật thanh chùy ra với một tốc độ cực kì kinh khủng. Vân Nhược Hân bằng một cú xoay người trên không tuyệt đẹp, nhẹ nhàng tránh thoát đòn tấn công. Đối với những người sử dụng binh khí loại hình đập thì cú đầu tiên sẽ tụ rất nhiều lực do đó tốc độ sẽ rất nhanh, mục đích chính là để làm choáng kẻ địch và sẽ có đà để vung cú tiếp theo, vậy nên chỉ cần né được phát đầu đối phương sẽ không kịp lấy lại thăng bằng và sẽ không rút vũ khí về kịp.
Kiếm kĩ, Nhất Kiếm Phá Phong
Niệm một kiếm kĩ trong lòng, tuôn năng lượng về phía mũi kiếm, hình thành một vỏ bọc bằng linh khí vô cùng kiên cố. Đây là một loại kiếm kĩ tập trung hết linh khí vào một điểm rồi sau đó bộc phá với tốc độ và sức mạnh kinh người. Tên kia thấy nàng nhẹ nhàng như vậy đã tránh được đòn đánh của mình cũng không quá ngạc nhiên, ngược lại nở một nụ cười đắc ý như nàng đã vào tròng. Vân Nhược Hân sau khi tránh thoát đòn đánh, tốc độ không giảm tiếp tục tiến lên tấn công, khi mũi kiếm chỉ cách tim tên kia chưa tới 10cm thì một cảm giác nguy cơ bất chợt ập tới ngay sau lưng nàng, hiện tại nàng buộc phải lựa chọn giữa tiếp tục tiến lên và lãnh đòn kia hoặc an toàn rút lui. Răng ngà khẽ cắn, nàng buộc phải lựa chọn phương án thứ hai và rút lui, nhảy bật ra đằng sau lui lại một góc, chưa tới 1 giây sau, ngay vị trí đứng lúc trước của nàng đã xuất hiện một vết cắt sâu. Nàng bây giờ mới để ý, không phải chỉ có một người có tu vi bằng nàng mà có tận hai người. Tên cầm đầu thì không nói mà bên cạnh hắn đang đứng một người cực kì gầy, giống như chỉ có da bọc xương, nhưng cũng nhờ vậy mà từ nãy đến giờ nàng cũng không phát hiện hắn do hắn chỉ đứng sau đám đàn em.
Không để cho Vân Nhược Hân có cơ hội hồi thần, hắn ngay lập tức tiếp tục tấn công, một thanh đoản kiếm xuất hiện trong tay phải. Tốc độ của hắn rất nhanh, vị trí của hắn với Vân Nhược Hân cũng phải 4 5m mà chỉ chưa tới 1 giây hắn đã xuất hiện trước mặt nàng, đoản kiếm chém ra, Vân Nhược Hân trong cơn bối rối lập tức đưa kiếm lên đỡ lại, tên kia thấy đòn đánh của mình bị cản lại cũng không có biểu cảm gì, ngược lại nở một nụ cười tự mãn rồi từ cánh tay còn lại bất chợt xuất hiện thêm môt thanh đoản kiếm nữa, hắn chém tới, mục tiêu là y phục giữa khe ngực nàng. Vân Nhược Hân đoán được ý định của hắn, lấy sức đẩy thanh đoản kiếm kia ra rồi nhảy mạnh về một bên, nhưng tốc độ nàng dù nhanh nhưng tên kia vẫn kịp chém vào khe giữa đó, Vân Nhược Hân trong lòng không khỏi mắng tên kia hạ lưu đồng thời lấy một tay che lấy cặp ngực lớn của mình.
Mấy tên kia cười một cách đê tiện và ɖâʍ tục, nhìn vào cơ thể Vân Nhược Hân với con mắt thèm muốn, chúng tiếp tục trò chơi mèo vờn chuột, không có ý tấn công Vân Nhược Hân mà chỉ muốn từng bước xé nát y phục của nàng. Cuối cùng, chỉ chưa tới 5 phút, nhờ sự chống phá vô cùng nhiệt tình từ hai kẻ kia và tinh thần xé nát y phục cực cao của đám này mà hiện tại y phục của nàng đã rách rất nhiều. Nhiều chỗ lộ ra da thịt trắng nõn như em bé, đặc biệt là khu vực thần bí kia, da thịt cứ như ẩn như hiện sau lớp y phục rách nát lập tức đánh thức con mãnh thú trong lòng bọn hắn khiến thế công ngày càng dồn dập hơn, Vân Nhược Hân tỏ ra đang quá miễn cưỡng. Nếu như không có đám này quấy rôi nàng nắm chắc trong vòng 10 chiêu giết hai tên kia nhưng bị đám này quấy rối thành ra vẫn không đụng đến được chéo áo của bọn hắn. Tử chí trong mắt nàng dâng cao, dù có ch.ết cũng không thể để đám này vấy bẩn cơ thể, răng ngà khẽ cắn, nàng quyết định một lát nữa nếu bị bọn hắn bắt được nhất định sẽ cắn lưỡi tự vẫn. Đúng lúc nàng đang tuyệt vọng này, bất chợt có một giọng nam hơi chưa thành thục vang lên, nó như mặt trời chiếu rọi trong tim nàng.
"Èo, chỉ lèo tèo mấy tên nam nhân đi ức hϊế͙p͙ phụ nữ, các ngươi cảm thấy rất có thành tựu sao?" Nguyên Du đến vô cùng đúng lúc, nếu tới trễ một chút nữa thì hắn vẫn sẽ thấy được đại mĩ nữ kia nhưng còn sống hay không thì không biết. Đưa mắt nhìn về phía Vân Nhược Hân, trái tim hắn không khỏi nhảy lên một cái, nhan sắc này không khỏi quá đẹp đi.