Quyển 2 - Chương 6: Gọi điện thoại cũng bị hành

Hôm nay Sick bỏ qua qui định về giờ làm việc của Quyền Trượng Ánh Sáng, tự động tăng ca, hoặc là nói là chơi ma khí vui tới mức đến 8:30 mới trở về phòng. Hắn tranh thủ về phòng trước 9:00, đóng cửa phòng, hắn vừa mới ngồi vào trên giường, chợt nghe ngoài cửa truyền tới một tiếng "Thích —— rắc BA~."


Cửa phòng của hắn đã khóa.
Tiếng nói của lão thụ tinh xuyên qua tấm cửa dày, chẳng biết tại sao nghe vẫn rất rõ ràng. Sick suy đoán là do khe hở phía dưới tấm cửa thép. Lão thụ tinh nói: "Ngươi hôm nay công tác như thế nào? Có vui không?"


Nếu không có nấm tinh mini hung ác thì cũng coi như rất vui."Cũng được. Mặc dù tại đây rách rưới một chút, bất quá còn trông có vẻ cũng còn khá chắc chắn, mà có thể được ăn rất no bụng." Sick trả lời.


"Vậy thì tốt —— rất tốt —— lão nhân này muốn về hưu rồi, người trẻ tuổi, ngươi phải thay ta chiếu cố nơi đây ah."
Sick yên lặng mếu máo, không có trả lời. Lão thụ tinh lại nói: "Ngủ ngon." Sau đó không còn nghe thấy ông nói thêm gì nữa.


Chín giờ đúng, ngoài cửa lại truyền tới tiềng ồn ào. Sick cố gắng đem chăn bông gà con phủ ở đầu, che kín hai tai, nhưng vẫn không có biện pháp ngăn cách tiếng ồn kia. Hắn phải chịu đứng nó hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng đem chăn bông quăng ra, rì rì rời giường, mang vào giầy, đứng trước cửa thép, dùng sức đập mạnh cửa một cái, làm nó kêu to một tiếng, cả tòa lầu này đại khái đều nghe được tiếng đập,nhưng so với tiếng ồn bên ngoài vẫn không thấm vào đâu.


Một lát sau, tiếng ồn cũng giảm bớt một chút, Sick nghe thấy tiếng nói nhu hòa của một cô bé. Nếu như người bình thường thì chắc chắn không thể nào nói to rõ trong tình huống này, nhưng chẳng hiểu vì sao tiếng nói của nàng lại rất to, có thể áp đảo cả tiếng ồn. Nhưng mà nàng nói cũng không quá rõ ràng, nghe nửa hư nửa thực. Cái giọng nữ kia nói: "Là ai? Ai ở tại gian phòng này?"


available on google playdownload on app store


"Sick. Trick." Sick trả lời. Trong lòng của hắn lại đang phỏng đoán tiếng nói này cùng cô gái hắn chụp được ở phòng phân giải có quan hệ gì với nhau: "Các ngươi không nên làm ồn ngay trước cửa phòng ta, không quản các ngươi là U Linh hay là bất cứ thứ gì đi nữa, nhân loại buổi tối buồn ngủ."


"Ngươi nghe được tiếng của ta?" Giọng nữ nói.
"Chỉ cần là pháp sư đều nghe được a?" Sick gãi gãi lỗ tai nói.
"Những người khác không nghe được chúng ta —— bọn họ không để ý, không muốn nghe —— "


"Này, ta không có hứng thú nghe U Linh phàn nàn, ta mặc kệ dù ngươi có khát vọng muốn tìm người nói chuyện phiếm hay không, giờ ta muốn ngủ!" Sick dùng sức dậm chân. Toàn bộ thế giới U Linh đều có một điểm chung, chính là một khi tìm được người có thể nghe được tiếng nói của bọn chúng, sẽ quấn quít lấy đối phương, không ngừng nói chuyện.


"Chúng ta không phải tồn tại có linh hồn." Giọng nữ mang theo nức nở nghẹn ngào, giọng nói càng ngày càng nhỏ, tiếng ồn ngoài cửa cũng chầm chậm nhỏ đi.


Đã qua hai phút, bên ngoài rốt cục hoàn toàn an tĩnh lại, Sick thở dài, quay người đi về phía giường. Đúng vào lúc này, hắn chứng kiến bức màn đột nhiên chuyển động, biên độ còn không nhỏ.


Sick biết rõ, nếu như đặt một cây nên trước màn, ánh nến di động hướng ngang, như là có gió thổi qua, tựu biểu thị có một khe hở trong màn.
Hiện tại bức màn đang rung rinh, như là có gió thổi qua.


Vấn đề là cửa sổ này dùng giấy niêm phong dán kín không kẽ hở, không có khả năng có gió từ ngoài cửa thôi vào.


Sick không muốn biết hắn sẽ chứng kiến quang cảnh gì nếu kéo bức màn ra. Hắn quăng giầy ra tiến vào trong chăn bông, mặc dù tiếng ổn đã không còn rồi, nhưng vẫn dùng chăn bông gà con che kín đầu, cố gắng quên đi những sự kiện vừa xảy ra.


Vấn đề của tòa kiến trúc này không phải chỉ có rách rưới mà thôi!
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※


Buổi sáng hôm sau Sick đến phòng phân giải còn sớm hơn cả tiểu Tra, làm một vài chuẩn bị trước khi chính thức bước vào một ngày công tác mới. Hắn đi kiểm tr.a từng cái ổ khóa có đóng hay không, còn kiểm tr.a trần nhà có nứt hay không. Nếu có, khi đang vận chuyển rác ma pháp thì, rác ma pháp sẽ pha hư trần nhà để chạy trốn. Sau đó hắn kiểm tr.a dụng cụ bảo hộ trong tủ đồ vật, coi mặt trên có lưu lại thuốc ma pháp hay không, có xuất hiện khe hẹp hay không. Hắn kiểm tr.a khung phân giải, xác định những công cụ phân giải đều tốt. Rung lồng sắt một cái xem có thể lắc lư hay không, kéo còng tày, xiềng chân xem có lỏng lẻo không.


Sau đó là kiểm tr.a thùng phân loại. Linh kiện sau khi bọn họ phân giải chính là ném vào thùng phân loại, sau đó giẫm bàn đạp sẽ khởi động cơ quan vận chuyển bên trong, mang linh kiện kia đi vào chỗ nên đi. Hắn thử giẫm đạp bản, phát hiện không giẫm xuống. Vì vậy hắn ngồi xổm xuống để kiểm tr.a phía dưới bàn đạp, phát hiện có một cái hộp ma pháp trống rỗng dưới đó, cầm lên xem xét. Hắn chuẩn bị đem cái hộp ma pháp này ném thùng phân loại chuyên dụng thì, hắn nghe thấy trong thùng truyền đến một giọng nói: "Cứu mạng ah... Cứu mạng..."


Sick bị dọa hơi rụt cổ lại một chút, hắn mở ra nắp thùng, đưa mắt nhìn vào bên trong, chỉ thấy đáy thùng. Cơ quan vận chuyển thùng phân loại thường thường được lắp dưới đáy thủng, khi giẫm bàn đạp mới có thể mở ra. Thùng phân loại được thiết kế theo cơ chế an toàn, khi nắp thùng mở ra thì không thể mở ra đáy thùng. Cho nên mặc kệ Sick có giậm bàn đạp thế nào, đều không thể nhìn được không gián dưới đáy thùng.


Mạng người quan trọng, Sick đành phải lấy ra cái tua-vít, định đem toàn bộ thùng phân loại mở ra. Lúc này Tiểu tr.a bước vào phòng phân giải, thấy Sick đang phân giải một thứ không nên phân giải, vội vã đi tới.
Tiểu tr.a hỏi: "Sớm vậy! Ngươi đang làm gì đó?"


Sick chỉ vào thùng phân loại: "Có người té xuống rồi!"
"Không có khả năng." Tiểu tr.a nhíu mày nói: "Nơi này tổng cộng có ba người, một người khác ta mới gặp ở phòng ăn. Tối hôm qua, ta khóa cửa đấy, lúc ngươi tới, cửa mở sao?"
"Vẫn khóa." Sick nói. Hắn dùng mật mã công nhân mở ra đấy.


"Vậy thì đúng rồi."
"Thế nhưng mà ta nghe được bên trong có tiếng nói chuyện!" Sick dùng cái tua-vít gõ thùng phân loại một cái.
Tiểu tr.a không có ngồi xổm xuống nghe, chỉ là dùng ngón tay vén mấy sợi tóc đến sau tai: "Ngươi nghe được chính là ý thức còn sót lại."


Sick vẫn trong tư thế nửa quỳ, chờ hắn giải thích.


"Ý thức con người là rất mãnh liệt đấy, ý thức một người càng dễ dàng lưu trên vật phâm ma pháp hơn so với vật phẩm thông thường. Có đôi khi lưu lại còn nhiều hơn, hoặc là đụng phải một ít tình huống, sẽ hình thành hiện tượng làm cho người cảm giác được. Pháp sư càng dễ tiếp xúc với những thứ này hơn so với người bình thường."


"Những cái này ta biết rõ." Sick gãi gãi da đầu. Hắn có học qua những thứ này trong thời gian học bổ túc. Giống như ở những di tích lịch sử cổ xưa, sẽ nghe được những tiếng nói từ hư vô, hoặc là không có người nhưng vẫn thấy bòng người di chuyển. Thế nhưng mà cũng bởi vì Sick biết rõ Tiểu tr.a nói là cái gì, hắn mới cảm thấy âm thanh này không giống như những lý thuyết kia. Ý thức nhân lại còn lưu lại sẽ không có phản ứng, cũng sẽ không thay đổi đấy. Những ý thức kia đều phi thường đơn thuần, không cách nào có được sự liền mạch trong âm thanh phát ra đặc biệt là âm thanh phức tạp. Hắn cảm thấy điều đó không phù hợp với âm thanh mà hắn nghe được.


Sick cắn môi dưới suy tư. Có lẽ những ý thức lưu lại lò thiêu thứ tư có chỗ khác lã. Tiểu tr.a là lão làng ở đây, có lẽ hiểu rõ cái chỗ này hơn so với hắn mới đúng.
Nghĩ lại, Sick hỏi: "Ngươi có nghe được buổi tối, chín giờ hai ngày này xuất hiện những tiếng động quái lạ?"


"Tối hôm qua có một tiếng va đập rất lớn, không nghe thấy gì khác." Tiểu tr.a nói.
Tiếng va đập lớn kia là tiếng Sick đập cửa, vậy là tiểu tr.a hoàn toàn không nghe được những tiếng ồn như kim loại đụng vào nhau kia.


Sick nhanh mím môi, nghĩ không ra chuyện gì đang xảy ra ở đây. Nếu như là U linh gây chuyện thì cũng phải ảnh hưởng tới người bình thường mới đúng. Mà cô gái Sick nói chuyện tối hôm qua, không phải là ý thức còn sót lại.


Lúc này trong thùng phân loại lại phát ra tiếng nói: "Sax, có người phá chuyện. Thằng ngốc người mới này thiếu chút nữa mắc câu rồi." Cái thanh âm kia bắt đầu hát: "Thả ta đi ra ngoài, đi ra ngoài, đi ra ngoài —— "


Sick vẫn ngồi trên đất một lúc, mới quyết định hỏi lại Tiểu tr.a một vấn đề: "Nơi này có điện thoại ma pháp có thể dùng sao?"
"trong phòng đăng ký có một cái." Tiểu tr.a nói.
Sick đứng dậy nói: "Ta phải ra ngoài một chút, lập tức quay lại."


"hệ thống truyền tin trong các cơ quan nhà nước không thể dùng làm việc tư." Tiểu tr.a nói một câu khó hiểu như vậy với Sick, không thể dùng tiền nhà nước để tâm tình với bạn gái trong giờ làm việc ah.
"Yên tâm, ta chính là muốn gọi tới một cơ quan của nhà nước." Sick khoát khoát tay, bước nhanh, ly khai phòng phân giải.


※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※


Phòng đăng ký công tác, cũng là phòng văn thư. Nơi này có ba bàn công tác cùng bốn tủ hồ sơ sắt. Trong phòng, có một vài cái đèn phát sáng, dù sao cũng là nơi đọc văn kiện, ít nhất đèn vẫn còn tốt. Tủ hồ sơ bị xước nhiều, mà bàn công tác cùng bàn phân giải cũng rất giống nhau, chỉ là không có lồng sắt cùng còng tay xiềng chân. Mỗi bàn lớn đều có dấu vết đã từng sửa chữa, như là chân bàn bị gãy (cái gì có thể làm gãy cả chân bàn bằng sắt?) dùng một tấm thép chữ L tạm thời gia cố thêm. Sick cảm thấy những đồ vật này nên chuyển tới phòng phân giải mới đúng.


Ngoại trừ đèn, một đồ vật khác cũng còn khá tốt là cái lồng chim. Bên trong không có chim, mà là treo một cái chuông lục lạc. Dây kẽm bên ngoài lồng chim bện thành hình ảnh mà pháp sư thích nhất: ánh trăng và các vì sao (đây là cảnh sắc thường thấy trên các sách dành cho pháp sư), dưới lồng chim có một bàn đá, trên bán đá có mấy cái hố lõm vào được khắc số. Đây là một cái điện thoại ma pháp loại nhỏ dùng trong phòng, mặc dù nói là loại nhỏ, nhưng dó chỉ là so với trạm điện thoại ma pháp công cộng thôi.


Cái chuông lục lạc này có thể tụ tập tiếng động phát ra xung quanh, truyền cho lục lạc chuông ở một chỗ khác, làm cho hai người thân ở hai nơi có thể nói chuyện qua chuông lục lạc.
Sick dùng ngón trỏ bấm vào những chỗ lõm kia, gọi vào dãy số của cục quản lý nghề nghiệp pháp sư.


Chuông lục lạc bắt đầu rung. Vốn nên là tiếng tút tút chờ đợi quen thuộc, hôm nay bên trong lại truyền đến tiếng nhạc. Đó là một bái hát do giọng nữ cao, được đệm bằng sáo và Piano. Sick nghe thấy mấy chữ đầu của bài hát là: "Hàng xóm tốt—— của các bạn " sáu chữ, sau đó đầu bên kia đã có người tiếp máy.


"Alo?" Trong chuông lục lạc, một giọng nữ ngọt đến nhão vang lên.
Sick nói vào điện thoại: "Xin hỏi là cục quản lý nghề nghiệp pháp sư đúng không?"
"Xin lỗi, ngươi gọi lộn số a?" Giọng nữ nói.


"Ah, thật có lỗi." Sick gác máy, cắt đứt cuộc gọi. Hắn lại bấm dãy số một lần nữa, lần này hắn kiểm tr.a từng số một cực kỳ cẩn thận, xác định mình không có bấm sai.
Giọng cao nữa kia lại bắt đầu hác, lần này Sick mới nghe được: "Hàng xóm ——" cuộc gọi đã thông.


"Xin hỏi là cục quản lý nghề nghiệp pháp sư đúng không?"
"Ngươi gọi lộn số." Vẫn là cái giọng ngọt nhão kia.


"Xin lỗi." Sick lại gác máy. Hắn quay người, tựa vào cạnh bàn, tay trái chống mặt bàn, ngón trỏ cùng ngón giữa tay phải thay phiên điểm nhẹ cái cằm, lẩm bẩm số điện thoại của cục quản lý nghề nghiệp pháp sư. Mặc kệ lặp lại mấy lần, hắn đều cảm thấy không có sai, không có số nào hắn cảm thấy không ổn. Cục quản lý nghề nghiệp pháp sư là đơn vị quản lý tình hình công tác của các pháp sư trong nước, cũng chuyên quy hoạch những người trong hoàn cảnh như hắn, là đơn vị nhà nước hắn thường liên hệ nhất. Nếu là cơ quan khác thì thôi, nhưng số điện thoại của cơ quan này hắn thuộc còn hơn cả tên hắn, không có khả năng nhớ lầm.


Hắn suy nghĩ ước chừng hai phút, vẫn cảm thấy mình không có nhớ lầm. Có lẽ là bàn phím bị hỏng? Hắn cẩn thận kiểm tr.a trên bàn, cùng chỗ nối dây không có dấu hiệu gì là bị hư.


Sick cố lấy dũng khí, gọi lại một lần nữa. Giọng nữ cao lại bắt đầu hát. Sick hoài nghi có phải cục quản lý nghề nghiệp pháp sư đã đổi số hay không. Hắn không có dập máy ngay lập tức, vì vậy giọng nữ cao vẫn hát: "Hàng xóm tốt —— của các bạn —— cục quản lý nghề nghiếp pháp sư! Bạn tốt của pháp sư! Quay vòng, lấy tiền, tìm việc làm, chúng tôi che chở bạn! Cục quản lý nghề nghiệp pháp sư —— là bạn tốt của bạn —— "


Cuộc gọi đã thông, giọng nữ ngọt tức giận cực kỳ nói: "Ngươi gọi sai —— "
Sick chửi ầm lên: "Đây tốt nhất không phải cục quản lý nghề nghiệp! ngươi quẩy đủ chưa?"


Trong chuông lục lạn liên tục truyền đến tiếng hít thở Híz-khà zz Hí-zzz không ngừng, giọng nữ đã nức nở rồi: "Ngươi có biết là người ta sợ lắm hông? Sáng sớm mỗi ngày ngồi vào cái ghế này, suy nghĩ trong nội tâm lúc nào cũng là không biết khi nào ngươi hứng lên gọi tới đây, mỗi lần có cuộc gọi đến. người ta rất sợ ah! Vì cái gì ngươi đối với ta như vậy? ngươi nói ah! ngươi nói ah!"


"Ta có thể nói cái gì à? Đi tìm cục trưởng đại nhân tới á!" Sick gào lên trong chuông lục lạc. Trong phòng không có người khác thật sự là quá tốt. Điện thoại ma pháp kiểu lục lạc chuông cũng rất tiện, khuyết điểm là tất cả mọi người nghe được người đang nói gì trong điện thoại.


Giọng nữ chất vấn: "Ngươi muốn gọi hắn khai trừ ta, đúng hay không? các ngươi là quan hệ như thế nào?"
"Xem như em lạy chụy niệm tình thương xót, gọi cục trưởng đại nhân tới!" Sick cắn chặt răng,rít ra mấy chữ này từ trong hàm. Sao nữ nhân này còn làm tổng đài được ah!


"Ngươi ra lệnh cho ta? Ngươi dùng pháp thuật với ta? Không không không không không không —— ta sẽ không khuất phục —— ta sẽ không bị ngươi cướp đi tâm trí dễ dàng như vậy —— ta muốn chống cự —— ta —— ta sẽ không trở thành tế phẩm tà giáo!"


Trong chuông lục lạc truyền đến những tiếng ồn ào. Nghe như là đồ dùng trên bàn làm việc bị đổ xuống.


Trong điện thoại im lăng 5s, sau đó một giọng nam cất lên: "Này? Là Sick đúng không? Tổng đài của chúng ta xỉu rồi. Mỗi lần chứng kiến như vậy cũng biết là ngươi gọi tới đấy. ngươi đã làm gì nàng ah?"


"Ta cái gì cũng không có làm, là nàng kỳ thị bằng cấp." Sick chống tay, ngồi xuống, kết quả chân sau cái ghế kia quá ngắn, làm trọng tâm hắn lập tức nghiêng về phía sau, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.






Truyện liên quan