Quyển 3 - Chương 1: Đây không phải nhà trẻ

Sâu trong một bãi phi lao, có căn nhà gỗ nhỏ thuộc về đội kiểm lâm. Chỗ này rời xa phố thị huyên náo, không khí mang theo hơi ẩm cùng mùi lá cây thoang thoảng.
Trong nhà gỗ, Sick đang đứng trên một bục giảng kê cao, cố gắng bày ra vẻ mặt nghiêm túc, nhưng thỉnh thoảng vẫn phải bật cười.


Đội trưởng đội kiểm lâm địa phương xuất hiện kèm theo một thùng giấy lớn, bên trong chứa đầy nhu yếu phẩm. Những người dưới sân khấu cũng thôi không bàn tán, tập trung lên bục giảng. Đội trưởng đi đến bục giảng, cao giọng nói: "Cảm tạ dân chúng nhiệt tâm Sick. Trick đã có những cống hiến to lớn với sự nghiệp giữ rừng. Khen tặng một thùng mì tôm, một cái chảo cùng một ít thịt nướng. Cảm tạ Sick. Trick nửa tháng này bên ngoài, vì quốc gia xã hội, bắt được mười một ‘tên chuột núi’!" (e: tiếng lóng chỉ sơn tặc)


Sick trịnh trọng tiếp nhận thùng giấy, những đội viên kiểm lâm cơ bắp bên dưới vỗ tay nhiệt liệt.


Sau khi mùa đông tới, Sick dựa theo kế hoạch lúc trước đi vào núi sâu, dựa vào tài nguyên tự nhiên để duy sinh. Sở trường của hắn là ma dược học, bởi vậy hiểu rất rõ động thực vật, rừng rậm với hắn mà nói chính là một kho lương thực, sinh tồn ở đây dễ hơn trong thành thị nhiều lắm.


Sick không sợ động vật, cũng không lo lắng gặp được yêu ma, thứ duy nhất sẽ công kích hắn chính là ‘chuột núi’. Những kẻ này đốn hạ thực vật trân quý trong núi, săn trộm động vật đến mức gần như tuyệt chủng, bọn chúng không chỉ săn bắn những loài khác, ngay cả đồng tộc ngán đường bọn chúng cũng sẵn sàng hạ thủ. Bọn chúng thường thường mang theo súng, lúc nổ súng không do dự chút nào.


Lúc bọn họ đụng phải Sick thì, bọn họ cũng nổ súng.


available on google playdownload on app store


Đối với pháp sư thiện chiến, người bình thường dù có súng cũng chẳng làm được gì. Sick đóng gói bọn chúng giao cho đội kiểm lâm. Đội kiểm lâm rất cao hứng mời Sick ăn cơm, còn tặng Sick quần áo giữ ấm. Vì vậy Sick đã có một phát hiện ngoài ý muốn, nguyên lai ‘chuột núi’ còn có giá trị không ngờ, có thể trao đổi nhu yếu phẩm với kiểm lâm, cứ như vậy, hắn đầu nhập vào công tác săn ‘chuột núi’.


※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※


Sau khi nghi thức khen thưởng kết thúc, đoàn người uống rượu khu hàn, hơn nữa chia xẻ thịt nướng cùng hoa quả. Sick cũng được chia một chén rượu lớn cùng một mâm đồ ăn. Hắn đem dược thảo ngâm trong rượu, thảnh thơi nhét thịt nướng vào miệng, hoàn toàn buông lỏng. Ở đây đều là người tốt, nếu thiếu đồ ăn, thời tiết quá lạnh thì có thể nhờ bọn họ.


Hắn đã nghĩ đến cảnh định cư luôn ở đây. Hắn có thể chọn một góc trong rừng dựng một căn nhà nhỏ, hắn cảm thấy hắn có thể ở chỗ này ở hơn vài chục năm không thành vấn đề.
Khi Sick còn đang mơ về nơi xa ấy, có người cầm ma thoại cho hắn, nói: "Sick, có người tìm ngươi."


Sick buông đồ ăn, tiếp nhận ma thoại hình như cái lồng chim, nói vào trong chuông lục lạc: "Ta là Sick."
"Sick —— ngươi gần đây có khỏe không?" Một giọng nam tính trưởng thành truyền ra từ trong chuông lục lạc, hắn vừa nói vừa phát ra tiếng chậc chậc, tựa hồ đang nhai mực nướng.
Sick lập tức dập máy, cắt đứt cuộc gọi.


Ba giây sau, ma thoại lại đổ chuông, Sick che lỗ tai, nói với người trong phòng còn đang nghi vấn: "Ta không có ở đây!"
Người gọi ma thoại tới vẫn không từ bỏ. Sick ném ma thoại lên đất, trùm khăn quàng cổ lên, tới áo khoác, sau đó là túi ngủ, cuối cùng là chăn bông. Nhưng tiếng leng keng vẫn cứ truyền ra, vang suốt 10 phút.


Sick đành phải móc ma thoại lên, kéo chuông lục lạc, nói: "Ngươi tha cho ta được không?"


"Sick sao? Có công tác ờ." Giong nam tử trưởng thành nói. Người này là cục trưởng cục quản lý nghề nghiệp pháp sư – cục trưởng đại nhân, đó là một cơ quan chuyên giúp người cùng pháp sư thất nghiệp —— nói ví dụ Sick —— tìm việc làm.


"Sẽ nổ tung sao?" Sick hỏi. Hai chỗ công tác cục quản lý nghề nghiệp pháp sư tìm dùm hắn lúc trước, chỗ nào cũng nổ rớt rồi.
"Sẽ."
Nghe câu trả lời dứt khoát như thế, Sick sửng sốt một chút, cơ hồ là lầm bầm lầu bầu thì thào: "Lần đầu thấy ngươi thành thật như vậy."


"Ta rất thành thật, là do ngươi chưa từng hỏi ta vấn đề này."
"Có ai tìm việc lần đầu sẽ hỏi câu này sao?"
"Vậy bây giờ có ngươi. Lần này địa điểm công tác tại..."
Sau khi cục trưởng đại nhân nói ra địa chỉ, Sick trả lời cũng dứt khoát không kém: "Ta không đi!"
"A?"


"Đó là thành thị sang nhất ở Aidonatello đấy!" Sick nói: "làm công ở đây không có lợi, hết lương rất khó sống!"
"Ngươi hãy nghe ta nói hết, công việc này tuyệt đối có lợi. Giá lương bọn họ đưa ra là..."


Nghe được con số cục trưởng đại nhân nói ra, Sick lại ngây ngẩn cả người. Con số này đã xa xa vượt khỏi trí tưởng tượng của hắn, một tháng hắn làm có thể kiếm bằng hai năm lương cơ bản quốc gia quy định!
"Nội dung công tác?" Sick bắt đầu hiếu kỳ rồi.
"Ngươi phải bảo vệ Whitney Huogaimukai Farel đại nhân."


"Ai?" Sick nhíu mày hỏi.
"Một Đại pháp sư trong nước."


Đại pháp sư là một giai cấp rất đặc thù của pháp sư. Nếu như không tính những cao nhân ẩn sĩ xem thường chính trị, Đại pháp sư có thể nói là tầng cao nhất của thế giới pháp sư rồi. Đại pháp sư là danh xưng vinh dự được quốc phong tặng. Bởi vì điều kiện trở thành Đại pháp sư phi thường nghiêm khắc, người có thể lên làm Đại pháp sư đều có năng lực cải biến bản đồ thế lực quốc tế, vì giữ chân bọn họ, những người thuộc giai cấp này có rất nhiều đặc quyền bất thành văn.


Cục trưởng đại nhân tiếp tục giới thiệu Đại pháp sư kia. Người kia là chủ tịch tập doàn ma tín ở Aidonatello. Aidonatello ma tín là xí nghiệp quốc doanh, kinh doanh nghiệp vụ ma thoại cũng những dịch vụ liên quan khác. Trừ đó ra, Đại pháp sư kia còn có rất nhiều danh xưng khác, như là cố vấn của một tổ chức từ thiện quốc tế nổi tiếng, giáo sư vinh dự một đại học nước ngoài, thường xuyên xuất hiện trên trường thông và chủ trì một kênh radio, hắn có được rất nhiều giấy khen, huy chương cùng huy hiệu. Hắn không chỉ có thành tựu trong lĩnh vực chuyên môn, mà còn thu hoạch rất nhiều khen thưởng vì những cố gắng đấu tranh cho vấn đề nhân quyền từ các tổ chức quốc tế. Sách viết về hắn còn cao hơn cả cơ thể hắn —— ít nhất là sách có treo tên của hắn, sách hắn viết thì không biết.


"Quái danh tự." Sick kết luận đơn giản. Như phần họ thôi cũng đã đủ khó niệm khó nhớ lại khó tả rồi, Sick vĩnh viễn sẽ không hứng thú với cái tên kia.


"Đừng nói như vậy mà ——" cục trưởng đại nhân khi nói những lời này cũng có ngữ khí đồng cảm. Cục trưởng đại nhân nói tiếp: "Cái tên này do hắn xem bói, sau đó lấy luôn. Nghe nói bất kể là nét bút hay là hàm nghĩa đều hoàn mỹ vô khuyết."


"Thế cuối cùng nó có ý nghĩa gì?" Sick hỏi. Ít nhất trong phạm vi chữ quốc ngữ, Sick nghe không hiểu.


"Sứ mạng, thần thánh, kiên định các loại a. Nhiều lắm ta cũng không nhớ hết. Nhưng nghe như là phiên âm từ tên nước ngoài, cho người nước ngoài dễ gọi, người trong nước thì hơi bất tiện. Được rồi, trở lại công tác. Mấy ngày trước Piccolo. Kansas có gửi thư đến Quyền Trượng Ánh Sáng, nói hắn muốn giết ch.ết Whitney Huogaimukai Farel đại nhân. Cho nên hiện tại Quyền Trượng Ánh Sáng muốn tìm người đi tổng công ty của Aidonatello ma tín bảo vệ hắn."


Piccolo. Kansas cái tên này hình như Sick có chút ấn tượng. Khi trước Quyền Trượng Ánh Sáng nhận được mật báo có liên quan đến Kansas ở lò thiêu thứ tư, phải kinh động đến bộ đội pháp sư của ngành tình báo pháp sư số một. Người nọ là pháp sư tà ác cấp Ác mộng.


"Tựa hồ có tình huống gì đó, mới làm cho bọn họ đặc biệt chỉ định pháp sư biết Sở Ni ngữ qua hỗ trợ." Ngữ khí của cục trưởng đại nhân mang theo ý khẩn cầu: "pháp sư chính phái biết Sở Ni ngữ không có nhiều, phải nhờ ngươi rồi."
Sick thở dài.


※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※


Một tuần sau. Sick mang theo hợp đồng làm việc, đến trước cổng chính tổng công ty ma tín Aidonatello. Đây là một tòa cao ốc có mái vòm thủy tinh kiểu mới. Thủy tinh lóe sáng phản chiếu bầu trời trong xanh, trong mắt nhân loại đúng là một kỳ cảnh, nhưng cũng dễ làm cho chim chóc bay trên trời đụng trúng.


Cửa ra vào có ba mươi mấy cảnh vệ nôn nóng bất an, cẩn thận xác nhận chứng minh thư của Sick. Mọi chuyện trước mắt có vẻ bình thường, bất quá, Sick nhớ rõ nơi này hẳn là của Quyền Trượng Ánh Sáng, không phải cứ điểm của Hắc Dạ giáo đoàn a?


Trên cổng là mái che làm từ thép cùng thủy tinh, mặt tường phía dưới thoạt nhìn là đá hoa cương, nhưng phía trên nhìn kỹ lại biến thành đá vỏ chai (obsidian), ngay cả chỗ tiếp xúc với mái che cũng là như thế. Sick quan sát chỗ giao của hai chất loại liệu bất đồng, hắn thấy đá hoa cương vặn vẹo biến sắc, phía trên xuất hiện tạp chất màu tím đen không đồng nhất, cuối cùng toàn bộ biến thành đá vỏ chai. Đây là pháp thuật hệ chuyển đổi, biến đá hoa cương cùng xi măng cốt thép bên trong thành đá vỏ chai.


Trên mái che có ba pho tượng cũng làm bằng đá vỏ chai, tư thế nhìn bao quát người đi đường. Độc nhãn ô nha (quạ một mắt) khép cánh, con mắt cực lớn, hơi nghiêng đầu như đang đánh giá đồ vật khả nghi; nhện mười chân gắng đầy móc câu trên người; cuối cùng là một đứa trẻ thân ngựa đứng bằng hai chân, tư thế như đang học đi.


Cả ba pho tượng là hình tương của Hắc Dạ Vương Giả.
Ba cái cùng lúc xuất hiện, không có vẻ như mới xây, nhưng Quyền Trượng Ánh Sáng không có khả năng trang trí Hắc Dạ Vương Giả ở nhà mình a?


Sick từng học tập pháp thuật hệ Sở Ni ngữ ở Hắc Dạ giáo đoàn, giáo đoàn kia thờ phụng chính là Hắc Dạ Vương Giả. Lúc ấy Quyền Trượng Ánh Sáng cùng Thánh Khiết Chi Thuẫn vì ngăn cản Hắc Dạ giáo đoàn triệu hồi Hắc Dạ Vương Giả tới Aidonatello, triển khái quyết chiến với giáo đoàn ở thần điện trong lòng đất.


Sick không biết nơi này đang làm trò quỷ gì, tóm lại cứ vào xem.


Hắn vừa mới bước một bước lại thấy Nanaimo đang tiến về phía hắn. Nanaimo đội một cái mũ lông chim bảy màu viền rộng. Trên người hắn chỉ cái mũ là còn có style của hắn, những món đồ khác đều là đồng phục của Aidonatello ma tín. Hắn mặc một bộ đồ pháp sư màu lam nhật, trên cổ quàng một cái khăn lụa. Trên khăn thêu một cái chuông lục lạc nho nhỏ.


Lys Na đi sau Nanaimo. Nàng mặc áo sơ mi trắng cổ trễ, dưới phần ngực có hoa văn ưu nhã. Phối hợp với váy ngắn vừa qua đầu gối, tất chân màu trắng tím cùng giày cao gót. Tóc của buộc thành hai bó, bên trái có một cái kẹp tóc hình trái tim. Không thấy được cái đuôi của nàng.


Sick nhấc tay, nhíu mày chào hỏi với Nanaimo.
Nanaimo hơi đem mũ giơ lên đáp lại: "Ngươi cuối cùng đến rồi."
"Ngươi cũng đến đối phó Piccolo sao?"


Nanaimo thấp giọng nói: "Xem như vậy, bất quá còn phải xem ta chơi thế nào."Hắn lại kéo ra cự ly, dùng âm lượng bình thường nói: "Quyền Trượng Ánh Sáng thông qua đuôi to tìm được ta. Ta nghe nói bọn họ đang tìm pháp sư hệ Sở Ni ngữ, còn tưởng rằng sẽ chứng kiến một hồi họp lớp, xem ra thân thủ còn có thể dùng, lại không bị pháp sư khác truy sát, không nhiều như ta tưởng a." Nanaimo nhún nhún vai, dắt tay áo, lớn tiếng nói: "Đồng phục này cũng quá xấu rồi, tại sao gu thẩm mỹ của cơ quan nhà nước luôn lạc hậu ba mươi năm?"


Sick cũngc ảm thấy như vậy. hắn không hiểu quần áo, nhưng cả hắn cũng thấy bộ đồ này không đẹp. Hắn chỉ chỉ mái che: "Những pho tượng kia là ngươi làm sao?"


"Ta cũng hi vọng ta có bổn sự này, ta đây có thể đổi chất liệu y phục đang mặc một chút." Nanaimo lại đè thấp âm lượng nói: "Ta cho rằng đám làm cái đồng phục này có ăn chia với nhau."Hắn khôi phục âm lượng bình thường nói: "Đó là Piccolo làm đấy, đêm qua mới chạy đến đây."


Sick trừng to mắt: "Nơi này là cửa chính."
"Ta nghĩ hắn có thể làm bất cứ chuyện gì ở chỗ này." Nanaimo mắt hí xem pho tượng: "Ngươi nhớ rõ trong học viện có ai gọi là Piccolo sao?"
"Không biết." Sick trả lời.


"Ta cũng không biết. Học viện nhiều như vậy, không biết còn có bao nhiêu người sống được. Ta muốn đi mua cơm Tàu, chính ngươi vào đi thôi. Nói với lễ tân ngươi cần tìm đại tỷ là được rồi." Nanaimo phất phất mũ, mang theo Lys Na rời đi.






Truyện liên quan