Quyển 3 - Chương 11: Thành thục
Ba người tiếp tục lục lọi trong nhà, bọn họ tìm được một căn phòng, trong tủ quần áo có nhiều quần áo pháp sư, xem ra đây chính là phòng của Piccolo.
Trong phòng có giá sách gỗ đặt ngay ngắn cùng bàn học làm bằng chất liệu tương tự, Piccolo có đời sống vật chất được trang bị quá đầy đủ. Ống đựng bút trên bàn đựng nhiều loại bút màu, rất nhiều trong số đó rỗng ruột. Trên giá sách, các giấy khen được để gọn như là "Cảm tạ Piccolo đại nhân giải quyết vấn đề lương thực", "Cảm tạ ân nhân đã tạo ra nước sạch cho chúng ta", "Cảm tạ đã chữa cho người bị phỏng, ngài đã cải biến nhân sinh của bọn hắn" vân vân. Điều này làm Sick liên tưởng đến đống huy hiệu - dễ làm người khác chú ý nhưng lu mờ bản thân - treo trên người Whitney cái gì.
Hắn phát hiện 《 hiệu ứng nghịch nhiễu thời gian cùng không gian song song 》, bởi vì quyển sách này thật sự quá khó nhằn, còn đạt được phong hào "Thuyết tương đối giới pháp thuật ". Ngay cả trên giả sách của các Đại pháp sư, quyển sách này hầu như chỉ làm... cảnh, người có thể đọc hiểu quyển sách này ở Quyền Trượng Ánh Sáng chỉ sợ dùng một tay là có thể đếm hết.
《 Agu Kira Laer 》 hay 《 ảo ảnh tính toán pháp 》, đồng thời còn kiêm "Pháp sư kinh điển" cùng "Phế thư - Pháp sư bình thường sẽ không lãng phí thời gian để đọc" hai loại đánh giá cực đoan, mà người ủng hộ mỗi bên đều thống nhất "Đây là cuốn sách pháp thuật không thích hợp nhất trên thế giới cho người ngoài nghề nhập môn", hoàn toàn không có khả năng thích hợp với trình độ một người trẻ tuổi chưa học qua đại học pháp sư.
Sick quay đầu, nhìn thấy trên giường có một khúc Driftwood (*). Driftwood đè lên cái chăn, nằm yên trên nệm, phía trên phủ một lớp tro bụi mỏng, không biết vì sao không có ai thu dọn nó. Hình dạng khúc Driftwood vặn vẹo, lớp ngoài sáng bóng. Sick tiến lên kiểm tra, phát hiện vỏ khúc gỗ, nhánh cây cùng đường vân không đồng nhất. Khúc gỗ này cũng là tác phẩm của thuật chuyển đội. Trong quá trình chuyển đổi còn phụ thêm thuật tạo hình, có thể đem mục tiêu chuyển biến thành bộ dạng người làm phép mong muốn, Lúc Piccolo trang trí cổng của Aidonatello ma tín cũng đã chứng minh hắn tinh thông thứ này.
Khối Driftwood có thể là tiểu thiếp mất tích hay không? Sick quan sát hình dáng khối gỗ, vượt qua giới hạn của trí tưởng tượng, hắn có thể chứng kiến một nữ nhân đang nằm nghiêng, thân thể bởi vì thống khổ mà cong lại, đầu gối cùng đầu chống trên ván giường, phần eo cách mặt đất, giữa ván giướng với nàng có một chỗ trống, tay lướt qua đầu, cánh tay uốn lượn, ngón tay trương to, tạo thành bộ dáng hiện tại của khối gỗ.
"Xảy ra chuyện gì?" Nanaimo lướt qua ngăn kéo của Piccolo, phát hiện Sick đang nhìn chằm chằm vào một khối gỗ, tựu đi tới hỏi.
"Đây là tác phẩm của thuật chuyển đổi." Sick chỉ vào khúc gỗ nói.
"Chắc là gối ôm." Nanaimo nhún nhún vai: "thường thường Piccolo sẽ tiện tay cầm đồ đạc luyện tập thuật chuyển đổi, không có gì kỳ quái."
Qua câu nói của Nanaimo, thoạt nhìn khúc gỗ này như được tạo thành từ một đống gối ôm. Sick thò tay chọc chọc mặt ngoài khúc gỗ, hắn có một biện pháp có thể xác định. Sick mở miệng hỏi: "Ngươi tên gì?"
Driftwood trầm mặc không nói. Không có tiếng người ch.ết đáp lời Sick.
"Không quản cái kia rồi, xem cái này." Nanaimo lấy ra một phong thư: "Ta tìm thấy trong một ô bí mật dưới ngăn kéo đấy, dụng tâm cất dấu như thế, khẳng định đáng giá xem xét."
Nanaimo mở ra phong thư, lấy ra giấy viết thư, hương hoa hồng ùa ra. Đây là giấy phủ nước hoa ma thuật, mắc hơn năm lần nước hoa thường, đã lâu như thế mà vẫn giữ được hương thơm.
Lys Na ôm mặt cười: "Nữ nhân gửi đến đấy."
Sick rướn cổ lên coi mặt chữ trên đó, đột nhiên nghe được một tiếng gầm giận dữ, làm hắn phải dừng lại che tai.
Đó là tiếng của nữ nhân: "Không cho phép nhìn!" Thanh âm thê lương đến mức đứt âm rồi.
Sick quay đầu xác nhận hướng phát ra tiếng nói kia, là từ khúc gỗ. Sick nói với Nanaimo: "Nói chuyện, khúc gỗ này! Là giọng nữ nhân."
"Nàng nói cái gì?" Nanaimo nhìn khúc gỗ lại nhìn Sick.
"Không cho phép nhìn."
"Oa ờ, vậy không thể không xem." Nanaimo lập tức mở thư.
Driftwood hét rầm lên, Sick che lỗ tai hoàn toàn vô dụng, cái thanh âm kia giống như xuyên thấu qua không khí vậy.
Nanaimo đọc diễn cảm nội dung bức thư: "Piccolo tình yêu chân thành của ta, chàng còn quan trọng hơn bản thân ta, thỉnh chàng hay quên chuyện ngày đó, đây chỉ là sai lầm nông nổi của ta, tha thứ cho ta."
Tiếng nữ nhân lại thét lên: "Không! Vật kia căn bản không có tư cách đạt được tình yêu của ta, thần nên tống hắn xuống Địa ngục! hắn là con của quỷ!"
Nanaimo tiếp tục đọc diễn cảm: "Chàng có tiền đồ vô hạn, lại ôn nhu thiện lương, không nên ở cùng một người thân mang tội như ta, chỉ sợ ta sẽ làm ô uế tâm linh của chàng. Đưa ra quyết định rời xa chàng ta cũng rất thống khổ, nhưng ta thật sự không thể tha thứ cho việc chính bản thân mình làm tổn thương chàng."
"Hắn đã giết ta! Tên giết người! Trời sinh đồ tể!" Nữ nhân thét lên: "Hắn là tên bịp bợm chỉ biết một chút pháp thuật, là gỗ mục! Cặn bã vô dụng!"
"Nhớ lại thời khắc chàng và ta gặp nhau, mặc dù ta là vợ của ——" Nanaimo đọc lên Piccolo tên phụ thân "——, lần đầu tiên lòng ta rung động rồi, vì chàng. Ta biết người như chàng vừa ra đời đã gánh sứ mạng vĩ đại, vận mệnh đã chỉ định chàng, tương lai nhất định sẽ có thành tựu vĩ đại, nhất định sẽ mang đến ân huệ cực lớn cho thế giới, nữ nhân nhỏ bé như ta không xứng với chàng..."
"Lấy lui làm tiến, vị này tỷ tỷ rất cao tay!" Lys Na nói.
Nanaimo tiếp tục đọc diễn cảm, lần này còn nắm yết hầu để tăng cường hiệu quả biểu diễn: "Ta chỉ có thể đem phần ý nghĩ này- yêu thương – dấu dưới đáy lòng, kiềm chế dục vọng muốn được gần chàng, dù chỉ có thể đạt được một nụ cười (từ chàng), ta cũng thỏa nguyện. Ai ngờ thần vẫn còn thương ta, an bài một đêm kỳ tích cho ta và chàng. Mặc dù ta biết rõ đoạn quan hệ này không thể kéo dài, ta vẫn cảm kích từ đáy lòng."
"Không đúng, không có khả năng ta yêu hắn!" Tựa như tất cả U Linh, giọng nữ không cần thở, âm cuối chuyển thành gào rú, kéo dài suốt 25 giây, lại tiếp tục rống lên: "Tên khốn tự ti, hắn chỉ muốn người khác nâng niu hắn, muốn người khác che chở hắn, muốn người khác không ngừng ca tụng hắn! Hắn còn yếu hơn trứng gà! Nếu thế giới không lấy hắn làm trung tâm, tâm linh hắn sẽ bị tổn thương! Ta chỉ chơi đùa với hắn mà thôi, ai ngờ một đồng hắn cũng không có, cái gì cũng là của cha hắn, hắn chỉ là đại thiếu gia bù nhìn!"
"Thật sự ta không thể tiếp tục với chàng rồi, dù cho lòng ta đang hò hét hi vọng ở cùng chàng. Nếu như chàng còn một chút thương ta, nửa đêm, ta chàng ở chỗ cũ. Hãy mang theo những thứ trọng yếu, trên đường đi có nhiều thứ phải chi tiêu. Ta chờ chàng." Nanaimo nhét lại lá thư vào bì, tiện tay để vào ngăn kéo: "Điển hình phong trần nữ tử lừa gạt đại thiếu nhà giàu bỏ trốn, còn muốn hắn đem theo đủ tiền."
Sick mắt lé ngắm khối Driftwood, nàng kia vẫn đang gào thét. Sick nói: "Nàng cũng nói như thế."
Driftwood phát ra những tiếng buồn nôn, cảm giác đây không phải là nhân loại có thể phát ra đấy. Giọng nữ lại hô: "Cái thằng khốn kia, ta chỉ nói là gặp chuyện không may hắn thực sẽ đem ta biến thành cái dạng này! Tại sao không ai phát hiện tên kia chỉ là một tên tự đại rỗng tuếch! Từ khi sinh ra hắn đã được người khác ca ngợi, chỉ dùng ca ngợi cùng cảm tạ để duy trì lòng tự trọng, thứ khác hắn chịu không được! hắn chỉ sống trong sự tung hô, ai dám phê bình hắn sẽ giết kẻ đó!"
Sick minh bạch chân tướng huyết án nhà Kansas rồi. Piccolo ước định bỏ trốn cùng tiểu thiếp, nhưng Piccolo không thể mang đến tiền tài tiểu thiếp mong đợi, cho nên bị tiểu thiếp nhục mạ. Piccolo không chịu nổi nhục nhã, phẫn mà sử dụng pháp thuật mưu sát tiểu thiếp. Đại khái hắn cũng có ý thoát tội, bởi vậy thi triển thuật tạo hình với khúc gỗ này. Nhưng bởi vì hắn quá phẫn nộ, lực lượng không khống chế được nên chuyển đổi luôn tất cả những người trong nhà. Ngoại trừ tiểu thiếp, những người khác đều là ngoài ý muốn.
Nanaimo dùng đốt ngón tay gõ gõ Driftwood, hỏi: "Khúc gỗ này xử lý thế nào?" Đều gọi người ch.ết dậy rồi, để đó mặc kệ, ở đây sẽ xuất hiện chuyện ma quái.
Driftwood liên tục mắng to những từ ngữ khó nghe, còn bắt đầu đề cập biểu hiện trên giường của Piccolo.
"Như cũ." Sick nhu môi nói: Thiêu hủy.
Thế là ba người khiêng khúc gỗ ra bờ đê thiêu hủy. bọn họ sóng vai ngồi trên đề. Sick ôm đầu gối nhìn Driftwood bị ngọn lửa thôn phệ. Giọng nữ xa dần rồi, như tan theo làn khói bị gió thổi kia. Sick thuật lại lời của nữ nhân kia cho Nanaimo, Nanaimo phán đoán giống như Sick.
"Nam nhân không chịu được nữ nhân nhục mạ, là nát nhất đấy." Nanaimo duỗi thẳng chân, thân thể nghiêng ra sau, dùng tay chống đỡ sức nặng nửa người trên.
"Điểm ấy ta hoàn toàn đồng ý! Chủ nhân mặc dù là đồ đần, có đôi khi cũng sẽ nói ra mấy câu có đạo lý." hai tay Lys Na tựa vào cằm, tươi cười nói. Vẻ mặt Nanaimo đứng đắn kéo nàng vào trong ngực, cù lét nàng, làm nàng cười không ngừng.
Hai tay Sick ôm má, khuỷu tay tựa ở trên đùi, đợi Driftwood hoàn toàn hóa thành tro tàn.
Cho đến thời khắc cuối cùng, Driftwood vẫn không ngừng chửi bới Piccolo, câu cuối cùng nàng nói là: "Sẽ không ai ưa thích hắn!"
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Sick qua đêm tại phòng trọ, buổi sáng hôm sau đúng giờ đi làm.
Trên mái che mưa của Aidonatello ma tín, mánh khóe của Piccolo lại thăng cấp rồi, lần này là dựng một cái dương v*t cao bằng người trưởng thành, hình dạng rất không ổn, có lẽ sẽ gây chướng ngại, đây xem như tiếp ứng với hôm trước, hoàn thành chương trình nhục nhã.
Cao ốc chung quanh phủ đầy những tấm phản để che mấy cái lỗ dưới đó, hẳn là thời điểm cương thi leo ra tạo thành đấy.
Hôm nay tác phẩm của Piccolo ảnh hưởng đến buôn bán vận chuyển của Aidonatello ma tín, rất nhiều khách hàng nữ tính vừa thấy cái tượng trước cửa đã xoay người rời đi, ngay cả nam nhân cũng có vài vị xoay người rời đi. Sick hoài nghi Whitney cái gì còn có thể kiên trì không cho Quyền Trượng Ánh Sáng nhúng tay bao lâu.
Vào trong, Sick đi kiểm tr.a bẫy rập do hắn và Nanaimo bố trí, rõ ràng Piccolo có tới, nhưng những cái bẫy vẫn nguyên dạng như cũ, không có dỡ bỏ, cũng không bị phát động.
Sick nghĩ mãi không thông chuyện này.
Hắn đi vào phòng nối cáp, ngẩng đầu nhìn Nanaimo cùng Lys Na cùng cưỡi một tấm thảm tới đây, trên tay cầm cờ lê chuyên dụng, xem bộ dáng là đang làm công việc của nhân viên ma thoại. Sick sững sờ, quản lý phòng nối cáp phất tay ra hiệu hắn đi qua, thoạt nhìn người kia phi thường tiều tụy.
Chủ quản nói: "Ta có nghe nói ngươi tới làm bảo tiêu đấy, nhưng gần đây người từ chức nhiều lắm, bận không dứt ra được, thỉnh ngươi hỗ trợ công tác a."
Thế là Sick lấy được sổ tay công tác, ngồi xổm dưới tầng chót đọc: Màu xanh da trời nghĩa là gì, màu đỏ nghĩa là gì, màu xanh lá nghĩa là gì, một lần hai màu nghĩa là gì... những bậc thềm tên chính thức là "Máy bay con thoi đa chức năng tự định hướng" phải thao tác thế nào... Động tác nhấc máy đúng chuẩn, làm sai sẽ rỉ sắt,... hắn đọc đến một tờ cuối cùng, chỗ đó có các số điện thoại khẩn cấp trong nước, còn có quy tắc sắp xếp thông đạo phòng nối cáp.
Sick nhìn bề ngoài thông đạo, nó được biểu hiển bằng một bảng vẽ mặt phẳng. Hắn phí hết một khoảng thời gian mới định hình được địa đồ trong đầu, phát hiện hình dạng phòng nối cáp khá giống với các không gian che dấu. Hắn còn phát hiện phần lớn các không gian che dấu đều phân bố dọc theo vách tường phòng nối cáp, xem ra những thứ kia là khu dự phòng của phòng nối cáp.
Sick tiếp tục đối chiếu hai bên, cuối cùng tìm được một mật thất rất lớn không ở gần phòng nối cáp, Sick cho rằng đây chính là văn phòng Whitney cái gì.
Hiểu rõ với chiến trường tăng lên trên diện rộng, Sick cảm thấy thời điểm bắt được Piccolo đã tới gần, tràn ngập niềm tin đứng lên. Con mắt quản lý sáng ngời, chạy chậm tới hỏi: "Có thể bắt đầu làm việc sao?"
Trước khi Sick trả lời, đại tỷ xuất hiện ở cửa phòng nối cáp, nghiêm nghị nói: "Sick, Nanaimo, phòng an ninh cần các ngươi, tới hỗ trợ!"
Biểu lộ của quản lý phòng nối cáp như có người vừa đấm một quyền vào bụng hắn.