Chương 7: Giao Dịch
Trong gian phòng hiện tại là một mỹ phụ mặc trang phục trắng thuần khiết, lưng trần. Tà áo che đi đôi chân dài trắng to tròn, chiếc quần ngắn bó sát đùi.
Má hồng, đôi môi màu đỏ, cặp mắt thủy tinh long lanh. Mái tóc màu vàng nhạt tựa như ánh nắng ban mai. Bộ ngực sữa căng tròn trắng hồng, so với Linh Vân lão tổ cũng chẳng thua kém bao nhiêu.
Nàng ngẩng đầu lên nói: “ Không biết Linh Huyền muội muội và hai vị khách nhân đến đây để chuẩn bị tiếp đón xuống thất lễ thất lễ.”
Linh Vân nhóm người đi đến ghế ngồi, Sương Thu nói :
“Vị này này là người thứ hai đột phá Linh Nguyên cảnh của Thiên Linh quận và là người đầu tiên của cảu Tinh Lâm thành chúng ta Linh Vân tỷ tỷ.”
“Còn đây là Nam Việt tiểu đệ, đệ ấy đang trùng tu lại” Sương Thu nói tiếp
“Thì ra là Linh Vân tỷ và tiểu Nam đệ đệ a.” Hoa Mộng Xuân đáp
“Tỷ tỷ vừa đột phá dung nhan rạng ngời tiểu muội cảm thấy rất hâm mộ nha.” Hoa Mộng Xuân tiến lại gần Vân Linh ngồi xuống hai tay đặt lên vai xoa bóp cho nàng.
“Hoa các chủ nói quá ta đây chỉ may mắn đột phá khiến cứu cái mạng già thôi, may mắn khuyến mãi thêm cái mặt trẻ ra ấy mà.” Linh Vân đáp.
“Chư vị hôm nay đến là có chuyện gì vậy ạ?” Hoa Mộng Xuân hỏi.
“Tiểu Việt cần mua một số tài nguyên tu luyện cũng như là chúng ta muốn bán công pháp.” Linh Huyền nói
“Bán công pháp?”- Hoa Mộng Xuân và Sương Thu đồng thanh hỏi
“ Đúng vậy là bán một ít công pháp và chiến kĩ, trước đây ta từng may mắn tìm được đều là ngũ giai công pháp.” Linh Vân nói
“Vậy thỉnh chư vị lấy vật phẩm ra.” Sương Thu nói.
Linh Vân tươi cười từ trong giới chỉ lấy ra 10 ngọc giản trữ thông tin công pháp và chiến kĩ. Những ngọc giản này đã được tuyển chọn kĩ lưỡng người trong gia tộc không thích hợp tu luyện mới mang đi giao dịch.
Sau khi dùng linh niệm dò xét, gương mặt hai người trở nên thất thố. Họ là cường giả Hóa Linh cảnh đỉnh phong công pháp tu luyện và chiến kĩ chủ yếu là thuộc về tứ giai mà ngọc giản của Linh Vân lão tổ thấp nhất là ngũ giai hạ phẩm cao nhất đạt lục giai thượng phẩm.
Dù là người của Trân Bảo Các thế nhưng công pháp họ tu luyện chỉ vừa đủ để họ đat đến cảnh giới để quản lý địa phương ngũ lưu thế lực mà thôi.
Công pháp và chiến kĩ cao hơn họ phải đổi từ các các phân bộ phía trên. Mà muốn đổi cần phải có cái giá trên trời, cái giá đó hiện tại họ không thể ra nổi.
Hai người thu hồi linh niệm sau đó Sương Thu nói: “ Việc này rất quan trọng cần phải có lão tổ làm chủ chúng ta không thể tự quyết được mong chư vị đi theo chúng ta.”
“Cầm nhi, Thư nhi hai người các ngươi đưa Nam Việt công tử đến khu giao dịch và bảo khố để lựa đồ.” Hoa Mộng Xuân nói
Từ bên ngoài bước vào hai thiếu nữ tuổi chừng mười sáu, dung mạo có phần giống với Sương Thu và Hóa các chủ. Hai người họ lần lượt là đại tiểu thư Diệp Cầm và nhị tiểu thư Diệp Thi.
Hai người bọn họ đồng thanh nói
“Diệp Cầm ra mắt hai vị tiền bối và Nam Việt công tử”
“Diệp Thư ra mắt hai vị tiền bối và Nam Việt công tử”
Linh Huyền cùng Linh Van gật đầu đáp lại còn Nam Việt đứng dậy chắp tay chào hỏi.
Sương Thu nói: “Thỉnh hai vị đi theo chúng ta gặp mặt lão tổ để bàn bạc. Tỷ muội các ngươi dẫn Nam công tử đi lấy vật phẩm mà cậu ấy cần.”
“Vâng ạ” – hai người Diệp Cầm và Diệp Thư đồng thanh đáp
“ Nam công tử cần gì cứ bảo bọn chúng là được chỉ cần trong phạm vi cho phép đều có thể.” Hoa Xuân Mộng nói đồng thời cho hai vị tiểu thu truyền âm dặn dò và đưa cho Nam Việt một cái mị nhãn.
Nam Việt linh hồn của hắn tính đâu ra đó trước khi đến đây chỉ mười tám tuổi. Năng lực chống đỡ đối với mị lực của mỹ phụ thành thục như Hoa Mộng Xuân là bằng không thế nên tiểu đệ của hắn đã đứng dậy phản đối khiến quần của hắn dựng lên một chiếc lều.
Hoa Mộng Xuân đám người thấy vậy che miệng cười khúc khích còn Nam Việt đỏ mặt ngượng ngùng nhìn về hai vị tiểu thư của Diệp gia.
Diệp Cầm là thiếu nữ có mái tóc màu đen tuyền dài đến hết lưng, đôi mắt phượng kiều mị quyến rũ động lòng người. Dáng người quyến rũ đã có dấu hiệu của bậc mỹ nữ dung nhan khuynh quốc khuynh thành.
Diệp Thư thì so với tỷ tỷ thấp hơn một xíu, má đỏ môi hồng dung nhan tuyệt hảo so với tỷ tỷ chẳng kém là bao. Mái tóc dài được bó lại để về phía trước ngực lại xõa ra che đi cặp đào phong nảy nở.
Diệp Cầm cùng Diệp Thư đưa tay mời Nam Việt nói
“Thỉnh”
Trước khi đi ra khỏi phòng hắn nhìn về Linh Vân cùng Linh Huyền nói
“Vãn bối sau khi lấy đồ vật sẽ ra ngoài lịch luyện một thời gian mong hai người chấp thuận.”
Linh Vân nói: “Tốt trùng tu mặc dù khiến người ta tránh đi những bình chướng nhưng nếu phối hợp lịch luyện sẽ vững chắc căn cơ hơn. Ngươi về gia tộc lấy đồ dùng cần thiết đi cùng Cố Hạ cho an toàn.”
Cố Hạ trong lời của Linh Vân lão tổ là con nuôi của Tổng quản Linh gia tu vi hiện tại Tụ khí cảnh tam tinh đỉnh phong.
Mặc dù là lịch luyện thế nhưng cũng cần an toàn Cố Hạ tu vi cách Nam Việt không quá xa vì vậy để đi theo hộ vệ cũng coi như vừa tăng tính an toàn lại không ảnh hưởng việc lịch luyện
Nam Việt đi theo hai người họ đến bảo khố của Trân Bảo Các, nơi đây có rất nhiều tài nguyên từ đan dược đến pháp khí, nguyên tinh...
Nam Việt dựa theo chỉ dẫn của Lục Vũ chọn lấy một số vật phẩm như đan dược hồi phục linh khí và trị liệu, một đôi giày pháp khí nhị giai thượng phẩm, nguyên tinh 5 loại thuộc tính lần lượt là quang minh, thủy, hỏa, lôi và băng phẩm chất đạt ngũ giai thượng phẩm.
Ngoài ra còn có hai loại khoáng thạch là Nhật Viêm thạch cùng Nguyệt Hàn thạch và huyết dich yêu thú tam giai Tích Linh Long.