Chương 21: Hạ màn
Buổi sáng chủ nhật.
Nhà thờ, nơi mà tôi thường hay đến vào mỗi dịp cuối tuần.
Hàng cây vươn bóng che khuất tia mặt trời chói lóa, tôi đưa tay ngước nhìn lên bầu trời, mây bồng bềnh trôi dạt trên nền trời xanh biếc.
Tôi chia tay tên đó rồi.
Phải, kể ra thì cũng khá phức tạp.
Làm một bảng tổng kết trước sau đó tôi sẽ tiết lộ lí do chia tay với các bạn đọc sau.