Chương 83: Yến hội mê tình
Edit: susublue
Hơn mười giây sau, Jack vừa mặc quần áo, vừa đẩy cửa đi vào, vừa vào đã thấy lão bản ngồi ở trên sô pha, sắc mặt âm u, anh sắc bén phát hiện căn phòng im lặng, anh hỏi theo bản năng,“Lãnh tổng, Tô tiểu thư không ở đây sao?”
Lãnh Mặc Phàm nặng nề lên tiếng, trong giọng nói đầy tức giận,“Lập tức tr.a vị trí của cô ấy cho tôi, tôi muốn biết cô ấy đang ở đâu.”
“Dạ.” Jack lên tiếng trả lời, trở lại phòng cầm máy tính đi qua, ngồi ở trên sô pha, thao tác thuần thục định vị vệ tinh, nhưng mà, trên hình ảnh lại báo là không tìm được, Jack sửng sốt một chút, anh nghĩ sao lại không tìm ra, anh lập tức kiểm tr.a lại số liệu vệ tinh, sau khi xác định tất cả bình thường, anh cấy vào cơ thể Tô Cẩm một con chíp có mã số, lại tìm tòi thêm một lần nữa, trong vòng hai giây, chỉ thấy trên màn hình vẫn hiện lên như cũ, không tìm được được mã số.
“Không có khả năng!” Jack cảm thấy, đầy nghi hoặc.
Lãnh Mặc Phàm đi qua hỏi,“Sao lại thế này?”
Jack chỉ đành buông tay, rất bất đắc dĩ nói,“Tìm không thấy vị trí của Tô tiểu thư, chẳng lẽ là máy tính bị lỗi?”
Lãnh Mặc Phàm biến sắc,“Cậu nói tìm không thấy vị trí của cô ấy? Rốt cuộc là có chuyện gì?”
Jack suy nghĩ, chỉ đành nói ra suy đoán trong đáy lòng,“Tất cả vệ tinh đều vận hành bình thường, chỉ có một nguyên nhân dẫn đến tình huống này, là con chíp bị phá hỏng rồi.”
Lãnh Mặc Phàm gầm nhẹ một tiếng, khuôn mặt tuấn tú hung ác, nham hiểm khó coi,“Cậu nói là Tô Cẩm đã xảy ra chuyện?”
“Tôi nghĩ con chíp bị phá phá hư cũng không có nghĩa là Tô tiểu thư đã xảy ra chuyện, bởi vì nếu Tô tiểu thư xảy ra chuyện, cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự hoạt động của con chíp, chỉ có một khả năng duy nhất là có người lấy con chíp ra khỏi người Tô tiểu thư, còn phá hủy nó...... Mà tôi nghĩ... Người làm chuyện này, chỉ có bản thân Tô tiểu thư.” Jack bình tĩnh phân tích, bởi vì nhìn Lãnh Mặc Phàm đang mất lý trí.
Nghe Jack phân tích làm cho đầu Lãnh Mặc Phàm nổ ầm ầm, anh khó có thể tin chuyện này,“Cô ấy muốn rời khỏi tôi sao?”
“Tôi nghĩ Tô tiểu thư làm như vậy, chính là không muốn liên lụy ngài.” Jack khuyên giải an ủi, Lãnh Mặc Phàm như vậy rất đáng sợ, dã thú không có lý trí thường sẽ giết người.
“Không cần nói nữa, tôi tuyệt đối không cho cô ấy rời khỏi tôi, điều tr.a vị trí cuối cùng cô ấy xuất hiện cho tôi.” Lãnh Mặc Phàm trầm giọng ra lệnh, muốn anh chấp nhận chuyện này thật sự rất khó, từ nhỏ anh đã ngông cuồng kiêu ngạo, nên anh cũng đủ tự tin là sẽ tìm ra Tô Cẩm.
Jack lại lục lại tin tức của vệ tinh một lần nữa, tìm ra địa điểm cuối cùng mà Tô Cẩm dừng lại, làm cho người ta giật mình là nơi đó là một thị trấn ở phía Nam Los thị trấn, diễn[Dànn Lãnh Mặc Phàm híp mắt nhẹ nói một tiếng,“Chẳng lẽ là Anna?” “Cảnh sát nói người phụ nữ này có thân thủ rất cao, có khả năng là một nữ sát thủ, tin chắc rằng chính là sư tỷ Anna của Tô tiểu thư, nhưng vì sao Tô tiểu thư lại liên lạc với Anna? Không phải bọn họ đã trở mặt thành thù rồi sao?” Lãnh Mặc Phàm vén tóc đen, con mắt đen đột nhiên liếc qua chiếc điện thoại trên bàn, tâm trí anh chấn động, trầm giọng nói,“Điện thoại, lập tức tr.a xem hôm nay ai đã gọi vào điện thoại.” Jack nào dám chậm trễ, bận rộn gọi đến phòng truyền tin, chỉ chốc lát sau, đầu kia gửi tới một danh sách được in ra, trong đó phân ra từng mốc thời gian bắt đầu từ 12 giờ ba mươi phút trưa, thật sự có một cuộc trò chuyện gọi từ Los Angeles được ghi lại, Lãnh Mặc Phàm sợ run người nhìn mọi thứ trước mắt, thì ra lúc anh còn ở đây, Tô Cẩm cũng đã có kế hoạch rời khỏi, anh nhớ lại lúc anh gần đi, đột nhiên Tô Cẩm ôm anh từ phía sau, thì ra, đó là một cái ôm tạm biệt, mà anh lại như đứa ngốc không biết gì cả. Lãnh Mặc Phàm chậm rãi đi đến trước cửa sổ, nhìn bầu trời đêm mênh mông vô bờ bến, giọng trầm thấp tuyên thệ, “Tôi sẽ không để cho em rời khỏi tôi, tuyệt đối không.” Một cuộc điện thoại tại phía Nam Los Angeles, trong đêm khuya, nơi này mênh mông không người, Tô Cẩm ấn một dãy số quen thuộc, đầu dây bên kia yên tĩnh đáp lại. “Cha nuôi, là con.” Tô Cẩm hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười, giọng của Tương Vinh làm cho cô cảm thấy bình an, tỏa ra sự ấm áp của một người cha hiền. “Cha nuôi, con muốn trở lại bên cạnh cha, con muốn xóa bỏ giao dịch với Lãnh Mặc Phàm, con muốn rời khỏi anh ấy.” Trong giọng nói của Tô Cẩm có một chút khẩn cầu, từ trước cho tới nay, đây là lần đầu tiên cô yêu cầu bỏ nhiệm vụ. “Xảy ra chuyện gì?” Tương Vinh kinh ngạc dò hỏi, trong giọng nói cũng không có ý trách cứ. Ngắt điện thoại, tâm tư Tô Cẩm nặng nề dựa vào buồng điện thoại, chỉ trong một ngày, đã xảy ra quá nhiều chuyện, làm cho tâm tình cô rất hỗn loạn, có Lãnh Mặc Phàm đan bện một tương lai xinh đẹp cho cô, có Anna mai phục ám sát, còn thiếu Lục Thiểu Đình một nhân tình, cô cảm giác những thứ mình phải vác trên vai càng ngày càng nhiều, làm cho cô khó sắp xếp được mọi thứ, hiện tại cô thầm nghĩ trở lại bên cạnh cha nuôi, làm Tô Cẩm của trước kia, đơn giản là chính mình. Sáng sớm tinh mơ, đối với nhiều người mà nói, thì đến rất chậm, Lãnh Mặc Phàm ròi khỏi ngọn núi, đến một khách sạn bảy sao ở Los Angeles, từ tối hôm qua đến bây giờ, anh cực kỳ tỉnh táo, một chút mệt mỏi cũng không có, anh có một loại dự cảm mạnh mẽ, Tô Cẩm đã quyết định rời khỏi anh, mà trong khoảng thời gian này những thứ anh bỏ ra sẽ không còn chút giá trị nào nữa, một khi người phụ nữ này lạnh lùng quyết tâm, tuyệt đối sẽ ngoan độc như anh. “Có tr.a ra được những chuyến bay từ tối hôm qua đến bây giờ không? Có tin tức của cô ấy hay không?” Lãnh Mặc Phàm không ngại phiền cứ hỏi liên tục khiến Jack sứt đầu mẻ trán, anh căn bản không biết, trong vòng một tiếng, anh đã hỏi hơn mười lần. Jack nhanh nhẹn lanh lợi, thông qua quan hệ đã tr.a ra được mọi thông tin từ phi Los Angeles, ý muốn tìm ra nơi Tô Cẩm đáp xuống, nhưng lại không thu được tin gì. “Lãnh tổng, tôi nghĩ nếu cứ tiếp tục tr.a như vậy cũng không phải là cách, Tô tiểu thư có thân phận đặc thù, cô ấy nhất định đã làm xong mọi giấy tờ ở các nước trên toàn thế giới, cô ấy nhất định sẽ giả danh để rời đi, chúng ta sẽ không tr.a được gì.” “Vậy điều ra tất cả camera ở sân bay, tìm từng cái một cho tôi, dù tốn bao lâu, tôi cũng phải biết được cô ấy đã đi đâu.” Lãnh Mặc Phàm trầm giọng nói, từ tối hôm qua đến bây giờ, sắc mặt anh vẫn hung ác, nham hiểm đến dọa người, mặc dù anh có khuôn mặt tuấn mỹ, nhưng lúc khó chịu chỉ sợ còn đáng sợ hơn dã thú ăn thịt người. Đúng lúc này, một cuộc điện thoại gọi vào điện thoại của anh, anh nhìn cũng không thèm nhìn liền ấn nút nghe, giọng nói có chút cấp bách.“Chuyện gì?” Lãnh Mặc Phàm sợ run một chút, nhíu mày nói,“Cô là ai?” “Là như vậy, tôi biết đêm nay ở Washington có một buổi tiệc rượu, tên của anh cũng ở trong số những khách mời, tôi muốn hỏi một chút, anh sẽ đi sao?” Sarah tò mò hỏi, trong giọng nói đầy vẻ chờ mong. Lãnh Mặc Phàm bị cô nhắc mới nhớ tới, nghĩ đến hôm nay nhận được một tấm thiệp mời,diễn;"dànnlle3quy1]d00n đó là thiệp mời của giới chính trị cấp cao của Mĩ, nhưng, anh chỉ dùng mười giây để suy nghĩ có đi hay không, cuối cùng quyết định từ chối, anh híp mắt suy nghĩ một chút, mỉm cười nói,“Hình như Sarah tiểu thư cũng sẽ đi, đúng không?” “Cha tôi được mời, ông ấy đưa tôi đi theo, nói như vậy, Lãnh tiên sinh cũng sẽ đến sao?” Hình như điều Sarah quan tâm nhất là chuyện anh có thể hay không, hỏi đi hỏi lại. “Vậy thật tốt quá, đêm nay gặp lại.” Sarah vui vẻ hoan hô ở đầu dây bên kia. Hiếm khi Jack hài hước,“Tôi nghe thấy hình như bên kia là một người phụ nữ, đêm nay Lãnh tổng có hẹn sao?” “Oa, đây chính là một thiên kim tiểu thư có thân phận cao quý! Hình như Lãnh tổng cảm thấy hứng thú với cô ấy.” Jack cười hỏi, nhưng khôn khéo như anh thì sao có thể không đoán ra được suy nghĩ trong lòng Lãnh Mặc Phàm? Mấy ngày hôm trước mới bị mời đến cục điều tr.a liên bang, tự nhiên bây giờ lại có quan hệ tốt với Bộ trưởng bộ tư pháp. “Tôi không có hứng thú với cô ta, nhưng tôi lại cảm thấy hứng thú với cha cô ta nên thân cận một chút.” Lãnh Mặc Phàm mở miệng đáp, trong ánh mắt chỉ có vẻ tính kế. Ở sân bay Los Angeles lúc sáng sớm, ở máy bay, một thân hình cao gầy thanh thuần thu hút ánh nhìn của nhiều người đàn ông, thắt lưng dài thẳng, trông hơi lông bông, đội mũ lưỡi trai, cảnh che khuất một nửa khuôn mặt, để lộ một bên mặt non mềm như da em bé, không son phấn, hơi thở mê người, mặc váy hoa dài màu vàng, làm cho cô trông giống một sinh viên đại học đang đi du lịch, tuyệt đối không ai hoài nghi thân phận thật sự của cô. Ngồi trên máy bay, Tô Cẩm thở dài nhẹ nhõm, rốt cục cũng đã rời khỏi cái nơi nán lại ba tháng này rồi, giống như có cái gì áp bách cô, làm cho cô rất không thoải mái, lúc máy bay cất cánh, cô cảm giác được cơ thể dần dần rời khỏi mặt đất, tâm cũng bay đi xa. Nước Mĩ, chi nhánh cảnh sát quốc tế, phòng y tế, trên giường bệnh màu trắng, Lục Thiểu Đình dựa vào đệm nghỉ ngơi, ngực trái anh quấn một lớp băng gạc thật dày, sắc mặt tái nhợt vì mất máu quá nhiều. Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, cấp trên của anh bước vào, thân thiết hỏi,“Cơ thể thế nào?” “Không, không, cậu làm rất tốt, cậu rất dũng cảm, vết thương của cậu là vinh quang, chỉ vì nữ sát thủ quá nham hiểm.” Vị cảnh sát lớn tuổi vỗ bờ vai của anh rồi an ủi. Lời nói này làm cho tim Lục Thiểu Đình càng thắt chặt lại, anh đang làm cái gì? Anh làm cái gì? Một bên là chính nghĩa, một bên là tình cảm, tựa như hai dây thép xiết chặt, xiết đến nỗi anh không thở nổi. “Vụ án tử này tôi đã tìm người khác phụ trách, cậu dưỡng thương trước đi, chờ sau khi vết thương của cậu lành lại, cậu lại phụ trách vụ án tử khác.” Vị cảnh sát lớn tuổi nói xong, đứng dậy rời đi. Đèn rực rỡ sáng lên, Washington có thể nói là một thành phố không ngủ xa hoa, chói mắt muôn màu muôn vẻ. Một khách sạn bảy sao cao cấp, nơi này ngày nào cũng phồn hoa, hôm nay, nơi này lại là chỗ tổ chức tiệc rượu cho giới chính trị cao cấp của nước Mĩ, hai giờ chiều, nơi này đã được trang hoàng, vào ban đêm, một đoàn xe hào nhoáng gồm sáu chiếc chạy vào bãi đỗ xe, quả thực chính là một buổi tiệc diễu hành xe sang trọng. Lúc này, ở cửa sau một chiếc xe dài, Bộ trưởng bộ tư pháp kéo con gái Sarah của ông đi xuống, vẻ mặt Bộ trưởng bộ tư pháp uy nghiêm khí phái, mái tóc vàng sáng bóng được chải chuốt làm cho cả người ông đầy tinh thần, phấn chấn, mà Sarah bên cạnh ông, mặc một bộ váy đen, ôm sát dáng người thon thả mê người của cô, tóc quăn dài ôn nhu hơi vén ra sau, cổ đeo một chuỗi vòng cổ kim cương, nhỏ nhắn mà xinh đẹp, mà điểm mê người nhất là khuôn mặt tinh xảo của cô nhìn như con nít, còn có đôi mắt đen bóng thần bí của phương Đông, ở trên người cô tản ra phong thái của nước khác. Từ lúc tiến vào cửa, mắt Sarah luôn tìm kiếm ở bốn phía, còn có chút hưng phấn chờ mong, bình thường, cô ghét nhất phải tham gia mấy buổi tiệc rượu thương mại không thú vị này, lúc cô hai mươi hai tuổi, cha cô liền mời cô tham gia rất nhiều lần, nhưng cô đều từ chối, nhưng buổi tiệc rượu đêm nay là do cô chủ động muốn đi, bởi vì cô thầm nghĩ sẽ bất ngờ gặp một người ở buổi tiệc rượu này, nghĩ đến gương mặt tuấn tú của Lãnh Mặc Phàm, tim của cô lại đập rất nhanh. Sân bay Malaysia, một bóng người chậm rãi đi ra, không khí tươi mát làm cho khóe miệng của cô hơi cong lên, hạ mắt kính màu đen xuống, đôi mắt xinh đẹp tìm tòi bốn phía. “Sư tỷ.” Một chiếc xe việt dã màu đen vọt lại đây, cô gái tóc ngắn trên xe rất thời thượng, cô ăn kẹo cao su, tính cách đầy ngang ngược. Chiếc xe việt dã màu đen hòa vào trong bóng tối, Amy vừa lái xe, vừa đánh giá Tô Cẩm, vẻ xinh đẹp như sư tỷ khiến cả đàn ông và phụ nữ mê mệt. “Ít nhất còn không có ai tìm tới cửa.” Amy nhếch khóe miệng, tiếp tục thì thầm,“Không thể tưởng được đại sư tỷ lại là người như thế, lúc trước em thật không nên giúp cô ta biết tin tức của chị, làm hại chị thiếu chút nữa toi mạng.” “Lúc đó, chị cũng không phòng bị cô ta, ai biết được cô ta thay đổi bất thường.” Tô Cẩm chua sót lên tiếng. Con mắt Tô Cẩm sắc bén, cắn răng nói,“ Rồi sẽ có một ngày, chị khiến cô ta ch.ết ở trong tay chị.” Xe vừa vào một kho hàng cũ, các cô đổi qua ca nô, xem ra Amy đã được huấn luyện, động tác dứt khoát lưu loát, cũng cực có phong độ, ca nô ở chạy trên biển không tới một tiếng, các cô mới tới đảo, ẩn trong rừng cây, có một tòa biệt thự to lớn, quang cảnh màu xanh ở bốn phía, nhiên nhiên sâu kín, rất tươi đẹp. Amy dẫn cô đi vào đại sảnh, trên sô pha ở sảnh, Tương Vinh gần năm mươi tuổi mặc áo Tôn Trung Sơn, khuôn mặt uy nghiêm, vết sẹo từ giữa trán tới khóe mắt làm cho ông càng thêm dữ tợn, nhưng mắt ông lại ấm áp, lộ ra vẻ người cha hiền. “Bình an trở về là tốt rồi.” Tương Vinh vươn tay về phía cô, Tô Cẩm nắm lấy, bị kéo đến bên cạnh ngồi xuống, bên cạnh Ivan thân thiết tiến lên ôm chặt cô,“Sư tỷ, nhìn thấy chị thật tốt.” Tô Cẩm nở nụ cười ôn hòa với cô, đối với cô, giờ phút này chính là hình ảnh gia đình ấm áp mà cô vẫn giữ trong lòng, làm cho lòng của cô ấm áp. Hàn huyên việc nhà trong chốc lát, Amy và Ivan vào phòng bếp nấu ăn, trong đại sảnh, chỉ còn Tương Vinh và Tô Cẩm, nhìn thấy ánh mắt đánh giá của Tương Vinh, Tô Cẩm gục đầu xuống, nhẹ giọng nói,“Thật xin lỗi cha nuôi, không có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này.” “Xảy ra chuyện gì? Nói cho cha biết.” Tương Vinh nói. “Anna vẫn có ý nghĩ trừ khử con, rồi đến đối phó cha, nhưng không ngờ, cô cũng dám dùng Lãnh Mặc Phàm để uy hϊế͙p͙, cô ta không biết lượng sức.” “Cô ta đã bị dồn vào ngõ cụt, chỉ sợ cái gì cũng dám làm, cô ta nắm trong tay không ít tư liệu gây bất lợi cho Lãnh Mặc Phàm, con không muốn Lãnh Mặc Phàm chịu tổn thất vì con, nên con nghĩ nên cắt đứt.” Tô Cẩm nói đến câu cuối cùng ánh mắt trở nên lạnh lùng. Tương Vinh gật đầu,“Con nói đúng, làm bạn với vua, cuối cùng cũng sẽ có chuyện, lúc trước cha nhận mười triệu của Lãnh Mặc Phàm, cha vẫn chưa dám đụng đến nó, chỉ sợ ngày sau xảy ra chuyện gì, tất nhiên con có quyền quyết định, lấy tiền của ta trả lại cho cậu ta đi, sau này cũng sẽ không nhận bất cứ giao dịch nào nữa.” “Dạ.” Tô Cẩm lên tiếng trả lời, đáy lòng có cảm xúc phức tạp nói không nên lời, nếu cha nuôi chặt đứt sợi dây này, vậy sẽ thật sự không gặp lại nữa. Tô Cẩm cười, lúc này Amy và Ivan bưng đồ ăn thơm ngào ngạt đi vào, đặt trên cái bàn lộng lẫy, bốn người hưởng thụ không khí đoàn viên. ,.lle//quyd0n tất cả đều ân cần hỏi thăm, muốn kết giao với anh, mà ở quầy rượu cách đó không ánh mắt nhiệt liệt, nhìn đám người, người đàn ông thần túy nhất, tất cả mọi thứ chung quanh đều trở nên không thú vị, chỉ có anh, mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân của anh đều hấp dẫn sự chú ý của cô, mỗi một nụ cười của anh, đều như sức quyến rũ mê người. Bên cạnh là người bạn tốt Rina của cô, lúc trước chợt nghe Sarah nói đến Lãnh Mặc Phàm, cô cũng hiếu kì nhìn người đàn ông xuất chúng này, đẩy Sarah “Ngây người cái gì, đi qua bắt chuyện với anh ấy đi.” “Như vậy có đường đột hay không?” Sarah có chút xấu hổ nói, nhưng trong lòng lại muốn đi qua. “Đại sảnh bữa tiệc này, người nhìn chằm chằm người đàn ông này cũng không chỉ có mình cậu, đêm nay đừng để cho người khác bắt mất anh ấy.” Rina nói xong, mắt liếc nhìn mấy người phụ nữ cách đó không xa, mắt các cô cũng đều nóng rực vây quanh Lãnh Mặc Phàm. Sarah sợ run một chút, lúc này mới đứng dậy chỉnh lại quần áo trên người, hỏi bạn cô,“Thế nào? Đêm nay nhìn tớ thế nào?” Sarah nở nụ cười, có chút khẩn trương kéo lại vạt áo, để lộ khuôn ngực đầy đặn,“Tớ có chút khẩn trương, tớ không có kinh nghiệm đến gần đàn ông.” Sarah hít sâu một hơi, đi đến chỗ của Lãnh Mặc Phàm, mà ở cách đó không xa, cha cô nhìn cô đầy phức tạp, trong mắt có chút lo lắng, mà Lãnh Mặc Phàm đang nói chuyện, đã sớm chú ý tới Sarah, anh phát huy đầy đủ vẻ nam tính để hấp dẫn cô, đây là mục đích anh tới nơi này. Năm mét, ba mét, rốt cục Sarah cũng đến gần anh, nhưng mà cô chỉ lo khẩn trương, hoàn toàn không chú ý tới những thương nhân đang đi qua đi lại, lúc chạm vào, đỉnh đầu cô chạm vào bả vai họ, Sarah khẽ rên một tiếng, không giữ được thăng bằng ngã về phía sau, đúng lúc này, một đôi tay rắn chắc nhanh chóng vươn ra, ôm lấy lưng của cô, ôm cả người cô vào trong lòng, Sarah lấy lại tinh thần, rõ ràng phát hiện người cứu mình là anh, cô và Lãnh Mặc Phàm ôm nhau, đến gần cô ngửi thấy mùi hương tự nhiên trên người anh, tựa như ánh nắng mùa hè, làm cho cô si mê đến mất hồn. Lãnh Mặc Phàm cúi đầu nhìn Sarah xinh đẹp nhỏ nhắn trong lòng, thân thiết nói,“Cô không sao chứ!” Lãnh Mặc Phàm cũng không buông tay, ngược lại lực ôm thắt lưng cô tăng thêm một chút, ôm cô sát vào người, Sarah cảm giác được động tác này của anh, xấu hổ đỏ mặt lên, trên đầu vang lên giọng nam khàn khàn, “Hôm nay cô thật đẹp.” Sarah cảm giác thấy trong đầu óc trống rỗng đầy hạnh phúc, cô cảm giác Lãnh Mặc Phàm có hứng thú với cô, cô thấp giọng trả lời,“Cám ơn.” Đúng lúc này, sân nhảy vang lên tiếng nhạc nhẹ, các tân khách khiêu vũ với bạn nhảy, Lãnh Mặc Phàm nhếch môi cười,“Hôm nay tôi không có bạn nhảy, cô có muốn làm bạn nhảy của tôi không?” Những lời này lại làm cho Sarah vui vẻ hơn, người đàn ông thẳng thắn mà bá đạo, nóng cháy như lửa, sắp thiêu đốt cả người cô, ngay cả gật đầu cô cũng không gật, trực tiếp lui vào vòng ôm của anh, để cho anh ôm lấy cô xoay tròn vào sân nhảy. Ở cách đó không xa, có một đôi mắt luôn chú ý bọn họ, đó là phóng viên báo ra hàng tuần nổi tiếng nhất của Mĩ, khóe miệng cô nhếch lên một nụ cười vui sướng, xem ra tiêu đề ngày mai có hi vọng rồi, cô thúc giục người bên cạnh chụp ảnh. Nhạc nhẹ vang lên bên tai, được ôm trong vòng ngực rộng lớn ấm áp, Sarah rất vui vẻ, điều này không phải đại biểu cho việc cô có thể trở thành bạn gái anh sao? Ôm lấy thân thể mềm mại trong lò kín đáo, đồng thời, một ý niệm ngẫu nhiên hiện ra trong đầu anh, khuôn mặt Tô Cẩm hiện lên, đó mới là người phụ nữ ở trong lòng Lãnh Mặc Phàm anh, không ai thay thế được.
“Tôi nghe.” Một giọng nam quen thuộc trầm ổn bắt máy.
“Tiểu Cẩm? Con sao vậy?” Tương Vinh nghe ra giọng nói của cô đầy cảm xúc, quan tâm hỏi.
“Đã xảy ra rất nhiều chuyện, khi nào trở về con sẽ nói cho cha nghe, cha đang ở đâu?” Tô Cẩm hỏi.
Đầu kia im lặng vài giây, trả lời,“Cha ở Malaysia, cha sẽ để cho Amy đến đón con.”
Người bên kia quả nhiên bị hoảng sợ, hơn nửa ngày, mới lên tiếng,“Dạ, xin hỏi là Lãnh Mặc Phàm tiên sinh sao?” Là một giọng nữ nói bằng tiếng trung.
“Anh không nhớ tôi sao? Tôi là Sarah.” Sarah nhiệt tình giới thiệu.
“À! Là cô sao, xin hỏi có việc gì không?” Lãnh Mặc Phàm lập tức đổi giọng, trở nên tao nhã và lịch thiệp.
Lãnh Mặc Phàm nhếch môi gợi mỉm cười,“Đương nhiên sẽ đi.”
“Đêm nay gặp.” Lãnh Mặc Phàm nói xong, quyết đoán gác điện thoại, vừa ngẩng đầu, liền thấy vẻ mặt ngây ngốc của Jack nhìn chằm chằm anh, anh nhăn mày,“Nhìn cái gì?”
Lãnh Mặc Phàm xem thường quăng di động, chậm rãi đáp,“Là con gái bảo bối của Bộ trưởng bộ tư pháp.”
“Thật xin lỗi.” Lục Thiểu Đình áy náy gục đầu xuống.
Lục Thiểu Đình chậm rãi nhắm mắt lại, mệt mỏi, anh mệt mỏi......
“Amy.” Tô Cẩm mỉm cười tiếp đón, kéo cửa ra ngồi xuống.
“Nơi này an toàn không?” Tô Cẩm nghiêng đầu hỏi một câu.
“Ghê tởm hơn là lại mua được vị trí của chúng ta, nếu không phải nghĩa phụ phát hiện sớm, có khả năng chúng ta đều đã bỏ mạng.” Amy oán hận nói.
Amy sợ run một chút, quay đầu nhìn cô, giả trang đơn thuần, lại khó kìm được sát khí trên người, cô biết, dù ở đâu, nhị sư tỷ cũng không thua đại sư tỷ.
“Cha nuôi.” Tô Cẩm đi đến trước mặt anh, cung kính kêu một tiếng.
“Là Anna, cô ta dùng Lãnh Mặc Phàm để uy hϊế͙p͙ con, con không thể ở bên cạnh anh ấy được nữa, như vậy con sẽ chỉ liên lụy đến anh ấy.” Tô Cẩm khép mắt đau đớn nói.
“Những ngày này ở bên cạnh cha, giúp cha làm một vài chuyện đi!” Tương Vinh vỗ vỗ bả vai của cô.
Washington.
Ở yến sẽ bắt đầu sau 15 phút, Lãnh Mặc Phàm dẫn Jack chậm rãi đi vào, anh xuất hiện, lập tức thu hút vài nhân vật nổi tiếng trong giới kinh thương, diẽn(
“Đẹp ngây người, anh ta nhất định sẽ mê mẩn, quỳ dưới váy của cậu.” Rina khen.
“Nụ cười của cậu là thứ tốt nhất để bắt chuyện.” Rina cho cô thêm sự tự tin.
“Tôi...... Tôi không sao...” Sarah lắp bắp trả lời, mắt đẹp nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, không rời đi.
Ngược lại Sarah ôm chặt anh hơn, thỏa mãn tựa vào trong lòng anh, hưởng thụ sự ấm áp của anh.