Chương 92: Bảo bảo ngoan làm không được

Mấy ngày này Hạ Úc Huân an phận đến kỳ cục, buổi sáng 5 giờ liền chạy bộ, sau khi xong từ đơn, ban ngày gặm sách vở, buổi tối liền ngoan ngoãn đi xem mắt, trở về nghiêm túc cùng Hạ Mạt Lâm báo kết quả.
Bữa trưa hôm nọ.
Hạ Mạt Lâm nhìn chằm chằm Hạ Úc Huân đánh giá hồi lâu.


Đây thật sự là úc huân nhà mình sao?
Nói thật, đứa nhỏ này đột nhiên biến thành hiền lành không chỉ không làm ông có cảm giác an tâm, ngược lại khiến ông một lòng bất ổn.
“Thế nào? Có gặp được ai thích hợp chứ?” Hạ Mạt Lâm giống như tùy ý hỏi một câu.


Hạ Úc Huân gắp một đũa đồ ăn cho Hạ Mạt Lâm, đáp: “Có một người cảm giác cũng không tệ lắm, đang trò chuyện, trước mắt chuẩn bị làm bạn bè xem thế nào đã……”


Nghe cô nói với dáng vẻ rất đáng tin cậy, Hạ Mạt Lâm thoáng yên tâm, nói: “Uhm, tuy rằng ba vẫn luôn thúc giục con, nhưng cũng không thể tùy tiện tìm người, vẫn là phải từ từ tìm hiểu nhau, đừng quá vội, dù sao cũng là chung thân đại sự, phải suy xét thật kỹ, không thể qua loa. Con ngày thường cũng nên đi ra ngoài nhiều một chút, nói không chừng có thể gặp được người mình thích……”


Hạ Úc Huân kiên nhẫn nghe, liên tục gật đầu, “Vâng vâng……”
“Úc huân……”
“Dạ?”
“Con có phải rất giận ta hay không?”
Hạ Úc Huân vội vàng nói, “Ba, sao lại vậy được! Con biết ba là vì tốt cho con!”


Hạ Mạt Lâm thở dài, chuyển đề tài, nói: “Úc huân, nghỉ hè sắp kết thúc, bọn nhỏ cũng phải khai giảng.”


available on google playdownload on app store


Hạ Mạt Lâm mới vừa nói ra, ba thiếu niên bên cạnh gần đây bị tàn phá đến không ra hình người liền như trút được gánh nặng mà thở ra một hơi, loại thời gian cực kỳ bi thảm này rốt cuộc liền phải kết thúc.
“Đúng a, thật nhanh a!” Hạ Úc Huân cảm thán.


Ba thiếu niên không tán thành mà bĩu môi, nơi nào nhanh? Rõ ràng là sống một ngày bằng một năm.
“Vừa lúc bên phía Hàn Quốc có trận giao hữu, cho nên ba cũng có thể phải rời khỏi một thời gian, trong nhà chỉ còn một mfinh con, ba không yên tâm.” Hạ Mạt Lâm nhíu mày.


“Ba, con sẽ tự chăm sóc mình thật tốt, lại nói con cũng không còn là trẻ con nữa. Ba đi làm chuyện ba thích làm là được rồi! Nhiều năm như vậy, con đã đủ liên lụy đên người!” Hạ Úc Huân vẻ mặt áy náy.


“Đứa nhỏ ngốc, như thế nào lại là liên lụy!” Hạ Úc Huân nói làm trong lòng Hạ Mạt Lâm được trấn an rất nhiều, đứa nhỏ này ngày thường tuy rằng tùy tiện vô tâm vô phế, nhưng có đôi khi vẫn là rất thận trọng.


“Dù sao ba cứ yên tâm đi đi! Con cam đoan sau khi ba trở về con vẫn ngoan ngoãn, tuyệt đối không gây chuyện cho ba!” Hạ Úc Huân chỉ lên trời thề.
-
Hai ngày sau, Hạ Mạt Lâm dưới mọi cách cam đoan của Hạ Úc Huân cũng lưu luyến từng bước mà đi sân bay.


Trước khi đi nói một câu, “Nếu xảy ra chuyện gì tuyệt đối không được gạt ta, nhất định phải báo ta biết trước tiên!”
Hạ Úc Huân vô ngữ cứng họng, xem ra nhân phẩm cô thật sự quá kém.


Phía trước tinh võ quán khắp nơi đều là thân ảnh bọn nhỏ khí thế ngất trời đang huấn luyện, hiện tại đột nhiên người đi nhà trống, mùa thu chưa đến, cũng đã vài phần hiu quạnh.
Hôm nay đại học C có một buổi tọa đàm về kinh tế học, Hạ Úc Huân ôm sách đi nghe.


Sau khi nghe toạ đàm xong ở quán nhỏ bên cạnh trường học giải quyết bữa tối.
Trên đường về nhà, đi ngang qua một hẻm nhỏ bên cạnh trường học, cư nhiên nhìn thấy một đôi nam nữ đang cuồng nhiệt dây dưa.


Hạ Úc Huân một chân đá bay một hòn đá nhỏ, thật TM muốn tiến lên đem hai đứa nhỏ bắt tới đánh một trận, muốn gần gũi thì đi khách sạn, làm gì muốn ở loại địa phương này kích thích chó độc thân……


Nhưng, không được, cô phải nhịn, trước khi ba về nhà, cô tuyệt đối không thể lại gây chuyện.
Tiếp tục đi về phía trước, một đống mấy cậu nhóc tóc nhuộm đủ mọi màu sắc đang kéo bè kéo lũ đánh nhau……


Gạch, ống thép, dao Thụy Sĩ…… Chậc chậc, trẻ con bây giờ a! Thật muốn thay cha mẹ chúng dạy chúng một trận.
Nhưng…… Tiếp tục nhịn.
Rốt cuộc sắp đi đến nhà ga, đối diện một quán bar xa hoa truỵ lạc phía sau tòa nhà che khuất, một đám người đang đem một thiếu niên T-shirt trắng vây quanh……






Truyện liên quan