Chương 136: Yêu ma tốc tốc lui tán
Cho dù chưa tỉnh táo, mặt Hạ Úc Huân vẫn dần dần mà đỏ.
Trong màn hình người đàn ông đang cúi xuống, Hạ Úc Huân hét lên một tiếng ôm lấy đệm, khuôn mặt nhỏ vùi vào mặt bông mềm mại run bần bật.
Âu Minh Hiên: “Này……”
“A ——” Âu Minh Hiên mới vừa lại gần Hạ Úc Huân lập tức hét lên một tiếng, cả người lăn long lóc từ đầu bên này sô pha sang đầu bên kia.
Âu Minh Hiên bị phản ứng kinh hãi rống lên của cô làm giật nảy mình, nói: “Còn không phải là phim ȶìиɦ ɖu͙ƈ sao? Đừng nói với tôi cô chưa từng xem qua?”
“Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy a……” Hạ Úc Huân chấn kinh như thỏ con không thể nào tin nổi mà lặp lại những lời này.
“Như thế nào là như thế nào a?” Âu Minh Hiên ngồi vào bên cạnh Hạ Úc Huân, tò mò hỏi cô, ý vị trêu đùa rõ ràng.
Giữa TV truyền đến tiếng ưm ưm a a, cô gái đột nhiên hét lên một tiếng, Hạ Úc Huân lập tức sợ tới mức kêu to, thanh âm so với đương sự còn kích động hơn……
“Bọn họ đang làm gì?” Thân thể Hạ Úc Huân càng rụt lại hơn.
“Đương nhiên là đang làm……”
“Câm miệng câm miệng không cho nói!” Hạ Úc Huân lập tức ngăn Âu Minh Hiên lại, nói: “Tại sao lại như vậy? Tôi vẫn luôn cho rằng cái loại film này đều là giả…… Như thế nào sẽ làm thật a? Thật là đáng sợ!”
Âu Minh Hiên thiếu chút nữa cười ra tiếng, cô gái nhỏ này cũng quá thuần khiết đi?
Loại film trẻ con này, anh đã sớm không cảm giác, nhưng, đêm nay, có cô ở đây, những hình ảnh đó, những thanh âm đó đột nhiên đều trở nên vô cùng mê người.
“Bảo bối…… Mở mắt……”
“Tôi không!” Hạ Úc Huân sờ soạng điều khiển từ xa muốn tắt TV, lại bị Âu Minh Hiên cướp đi, ngược lại cố tình mở to âm lượng.
Bộ phim này hiệu ứng âm thanh không tồi.
“Bảo bối…… Nghe thấy thanh âm cũng có cảm giác chứ?” Âu Minh Hiên nhẹ giọng nói nhỏ bên tai cô.
“Quá! ɖâʍ! Đãng! Âu Minh Hiên anh cái tên biến thái này, anh cư nhiên cho tôi xem cái này! Anh dạy hư trẻ con!” Hạ Úc Huân vô cùng phẫn nộ cách gối đầu rầu rĩ mà lên án.
“Thứ nhất, đây cũng không phải là tôi cho cô xem, rõ ràng là chính cô mở ra; thứ hai, cô là trẻ con sao?” Âu Minh Hiên vừa nói vừa bất động thanh sắc mà đoạt đi gối đầu của cô.
“A ——” Hạ Úc Huân lập tức nhắm mắt bịt tai lại, trong miệng lẩm bẩm, “Lâm binh đấu giả giai trận liệt tại tiền,, yêu ma tốc tốc lui tán! Ma tốc tốc lui tán! Tốc tốc lui tán! Mau lui tán! Lui tán! Tán……”
Vạn Lý Trường Thành vĩnh viễn không ngã, ngàn dặm nước Hoàng Hà vẫn cuồn cuộn, giang sơn tú lệ điệp màu phong lĩnh, hỏi quốc gia của ta nơi nào giống nhiễm bệnh, mở ra huyết lộ, phất tay mà đi, muốn đưa quốc gia trùng hưng, há để cho đất đai bị dẫm đạp, con sư tử ngủ dần dần đã tỉnh……
Một trận tiếng chuông di động kinh hãi truyền đến, trong phút chốc nhất cử tiêu diệt toàn bộ bầu không khí ái muội lúc này.
Hạ Úc Huân viên mãn, niệm chú quả nhiên là có hiệu quả.
Yêu ma lui tán rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Âu Minh Hiên bên cạnh nghe tiếng chuông di động kinh khủng này, mặt đều tái đi, nói: “Hạ Úc Huân, cô làm ơn có thể tăng phẩm vị của cô một chút hay không?”
Hạ Úc Huân chỉ nhìn thoáng qua di động liền lập tức cúp máy, ách, khó trách yêu ma lui tan……
“Điện thoại của ai?” Âu Minh Hiên liếc mắt nhìn màn hình di động của cô, cực kỳ bất mãn hỏi.
“Giang sơn đẹp đẽ như thế” lại là ai? Nha đầu này luôn thích đặt biệt danh không thể hiểu được cho người khác.
Hạ Úc Huân không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng trịnh trọng, giống như đang nỗ lực hạ quyết tâm gì đó.
Sau một lúc lâu, cô vỗ ngực thẳng lưng, nói: “Giang sơn đẹp đẽ như thế, dẫn vô số anh hùng khom lưng vái lạy…… Giang sơn kia vốn dĩ chính là thuộc về ta, sao có thể trúng tên của kẻ phản tặc! Ta muốn quật khởi, ta thu phục non sông!”