Chương 5
Vừa tan việc, Trình Hạo Hiên liền đi đón Lạc Điềm Hân.
Khi thấy Lạc Điềm Hân, thì cảm thấy rất hài lòng, cô không làm gì vượt quá tưởng tượng như trang điểm đậm, nhưng vẫn duy trì phong cách vốn có của cô, mà cái này làm hai người nhà họ Trình thích nhất.
"Hạo Hiên, con thật không đúng! Không phải các con làm việc chung ba năm rồi sao? Thời gian ở chung với nhau rất dài đi? Sao bây giờ mới nói cho chúng ta biết?" Mẹ Trình cảm thấy bất mãn với con trai đã giấu kín chuyện như vậy.
Trình Hạo Hiên nhìn Lạc Điềm Hân một cái, bọn họ không nói cho cha mẹ hai người thời gian ở chung, nhưng hai người ở công ty chung đụng lâu như vậy, làm cho người ta lầm tưởng ở chung một chỗ đã lâu rồi.
"Bác gái, chúng con không ở cùng nhau trong thời gian rất lâu, chỉ có. . . . . ." Lạc Điềm Hân muốn giải thích với mẹ Trình, nhưng lại bị Trình Hạo Hiên cắt đứt.
"Chúng con ở chung với nhau chỉ có mấy cái tháng mà thôi, không như mẹ nghĩ đâu!"
Anh không định nói với mẹ, bọn họ ở chung một chỗ mới mấy ngày, như vậy thì mẹ nhất định sẽ cho rằng anh tùy tiện tìm một người tới ứng phó bà.
Nhưng mà, lúc đầu anh đã làm vậy! Nhưng hiện tại đã chuyển sang chính thức.
"Như vậy à!" Mẹ Trình hiểu, "Không trách được, mẹ sắp xếp cuộc hẹn cho con thì con không đi, thì ra là sớm có người yêu rồi, con phải nói trước chứ! Làm hại mẹ thiếu chút nữa là ghép loạn chim uyên ương."
Cha Trình trách mắng mẹ Trình, "Ai kêu bà gấp như vậy, bắt ép con trai lấy vợ? Để cho nó tự tìm, có thể tìm tốt hơn!"
Mẹ Trình bị trách mắng như không buồn, ngược lại thật cao hứng nắm tay Lạc Điềm Hân nói: "Đúng vậy! Nếu lúc đầu tôi ép Hạo Hiên cưới người khác, vậy thì tôi sẽ không thấy con dâu tốt như Hân Hân."
Lạc Điềm Hân bị bà nói, không dám ngẩng đầu, bọn họ không ghét bỏ xuất thân của cô dù chỉ một chút, còn đối tốt với cô như vậy.
Mẹ Trình cảm thấy kỳ quái, "Lúc mẹ thấy Hân Hân, con (HH) đã làm trong công ty nửa năm, phải không?"
"Đúng ạ!" Cô còn nhớ rõ ràng, khi đó cô không biết bà, còn bị bà chê cười một phen.
"Khi bác trò chuyện với con, nhưng lúc đó bác không nghĩ tới sẽ se tơ hồng cho các con. Nghĩ thầm các con làm việc chung đã lâu như vậy, nếu không có tình cảm, vậy thì thật sự không có cảm xúc rồi. Không ngờ trải qua thời gian dài như vậy, tình cảm này xuất hiện rồi." Mẹ Trình cười không ngậm miệng được.
Lạc Điềm Hân nhìn Trình Hạo Hiên mà cười, chính cô cũng không nghĩ tới! Trước kia, bởi vì tính cách anh kém, không biết chán ghét anh bao nhiêu!
Trình Hạo Hiên cũng cảm thấy rất thần kỳ, trong quá khứ, tại sao mình không chú ý tới cô thư ký nhỏ này?
"Hân Hân, các con tính khi nào thì kết hôn?" Mẹ Trình hỏi cô.
Chuyện này. . . . . . Kết hôn sớm? Lạc Điềm Hân không biết trả lời như thế nào.
"Mẹ, mẹ lại bắt đầu bức hôn rồi sao?" Trình Hạo Hiên rút tay Lạc Điềm Hân từ trong tay mẹ Trình.
"Cái gì mà bức hôn? Mẹ thấy quan hệ của tụi con đã ổn định, nên quyết định sớm!" Mẹ Trình chán ghét nhìn con trai, lại dám giành con dâu với bà.
Lạc Điềm Hân lúng túng nhìn hai người, mà cha Trình ở một bên cười hì hì nhìn hai mẹ con ngầm đấu nhau.
"Bác gái, còn sớm! Chúng con không vội!" Lạc Điềm Hân nói với mẹ Trình.
Mẹ Trình kích động, thiếu chút nữa là đứng lên, "Cái gì mà không vội? Hắn đã 30 tuổi, nếu đổi thành thời của chúng ta, con cái đều giúp việc nhà, còn chờ thúc giục sao?"
"Mẹ!" Nói chưa dứt lời, vừa nói thì đã gấp như vậy.
Lạc Điềm Hân nhìn mẹ Trình, phát hiện, bà rất giống mẹ cô, đều thúc giục kết hôn, làm cô bất giác nở nụ cười.
"Cười cái gì?" Trình Hạo Hiên hỏi cô.
"Hiện tại em cảm thấy, bác gái rất giống mẹ em!" Lạc Điềm Hân giải thích.
Trình Hạo Hiên một bộ nên tin anh sớm.
Rốt cuộc thì mẹ Trình cũng biết một số chuyện, "Hạo Hiên, con đi gặp ông bà thông gia rồi hả?" Mặt mẹ Trình hưng phấn hỏi.
Ông bà thông gia? Mẹ thật là hiểu những thứ này!
"Mấy ngày trước không phải con xin vắng mặt một thời gian sao?" Cha Trình lúc này mới phản ứng được, "Đúng rồi, mấy ngày trước hai người các con cũng xin nghỉ, là trở về nhà Hân Hân thăm cha mẹ sao?"
Lạc Điềm Hân không biết trả lời như vậy là đúng hay sai, nhưng vẫn đáp lại cha Trình.
"Thật tốt quá! Nếu đã gặp cha mẹ hai bên, khi nào thì mới cho cha mẹ hai nhà chúng ta gặp lại một lần, dễ bàn bạc việc hôn nhân?" Mẹ Trình chờ đợi ngày này đã quá lâu rồi.
Trình Hạo Hiên biết mẹ gấp gáp, nhưng lúc này có chút gấp quá không? Bọn họ mới ở chung một chỗ, chưa đủ một tháng, đã yêu cầu kết hôn, cái này dù là cưới chui, nhưng có phần đột nhiên, "Mẹ, được rồi!"
Mẹ Trình nhịn không được mà trợn mắt nhìn con trai một cái, "Mẹ cái gì mà mẹ? Tránh ra!"
"Hân Hân! Hiện tại các con kết hôn là tốt nhất, mới hai mươi mấy tuổi, chờ hai năm rồi sinh một đứa nhỏ, lập tức có thể khôi phục dáng người, thời gian này là tốt nhất." Mẹ Trình một bộ người từng trải nói.
Lạc Điềm Hân không nghĩ xa như vậy, suy nghĩ của cô giống với Trình Hạo Hiên, quá nhanh đi?
"Bác gái, chúng con còn chưa quyết định!"
Mẹ Trình mất hứng, "Bác gái cái gì, gọi mẹ! Chuyện của các con đã quyết định rồi, trực tiếp kêu mẹ!"
"Đúng vậy! Gọi cha mẹ!" Cha Trình cũng tham gia náo nhiệt.
Lạc Điềm Hân bị hai người làm cho khó xử, không biết làm sao mới tốt, nhìn Trình Hạo Hiên, nhưng anh một bộ không để ý tới, để cô tự giải quyết.
Tại sao anh có thể làm như vậy? Cho tới bây giờ, cô chưa từng đối mặt với tình huống này.
"Đừng nhìn Hạo Hiên, con cứ gọi thẳng đi!" Mẹ Trình cảm thấy cô gái này thật sự đáng yêu, có chút luống cuống.
Cũng có thể nhìn ra được, con trai thật lòng thích người ta, bằng không sẽ không nói giúp cô, nhìn bọn chúng thường xuyên nhìn nhau, cảm giác ngọt ngào này, không thể giả bộ0.
"Cha, mẹ." Lạc Điềm Hân nhìn hai người, kêu lên một tiếng.
Một tiếng này làm hai vị bề trên cao hứng muốn nhảy lên.
Trình Hạo Hiên ôm cô vào trong ngực, "Xem ra, em rất muốn làm thiếu phu nhân!"
"Đừng chế nhạo em!" Lạc Điềm Hân đánh lồng ngực của anh, không phải là bị người một nhà anh bức sao?
"Nhưng mà, em gọi cũng không sai!" Trình Hạo Hiên nhìn ba mẹ cao hứng, cười không khép miệng được, anh hôn nhẹ lên gương mặt của cô một cái, nói.
Lạc Điềm Hân đỏ mặt mà cúi đầu, không dám nhìn mọi người, sao anh lại làm như thế trước mặt bề trên? Thật thẹn thùng!
Cả ngày hôm nay, Lạc Điềm Hân đều trong trạng thái hưng phấn, trừ hoàn hảo gặp cha mẹ ra, còn có bạn tốt của cô là Chu Man chuẩn bị kết hôn.
Bạn trai của cô (CM) đã cầu hôn cô (CM) vào tối hôm qua, mà cô vừa khéo là người chứng kiến.
Thật quá lãng mạn, nếu cô có thể được cầu hôn lãng mạn như vậy thì tốt.
Nhưng nhìn người đàn ông kia, đoán chừng cầu hôn cũng sẽ tiết kiệm, trực tiếp nhảy đến nơi tổ chức hôn lễ đi?
Đột nhiên cô gõ đầu của mình một cái, mình đang nghĩ gì thế? Anh sẽ kết hôn cùng cô sao? Cái này làm cho cho người ta rất hoài nghi! Mặc dù cha mẹ hai bên đều thúc giục, nhưng là tính anh càng ép càng không làm, sẽ không ngoan ngoãn nghe lệnh!
Hơn nữa, cô muốn gả cho anh sao? Mình thích anh thật sao? Không phải muốn hưởng thụ cuộc sống hoàng tử cùng cô bé lọ lem mới không từ chối sao?
Coi như thế thật, cô cũng không kềm chế được rồi, cô thích cuộc sống như bây giờ, thích mỗi sáng chạy đến công ty thấy anh.
Thích khi anh đến phòng làm việc, sẽ dịu dàng ôm hôn cô, thích dùng bữa tối cùng anh vào lúc tan việc, mặc dù không có cái gì không giống với cuộc sống tầm thường, nhưng chỉ cần anh đối tốt với cô, cô cũng chưa có yêu cầu gì.
"Đang suy nghĩ gì?" Không biết từ lúc nào, Trình Hạo Hiên đi khỏi phòng làm việc, nhìn cô hỏi.
Lạc Điềm Hân lập tức tươi cười, "Không có!"
"Không có? Giờ làm việc mà nghĩ lung tung, em không sợ anh đuổi việc sao?" Trình Hạo Hiên phát hiện, gần đây mình nói chuyện dịu dàng hơn nhiều, bởi vì anh muốn che chở người phụ nữ trước mắt.
Lạc Điềm Hân đứng lên, đôi tay vòng qua cổ của anh, "Anh sẽ không! Nếu anh đuổi việc em, vậy thì về sau anh sẽ không thấy em!"
Trình Hạo Hiên làm bộ như không cần, "Không sao! Không thấy thì không thấy, chẳng qua anh nghĩ, em sẽ nghĩ tới anh?"
"Thối tha! Em sẽ không!" Mỗi lần đều nói như vậy, nói như cô không dám rời khỏi anh thật, đáng ghét.
Trình Hạo Hiên nhìn đồng hồ, "Được rồi, không thèm nghe em nói nữa, anh có việc muốn đi ra ngoài một phen!"
"Đi đâu?" Hôm nay anh không cần đi gặp khách hàng!
Anh kéo tay cô xuống, "Anh đi ra ngoài một chút, một lát sẽ trở lại!"
Lạc Điềm Hân cảm thấy khác thường! Liếc mắt nhìn anh. Nhưng Trình Hạo Hiên làm như không nhìn thấy, "Một lát, có người tới tìm anh, để cô ta chờ anh ở phòng làm việc…....anh sẽ về rất nhanh."
"Ai vậy?" Anh không nói hôm nay có người tìm anh? Sao lại kỳ quái như vậy? Anh không bao giờ gặp khách chưa hẹn trước.
"Không có hẹn trước, anh không phải không gặp hay sao?" Đây là thói quen của anh, vì chọn lựa nên không muốn gặp.
Trình Hạo Hiên bất mãn, "Em hỏi nhiều như vậy làm gì? Đến lúc cô ta đến đây thì em không gặp được à?"
Làm gì mà đột nhiên hung dữ với cô như vậy? Cô chỉ hỏi mà thôi. Nếu không cho hỏi, coi như xong, hừ, cho là cô rất muốn hỏi sao? Tức giận cái gì? Lạc Điềm Hân buồn bực trở lại vị trí ngồi của mình.
Trình Hạo Hiên có phần hối hận, nhìn thời gian một phen, ngồi xổm xuống ở trước mặt cô, "Tức giận?"
"Không có!" Nào dám! Lạc Điềm Hân cầm hồ sơ trước mặt mình lên, cẩn thận sửa chữa.
Không có? Rất rõ ràng là tức giận, không phải anh chưa giao du với phụ nữ, dĩ nhiên biết lúc này nhất định phải dụ dỗ phụ nữ.
"Đừng tức giận! Là anh không đúng! Không cho tức giận! Bây giờ chuẩn bị đến bữa trưa, em muốn ăn cái gì? Anh mua giúp em?" Trình Hạo Hiên không có cách để cô tức giận như vậy, mặc dù ở công ty, cô coi anh là cấp trên, nói chuyện với anh, nhưng nếu tan việc, có thể không để ý đến anh.
Thật ra thì Lạc Điềm Hân không rất tức giận! Cô đã quen bộ dáng Trình Hạo Hiên lúc tức giận rồi, là anh quá khẩn trương. Nhưng cũng cảm thấy ngọt ngào, anh sợ hãi khi cô sẽ tức giận! Địa vị của cô ở trong mắt anh rất quan trọng.
"Đi mau! Không phải anh đang vội sao?" Lạc Điềm Hân liếc anh một cái nói.
Trình Hạo Hiên khẳng định cô không tức giận, mới đứng lên, chuẩn bị rời đi.
"Đợi chút...!" Lạc Điềm Hân gọi anh lại, "Mua bánh ngọt cho em!"
Trình Hạo Hiên khẽ mỉm cười, "Được!"
Lạc Điềm Hân cũng mỉm cười, nhìn anh rời đi. Nhưng mà, cô cũng tò mò, lát nữa ai sẽ đến? Bạn tốt của anh sao?
Cô từng thấy bạn tốt của anh, tất cả đều là nhân vật đứng đầu, làm cô hâm mộ .
Lần này không phải giới thiệu cô với bạn anh chứ? Cô chưa từng cảm nhận cuộc sống thượng lưu, ngay cả tiệc tối (dạ tiệc) bình thường, anh rất ít đưa thư ký là cô đi tham dự, chỉ có bây giờ, cô mới có đất dụng võ khi là bạn gái anh.
Lúc này Lạc Điềm Hân lại khó chịu, phụ nữ bên cạnh người đàn ông này rất nhiều! Trước kia, có rất nhiều xì căng đan không thật, đều là cô thông báo cho luật sư. Nhưng cô lớn như vậy, chỉ có một người đàn ông là anh, thật là đáng giận.
"Hạo Hiên có ở bên trong không?" Một giọng nữ vang lên trên đỉnh đầu Lạc Điềm Hân.
Lạc Điềm Hân ngẩng đầu nhìn người tới, là một người phụ nữ xinh đẹp, hơn nữa còn có dáng vẻ một thiên kim nhà giàu.
"Sao cô không trả lời?" Người phụ nữ xinh đẹp nhịn không được mà nói, tại sao có thư ký ngốc như vậy?
Lạc Điềm Hân đứng lên, mỉm cười nói với cô: "Tổng giám đốc đi ra ngoài! Cô là khách có hẹn trước với tổng giám đốc phải không?"
Người phụ nữ xinh đẹp mắt mọc trên đỉnh đầu, cao ngạo gật đầu một cái.
"Tổng giám đốc nói rõ, nếu như có khách tới, để cô ngồi chờ trước phòng làm việc của anh ấy, một hồi anh ấy sẽ trở lại!" Lạc Điềm Hân vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói.
Người phụ nữ xinh đẹp chờ Lạc Điềm Hân mở cửa ra giúp cô, như sợ nếu mình động tay sẽ làm gảy móng tay của mình.
Sau khi Lạc Điềm Hân thu xếp cô ở văn phòng, hỏi cô ta muốn uống chút gì không, bình thường người phụ nữ cao quý như vậy, sẽ yêu cầu uống cà phê?
"Tôi muốn một ly Hồng Trà Anh, tốt nhất là có một phần bánh bích quy Thụy Sĩ ." Người phụ nữ xinh đẹp mở miệng nói.
Cằm Lạc Điềm Hân muốn rơi xuống rồi, cao quý đến đâu thì cũng không nên yêu cầu thức ăn như vậy trong phòng làm việc người ta chứ? ônNơi này không phải là nhà hàng, "Thật xin lỗi, tiểu thư, chúng tôi chỉ có cà phê cùng nước lọc."
Người phụ nữ xinh đẹp hừ lạnh một tiếng, "Không có còn hỏi nhiều như vậy? Vậy thì cà phê!"
Vừa bắt đầu thì nói cà phê không tốt sao? Làm gì lắm miệng như vậy, hỏi cái người phụ nữ này muốn uống gì? Trong lòng Lạc Điềm Hân nói thầm đôi câu, sau đó đi ra ngoài pha cà phê cho cô.
Cô đem cà phê đã pha xong cho người phụ nữ kia, ở trong trí nhớ của cô, cảm thấy người phụ nữ này rất quen mặt! Nhưng không nhớ là ai, cho nên cô kêu một tiếng tiểu thư, tính đi ra ngoài làm chuyện của mình.
"Pha cà phê lâu như vậy? Hạo Hiên mời cô làm cái gì?" Người phụ nữ xinh đẹp oán trách nói.
Lạc Điềm Hân chỉ có thể cười nói: "Thật xin lỗi, bởi vì cần nấu nước để pha cà phê, cho nên chậm một chút."
Cô nhìn lại, thiên kim đại tiểu thư như vậy, có thể không biết nấu nước sẽ lâu, còn ở hỏi cô tại sao lâu như vậy?
Còn nữa, cô ta có quan hệ gì với Trình Hạo Hiên Hiên? Sao lại kêu thân mật như vậy?
Sau khi người phụ nữ xinh đẹp uống một hớp cà phê, lập tức phun ra ngoài, còn phun trên đồ công sở màu vàng nhạt của Lạc Điềm Hân.
"A!" Theo phản xạ, Lạc Điềm Hân về phía lui về phía sau, nhưng không kịp rồi, trên đồ công sở đã dính nhiều vết cà phê.
Người phụ nữ xinh đẹp để cà phê trên tay trên bàn, "Đây là cà phê cái gì? Thật khó uống!"
Nói xong thấy trên váy cô có vết cà phê, cũng không quá kinh ngạc, chỉ nói: "Xấu hổ! Nhưng váy như vậy cũng không đáng giá bao nhiêu tiền đi? Đến lúc đó, kêu Hạo Hiên cho cô chút tiền mua bộ khác là được."
Cô ta nói như vậy là có ý gì? Bệnh công chúa của cô ta quá nghiêm trọng đi? Lạc Điềm Hân đang muốn cãi lại hai câu, nhưng bị tiếng cửa phòng làm việc mở của Trình Hạo Hiên Hiên ngăn lại.
"Cô đã đến rồi?" Mặt Trình Hạo Hiên không có nhiều cảm xúc, đến bàn làm việc mình để một túi đồ trên tay xuống.
"Hạo Hiên, sao giờ này anh mới về? Em chờ lâu lắm rồi!" Người phụ nữ xinh đẹp thấy Trình Hạo Hiên Hiên trở lại, lập tức dán vào, cả thân thể đều muốn đè ngã Trình Hạo Hiên Hiên.
Hiện tại Lạc Điềm Hân mới phát hiện, thì ra bộ ngực của cô ta lớn như vậy, nhìn giống như đã sửa .
"Là cô tới chậm!" Mặt Trình Hạo Hiên không thay đổi mà đẩy cô ta ra, rõ ràng hẹn hai giờ, hiện tại đã ba giờ bốn mươi rồi, mới xuất hiện, thật không biết là ai chờ ai?
Lạc Điềm Hân bất mãn với tình huống hiện tại, anh vào lại không nhìn cô, càng không phát hiện tình trạng khác thường của cô.
"Người ta là con gái mà! Ra ngoài thì phải trang điểm, ăn mặc, hơn nữa ra ngoài quá sớm, ánh nắng rất gay gắt, anh cũng không hi vọng em bị ánh nắng làm hại chứ?" Bị đẩy ra, nhưng người phụ nữ xinh đẹp không vì vậy mà buông tha,ncòn kề sát người của anh.
Trình Hạo Hiên đẩy cô ta đến ngồi trên ghế đối diện bàn làm việc của anh, sau đó trở về vị trí của mình.
Người phụ nữ xinh đẹp bất mãn với hành động của anh, nhưng không làm gì.
"Hạo Hiên, nhân viên văn phòng của anh cần phải chỉnh sửa một chút!" Người phụ nữ xinh đẹp ác độc cáo trạng trước nói.
Trình Hạo Hiên Hiên nhìn Lạc Điềm Hân còn đứng ở trong phòng làm việc của anh, lúc này cũng chú ý tới vết bẩn trên váy cô.
"Vừa xảy ra chuyện gì?"
Khuôn mặt Lạc Điềm Hân khó chịu, cái miệng nhỏ chu lên, muốn Trình Hạo Hiên xử lý phải trái mới bằng lòng đi ra ngoài.
Người phụ nữ xinh đẹp đánh đòn phủ đầu nói: "Mới vừa rồi thư ký anh, không tốt với em! Hỏi em muốn uống gì, em trả lời, cô ta lại nói chỉ có cà phê cùng nước lọc. Em đành phải nói uống cà phê !Thật lâu sau mới đem cà phê vào cho em, hơn nữa còn khó uống! Em nghĩ cô ta nhất định là cố ý."
"Sau đó cô phun lên người cô ấy?" Trình Hạo Hiên cười lạnh, đã lâu rồi mà người phụ nữ không thể thay đổi cái tính ích kỷ.
Người phụ nữ xinh đẹp giả bộ đáng thương nói: "Người ta không phải là cố ý, chỉ là cô ta đứng trước mặt em! Cùng lắm thì em trả tiền quần áo cho cô ta."
Như vậy, Lạc Điềm Hân trở thành người cố tình gây sự, là mình không tha cho người ta. Lạc Điềm Hân quả thật bị người phụ nữ này cho tức ch.ết, chẳng lẽ Trình Hạo Hiên tin lời cô ta nói sao? Sẽ không giúp cô lấy lại công đạo?
Trình Hạo Hiên bất đắc dĩ liếc mắt nhìn người phụ nữ xinh đẹp, "Không cần cô trả." Nói với Lạc Điềm Hân: "Em ra ngoài trước đi!"
Lạc Điềm Hân hung hăng trừng mắt đôi cẩu nam nữ này, đủ rồi, nói gì là bạn gái của anh, quay đầu lại, hoàn toàn không giúp cô.
"Hừ!" Lạc Điềm Hân hừ lạnh một tiếng, bước nhanh ra khỏi phòng làm việc của anh.
Trình Hạo Hiên biết cô tức giận, nhưng hiện tại anh còn có chuyện phải xử lý, những chuyện khác, chờ một chút nữa xử lý.
"Thư ký bây giờ còn lớn hơn ông chủ sao? Anh sẽ đuổi việc cô ta chứ?" Người phụ nữ xinh đẹp đề nghị với Trình Hạo Hiên Hiên.
Hình như cái này không liên quan tới cô ta?
Trình Hạo Hiên không để ý tới vấn đề của cô ta, đi thẳng vào chủ đề, "Cô hẳn đã nghe nói vụ án kia của cha cô?"
"Ừm! Anh đã nói với em rồi !" Khóe miệng người phụ nữ xinh đẹp lộ ra nụ cười nhạt.
Bây giờ anh đang phiền não vụ án này.
Ngay tại lúc này, thiên kim Tưởng Anna nhà họ Tưởng chịu trách nhiệm một dãy đất ở thành Bắc, vào ba tháng trước, Trình Hạo Hiên nhìn trúng mảnh đất ở thành Bắc kia, muốn mở công ti tổng hợp (công ti bách hóa), nhưng nhà họ Tưởng lại một mực đòi mảnh đất này, lên giá ào ào, không muốn buông tay.
Cho nên anh mới vạn bất đắc dĩ tìm người quen biết cũ là Tưởng Anna đến giúp đỡ.
Nhiều năm trước, Tưởng Anna còn là model, hai người từng ở chung một thời gian, nhưng vì truyền ra xì căng đan, lập tức chia tay, nhưng còn liên lạc.
"Đến cùng là hiện tại cha cô muốn làm cái gì?" Trình Hạo Hiên không kiên nhẫn nữa rồi, lúc đầu là một tháng có thể giải quyết chuyện này, cứ kéo dài như vậy, về sau hoàn toàn không có cách giải quyết.
Tưởng Anna giơ tay lên nhìn móng tay thủy tinh của mình, "Em làm sao biết ông ấy muốn làm cái gì?"
Trình Hạo Hiên nhìn nét mặt cũng biết trong lòng của cô ta đang suy nghĩ gì, chuyện không có lợi, sao cô ta có thể đồng ý làm?
"Cô muốn cái gì?"
Tưởng Anna vừa nghe thì vui mừng, "Anh nói vậy thì thật lạ?n Nói thế nào thì chúng ta cũng là bạn mấy năm, từng ở chung! Sao có thể hỏi em muốn gì?"
Làm chuyện này, phải phân biệt rõ ràng thì tốt hơn!
"Cô nói cho tôi biết, tôi sẽ làm như cô muốn, rất công bằng!" Trình Hạo Hiên không muốn xích mích với cô ta, nhưng bây giờ, trên thương trường cần cô ta, cần phải xã giao một phen.
Tưởng Anna đi tới bên người Trình Hạo Hiên Hiên, ngồi trên tay cầm của ghế, dựa vào Trình Hạo Hiên.
"Em với anh, cần gì phân chia rõ ràng như vậy? Chỉ cần anh nói muốn em giúp anh, vậy thì 0K . Anh biết mà, em rất vui lòng giúp anh." Tưởng Anna biết ích lợi của mình đã nhiều, có điều cần báo đáp.
Trình Hạo Hiên không nói gì, bởi vì anh biết rõ, lời cô nói tiếp theo, chính là thứ cô cần.
"Nếu như anh kiên quyết muốn biết, vậy thì em sẽ nói cho anh biết!" Tưởng Anna nâng cằm của anh lên, để anh nhìn cô, "Em nghĩ em muốn anh!"
Trình Hạo Hiên lạnh nhạt nhìn cô một hồi, sau đó lấy tay của cô ta ra, "Vậy thì xin lỗi, cái này tôi không có cách thỏa mãn cô!"
Tưởng Anna cười khẽ, "Sao lại như vậy? Nhiều năm qua em chưa quên được anh, vẫn luôn nhớ anh! Một cú điện thoại của anh, không phải em đã chạy như bay tới rồi sao?"
Hừ, cái này mà gọi là chạy như bay sao?
"Chúng ta nhiều nhất chỉ là bạn bè, không thể có những quan hệ khác!" Trình Hạo Hiên lạnh lùng nói.
Hiện tại trong lòng anh đã có người phụ nữ ngoài cửa, những người phụ nữ khác căn bản không quan trọng. Coi như anh không ở chung với Lạc Điềm Hân, bọn họ (THH và Tưởng Anna) cũng không ở chung, một điểm này, chẳng lẽ cô ta không biết?
Tưởng Anna mất hứng, "Tại sao có thể? Em cũng không muốn có quan hệ như vậy. Như vậy, muốn em nói với cha như thế nào, chuyện anh muốn đất?"
"Cô sẽ có cách!" Cô là con gái du nhất của nhà họ Tưởng, sao có thể để cô không được thứ mình muốn?
Tưởng Anna nhẹ nhàng lượn vòng trên ngực anh, nâng cà vạt của anh lên, khóe mắt mang theo cám dỗ nồng nặc, "Anh đánh giá em rất cao?"
Trình Hạo Hiên rút cà vạt lại,"Lực ảnh hưởng của cô rất lớn!"
"Nhưng mà, anh không bị em ảnh hưởng à?" Tưởng Anna dùng đầu ngón tay đâm gương mặt của anh một cái nói.
Trình Hạo Hiên Hiên đẩy cô ra khỏi ghế của mình, "Một câu thôi, rốt cuộc là cô có giúp hay không? Sau khi chấm dứt, cô muốn t gì cũng có thể, nhưng người của tôi, tuyệt đối không làm được." Người của anh là của Lạc Điềm Hân .
Tưởng Anna tự mất mặt mà trở về chỗ ngồi của mình, "Giúp! Tỏng giám đốc Trình anh đã lên tiếng, em sẽ hỏi cha! Về phần báo đáp em, sau khi chuyện này kết thúc, em sẽ nói cho anh biết! Nhưng anh yên tâm, em sẽ không muốn người của anh!"
Trình Hạo Hiên biết cô muốn giúp đỡ, nên không lo lắng! Nhưng người phụ nữ này rất loạn, không tới cuối cùng cũng không thể buông lỏng.