Chương 87: Động Phòng 2 H
Đầu lưỡi mềm ɭϊếʍƈ dọc sống lưng, dần hạ xuống dưới, ɭϊếʍƈ một vòng quanh xương chậu.
Ngón tay thon dài tách mép thịt ngoài hoa tâm ra, khe hở trong đó hơi hé mở, rỉ ra rất nhiều hoa dịch.
Bùi Tu Vân áp sát mặt vào, cánh môi phủ lên hoa tâm mềm mại, đầu lưỡi luồn vào khe hở nhỏ hẹp, ɭϊếʍƈ ra một vệt ẩm ướt.
Sống mũi cao thẳng của chàng vùi trong đó, mùi rượu nóng hổi phả vào khe hở.
Chàng cởi áo cưới của mình ra, dáng hình vòng eo như núi tuyết phía cuối chân trời.
Đôi chân tách ra, thịt căn đón lấy hoa dịch trong suốt.
Bùi Tu Vân giữ chặt vai nàng, đôi gò bồng không ngừng cọ xát mặt bàn lành lạnh, hai hạt châu nhô trên chiếc yếm càng lúc càng cương.
Chàng kéo hai chân nàng ra, gần như áp chặt ở hai bên bàn.
Cái miệng nhỏ ẩm ướt hơi hé, rỉ ra dòng nước trong suốt.
Quy đầu hồng phấn chà đạp hạt châu, lỗ sáo đặt trên gò châu lả lướt, thong thả kích thích.
Hoa tâm dần sinh ra cảm giác trống trải, mép thịt không khỏi há miệng, muốn hút trọn thứ thô to dưới háng của chàng.
Tống Tích khẽ rướn mông, cọ xát hoa tâm non mềm với phần bụng dưới tuy gầy mà rắn chắc của chàng, tạo thành cơn gió khuấy động mặt hồ.
Bùi Tu Vân nghiêng người về phía trước, đâm toàn bộ thịt căn vào trong hoa tâm.
Tống Tích cong chân, đôi chân trắng nõn vẽ nên hai đường cong yêu kiều.
Hơi thở của nàng hỗn loạn, vươn tay nắm chặt thành bàn, móng tay khảm sâu vào gỗ đàn.
Bùi Tu Vân ôm nàng, mái tóc đen xoã tung trên bàn như gấm mun, mềm mại khôn cùng.
Chàng đẩy tới, thịt căn thô dài xuyên thẳng vào cơ thể nhỏ gầy của Tống Tích.
Nàng bật ra tiếng than thở, vách thịt hơi thắt lại, siết chặt thịt căn.
Bàn tay trắng ngọc nắm eo nàng, vòng eo gầy không ngừng luật động, mạnh mẽ đẩy đưa.
Hai túi nhăn dưới mông ánh lên từng lớp nước trong.
Tống Tích trèo lên mặt bàn, không khỏi dịch người về phía trước nhằm tránh đi sự xâm nhập đằng sau.
Nhưng Bùi Tu Vân cố tình siết chặt eo nàng, khiến nàng không thể cử động, buộc phải hứng trọn sự tiến công như mưa rềnh gió dữ này.
Hoa tâm trào ra từng đợt hoa dịch, thấm ướt thịt căn thô cứng, tràn ra khỏi miệng thịt.
Dưới sự ra vào không ngơi nghỉ của chàng, mép thịt dần tích đầy lượng lớn hoa dịch ấm áp, chảy xuống túi nhăn rồi rơi xuống đất.
Lòng bàn tay của chàng đặt trên chiếc bụng mềm mại, xốc chiếc yếm lên và nắm trọn bầu ngực.
Sau khi say rượu, Bùi Tu Vân dường như phóng túng hơn nhiều, ngón tay bóp chặt nhũ hoa của nàng, tuỳ ý trêu chọc.
Muốn chạy trốn… Tống Tích nhấp môi dưới, khoé miệng yêu kiều rên rỉ.
Trong cơ thể nàng như có một ngọn lửa nóng rực đang bùng cháy vậy.
Bùi Tu Vân cúi người, sống mũi cao vén lọn tóc sau gáy nàng, đầu lưỡi ɭϊếʍƈ láp vùng cổ nhẵn mịn, để lại từng vệt ẩm ướt trên làn dan trắng mịn.
Môi mềm nhẹ ʍút̼, tạo thành một đoá hoa đỏ hồng (dấu hôn đấy ạ =))
Tay chàng cởi bỏ dây yếm đỏ thẫm sau lưng Tống Tích, vứt bỏ lớp vải nhỏ xíu, sau đó lại đổ người đến trước, nắm lấy bầu ngực căng tròn.
Lòng bàn tay se nắn nhũ hoa cương cứng, móng tay nhẹ bóp làn da mịn màng.
Thịt căn cong vút không ngừng ra vào, hoa dịch đầm đìa, ướt đẫm một vùng trên bàn.
Tống Tích vùi mặt xuống mặt bàn, hít lấy mùi hương gỗ đàn.
Bầu ngực thì tê dại, hoa tâm thì sung sướng, khiến nàng điên đảo.
Vách thịt chợt co thắt, hoa dịch trong suốt ào ào bắn ra, thấm ướt cặp đùi thon dài của Bùi Tu Vân.
Nhưng chàng vẫn không ngừng động tác ra vào, thậm chí còn làm mạnh hơn.
Tống Tích thở hổn hển, đôi chân mềm nhũn.
Chàng thiếu niên liên tục luật động, đến khi nghe nàng rên la đến khản giọng, chàng mới nắm chặt đôi gò bồng, đồng thời bắn tinh dịch đặc sệt vào chỗ sâu nhất trong hoa tâm.