Chương 18
Đi theo Tiểu Ly xoát phó bản thật sự là chuyện khiến người kích động và mỏi mệt.
Kích động, là vì có thể nhìn trên màn ảnh giá trị kinh nghiệm cọ cọ tăng cực nhanh, không đầy một giờ liền thăng một cấp.
Mỏi mệt bởi vì Tiểu Ly tính tình nôn nóng làm cho người cũng khẩn trương theo. Lịch trình một ngày của cậu đều rất quen thuộc, mười giờ sáng xoát đến mười giờ tối. Hết hoạt động này đến hoạt động khác, thời gian không hoạt động phải xoát ba lần bản liên hoàn, xoát xong nếu có thời gian liền đi cổ mộ.
Mà ngay cả thời gian cơm trưa cũng chỉ cho mọi người nửa giờ.
Xoát cả ngày, mới đầu vì thưởng quá nhiều kinh nghiệm nên rất nhiệt tình, lúc sau tất cả mọi người máy móc click chuột, cảm giác đầu choáng não trướng, càng về sau click chuột lộn xộn, sử dụng kỹ năng bừa bãi, lúc đánh boss thiếu chút nữa treo, đương nhiên lại bị Tiểu Ly chửi rủa.
Xương cốt nhàm chán, liền bắt đầu tán tỉnh.
Đương nhiên, trong đội ngũ có sáu người, ba cặp vợ chồng, một người bắt đầu, những người khác cũng không chịu cô đơn.
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: ông xã a, anh xem tọa kỵ Phượng hoàng của anh cùng tọa kỵ Tiên hạc của em thật xứng nha ~
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: cô phối sai loài rồi? Muốn tạp giao a?
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: …
[ đội ngũ ] [ Cốt cảm mỹ nhân ]: mọi người cảm nhận ah, Tiên hạc cùng Phượng hoàng rất có cảm giác bỉ dực song phi phải không nha?
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: hãn ~ đó là tương xứng a ~
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: Chính là thế, nếu không phải vì ông xã, cô nghĩ rằng tôi sẽ chọn Võ Đang môn phái không cá tính như vậy sao?
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: tôi chọn Võ Đang chính là vì Tiên hạc a, Tiên hạc mới có thể bay cùng Phượng hoàng, nếu là tọa kỵ bò Tây Tạng của Lá Sen cô, nhìn tuyệt không xứng.
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: nói như vậy là cô đã sớm đoán được trong trò chơi gặp lại tôi sao? Hơn nữa tôi là Nga Mi, cô cùng tôi kết hôn, cho nên cô chọn Võ Đang?
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: … Ân
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: vậy sao cô không chọn Thiên Sơn? Điêu Thiên Sơn cũng có thể bay.
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: Bởi vì Điêu sẽ kêu! Cậu nói lúc chúng ta cùng nhau bỉ dực song phi, Điêu đột nhiên kêu một tiếng, quá sát phong cảnh.
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: nga như vậy a, tôi cảm thấy cô cùng tiên hạc rất xứng, cô nên nhớ lúc cưỡi hạc nhất định phải bay về phía tây a.
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: cậu không phải kêu tôi đi ch.ết đi sao…
[ đội ngũ ][ Không có thể ăn đích lê ]: đúng vậy, cô vẫn còn có chút đầu óc.
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: anh cảm thấy Thanh xà độc chưởng của bà xã thật sự à rất mỹ lệ a, hơn nữa kỹ năng quần công của bà xã, ánh sáng xanh xanh âm thanh ầm ầm, nghe thật gợi cảm a!
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: ông xã tọa kỵ con ngựa trắng của anh cũng cực kỳ anh tuấn a, so với bạch long mã còn anh tuấn a ~
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: em mắng anh là Đường Tăng… Bà xã em mắng anh TOT… 555…
[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: tôi cảm thấy vẫn là Thanh Phượng Hoàng của bà xã tôi đẹp nhất, cái tọa kỵ Hồng Phượng Hoàng của Lê rất lòe loẹt.
[ đội ngũ ][ Lão ni cô ]: ôi Hòa Thượng, tọa kỵ Lão Hổ của anh cũng không sai a, mạnh mẽ và sống động, so với chủ nhân nó còn trâu hơn.
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: tôi cảm thấy thế nào cũng là Bò Tây Tạng của Lá Sen nhà tôi đáng yêu nhất, các cậu xem lông vũ thật dài rơi trên mặt đất, gợi cảm đến mức nào!
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: ngựa của anh cũng thật “gợi cảm”.
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã]: = = bà xã em lại cười anh, 5555
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: Hòa Thượng vì sao phải là tọa kỵ hổ a? Không phải cỡi lừa thích hợp hơn sao?
[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: vì sao?
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: Hòa Thượng không phải là con lừa ngốc sao.
[ đội ngũ ][ Hoa Hòa Thượng ]: A Di Đà Phật, miệng lưỡi thật độc = =
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: còn có quần áo Võ Đang, sau lưng còn vẽ một Thái Cực đồ, giống như muốn hành hình phạm nhân.
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: độc chưởng của Tinh Tú, tư thế cũng quá BT, bên trái một quyền bên phải một quyền, nhìn qua thực nghẹt thở.
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: quần áo Thiên Long còn dễ nhìn, nhưng Hào Hoa Phong Nhã cậu cầm cây quạt màu xanh biếc nhìn thế nào cũng giống lưu manh.
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: còn có nữ trang Nga Mi, mông thì lớn eo thì nhỏ, nhìn qua như một con rắn.
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: ông xã anh nói nhiều như vậy, chúng ta sáu người chỉ có mình anh bộ dạng giống người = =
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào Hoa Phong Nhã]: Nga Mi có gì đặc biệt hơn người a, không phải cũng là ni cô sao? Hừ!
[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: sư thái tốt ~
[ đội ngũ ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã đích]: nữ Nga Mi là sư thái, nam kia Nga Mi là gì?
[ đội ngũ ][ Hoa hòa thượng ]: biến thái – –
[ hệ thống ][ Cốt cảm mỹ nhân ] được nhận đội trưởng
[ hệ thống ][ Không thể đích lê ] rời khỏi đội ngũ
[ đội ngũ ][ Lão ni cô ]: … ông xã cô tức giận, đi rồi…
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: Xương Cốt, anh của cậu còn chưa về sao?
[ hệ thống ][ Tiểu hào của Hào hoa phong nhã] bị mời ra khỏi đội ngũ
[ hệ thống ][ Hoa hòa thượng ] bị mời ra khỏi đội ngũ
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: chị hai chị không cần dùng kênh đội ngũ nói chuyện riêng tư = = anh của tôi biết sẽ giết tôi…
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: hãn ~ vậy cậu quyến rũ Tiểu Ly tới đâu rồi? Sao tôi nghe nói các cậu ly hôn = =
[ đội ngũ ][ Lão Ni Cô ]: còn nghe nói cậu đưa Tiểu Ly vào ngục giam… dụ dỗ hắn đi gặp Mạnh bà a…
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: đây chẳng qua chỉ là tai nạn bất ngờ thôi, nếu cho tôi thêm một cơ hội, tôi nhất định sẽ quyến rũ thành công…
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ nhân ]: anh tôi vẫn chưa về, những ngày không có anh ấy thật sự là thiên đường a!
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: cẩn thận anh ấy trở về sẽ đập cậu một trận a!
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: anh ấy sẽ không đánh tôi = = nhiều nhất là đem tôi trục xuất khỏi gia môn… Làm chó lang thang…
[ đội ngũ ][ Hà Diệp Phi Vũ ]: hãn, tôi out trước.. ông xã ngốc của tôi lại bắt đầu khóc, chịu không nổi hắn!
[ đội ngũ ][ Lão ni cô ]: tôi cũng out, Hòa Thượng lại bắt đầu ở tụng kinh bên tai tôi…
[ hệ thống ][ Hà Diệp Phi Vũ ] rời đội ngũ
[ hệ thống ][ Lão ni cô ] rời đội ngũ
Cốt Cảm Mỹ Nhân nhìn đội ngũ chỉ còn lại một mình cô, một đám chị em thật sự là trọng sắc khinh hữu, nhưng lại có mắt không tròng chọn toàn là ông xã gì đâu không a!
Nhìn nhìn tư liệu của Tiểu Ly, cũng không có đội ngũ, một mình ở Tô Châu không biết đang làm gì, vì thế Cốt Cảm Mỹ Nhân mời Không thể ăn lê vào.
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: ông xã anh đừng nóng giận a, vừa rồi các cô ấy đều là nói giỡn a~
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: không phải yêu là sẽ bao dung tất cả sao ~ cho nên anh phải tha thứ cho bạn bè của em a ~
[ đội ngũ ][ cốt cảm mỹ nhân ]: ông xã anh không cần giận liền lui đội a, anh làm vậy người ta sẽ thực đau lòng, đừng nóng giận ~
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: tôi nói anh hai anh nói chuyện không thấy đau răng?
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: tôi vẫn dùng kem đánh răng hai tác dụng! Răng cực kỳ tốt!
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: chúng ta xem qua webcam, anh thấy qua tôi, tôi cũng xem qua ảnh của anh, cũng biết đối phương là nam con mẹ nó anh còn gọi tôi ông xã…
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: anh không thấy ghê tởm?
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: giới tính là lý do cậu không yêu sao?
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: giới tính là lý do phủ định tình yêu của tôi với cậu sao?
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: … … … …
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: con người chỉ là một cá thể trong vũ trụ rộng lớn ~
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: tôi yêu cậu chỉ là một cá thể này yêu một cá thể kia!
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: không liên quan tuổi tác không liên quan giới tính, bất kể nghề nghiệp bất kể thân phận!
[ đội ngũ ][ Cốt cảm mỹ nhân ]: tình yêu như vậy mới là thuần khiết, cao quý, làm người ta hâm mộ, có thể sông cạn đá mòn, cùng nắm tay nhau đến già!
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: ông xã, anh tại sao không nói chuyện?
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: tiểu mỹ nhân tôi là Tiểu Trốn bạn cùng phòng của Tiểu Ly, Tiểu Ly đi WC ói rồi ~
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: cô chờ một chút nga, tôi đi xem hắn ói xong chưa a ~
Thật lâu sau lúc sau, mới thấy đối phương phản ứng
[ đội ngũ ][ Không thể ăn lê ]: tôi đi sinh con anh đi trước đi, không muốn nói chuyện với anh nữa.
[ đội ngũ ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: ai nha… được rồi…
[ hệ thống ][ không có thể ăn đích lê ] rời khỏi đội ngũ
[ phụ cận ][ cốt cảm mỹ nhân ]: từ từ! ! Sinh con? ? ?
[ phụ cận ][ cốt cảm mỹ nhân ]: trời ạ thì ra cậu mang thai! Hèn chi ói dữ như vậy!
[ phụ cận ][ Cốt Cảm Mỹ Nhân ]: cưng ơi, đứa nhỏ là của tôi phải không…
Nhưng, sau khi nói một tràng, Cốt Cảm Mỹ Nhân mới phát hiện, lúc mình nói xong câu đầu tiên Tiểu Ly đã rời khỏi đội ngũ.
Mà mấy lời vừa rồi, vốn là phát ở kênh đội ngũ, toàn bộ lại phát ở kênh phụ cận.
Vì thế, ở trung tâm thành Lạc Dương, rất nhiều người cực kỳ hứng thú nhìn một acc nữ Cốt Cảm Mỹ Nhân, ai nha chất vấn những người trước mặt đứa nhỏ là của tôi phải không…
Từ Văn buồn bực muốn gửi cho Tiểu Ly một bưu kiện, lại nghe được âm thanh chìa khóa chuyển động.
Theo sau là âm thanh kéo hành lý, hướng về phí phòng ngủ của ông anh.
Không phải đâu…
Từ Văn bật người click thoát trò chơi, chính là trên màn ảnh còn hiện lên bản mười giây sau rời khỏi trò chơi…
Nói giỡn ah, mười giây sau mạng của mình cũng mất rồi!
Nghe được tiếng bước chân ngày càng gần, Từ Văn nhanh tay lẹ mắt, răng rắc một tiếng rút nguồn điện, sau đó xoay người ngã vào rên giường, kéo chăn trùm kín đầu giả vờ ngủ.
“Hắc hắc.” tiếng cười âm hiểm của ông anh vang lên trên đỉnh đầu.
Lưng Từ Văn nổi lên một lớp lông tơ, cắn chặt răng, tiếp tục giả vờ đang thật sự ngủ, thuận tiện thở khò khè hai cái chứng minh mình trong sạch.
“Em gái ah em ngủ không cởi giày sao?”
Từ Văn đảo cặp mắt trắng dã tiếp tục làm bộ, không cởi giày thì không cởi giày, đây kêu có tính cách!
“Còn có, em xác định thanh âm của em là ngáy ngủ mà không phải heo kêu sao?”
“…”
Từ Văn thấy hành vi giả bộ ngủ của mình bại lộ, vì thế xốc chăn ngồi dậy, vẻ mặt tươi cười ngọt ngào ch.ết người, hướng Từ Úy chạy qua.
“Anh cuối cùng anh đã về, em nhớ anh muốn ch.ết!”
Từ Úy vẻ mặt kinh tởm, như sợ ôn dịch mà tránh cái ôm của em gái, nhướn mi đứng bên giường, lạnh giọng hỏi: “Lại làm chuyện xấu phải không?”
“Không có không có.” Từ Văn trên mặt bộ dáng tươi cười đơn thuần vô hại, trong lòng bàn tay đổ một tầng mồ hôi lạnh.
Từ Úy nghi ngờ trừng mắt nhìn liếc em gái một cái, ánh mắt xem xét đảo một vòng quanh phòng, giá sách không bị phá, đèn cũng không, giường cũng không bị động qua, máy tính, ách, máy tính…
Từ Văn vẻ mặt khẩn trương, mắt thấy Từ Úy xoay người đi đến chỗ máy tính, bật người nhảy dựng lên chạy qua ngăn anh trai lại, “Máy tính bị virut anh ngàn vạn lần đừng mở a ~ anh, anh lặn lội đường xa vất vả, nhanh đi tắm đi ~ “
Vừa nói vừa đẩy anh trai ra ngoài cửa.
“Ha hả, em gái đuôi sói của em lộ hết ra ngoài rồi kìa, giấu tốt một chút.”
Từ Úy có ý liếc con sói đồ chơi trên giường, sau đó lại liếc về phía sau em gái một cái.
“…”
“Anh đi tắm, cho em thời gian mười phút mất bò mới lo làm chuồng.”
Từ Úy ném lại những lời này liền xoay người đi vào phòng tắm, Từ Văn đứng tại chỗ khóc không ra nước mắt.
Hiện tại mấu chốt nhất chính là hủy diệt chứng cớ.
Từ Văn nhanh chóng mở máy tính trước đem màn hình desktop đổi thành phong cảnh mà ông anh bình thường thích, sau đó đem hình ảnh cắt ra từ video sửa chữa tốt, đem folder chứa hình ảnh trò chơi Thiên Long cũng xóa sạch. (phần này ko hiểu lém L)
Sạch sẽ.
Chính là, việc Từ Văn gây ra chứng cớ mấu chốt là tiểu Ly.
Tiểu Ly là một người sống.
Tiểu Ly là một người không biết sống ở nơi nào.
Muốn giết người diệt khẩu, cũng phải tìm được đối tượng…
Dù sao sự tình sớm hay muộn cũng bại lộ, vì thế Từ Văn ôm ngực, chạy vào buồng vệ sinh khóa trái cửa, để cho anh trai từ phòng tắm ra muốn đánh cô cũng không được.
Chờ hắn hết giận rồi ra cũng không muộn.
Cũng không phải Từ Văn nhát gan, thật sự là thủ đoạn của anh trai quá mức tàn khốc.
Lúc còn nhỏ bởi vì thường tranh giành bút chì của bạn ngồi cùng bàn nên bị anh trai đánh, để cho cô đứng ở trên bàn, dùng gậy bơm phồng rất lớn rất lớn đánh vào mông.
Khi đó Từ Văn so với gậy bơm phồm cao hơn không bao nhiêu, đánh một chút, liền cảm giác mình lung lay sắp đổ, cũng không phải đau, chính là cái âm thanh kia đặc biệt đặc biệt thanh thúy, còn có cảm giác mình sắp ngã xuống thực khủng bố, ấn tượng không bao giờ có thể nhạt phai.
Làm cho Từ Văn không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ anh trai song bào thai.
Từ Văn lắc lắc đầu giải thoát mình khỏi ký ức, nơm nớp lo sợ trốn ở phòng vệ sinh xem báo.
Một lúc sau, chỉ nghe Từ Úy từ phòng tắm bên cạnh đi ra, sau đó nghe được thanh âm sấy tóc, tiếng bước chân đến phòng, âm thanh mở máy tính…
Yên tĩnh duy trì không bao lâu, đột nhiên răng rắc một tiếng, âm hưởng bị thay đổi, lại nghe một trận đinh đinh đang đang rất to, âm thanh lục lọi tìm kiếm, sau đó, tiếng bước chân dần dần đến gần phòng vệ sinh.
Từ Văn cảm thấy rét lạnh, không phải muốn cạy cửa chứ…
“Anh, em đang ở WC… Em hôm nay ăn bậy bị tiêu chảy…”
Từ Văn giả bộ đáng thương, còn cố ý nói lầm bầm hai tiếng.
“Nga, vậy em cứ tiếp tục đi.”
Sau đó, cước bộ dần dần xa.
Từ Văn thở ra một hơi, rón ra rón rén muốn mở cửa chuồn, chính là giật giật nắm cửa, ai? không mở được.
Lại xoay, xoay trái xoay phải, vẫn không mở được…
“A a a không phải đâu! Anh! anh muốn cho em ở WC qua đêm a! ! Sắp lễ mừng năm mới anh bắt em trông coi WC a!”
“WC là một nơi thanh tỉnh có lợi cho đầu óc của em.”
“WC là nơi giúp em tự kiểm điểm.”
“Đúng rồi, trong máy giặt có gấu bông của em, ôm sưởi ấm đi.”
“Còn có một cái chăn bị em đổ xì dầu và thảm len bị dính tương cà chua, dùng làm chăn đi.”
“Đúng rồi, tủ bên cạnh có thuốc cảm, bên trái bồn rửa mặt là vòi nước ấm, em lấy uống đi.”
“Nga, đã quên nói, cơm ngày mai em ở trong đó giải quyết một ngày đi, anh hồng quân công nông Trung Quốc trường chinh vỏ cây đều có thể ăn, trong phòng vệ sinh này có bột giặt a xà phòng a khăn mặt a, so với vỏ cây ăn ngon hơn, em dựa vào đó sống một ngày đi.”
“Cuối cùng, cám ơn, vô cùng cám ơn em gái đã tìm cho anh trai một ông chồng tốt.”
Từ Văn ngốc ở phòng vệ sinh thật lâu, mới bất đắc dĩ trở mình xem thường, nhụt chí ngã ngồi trên bồn cầu.
Không phải đâu…
Bạo lực gia đình thật không thể đùa giỡn a…
Nhốt trong WC…
“Từ Úy anh có bản lĩnh đến giết ch.ết tôi! Giam ở WC thì tính cái gì là anh hùng a!” Từ Văn dùng âm lượng lớn nhất hét một tiếng.
“Anh không phải anh hùng, anh không có bản lĩnh.” thanh âm Từ Úy từ phòng truyền tới, bình tĩnh như mặt hồ không có một tia gợn sóng.
“Anh thả em ra ngoài đi a, WC thật hôi a, giam ở phòng em được không…”
“Không được, anh nói, mùi hôi có lợi giúp cho em tỉnh táo.”
Sau đó, chỉ nghe phịch một tiếng, cửa phòng đóng lại.
“…”
Từ Văn đối với trần nhà chớp mắt lệ.
Vì sao anh trai người ta đều yêu thương em gái, vì sao tôi từ nhỏ chính là để anh trai khi dễ…
Mẹ ơi, vì sao mẹ không sinh con ra trước a, chỉ vì trễ vài phút, vì sao vận mệnh của mình cứ thê thảm như vậy a…
Nặn nửa ngày cũng nặn không ra nước mắt, ngẫm lại bây giờ dù khóc cũng không ai để ý, vì thế, Từ Văn đem cái thảm lông ghê tởm kia trong máy giặt lôi ra giãy giãy vài cái, trãi trên mặt đất, sau đó ôm lấy gấu bông bị ông anh vò thành một đoàn trong máy giặt, vừa niệm a Di Đà Phật vừa tiến nhập mộng đẹp.
Mà Từ Úy, ở trước mặt hung thần ác sát Tiểu Ly, cũng không dễ dàng qua cửa như vậy.
—
* Gậy bơm phồng