Quyển 2 - Chương 5

Đại lễ năm nay diễn ra tại Phù Dục thành, Khảm Quốc, nơi phồn vinh nhất Khảm quốc, phong thủy, cảnh swac động lòng người, dân cư đông đúc quả là nơi thích hợp tổ chức kì nguyện chương.


Sáng sớm, Lạc Ngọc liền theo Huyền Hoài Cẩn đến tế đàn, nhưng không được phép lên tế đàn cùng Huyền Hoài Cẩn, chỉ có thể ở dưới nhìn y, chuẩn bị khai mạc kì nguyện chương.
Lạc Ngọc được mời an tọa, thực hay, ngồi bên trái hắn là vị thái tử điện hạ kia.


Đối phương gật đầu cháo hắn, Lạc Ngọc dùng ánh mắt đáp lại,nhìn kiểu gì cũng thấy vài phần ái muội.
‘Không biết Cách Uyên điện hạ có hứng trí cùng ta đi dạo?’
Lạc Ngọc cử chỉ tao nhã, nhẹ nhàng nâng chén trà nhấm một ngụm.
‘Phụng bồi.’


Cách Uyên đến gần Lạc Ngọc thấp giọng đáp ứng.
Hai người nhận thức đối hpuowng cùng mình hợp ý, quan hệ cũng thêm gần gũi, trực tiếp kêu tên đối phương, nhưng lại vì thân phận vẫn là thêm hai chữ điện hạ phía sau coi như cung kính.


Tò mò quá trình hiến tế, Lạc Ngọc gắt gao nhìn tế đàn, Huyền Hoài Cẩn trang nghiêm hơn ngày thường, hắn nhưn vậy khiến người ta tôn kính.
Lạc Ngọc xuất thần quan sát, nhạc được tấu lên, Huyền Hoài Cẩn tay áo tung bay, thân ảnh chuyển động, y đang nhẩy.


Tế thần là một điệu nhảy không giống bình thường, tràn ngập diễm mị triền miên cùng khí thế.
Tầm mắt không thể rời thân ảnh Huyền Hoài Cẩn, ngực ….


available on google playdownload on app store


Đồng dạng bị màn kia mê hoạc, Cách Uyên nhanh chóng hồi phục tinh thần,lại nhìn đến vẻ mặt mê luyến của Lạc Ngọc, trong lòng dâng lên tư vị khó chịu, nhưng hắn không biểu lộ, hắn lấy tư cách gì quản chuyện Lạc Ngọc?
Nhưng càng nhưn thế, tư vị khó chịu càng tăng lên.


Cũng may nhảy múa cũng hết, Lạc Ngọc thu hồi tầm mắt, vẻ mặt thân thiết nhìn hắn, tâm hắn mới dễ chịu đôi chút.
Thân là hiến tế chủ sự, Huyền Hoài Cẩn hôm nay phải túc trực canh giữ tế đàn, không thể rời khỏi, Lạc Ngọc hướng y cáo từ liền cùng Cách Uyên đến bên ngoài nagx tư đường.


Không giống nội thành có quan binh canh giũ, bên ngoài chật ních người, hai bên bày đủ loại hàng rong, cực kì náo nhiệt.
Hai người an tĩnh đi dạo nhưng lại đến yên hoa lớn nhất – Phù Liễu các.
Thừa dịp kì nguyện chương náo nhiệt, Phù Liễu các tổ chức đại hội đấu giá, hấp dẫn rất nhiều khách nhân.


‘Nếu đã đến đây, không nên bỏ qua nơi này.’
Lạc Ngọc cười hướng Cách Uyên mời, ngẫu nhiên vào tiểu quan quán ngoạn cũng là một loại tư vị, thuận tiện tìm hiểu một chút về thời đại này, hắn ‘đồng hành’ kỹ thuật ……






Truyện liên quan