Chương 31

“Nương!” Nghê Mạn Thường vừa vào phòng liền nhào vào lòng mẫu thân mình.
“Nữ nhi bảo bối của ta để con chịu ủy khuất rồi” Nghê Tiên Trượng nhìn thê tử và nữ nhi khóc lóc trước mặt liền căm hận Bạch Tử Họa thêm một phần.


Đứa con gái này của hắn từ nhỏ ngay cả lớn tiếng hắn cũng chưa từng lớn tiếng qua vậy mà Bạch Tử Họa kia ngang nhiên vì một ả tiện nhân không rõ nguồn gốc kia cắt đứt của nữ nhi hắn một cánh tay, hôm nay còn tiếp tay ả hạ nhục Mạn Thường mối hận này bảo hắn làm sao nuốt trôi.


“Tướng công chàng nhất định phải giúp nữ nhi chúng ta đòi lại công bằng” đảo chủ phu nhân mặt vẫn còn đầy nước mắt nói.
“Phụ thân” Nghê Mạn Thường biết phụ thân luôn che chở bảo vệ ả nhất định không để nàng chịu ủy khuất.


“Yên tâm ta nhất định giúp con rửa mối hận này” Nghê Thiên Trượng lấy trong tay áo ra một bình sứ trắng.
“Tướng công chàng chẳng lẽ muốn Mạn Thường đầu độc Thượng Tôn? chuyện này không thể được” Phu nhân hốt hoảng nói.


“Chẳng lẽ ta lại muốn hại nữ nhi mình” Nghê Thiên Trượng gằn giọng nói với phu nhân mình.
“Nhưng con đã thề sẽ không đụng đến Hoa Thiên Cốt nữa” Nghê Mạn Thường vẫn còn nhớ tia sét lúc trước.


“Chỉ cần không phải con làm là được” Nghê Thiên Trượng thì thầm với Nghê Mạn Thường vài câu.
Lúc này người sắp bị hại vẫn nhàn nhã nằm trong Tuyệt Tình điện.
“Mẹ người không tìm Thượng Tôn sao?” Đường Bảo bay đi bay lại trước mặt Huyết Liên Nguyệt Băng.


available on google playdownload on app store


“Hắn đi trượt băng rồi ta không thích môn thể thao này cho lắm” Huyết Liên Nguyệt Băng lười biếng nói.
“Vậy khi nào con có thể biến thành người chứ?” Đường Bảo vẫn tiếp tục bay loạn trước mặt Huyết liên Nguyệt Băng.


“Đi mà hỏi thần tiên ca ca của con đó” từ lúc Lạc Thập Nhất đến đây nhưng bị Huyết Liên Nguyệt Băng lạnh nhạt liền không đến nữa, con sâu nhỏ này cứ như ngồi trên lửa nhấp nhỏm không ngừng.
“Haizz” khuôn mặt nhỏ của Đương Bảo nhất thời xụ xuống.
Trường Lưu hải


“Sư huynh nhìn đi” Sênh Mặc Tiêu nhìn mặt biển Trường Lưu nói với Bạch Tử Họa.
“Trường Lưu hải này này là căn cơ của bổn môn nếu nhu xảy ra chuện gì e là đại họa” Ma Nghiêm đã vì chuyện này lo lắng suốt nửa tháng nay.


“Ta đã biết” Bạch Tử Họa thật không nghĩ ra ai khác có khả năng làm được chuyện này.
“Vậy đệ có cách” Ma Nghiêm ngạc nhiên nhìn Bạch Tử Họa.
“Ừm ta sẽ giải quyết chuyện này hai người cứ yên tâm” Bạch Tử Họa nói xong liền đi mất.






Truyện liên quan