Chương 4: Không Phải Người Mà Là... Quỷ?!
Gian phòng được bài trí đơn giản nhưng không mất đi phần cao quý và nhã nhặn. Một chiếc bàn tựa như cái nhuyễn tháp. Phía dưới là hai chiếc ghế không chân hay có thể nói là hai tấm đệm được làm bằng gỗ. Toàn bộ bàn trà được làm bằng gỗ Hoàng Lê Hoa ( Gỗ Sưa).
Trên chiếc bàn nhỏ đặt một bộ bình trà màu xanh nhạt với các đường vân toát lên vẻ thanh nhã, cao quý.
Một tấm bình phong đồng dạng làm bằng gỗ với vài bức tranh thêm đôi ba câu thơ. Mành vải màu tím nhạt khẽ lay động làm cho căn phòng vốn bày trí đơn giản trông thêm sinh động và quý khí. Phía sau tấm bình phong cùng màng che lập lờ là một bóng dáng thon dài mảnh khảnh.
Mái tóc dài như thác nước màu bạch kim thả xuống tán loạn trên giường, vài loạn tóc phía trước mái bám vào da mặt trắng nõn không chút huyết sắc. Cái mũi cao, thon dài. Phía dưới là môi anh đào hồng hồng căng mọng. Đẹp nhất chính là đôi mắt, một đôi ngân mâu sâu không thấy đáy, trong suốt như thuỷ tinh, dường như không thứ gì có thể lọt vào tâm nhãn của nó. Bờ mi dài và dày màu đen nhánh, phía cuối mi dần chuyển thành màu trắng trông thêm quyến rũ thần bí. Mày lá liễu nhỏ dài. Giữa trán có một ấn kí huyết sen đỏ như lửa kết hợp với ngũ quan tinh xảo yên vị trên khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn làm tăng thêm mấy phần yêu diễm.
Trên người nữ tử diện một bộ bạch y hết sức bình thường nhưng khi tinh mắt sẽ biết chất liệu vải này là Thiên tầm ti vô giá, theo phía dưới tay áo có thêu vài đoá Bạch Liên hết sức tinh xảo. Nếu nhìn kĩ thêm chút nữa sẽ thấy hoa văn in chìm trên y phục, đó là... Song Bạch Long?! (Hai con rồng màu trắng 🤒)
Cô nằm đó, khuôn mặt không chút huyết sắc, đôi mắt lạnh nhạt bình tĩnh không nhiễm tục khí, có thể nói là sau sự việc phá xích ở Vọng Phẫn Địa Ngục cô đã thoát khỏi ma tâm, hay nói hiện giờ cô không phải là người mà là... Quỷ?!