Chương 17: Siêu năng lực
Nó nhìn Triệu Minh mỉm cười xinh đẹp, bước từng bước về phía hắn giọng nói mê hoặc vang lên
-Làm phiền anh, tôi ra xe chờ
Triệu Minh không đáp búng tay một cái rất nhiều người mặc đồ đen chạy vào
-Giải quyết sạch sẽ! Hắn nhàn nhạt ra lệnh rồi lạnh lùng bước ra ngoài
-Vâng thưa chủ nhân!
Ngay lập tức Triệu đại ma đầu quay lưng ôm lấy eo nó mang ra ngoài, bên trong triển lãm vang lên những tiếng hét kinh hoàng
Chiếc siêu xe xé toạc không gian lao đi vun vút trong màn đêm
Tiếng gió gào thét bên tai làm cho người trong xe lạnh người
Kitttttttttt....
Chiếc xe đột ngột phanh lại khiến cả người nó theo quán tính lao về phía trước may có dây an toàn kéo lại không chỉ có nước u đầu
-Anh điên à? Nó bực mình quát
-Em qua lại với hắn? Muốn đi theo hắn sao? Triệu đại siết chặt 2 tay vào vô lăng con ngươi sâu hun hút nhin nó
Ân Thiên Lâm thở dài lười biếng không thèm nhìn hắn, giọng nhàn nhạt đáp lại
-Anh tức giận cái gì? Nếu muốn đi theo hắn tôi còn bảo anh xử hắn sao? Mà nếu tôi muốn theo, anh cũng chẳng cản được
-Em dám? Em quen một người tôi giết một người. Nên nhớ em là của tôi, tôi không thích em tiếp xúc thân mật với bất kỳ ai, tốt nhất em nên làm theo nếu không tự gánh hậu quả
-Anh có quyền gì mà quản tôi?
Nó bực bội, hắn con người này ngang ngược quá đà thật đáng ghét
-Đồ của em đang nằm ở chỗ tôi. Tôi không ngại hủy nó đâu đừng tôi tức giận
Nó im lặng không đáp....
ch.ết tiệt thật
......Rầm....
Đột nhiên một chiếc xe quân dụng lao đến đâm thẳng vào chiếc Siêu xe đắt tiền khiến nó và hắn hứng một cú va đập mạnh
Nó hơi choáng
-Mẹ kiếp. Nhóc con mau ra khỏi xe
Triệu Minh gấp rút nói
Cả hai rất nhanh chóng hiểu rõ tình thế, động tác linh hoạt nhanh nhẹn nó đạp bay cánh cửa xe lao xuống đường theo quán tính lộn vài vòng trên mặt đường
Triệu Minh ra khỏi xe ngay lập tức rút súng nhằm vào buồng lái bắt liền hai phát kết liễu tên lái xe...
Từ chiếc quân dụng lao xuống hơn 50 người bịt mặt
Nhìn sơ qua cũng biết không phải tay vừa
....
Chúng lao đến một nửa điên cuồng xả đạn về phía hắn một nửa bao vây nó
Nhiều như vậy... căn bản nó không đủ sức
Vẫn chiêu cũ... 36 kế chạy là thượng sách
Triệu Minh lấp sau cây lớn tránh đạn. Lòng như lửa đốt, không biết nó thế nào rồi
Đột nhiên tiếng súng im lặng hẳn...
Chẳng lẽ hắc hổ lại bỏ qua cơ hội ám sát hắn sao? Thật vô lý....
-Triệu Thiếu Gia...mau mau tới cứu nữ nhân của ngươi đi, xem này... xem này... đã bị thương không nhẹ.... nha
Giọng khè khè của hắc hổ vang lên đầy kiêu ngạo...
Triệu Minh nhìn về phía nó đang bị đàn em của hắc hổ khống chế lòng nhộn nhạo
Nó bị trúng đạn rồi... máu từ bả vai chảy xuống từng vệt dài trên cánh tay trắng nõn
Khuôn mặt trắng bệch do mất máu
-Tao cho mày 3 giây nếu không xuất hiện tao sẽ giết nó....
A...A....A....
Hắc hổ bóp mạnh vào vết thương trên vai nó..nó vô thức hét lên đau đớn
Triệu Minh siết chặt tay.... khốn nạn, sao chúng dám...
-...1...2....
Tiếng hắc hổ vang vọng trong không gian....
Nó nín thinh
ch.ết... Nó,đã sẵn sàng chưa
Nụ cười nhạt trên khóe môi xinh đẹp.
- ...
-Khoan đã....
Nó ngạc nhiên nhìn chân chân vào người trước mặt
Dưới ánh trăng hắn hiện nên như một thiên xứ... mái tóc đen trùm lên một con mắt khiến hắn trở nên quyến rũ
-Tao ở đây để con bé đi
Hahaha....
Hắc hổ bật cười
Có phải Triệu đại kia bị chập mạch rồi khôngtha Hắc hổ sẽ tha mạng cho người của hắn sao Dù con nhóc này rất xinh đẹp nhưng bó là địch nếu giữa lại chỉ làm tăng sự nguy hiểm cho hắn...
Vẫn nên diệt trừ tránh hậu họa!
-Ngươi đã quá ngây thơ rồi, tao có thể tha cho người đàn bà của ngươi sao? Ngu người
Hắc hổ nắm tóc nó giật mạnh...
Nơi khác trong bóng tối lạnh giá đôi mắt saphia lạnh lẽo nhìn về hắc hổ....
“Công chúa là của ta không ai có quyền cướp đi “
Đôi mắt sapia gằn lên những tia máu đỏ nè đáng sợ
......
-Kết thúc rồi Triệu thiếu gia...
Hắc hổ nhếch môi đưa họng súng về phía Triệu Minh
Pằng....
-KHÔNG!
Cảm giác thật là tệ khi có thêm một viên đạn nữa trong người
Đau thật!
Nhưng nó không thể để hắn ch.ết.... hắn chính là thí nghiệm sống mang trên mình con chíp siêu năng lượng nếu hắn ch.ết con chíp sẽ trở thành phế thải, nó còn chưa lấy lại con chíp... hắn không thể ch.ết!
Triệu Minh king ngạc hai mắt mở to hai tay vô thức ôm lấy người con gái kia....
-Xu...em....
Nó lặng nhọc nhìn hắn...
Triệu Minh mỉm cười
Cả hai không thể thoát khỏi đây vậy cùng nhau ch.ết... cũng tốt...
Lần đầu tiên hắn cảm thấy ấm áp. Người con gái này xả thân cứu hắn trái tim hắn giao động kịch liệt
-Thật cảm động nhưng đáng tiếc hai ngươi phải ch.ết
Không được!
Nó móc trong túi áo ra một viên thuốc hình con nhộng trong suốt.... tới nước này đành liều vậy
-Uống....nó đi...mau...lên
Nó thều thào
Triệu Minh không suy nghĩ đưa viên thuốc vào miệng nuốt
Chưa đầy một giây sau
Một tiếng hét vang lên thất thanh...một thứ ánh sáng từ người hắn tỏa ra chói mắt.... sau 1 phút tắt ngấm...người của hắc hổ kinh hãi nhìn con quái vật trước mặt...
Đôi mắt ác quỷ sâu hun hút như hố đen của vũ trụ
Đạn bắn liên hoàn nhưng không làm hắn si nhê... giống như có một bức chắn vô hình giúp hắn cản phá đạn...
-Điều khiển bằng suy nghĩ... chuyển ngược hướng đạn...
Nó nói...
Triệu Minh gật đầu
Cơ thể hắn đã đồng nhất liên kết với con chíp được Thiên Nam gắn lên người sức mạnh vượt xa với tưởng tượng của nó
Tốc độ vượt trội, sức khỏe phi thường, giác quan nhạy bén có thể điều khiển từ trường, điện....
Khoảng không im lặng chỉ còn lại tiếng gió thổi cùng tiếng thở nặng nhọc của nó...
Được lắm... thí nghiệm thành công!
Lẫn trong gió.... mùi máu tanh tưởi
Nhuốm đỏ mặt trăng....
Ken nhìn theo bóng lưng người con trai kia...chân mày nhíu chặt
“Công chúa...”
Hắn dùng tốc độ siêu nhân mình đưa nó về dinh thự, Triệu Mai gấp rút gọi bác sĩ chữa trị....
Triệu đại trầm ngâm... nhìn chú mục vào nó
“ em nhất định phải vượt qua”
Đặt tay lên vết sẹo mờ trên cổ Triệu đại thở dài....
Thứ này... thật nguy hiểm!