Chương 1: Cuộc gặp gỡ định mệnh
Tại trường *Koengsan* ở Hàn Quốc, có một đầu gấu nghe đầu gấu thì chỉ có thể là nam mà ai dè ra là nữ Hwang Yuna nữ sinh năm 2, đẹp thì đẹp thiệt, IQ cao, dáng thì chuẩn mà tại cái tính bạo lực nên không ai dám đụng tới.
Nhỏ đó đi nghênh ngang giữa trường tay cầm ổ bánh mì vừa đi vừa ăn. Tự nhiên nhỏ nghe thấy:" Trùm trường này cũng có lúc ăn bánh mỳ hả, hahaha". Yuna chạy nhanh tới chỗ tụi nó đang nói xấu nhỏ, ánh mắt giận dữ, kéo áo tụi nó lôi xuống đất:
""Nè! Mới nói gì đó, có ngon thì nói lại coi.""- Nhỏ quát với giọng giận dữ.
""Dạ, em không có nói gì hết, đại ca tha cho em......""~
"" Bộ trùm trường không phải là người hay sao mà không được phép ăn bánh mỳ hả, mốt mà nói kiểu đó nữa tao đánh cho nhừ xương, NGHE CHƯA!!!!!""
""Dạ, em nghe rồi....!!!!""
Nhỏ đấm tụi nó một phát rồi phủi tay
*"" Sáng sớm ra gặp toàn cái lũ gì đâu""*
Nó chạy một mạch đến lớp, nó ngồi vào chỗ, thì con bạn của nó nhỏ đó đi tới chỗ nó ngồi bạn nó tên là Karam rất là bánh bèo, điệu,mà chơi thân với Yuna từ hồi nhỏ:
""Nè mai bồ có đi xem phim không tui có hai vé nè!!!!""
""Hừm để coi đã nếu mai rảnh thì tui đi với bà"".- Nó vui vẻ trả lời
""ê bữa nay kiểm tr.a toán đó học gì chưa?""
"" chưa hôm qua mới đi quýnh lộn xong sức đâu nữa mà học.""
""Ờ, bồ không học cũng điểm cao chót vót rồi.... đâu có như tui.""
""Thôi thôi có gì tui chỉ bà cho nha.....""
""CẢM ƠN NHIỀU...
Rồi cũng vào tiết Toán cô giáo bắt đầu phát bài kiểm tra, cô bảo:
""Yuna, em lên bàn giáo viên ngồi cho cô.""
""Sao vậy cô?""- Nó hỏi
""Điểm em đã cao nhất trường rồi nên cô không muốn mọi người nhìn bài em.""
Nó quay sang nhìn Karam nói thì thầm, vẻ mặt hơi lo cho nhỏ bạn
-"" Giờ sao? Sao tui chỉ bài cho bà được.""
Karam lắc đầu bảo nhỏ đi lên kia ngồi đừng lo cho nó. Yuna nghe theo rồi lên bàn giáo viên ngồi làm bài một mình.
Nó nghĩ bụng: "Trời ơi! Chán vậy ngồi một mình ai tám với mình giờ" nó than
Cả lớp đang hì hục làm bài thì nó đang ngồi chói ở trển. À mà nhỏ cũng làm xong bài rồi.
Nó không còn cách nào khác, nhỏ chỉ bài cho bạn nó bằng tay. Cả lớp nhìn và làm theo.
Hết tiết toán cũng là lúc nó đi về nhà, nhỏ đi với bạn nó:" Cảm ơn bồ nha " -Karam vui vẻ nói. "Có gì đâu bà là bạn thân tui mà hì hì".
Trên đường nhỏ đi về nhà thì không may đụng trúng thằng cha nào đó, ừm thì nhìn cũng được,cao tầm 1m có đẹp cỡ nào cũng không phải gu của nhỏ.
""Nè đi làm ơn nhìn đường chút nha""- đột nhiên nó túm cổ áo của thằng cha đó lại, kéo sát lại gần rồi quát
Nó bỏ ra rồi đi tiếp, rồi thằng kia đánh lén sau lưng nó mà không sao, nhỏ thoát được đòn tấn công của hắn
Có võ thì làm ơn học lại cho đàng hoàng đi nha, yếu như sên mà này đặt! - Nó lè lưỡi trêu ngươi thằng kia.
CÔÔÔÔ..... dám - thằng đó quát
Dám sao lại không,anh là cái thá gì mà tôi phải sợ, lo học võ lại đi nha.........HAHAHAHAHAHA!!!!!- nó cười to như sỉ nhục vô mặt người ta
Được rồi, tôi sẽ cho cô một trận
OK tôi sẽ chờ đến ngày đó.
Nó chạy một mạch về nhà, rồi nhảy lên nằm trên chiếc đệm êm ái của nó,lăn qua lăn lại hớn hở:"Kì này có trận để đánh rồi, há há há, nó yếu vậy thoi kệ 1 chọi 1 vậy."
Yuna háo hức chờ đến ngày gặp lại anh chàng kia
*Thiệt là cuộc gặp này chẳng đâu vào đâu hết nếu 2 người gặp lại nhau sẽ như thế nào?**Mời các bạn đón đọc*