Chương 30: Hủy hoại
Sau khi rời khỏi Trác Thị, Kỷ Đằng tức giận ra lệnh cho Trương Minh và cấp dưới phải tìm cho bằng được kẻ nào đã lấy trộm pass rồi tung cổ phiếu của anh ta ra bán. Buổi chiều, Kỷ Đằng mệt mỏi lái xe chạy thẳng đến Đường Gia. Lúc này, người mà anh ta cảm thấy có lỗi nhất chính là vị hôn thê trong sáng xinh đẹp của mình. Cô đã hứa khi anh lên làm chủ tịch hội đồng quản trị của Trác Thị, cô sẽ cùng anh tổ chức hôn lễ … Nhưng bây giờ, mọi chuyện lại bất ngờ chuyển sang một hướng khác! … Số cổ phiếu trong tài khoản anh lập dành tặng cô chắc chắn đã bị hack … nhưng đến lúc này anh vẫn chưa điều tr.a ra được ai là người đã hack tài khoản đó! … : “ Chắc chắn là do bọn khốn Tống Duật Phong và Sở Trường Hy đã động tay động chân vào! … Tao nhất định sẽ không để cho chúng mày yên ổn đâu! “ – Kỷ Đằng vừa chạy xe vừa âm thầm lên kế hoạch mới, khi chạy gần đến trước cổng biệt thự Đường Gia, Kỷ Đằng đột nhiên nhìn thấy một chiếc xe mui trần màu đen bóng loáng chạy qua mặt xe của mình, vượt lên phía trước. Vì khá bất ngờ nên Kỷ Đằng vội tấp xe vào một hàng cây cảnh khá rậm rạp được trồng để lấy bóng mát gần đó, hậm hực bước xuống xe đi đến để gặp tên khốn ngồi trên chiếc mui trần vừa nãy nói chuyện. Kỷ Đằng bước được vài bước thì bị một khung cảnh diễn ra trước mắt làm cho bước chân vội vàng của anh ta đột ngột ngừng lại, anh ta vội vàng nép mình khuất sau một gốc cây cổ thụ im lặng quan sát. Trước mắt Kỷ Đằng lúc này là hình ảnh Đường Bảo Nhi mặc chiếc đầm màu đỏ ngắn ngủn ôm sát cơ thể, rực rỡ như như một ngọn lửa với những đường cong mê người, chiếc đầm xẻ sâu trước ngực làm lộ ra hơn nửa bầu ngực gợi cảm, kết hợp cùng mái tóc màu nâu đồng được uốn tỉ mỉ càng làm tôn thêm vẻ lả lơi gợi tình. Đường Bảo Nhi từ trong biệt thự vội vàng bước ra, cô cúi người trao cho tên đàn ông mặc chiếc áo jean ngồi trên chiếc mui trần màu đen một nụ hôn thật gợi tình rồi thoải mái mở cửa ngồi vào chiếc ghế bên cạnh. Tên đàn ông dáng vẻ dân chơi với chòm râu quai nón lúng phúng kia liền đặt tay lên cặp đùi trắng mịn của cô ta vuốt ve, bàn tay to lớn càng lúc tiến càng sâu vào bên trong lớp váy, bàn tay còn lại giữ chặt phía sau chiếc cổ mảnh mai của Đường Bảo Nhi làm cô rướn người lên để lấy thế cúi thấp đầu hôn vào bầu ngực căng tròn đầy đặn. Đường Bảo Nhi không hề kháng cự nhưng lại tỏ vẻ vô cùng hưởng thụ, cô ta cúi đầu nói gì đó vào tai tên đàn ông đó làm hắn ta dừng động tác hôn ngấu nghiến của mình lại rồi mỉm cười hài lòng sau đó khởi động xe vội vã phóng đi. Chứng kiến một màn ướt át vừa rồi của vị hôn thê trong sáng của mình, tim Kỷ Đằng như ngừng đập, anh ta cảm thấy mình hít thở không thông, hai bàn tay nắm chặt lại thành hai nắm đấm để giữ bình tĩnh … : “ Vị hôn thê trong sáng tinh khiết như đóa hồng trắng của mình rốt cuộc là loại người gì? … Cô ta còn có quan hệ với bao nhiêu tên đàn ông khác ngoài mình? … Tại sao mình lại phải dốc hết tâm sức để làm cho một người như cô ta cảm thấy hạnh phúc? … “ – Kỷ Đằng vô lực đứng dựa lưng vào gốc cây suy nghĩ một lúc thật lâu. Suy nghĩ xong anh ta lấy điện thoại trong túi quần gọi cho một người mà cách mấy tiếng trước anh ta muốn quyết chiến một trận sống ch.ết cùng hắn:
“ Sở Trường Hy, tôi muốn nhờ cậu cho thám tử điều tr.a tất cả những mối quan hệ của Đường Bảo Nhi từ trước đến nay giúp tôi! Tiền bạc không thành vấn đề! Tôi muốn có thông tin đầy đủ và chính xác nhất! “
“ … Kỷ Đằng, thông tin về đời tư của cô ta, tôi có cả một tập dày, toàn là những thông tin tuyệt đối chính xác! Nếu cậu muốn biết thì chúng ta hẹn gặp ở một nơi nào đó, tôi sẽ đem hồ sơ cho cậu xem! Chắc hẳn sau khi đọc xong cậu sẽ có không ít bất ngờ đâu! … “ – Giọng Sở Trường Hy lạnh nhạt vang lên qua điện thoại.
“ … Bao giờ cậu xong việc? … OK! 9:00 tối nay tôi và cậu sẽ gặp nhau tại quán Bar TNT? “
Sau khi nói chuyện với Sở Trường Hy xong, Kỷ Đằng lái xe quay ngược lại, chạy về công ty của mình làm việc.
***
Lăng Tuấn lái xe chở Đường Bảo Nhi đến nơi ở của hắn ta. Lăng Tuấn không mua nhà mà thuê một căn phòng S-VIP tại Magic Hotel, khách sạn 5 sao xa hoa bậc nhất trong thành phố, khách sạn này thuộc sự quản lý của hắn ta.
Trong căn phòng màu xám quanh năm không thấy ánh nắng mặt trời của hắn, trên chiếc giường King size êm ái, sau những lần hoan ái kịch liệt đầy hưng phấn Đường Bảo Nhi mệt mỏi nằm ôm Lăng Tuấn, Lăng Tuấn nửa ngồi nửa nằm đang thỏa mãn xem lại những tấm hình Đường Bảo Nhi trong những tư thế gợi tình đầy khiêu gợi… Như vừa nhớ ra chuyện gì quan trọng, Lăng Tuấn đưa cặp mắt sắc lẻm của mình nhìn Đường Bảo Nhi nửa đùa nửa thật nói:
“ … Em đọc tin tức nóng nhất ngày hôm nay chưa? “
“ … Em chưa đọc! … Từ sáng đến giờ em phải vào bệnh viện chăm sóc ba rồi đến công ty giám sát cấp dưới làm việc sau đó gặp anh … làm gì có thời gian đọc báo? “ – Đường Bảo Nhi tỏ vẻ mệt mỏi lẫn buồn bã đáp.
“ … Trác Thị bây giờ thuộc top 5 tập đoàn có số vốn đầu tư mạnh nhất, tỉ giá cổ phiếu trên sàn giao dịch đang nằm ở mức cực cao… Những nhà kinh doanh cổ phiếu đang tìm mọi cách để mua được cổ phiếu của Trác Thị nhưng xem ra rất khó! … Vị Trác tiểu thư kia cũng thật sự có chút bản lĩnh! “ – Lăng Tuấn cười khẩy đưa tay cầm ly rượu vang để trên bàn nhấp một ngụm rồi lên tiếng.
“ … Anh nói sao? … “ – Đường Bảo Nhi ngồi dậy nhìn Lăng Tuấn, nghi ngờ lên tiếng hỏi lại.
“ … Em không tin có thể tự vào mạng đọc mà! “ – Lăng Tuấn nháy mắt nhìn Đường Bảo Nhi giọng nói đùa cợt.
“ … Cô ta thì có bản lĩnh gì chứ? … Chẳng qua là nhờ vào vị hôn phu có tài và có tiền thôi! … “ – Đường Bảo Nhi ấm ức lên tiếng.
“ … Em hận Đường Tâm và Trác Đình lắm sao? … “ – Lăng Tuấn nhìn Đường Bảo Nhi lên tiếng hỏi, bàn tay phải cầm ly rượu vang khẽ lắc lắc.
“ … Tất nhiên, em đã tự hứa với lòng, ai giúp em hủy hoại hai đứa nó em sẽ dùng cả tâm hồn lẫn thể xác của mình để báo đáp người đó! “ – Đường Bảo Nhi đưa cặp mắt ngấn nước của mình chân thành nhìn Lăng Tuấn nhẹ nhàng nhưng cương quyết lên tiếng.
“ … Nếu anh giúp em xử lý hai đứa đó, em tính báo đáp anh như thế nào? “ – Lăng Tuấn nhìn cô ta rồi mỉm cười đưa ra câu hỏi.
“ … Nếu anh làm được điều đó chúng ta sẽ lập tức kết hôn! … Anh cũng biết hiện giờ em đang giữ chức Chủ tịch tạm thời của Đường Thị mà … nói thật quản lý một tập đoàn lớn như vậy làm em cảm thấy rất mệt mỏi nên em muốn tìm một người đàn ông thật sự có tài năng và bản lĩnh để san sẻ cùng em! “ – Đường Bảo Nhi mỉm cười nhìn Lăng Tuấn đáp lời, nói xong cô ta dựa đầu vào lồng ngực to và rậm lông của hắn đưa ngón tay trỏ vuốt ve.
“ Được! Anh sẽ thay em xử lý hai con nhỏ đó! … Em muốn tụi nó bị như thế nào? “
“ … Tốt nhất là thân bại danh liệt, mất hết tất cả … trở thành trò cười cho thiên hạ! “ – Đường Bảo Nhi cười thật tươi không cần suy nghĩ lên tiếng.
“ Ok, baby! “ – Lăng Tuấn bật cười thật to rồi xoay người đè Đường Bảo Nhi nằm xuống giường hứng thú lên tiếng.
“ … Baby, em thật sự rất hấp dẫn và quyến rũ! Haha … haha! … Anh sẽ làm thỏa mãn cả thân xác lẫn nguyện vọng của em! … Haha … haha! “
***
8:30 tối, Kỷ Đằng đã có mặt tại quán Bar TNT, một quán bar dành riêng cho các quý ông thuộc giới quý tộc, quán bar này là tài sản riêng của Sở Trường Hy.
Kỷ Đằng buồn bã gọi nhân viên pha chế lấy cho mình một ly rượu mạnh. Từ lúc nhìn thấy Đường Bảo Nhi có những cử chỉ thân mật với một người đàn ông lạ mặt, Kỷ Đằng cảm thấy mình thật sự rất thất bại… Có nằm mơ anh cũng không ngờ người con gái ngây thơ thuần khiết kia lại là một người đàn bà hai mặt giả dối … Còn anh, anh lại vì một người đàn bà như vậy mà làm rất nhiều chuyện … để bây giờ anh cũng không biết tương lai của mình sẽ như thế nào
“ … Vì một người đàn bà không xứng đáng mà biến bản thân mình trở thành một gã đàn ông với mánh khóe và thủ đoạn đê hèn quả thật là một việc làm ngu xuẩn! … “ – Sở Trường Hy vừa bước vào quán bar thì đã nhìn thấy Kỷ Đằng, anh đứng quan sát Kỷ Đằng đang ngồi nốc rượu cùng vẻ mặt suy tư phiền não một lúc lâu mới tiến đến ngồi bên cạnh Kỷ Đằng trào phúng lên tiếng.
“ … Cậu đến rồi sao? … Đưa cho tôi những tư liệu mà tôi cần nhanh lên! … Tôi không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa! “ – Kỷ Đằng nhìn Sở Trường Hy vội vàng lên tiếng.
“ … Tôi thấy cậu đã say rồi! … Theo kinh nghiệm phân tích tâm lý tội phạm của tôi những lúc như thế này cậu đừng nên xem những tin tức mang tính kích động! … “ – Sở Trường Hy tỏ vẻ quan tâm nhưng vẫn trào phúng nói.
“ … Tôi rất muốn xem tôi đã ngu xuẩn đến mức nào! … Tôi cũng chưa say nên chắc chắn sẽ không kích động đến mức sau khi xem xong sẽ lái xe đi giết cô ta! “ - Kỷ Đằng bình tĩnh đáp trả nhưng giọng nói lại chứa sự chua chát.
“ … Uhm, Kỷ Đằng mà tôi quen biết ít ra cũng phải đáng mặt đàn ông như vậy chứ! … Kỷ Đằng, tôi rất vui khi cậu gọi cho tôi sớm như vậy! … Sự thật này sẽ làm cậu đau lòng nhưng ít ra nó sẽ làm cho cậu tỉnh ngộ! … May mắn vì cậu không tán tận lương tâm đến mức sắp xếp vụ tai nạn của bác Tần, nếu không tôi nhất định sẽ lôi cậu ra trước pháp luật! … Tôi không tán thành những trò bẩn thỉu cậu làm với Trác Thị nên hy vọng qua ván bài lần này cậu sẽ rút ra được một bài học xương máu cho mình! … Cậu biết dùng trò bẩn thỉu thì cũng có khối kẻ biết dùng và mức độ còn thâm độc hơn cậu! … Điều quan trọng là đến cuối cùng cái xấu sẽ không bao giờ giành được chiến thắng! … Gieo nhân nào thì sẽ gặt được quả đó! “ – Sở Trường Hy nghiêm túc nhìn Kỷ Đằng nói rõ ràng từng chữ, nói xong anh búng tay ra hiệu cho nhân viên mang đến một túi giấy đựng hồ sơ, anh giao túi hồ sơ cho Kỷ Đằng rồi mỉm cười nói tiếp:
“ … Đây chưa phải là toàn bộ những thông tin về Đường Bảo Nhi vì có một số thông tin mật khác đã được khách hàng mua lại, nhưng bao nhiêu đây cũng đủ cho cậu biết rõ về con người thật của cô ta rồi!... “ – Sở Trường Hy vỗ vai Kỷ Đằng nói, nói xong anh đứng dậy rời đi cho Kỷ Đằng có một không gian cá nhân để chú tâm xem tập hồ sơ.
Kỷ Đằng hít sâu một hơi lấy can đảm rồi nhanh chóng mở tập hồ sơ ra đọc, khi đọc những dòng báo cáo và những hình chụp Đường Bảo Nhi cùng những người đàn ông khác khoát tay nhau vào khách sạn hay có những cử chỉ ɖâʍ đãng ở những nơi riêng tư kèm theo những ghi chép và thông tin cụ thể, trái tim của Kỷ Đằng vỡ tan thành từng mảnh vụn … : “ … Hóa ra mình đã yêu một con rắn độc … cô ta còn muốn lừa dối và lợi dụng mình đến bao giờ? … Mình đã tự biến mình thành một thằng hèn chỉ vì một ả đàn bà chỉ biết dùng thân xác và khả năng diễn xuất như một công cụ để đạt được mục đích thôi sao “ – Kỷ Đằng ôm đầu chua chát suy nghĩ.