Chương 141: Đa thiểu, sát đa thiểu
Trong vương cung.
Ma thú Khắc Lai Đức thu phục được - Băng hàn Tuyết sư tại vương cung có mười mấy người chuyên môn chăm sóc. Chăm sóc suốt một thời gian dài, các thái giám chăm sóc cho Băng hàn Tuyết sư đã có thể từ tiếng hống của nó mà đoán ra ý tứ của Băng hàn Tuyết sư.
"Tuyết sư sao rồi?"
Thanh âm cao vút của một nam tử cung đình thái giám mặc bạch y vang lên.
"Bẩm đại nhân, Tuyết sư bây giờ đang ngủ."
Thái giám hầu hạ Tuyết sư cung kính đáp.
"Ừ."
Vị bạch y cung đình thái giám ngạo nghễ gật gật đầu.
"Hống, hống."
Đột nhiên một loạt tiếng rống dồn dập vang lên, một loại thanh âm lo lắng sốt ruột mà trước đó chưa từng có.
Thái giám hầu hạ Tuyết sư nghe xong sắc mặt nhất thời đại biến, bạch y cung đình thái giám cũng lập tức hỏi:
"Làm sao vậy, Tuyết sư làm sao vậy?"
Tiếng hỗng phẫn nộ, dồn dập của Tuyết sư gào lên giữa không trung, rất nhanh đã vang đến.
"Bệ hạ, bệ hạ gặp nguy hiểm."
Thái giám hầu hạ Tuyết sư hoảng sợ nói.
"Nhanh, mười lăm trước cũng phát sinh chuyện như vậy, khẳng định là bệ hạ đang xảy ra nguy hiểm, nhanh, nhanh đi bảo vệ bệ hạ, đại nhân, bệ hạ người bây giờ ở đâu?"
Bạch y cung đình thái giám sắc mặt cũng đại biến:
"Bệ hạ, bệ hạ người đã ra khỏi vương cung, là đi đến phủ của Lâm Lôi đại nhân."
"Nhanh, mau đi bảo vệ bệ hạ."
Thái giám nọ quát
Đồng thời thái giám này cũng trực tiếp nhảy lên trên lưng Tuyết sư, y đã nuôi dưỡng Tuyết sư bao năm, Tuyết sư đối với y cũng không có địch ý quá lớn, nguyện ý để cho y ngồi trên lưng, mà cũng tại lúc này năm nhân ảnh đã bay vọt tới, năm người này chính là năm cao thủ trong vương cung.
"Tuyết sư, bệ hạ gặp nguy hiểm à?"
Một gã trung niên tóc vàng quay sang Tuyết sư quát lên.
Tuyết sư không ngừng gầm gừ, đồng thời cũng gật đầu.
"Nhanh, đến phủ đệ của Lâm Lôi đại nhân, bệ hạ đang ở đó."
Bên cạnh một cao thủ tóc xanh vội vàng nói.
"Lão tứ, ngươi mau đi tìm Khải Tát đại nhân đi."
Kim phát trung niên nhân quát.
Khải Tát đại nhân là thủ lĩnh của nhóm người bọn họ, cũng là người mạnh nhất tại Phân Lai vương quốc. Tại Phân Lai vương quốc chỉ có hai cửu cấp cường giả, một người chính là bản thân Khắc Lai Đức, người còn lại là Khải Tát đại nhân.
Khải Tát bởi vì địa vị cao, cho nên căn bản không phải lúc nào cũng ở trong vương cung.
"Vâng, thưa nhị ca. Các ngươi mau đi bảo vệ bệ hạ, ta đi tìm Khải Tát đại nhân."
Bích phát trung niên lúc này phóng rất nhanh ra bên ngoài.
"Tuyết sư, đi thôi."
Bốn người còn lại lập tức mang theo Tuyết sư rất nhanh hướng tới phủ đệ của Lâm Lôi vọt đi.
Trong phủ đệ của Lâm Lôi, lúc này ở giữa độc viện Lâm Lôi nghỉ ngơi, ngoại trừ hai cỗ thi thể ra cũng chỉ còn lại có Khắc Lai Đức và Lâm Lôi hai người.
"Không, ngươi làm sao biết mẫu thân ta đã ch.ết? Ngươi chẳng phải là đã đem mẫu thân ta giao cho một người khác hay sao, kẻ kia ngươi cũng không dám đắc tội, ta không tin kẻ có địa vị này lại bắt mẫu thân ta đến chỉ để giết ch.ết."
Lâm Lôi không tin.
Phụ thân mình đã qua đời, Lâm Lôi không muốn cả mẫu thân mình cũng ch.ết.
Tận sâu thẳm trong lòng, hắn cũng khát khao rằng thân nhân của mình vẫn còn sống.
"Ha ha ..."
Khắc Lai Đức cười rộ lên, tội nghiệp nhìn Lâm Lôi,
"Lâm Lôi ta có thể nói rõ cho ngươi biết, vị đại nhân vật kia không phải sai ta bắt mẫu thân ngươi, mà là chính ta chủ động bắt mẫu thân ngươi mang đến cho y. Bởi vì ta biết ... y rất cần những nữ nhân giống như mẫu thân của ngươi."
"Mà ta cũng biết rất rõ, vị đại nhân vật đó trước kia cũng đã bắt rất nhiều nữ nhân giống mẫu thân ngươi, kết cục của các nàng không một ngoại lệ, toàn bộ đều ch.ết."
Khắc Lai Đức trong mắt có một nụ cười điên cuồng.
Lâm Lôi phảng phất như bị lôi điện bổ trúng, thân thể run rẩy.
"Không một ngoại lệ?"
Hắn nhìn Khắc Lai Đức
Khắc Lai Đức tội nghiệp nhìn Lâm Lôi:
"Lâm Lôi, ngươi vốn có một tương lai rất rực rỡ, nhưng mà chính ngươi lại lựa chọn con đường này, ngươi nếu đã lựa chọn con đường này, tương lai ngươi xem như cũng đã được định đoạt."
"Ha ha, ha ha, ha ha ..."
Lâm Lôi đột nhiên cười ầm lên, trên mặt cơ nhục đều co rúm lại.
Hai mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Khắc Lai Đức:
"Khắc Lai Đức, là ngươi, là ngươi hại ch.ết mẫu thân ta, cuối cùng còn khiến phụ thân ta cũng ch.ết. Nếu không phải vì ngươi, ta bây giờ còn đang sống vui vẻ cùng với phụ thân, mẫu thân ta, hết thảy đều là ngươi, là một tay ngươi đã hủy diệt hết."
Lâm Lôi đơn thủ vươn ra, từ bên cạnh xuất ra một thanh bình đao.
"Ngươi muốn làm gì?"
Khắc Lai Đức cặp mắt hổ trừng trừng nhìn Lâm Lôi.
"Làm gì?"
Lâm Lôi nhìn thanh bình đao trong tay,
"Trước kia ta luôn dùng nó để điêu khắc thạch điêu, còn hôm nay.. ta nghĩ ta muốn thử một chút nhục điêu."
Lâm Lôi ánh mắt nhàn nhạt chuyển thành màu vàng lợt, vô tình giống như Cức bối thiết giáp long, lạnh lùng! Lúc này trong Bàn Long giới chỉ, Đức Lâm Kha Ốc Đặc vẫn giữ nguyên sự trầm mặc.
Theo dõi Lâm Lôi từ nhỏ cho tới lớn, Đức Lâm Kha Ốc Đặc hiểu rất rõ Lâm Lôi
Lâm Lôi rất trọng thị thân nhân, huynh đệ. Vì thân nhân, huynh đệ, hắn thậm chí còn không sợ mạng vong. Mà lúc này, khi biết rõ hung thủ khiến phụ thân cùng mẫu thân phải ch.ết đi đang ở ngay trước mặt, Lâm Lôi không có khả năng bình tĩnh trở lại.
"Nhục điêu?"
Khắc Lai Đức ngẩn ra. Ánh mắt sắc bén của Lâm Lôi cẩn thận đánh giá toàn thân Khắc Lai Đức:
"Yên tâm, thân thể ngươi cường tráng như vậy, ta tuyệt đối nắm chắc, sau một nghìn đao sẽ biến ngươi thành hình dạng đã ch.ết của một nữ nhân."
Giọng Lâm Lôi lạnh lẽo, sát khí lại càng không hề bị che đậy.
"Ngươi ..."
Khắc Lai Đức sắc mặt hoàn toàn trắng bệch, hung tợn gào lên,
"Lâm Lôi, ta nhất định sẽ giết ch.ết ngươi, khiến ngươi đồng thời được đoàn tụ cùng với phụ thân, mẫu thân xấu số của ngươi."
"Đoàn tụ?"
Nghĩ đến phụ thân, mẫu thân, Lâm Lôi sát ý trong lòng càng thịnh.
"Cảm thụ một chút bình đao đao pháp của ta đi."
Lâm Lôi trên mặt giống như phủ một tầng sương lạnh, đơn thủ vung lên, bình đao trực tiếp hướng phần eo bụng Khắc Lai Đức lột bỏ, nhưng đang lúc bình đao cách thân thể Khắc Lai Đức đại khái trên dưới mười li bỗng bị một nguồn lực quái dị cản trở.
Một màng sóng trong suốt trống rỗng sinh ra, dễ dàng ngăn trở hắn.
"Đây là cái gì?"
Lâm Lôi hoàn toàn kinh ngạc.
"Ta đã nói rồi, ta nhất định sẽ khiến ngươi phải ch.ết."
Khắc Lai Đức đứng lên, ngạo nghễ nhìn Lâm Lôi. Thân hình cường tráng khiến Khắc Lai Đức trông giống như một con sư tử đang phẫn nộ.
"Không thể nào."
Long huyết đấu khí trong cơ thể Lâm Lôi bộc phát, bình đao trong tay mạnh mẽ hướng thân thể Khắc Lai Đức chém tới.
"Phập!"
"Phập!"
... Liên tục bảy đao, mỗi một đao chém vào một vị trí khác nhau, nhưng mà không quản vị trí nào, lúc còn cách thân thể Khắc Lai Đức trên dưới mười li đều bị màng sóng trong suốt nhanh chóng ngăn lại.
"Ngươi không giết được ta đâu."
Khắc Lai Đức ngạo nghễ nói.
"Hống."
Bối Bối trên vai Lâm Lôi đột nhiên mở to cái miệng đầy máu ra, hung hăng táp tới Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức đối mặt với một táp này của Bối Bối tựa hồ có chút sợ hãi, nhưng rất tự tin vào màng phòng ngự trên người nên cũng không hề né tránh.
Răng Bối Bối cũng táp vào trên màng phòng ngự trong suốt. Mặt ngoài của tấm màng phòng ngự trong suốt bỗng lóe lên thứ ánh sáng bảy màu, cuối cùng thất thải quang mang lại biến mất.
"Hả?"
Khắc Lai Đức sắc mặt đại biến,
"Công kích quá mạnh."
Y không dám tiếp tục để mặc cho Bối Bối cắn nữa, lúc này hướng ra bên ngoài phóng đi.
"Lão đại, công kích, công kích hắn. Phòng ngự trên người hắn không phải của chính hắn, e rằng là một quyển trục ma pháp, khẳng định là có năng lượng hạn chế, huynh công kích nhất định sẽ tiêu hao năng lượng của quyển trục, năng lượng tiêu hao hết y sẽ ch.ết không còn nghi ngờ gì nữa."
Bối Bối dồn dập truyền âm nói với Lâm Lôi.
Lâm Lôi trong nháy mắt đã hiểu ra đạo lý này.
"Muốn chạy trốn ư?"
Lâm Lôi bên ngoài thân lập tức hiện ra từng khối lân giáp màu đen, gai nhọn sắc bén từ khuỷu tay cũng như tất cả bộ vị đều mọc ra, một cái long vĩ giống như cương thiết trường tiên cũng phóng ra. Lưng, trán Lâm Lôi, đều toát ra gai nhọn.
Long hóa, hoàn toàn Long hóa.
Lâm Lôi dưới tình huống bình thường đã bước vào thất cấp, một khi Long hóa sẽ đạt tới cửu cấp sơ giai.
"Vù."
Lâm Lôi chân đạp mạnh, nhất thời đá hoa cương dưới chân rạn nứt ra. Hắn hóa thành một ảo ảnh trực tiếp nhằm phía Khắc Lai Đức. Hiện tại Khắc Lai Đức chỉ có thể dựa vào một chút lực lượng nhục thể đáng thương, tốc độ căn bản không thể nhanh được.
Móng tay Lâm Lôi bao trùm lân phiến rất mạnh đấm thẳng về phía Khắc Lai Đức.
"Chát!"
Một cỗ lực lượng kinh khủng đập vào trên màng phòng ngự bên ngoài thân thể, mặc dù lớp phòng ngự này có thể bảo vệ Khắc Lai Đức nhưng vẫn có lực chấn động truyền lại. Tựa như Khắc Lai Đức đang trốn ở trong một cỗ xe ngựa chắc chắn vậy, người khác công kích xe ngựa, mặc dù bản thân Khắc Lai Đức không bị thương nhưng xe ngựa bị đánh bay thì tự nhiên y cũng bị đánh bay.
Hiện tại cũng như vậy.
Khắc Lai Đức toàn thân bị đấm bay ra, rồi sau đó đập mạnh vào tấm bình phong bằng gỗ. Tấm bình phong gỗ này bị cỗ lực lượng đánh sâu vào hoàn toàn vỡ vụn nhưng Khắc Lai Đức bản thân cũng không hề bị thương, y nghiêng ngả bò dậy.
"Long huyết chiến sĩ, hắn cũng có thể biến thành Long huyết chiến sĩ."
Khắc Lai Đức đã thấy Lâm Lôi hoàn toàn Long hóa.
Trước kia thực lực của Lâm Lôi còn chưa đạt được như vậy, sau khi Long hóa có thể đạt đến lực lượng của cửu cấp chiến sĩ, danh hiệu chung cực chiến sĩ quả nhiên không phải là hư danh.
"Không thể tiếp tục như vậy được, nếu không Vận mệnh thủ hộ sẽ hỏng mất."
Khắc Lai Đức dựa dẫm rất lớn vào Vận mệnh thủ hộ, đây là phần thưởng trước kia của Quang Minh giáo hoàng dành cho y. Vận mệnh thủ hộ này là phòng ngự ma pháp quyển trục đứng đầu đủ để trợ giúp Khắc Lai Đức ngăn cản một lần cường lực công kích của Thánh vực cường giả.
Có thể ngăn cản một lần cường lực công kích của Thánh vực cường giả.
Mà cửu cấp cường giả, e rằng cần phải công kích từ mấy mươi lần đến cả trăm lần thì mới có thể công phá được.
"Khắc Lai Đức, ta không tin ma pháp phòng ngự quyển trục năng lượng là vô cùng vô tận."
Lâm Lôi hoàn toàn Long hóa từng bước một hướng về phía Khắc Lai Đức đi đến.
Nhìn Lâm Lôi toàn thân bao trùm lân phiến, lưng tràn đầy gai nhọn, đặc biệt là long vĩ lúc nào cũng khua lên, Khắc Lai Đức cảm giác chính mình đang gặp phải một ma thú hình người. Nếu là trước kia, y sẽ không chút hãi sợ, nhưng mà bây giờ thực lực mười phần đã không còn một phần!
"Vù!"
Khắc Lai Đức đột nhiên bỏ chạy, lao ra cửa sổ chạy đi.
"Vèo!"
Long vĩ của Lâm Lôi mạnh mẽ lao qua, từ phía sau vọt lên trước trực tiếp đánh thẳng trên người Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức toàn thân đập mạnh vào bên khung cửa sổ, phá nát khung cửa bay đến giữa đình viện. Lâm Lôi chân đạp mạnh xuống dưới, toàn thân liền phóng ra ngoài, trên mặt đất tầng tầng vỡ vụn.
"Ngươi còn muốn chạy trốn sao?"
Lâm Lôi hai tay Long hóa điên cuồng công kích về phía Khắc Lai Đức, Ảnh thử Bối Bối cũng ở một bên không ngừng công kích y, muốn tận lực tiêu hao năng lượng phòng ngự của Khắc Lai Đức.
Khắc Lai Đức dựa vào kinh nghiệm phong phú của mình, hơn nữa với năng lực di chuyển của cửu cấp chiến sĩ, cùng với phòng ngự của Vận mệnh thủ hộ tận lực né tránh công kích của Lâm Lôi, tận lực trì hoãn thời gian.
"Bảo vệ bệ hạ, bảo vệ bệ hạ!"
"Hống"
bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng gầm lớn, đồng thời còn có một tiếng ma thú rống lên.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Lâm Lôi, ngươi hôm nay nhất định phải ch.ết không còn nghi ngờ gì nữa."
Khắc Lai Đức mừng rỡ. Lúc này y cảm giác được Vận mệnh thủ hộ còn khoảng chừng một nửa năng lượng, hoàn toàn có thể ngăn cản Lâm Lôi. Lâm Lôi ánh mắt phát lạnh.
"Đến một người giết một người, đến hai người giết hai người, có bao nhiêu giết bấy nhiêu."
Hắn lúc này sát khí cuồn cuộn.
"Chát!"
Long vĩ của Lâm Lôi mạnh mẽ đánh lên người Khắc Lai Đức. Khắc Lai Đức toàn thân đập mạnh vào tường viện, trên tường viện nhất thời xuất hiện vết nứt, mà đồng thời một đạo hắc ảnh lợi trảo lại tiếp tục chộp vào trên người Khắc Lai Đức khiến y lại đập mạnh xuống mặt đất.
Bối Bối cùng Lâm Lôi không ngừng công kích Khắc Lai Đức.
"Ầm!"
Cửa viện đang đóng đột nhiên bị phá vỡ, từng khối gỗ vụn bắn ra xung quanh, một đầu sư tử dài chừng năm thước, cao gần ba thước toàn thân bảo phủ bởi bộ lông màu tuyết trắng đột nhiên vọt đến, trong miệng phun ra mấy trăm mũi tiêm trùy màu lục bích giống như mũi lao. Đằng sau nó còn có một đám vương cung cao thủ vọt theo tiến đến.