Chương 20: Tai nạn vào ngày nghỉ

“Giữa trưa rồi, chúng ta đi quán Ba Cây Chổi nghỉ ngơi đi.” Harry xem thời gian, lơ đãng đề nghị.
“Được, chân của mình đều mỏi nhừ rồi.” Hermione trong lòng ôm không thiếu đùa giỡn, bộ dáng hết sức lực cùng phần lớn cô gái đều giống nhau.


Gió tuyết hiện tại lại vẫn rất lớn, đi vào quán rượu sau đó Hermione thở dài. “Nếu hôm nay không phải ngày đầu tiên đến Hogsmeade nhất định không có nhiều người như vậy.”


Harry đồng ý, âm thầm tìm kiếm Ron, tìm một vòng không có phát hiện, đành phải mang theo Hermione ngồi ở nơi cản gió, hy vọng Ron đến có thể phát hiện bọn họ trước tiên.
“Harry, cậu đang tìm cái gì?” Hermione mẫn cảm phát hiện Harry luôn luôn chú ý ở cửa. “Có người còn chưa đến sao?”


Phát hiện sắc mặt Hermione bắt đầu biến đen, Harry vô thố nói. “Mình đi tìm đồ ăn, đói bụng!”
Hermione xem Harry phản ứng đã đoán được người lát nữa sẽ tới là ai, chỉ là cô cũng muốn cho lẫn nhau một cơ hội, cho nên làm bộ như không đoán được tiếp tục ngồi ở bàn.


Harry giả vờ gọi đồ ăn đi đến cửa, nhìn thấy Ron đến lập tức đem cậu đẩy qua, bàn tay ấn vào hoàn toàn mặc kệ anh em trên mặt đỏ bừng. “Mình còn có việc đi trước.”


Đi ra quán rượu Harry liền hối hận, thời điểm trước đó còn không có phát hiện, dù bốn phía trở nên kéo căngcũng ngăn không được gương mặt trở nên đau đớn sau đó dần dần hạ bớt.


available on google playdownload on app store


“Đầu sẹo, bên này.” Học sinh lớp trên xa lạ đi đến bên cạnh Harry, dung mạo hắn thực xa lạ, thoạt nhìn hẳn là Slytherin năm bảy.
“Draco?” Ngoại trừ hắn hẳn là không có người thân mật kêu mình đi như vậy.


Lúc hai người ngồi ở một cái bàn trong một quán nhỏ, Harry mới dần dần khôi phục tri giác, sau đó đồng thời bị hoàn cảnh quen thuộc trang hoàng đả bại, năm thứ 5 cậu cùng Cho Chang đã tới nơi này.


“……” Draco cũng hiểu được có chút không được tự nhiên, động tác hắn hơi ưu nhã hướng về mắt mạo hồng tâm nhóm cô gái mắt hình trái tim gần đó gật đầu, sau đó vừa tiến vào ghế liền nhanh chóng xuất ra hàng loạt Sealio.


“Sao ngươi lại dùng hình dáng này tới tìm ta? Có cái gì việc gấp sao?” Harry thực tự nhiên uống chocolate nóng…… Món này ngoại trừ có chút ngọt cũng không có gì.


“Ngu ngốc, không biết Hogsmeade tự do sao? Rất nhiều pháp sư có thể xuất hiện ở trong này. Nơi này là làng pháp thuật trăm phần trăm.” Draco bất đắc dĩ, cậu là vì cái gì vừa nghe nói có kế hoạch tấn công liền đến đây! Cái gia quy ‘Không dễ dàng làm giao dịch với Gryffindor’ kia quả nhiên không sai, bọn họ rất hay tìm ch.ết!


“Ta nghĩ…… Sẽ có người bảo vệ nơi này.” Harry nói xong cũng ý thức được chính mình có chút nói quá. “Xin lỗi, ta không nên rời khởi lâu đài.”


“Ta cũng không thể đi lâu, ngươi trở về nhanh lên, không nên liên lụy ta.” Draco vừa nói xong cái cài áo trên người liền bắt đầu sáng lên. “Đáng ch.ết, có người định tiến vào của phòng ta, ta phải nhanh chóng trở về!”


“Ta bây giờ tìm Hermione bọn họ, lập tức trở về Hogwarts.” Harry đứng dậy, cùng Draco cùng nhau rời đi, đi đến một góc thì cậu nhóc vóc dáng cao ráo liền quẹo vào để cậu lại.


“Luyến tiếc? Hử?” Harry còn đang đoán Draco như thế nào có thể bất ngờ bí mật rời đi, đã bị thanh âm trầm thấp bên người làm hoảng sợ. Cậu lập tức xoay người, lại trống rỗng cái gì cũng không thấy được.


“Sn……Giáo sư Snape?” Harry vừa dứt lời liền cảm giác được có một bàn tay to lớn dừng ở trên người, cùng lúc đó ấm áp cũng theo đó xuất hiện.


“Rõ ràng ngay cả duy trì thần chú giữ ấm đều làm không được, dạy dỗ học sinh ngu ngốc như vậy thật khiến cho người ta không hài lòng.” Snape bảo trì trạng thái ẩn thân, anh không thể để học sinh từ đâu xuất hiện thấy được anh và thằng nhóc Potter không khí coi như hài hòa cùng một chỗ.


“Con chỉ là thiếu luyện tập.” Harry than thở phản bác, tuy rằng thanh âm người đàn ông trước sau như một lạnh lùng, nhưng cậu chính là từ bên trong nghe ra phẫn nộ không nhỏ, vì thế cậu lập tức nói sang chuyện khác. “Thẩy sao lại ở đây? Là vì bảo vệ con sao?”


“……” Snape cảm giác phẫn nộ của mình quét đến độ cao mới. “Dumbledore vừa khóc lại ầm ĩ để ta giúp ông ta mua kẹo ngọt, kết quả ta lại phát hiện tên ngu xuẩn rõ ràng nên ngoan ngoãn ở trường học nhận bảo vệ lại một mình một người đến hẻm nhỏ có khả năng ẩn núp rất nhiều phù thủy hắc ám.”


Harry đột nhiên ngộ ra, giáo sư Snape là bởi vì rất lo lắng cho cậu nên oán giận, tuyệt đối không phải bởi vì gió lạnh nên tâm tình không tốt, chính là như vậy.


Snape cũng giải thích, anh theo Harry giữa trưa, đến khi cậu cùng biết N thứ tiến vào quán Ba Cây Chổi mới rời đi, xem có dược liệu mới không, dự đoán nguyên nhân là gì, chẳng lẽ là vì xác định quan hệ bọn họ chỉ là tình bạn?! Snape tức giận từ cửa hàng Độc dược khó thấy đi ra lại phát hiện Harry đi theo Slytherin xa lạ vào quán tình nhân, người kia tuy rằng mặc đồng phục Slytherin, nhưng là tuyệt đối không phải tại giáo sinh, trừ phi là uống thuốc Đa dịch. Mà có thể khiến Harry đi theo một Slytherin, ngoại trừ con đỡ đầu của anh, còn có thể là ai? Nhất là hai ngày trước Harry còn khoe nói ‘chuyện thu phục đối thủ một mất một còn’ cho Prince nghe.


“Giáo sư? Thầy trở về sao?” Harry gọi hai tiếng không được đáp lại, vì thế rút ra kết luận giáo sư buồn bực, xấu hổ mà tức giận rời đi, không khỏi nhẹ nhàng thở ra. “Vẫn là nhanh lên tìm bọn Ron trở về.”


Snape vừa lòng thằng nhóc cuối cùng làm một quyết định chính xác, vì thế làm bộ như đã rời đi, lại vẫn yên lặng đi theo cậu hướng về quán Ba Cây Chổi.
“Cửa như thế nào nhiều người như vậy?” Harry cảm thấy kỳ quái, vỗ bả vai một người hỏi.


“Cậu là từ Hogwarts đến, nhanh lên trở về đi, vừa rồi có một thằng nhóc tóc đỏ bị tấn công.” Gia đình gần đó vừa nói xong liền phát hiện vết sẹo trên trán Harry, hắn giật mình muốn thét chói tai, sau đó nhanh chóng che miệng mình, nhìn xem xung quanh sau đó muốn nói chuyện lại phát hiện không có cách nào, giống như bị thi triển một loại thần chú Silencio.


Người đó tỉnh táo lại giải chú cho mình, sau đó nhỏ giọng nói cho Harry. “Vừa rồi tên nhóc kia có kẻ bám gót, bọn họ tấn công một cô gái, nói cô ấy là máu bùn. Sau đó tên nhóc tóc đỏ kia liền che ở phía trước, hai người cùng phản kích, sau đó tên nhóc vì cứu cô gái liền bị thương.” Người đó giống như gặp được gì chuyện đáng sợ, lại hít thở hai lần, tiếp tục nói. “Trong đó có một người, hình như là Bellatrix


, ả cười lớn muốn bọn họ nói cho ả Harry Potter ở đâu.”
“Tại sao có thể như vậy, Thần Sáng không có ở nơi nàytrông coi sao!” Harry muốn lập tức trở về Hogwarts.


“Tôi không biết, bất quá sau đó lại Thần Sáng đến đây, cho nên bọn họ đều chạy trốn, một người cũng chưa bắt được.” Người đó nói xong liền sợ hãi rùng mình một cái, Harry buông lỏng nắm tay, đi vào quán rượu tìm sự ấm áp.


Harry cảm giác gió tuyết có thể từ làn da cậu trực tiếp thổi đến đáy lòng, hiện tại cậu nên lập tức tìm Thần Sáng hỏi tình huống, sau đó cùng bọn họ trở lại Hogwarts, nhưng đôi chân đáng ch.ết đều không động đậy!


“Không phải lỗi của trò.” Snape chú ý rất nhiều, ở một góc không người để ý nhanh chóng hủy bỏ ẩn thân, đi nhanh đi đến bên người Harry, lúc này thân là giáo sư, anh xuất hiện ở đây là bình thường.


“Giáo sư……” Harry tiến lên hai bước nghênh đón, cho dù trên người đàn ông áo khoác ngoài đều không có, Harry lại vẫn cảm giác cả người ấm áp lên.


Đáng tiếc Merlin cũng không muốn đơn giản như vậy chấm dứt nhiều tai nạn vào ngày Hogsmeade này, một tiếng thét thê lương, chói tai vang vọng không trung, người nhát gan đều sợ tới mức ném ly rượu.
“Cr…… Crucio?” Người ở gần đó sợ hãi run rẩy.


“Không cần đi!” Snape chậm một bước, cuối cùng Harry khôi phục sức lực hành động sau đó chạy ra. “Đáng giận!”


“Đây là làm sao?” Harry chạy đến góc đường liền nhìn thấy Katie hơn cậu một tuổi sắc mặt dữ tợn trôi nổi ở giữa không trung, bạn cô túm chân cô muốn đem cô kéo xuống, liên tiếng thét chói tai tục không ngừng từ miệng cô gái trào ra.


“Ai tới giúp đỡ một chút, đến giúp đỡ một chút.” Cô gái Gryffindor khóc cầu xin, nhưng là không ai ra tay, phù thủy có hiểu chút pháp thuật hắc ám nhìn bộ dáng Katie thống khổ, sợ hãi đều khẩn cấp trốn xa hơn một ít.


Harry vọt tới bên người cô gái muốn giúp cô cùng nhau kéo, lại bị Snape từ phía sau đi tới túm lấy liền lảo đảo. “Đứng ở đây!”, Snape tinh thông pháp thuật hắc ám liếc mắt một cái liền nhìn ra cô gái là trúng ác chú nào, anh không thể để Harry đụng tới cái gì.


“Giáo sư!” Lena nhìn đến Snape đến đây cũng nhẹ nhàng thở ra, hiện tại cô rất cần người tin cậy đến giúp cô cứu trợ Katie.


“Trò và Potter đều ở trong này, không nên đụng đến trò ấy.” Snape vung đũa phép, biến ra cáng đem Katie thả lên. “Trò ấy vừa rồi chạm vào cái gì?” Snape hung ác hỏi, trên người cô gái vẫn nhỏ giọng thét cũng không có vật phẩm chứa hắc ám.


“Là…… Là cái gói kia.” Lena run rẩy nói. “Katie đi WC sau đó rất kỳ quái, bạn ấy cầm trong tay cái gói kia là muốn tặng quà cho người nào đó trong trường học!” Cô thút tha thút thít nói. “Lúc ấy vẻ mặt của bạn ấy rất kỳ quái! Bạn ấy nhất định là trúng Imperio, con lại không cảm thấy được.”


“Imperio?” Snape nhíu chặt lông mày, anh nhìn cái gói dính nước trên mặt đất, bao gói đã bị rách một mảnh, anh dùng Wingardium Leviosa cẩn thận khống chế được cái gói, không để những gì bên trong rớt ra, sau đó huy động đũa phép bỏ thêm một tầng bảo hộ cách ly sau mới cầm lấy. “Như vậy trò ấy chính là vì cái gói rách ra mới bắt đầu thét lên, đúng không?”


“Dạ…… Đúng vậy.” Lena đột nhiên hét lên. “Cái này nhất định là âm mưu, là ai muốn hại một người trong Hogwarts!”
“Chấm dứt âm thanh khó nghe của trò.” Snape chú ý tới Harry bởi vì tiếng ồn mà bắt đầu kích động thái dương. “Các trò hiện tại đi theo ta lập tức trở về Hogwarts.”






Truyện liên quan