Chương 36: Hợp tác

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
by
Hợp tác
Gellert Grindelwald
“Rất tốt. Như vậy –” Draco buông Harry ra, sau đó vươn tay về cậu. “Về sau xin mời chỉ giáo nhiều hơn, bạn trai.”


“Không thành vấn đề, hợp tác.” Harry đặt tay mình vào trong bàn tay Draco, đưa ra hứa hẹn. “Tôi sẽ tận lực giúp cậu.”
“Đây là một đường chông gai.” Draco tự giễu nói. “Nói không biết khi nào thì sẽ cửa nát nhà tan.”


“Ít nhất chúng ta đều không một mình.” Harry kéo Draco ngồi xuống, hai người thực không quý tộc cùng tựa vào thân cây. “Nhắm mắt lại, cảm giác giống như là vẫn có người ở trông coi sau lưng?”


“Đây là nguyên nhân dù không có việc gì cậu cũng tới nơi này ngẩn người sao?” Draco trong lòng cũng có một người như vậy, đó chính là cha cậu.


“Đúng vậy, có điều tôi biết thật sự có một người như vậy, mà không chỉ một. Không cần dựa vào tưởng tượng mới có thể có được cảm giác an toàn.” Harry nhắm mắt lại mỉm cười. “Phía sau cậu cũng có, trừ cha cậu ra, Snape cũng luôn luôn bảo vệ cậu.”


“Cậu cũng giống vậy.” Draco tấm tắc nói. “Tôi đã sớm phát hiện, ánh mắt thẩy ấy luôn nhìn cậu.”
“Vì trừ điểm.” Harry cố ý nói, sau đó vừa lòng nhìn thấy vẻ mặt Draco phẫn nộ. “Học kỳ này cậu luôn rất quái lạ, đối tôi cũng thế, đối Snape cũng vậy. Bởi vì người kia?”


available on google playdownload on app store


Draco trầm mặc đáp lại, cậu phát hiện Harry cũng bắt đầu dùng tên khác để gọi Dark Lord, có lẽ là vì không muốn bị xâm nhập đầu óc đi, cậu đã sớm biết Dark Lord đối với cái Tên của mình hạ chú ngữ.


“Để ta nhắc nhở, lớp học buổi chiều bắt đầu 10phút nữa.” Snape nhịn xuống muốn tức giận trong lòng, giống như Độn thổ đột nhiên xuất hiện tại trước mặt hai cậu nhóc. “Có lẽ các trò muốn ở chỗ này lãng phí thởi gian để gia tăng tình cảm lẫn nhau?”


“Giáo sư.” Harry lập tức đứng dậy. “Con đi đây.”
Draco nhìn Harry phát huy ưu thế vóc dáng nhỏ bé nháy mắt bỏ chạy xa, có chút xấu hổ nhìn Chủ nhiệm Nhà mình. “Giáo sư, con cũng lên lớp.”


“Ta nghĩ buổi chiều trò chỉ có cấm túc của ta?” Snape bước gần đến Draco. “Trò có kế hoạch gì? Chẳng lẽ trò cho rằng Dumbledore sẽ cho phép kế hoạch của trò thành công sao?”
“Không quan trọng.” Draco bỏ qua, nhiệm vụ đầu tiên cảu cậu lại vẫn phải tiếp tục, cậu vẫn cố gắng giết ch.ết Dumbledore.


“Ta biết trò muốn làm gì, ta cũng biết trò cũng không muốn làm như vậy.” Snape nắm lấy cánh tay Draco. “Ta có thể giúp trò.”
“Đây là thuộc về nhiệm vụ của con, là vinh quang của con.” Draco mạnh miệng nói. “Không cần thầy hỗ trợ con cũng có thể làm được.”


“Đừng làm Narcissa lo lắng.” Snape vừa lòng khi mặt Draco đột nhiên trở nên trắng bệch. “Trò cho là ngày mai Nhật Báo Tiên Tri sẽ viết cái gì? Dark Lord sẽ thế nào khi đi người hầu theo kẻ địch? Bà cô điên khùng của trò sẽ đối xử với em của mình thế nào?”


“Là ông ta bắt con làm! Con không có lựa chọn!” Draco phát giác mình vẫn là suy nghĩ không cẩn thận. “Có lẽ ông ta sẽ khen năng lực của con sau đó có ý đem Harry mang cho ông ta?!”


“Harry Potter là thuộc về Dark Lord.” Snape nghiến răng nghiến lợi lặp lại những lời này, trong lòng khinh thường hừ lạnh. “Ngoại trừ bản nhân Dark Lord, ai cũng không được đụng vào hắn, Người sẽ tự mình tiêu diệt hắn.”


“Thầy không lừa được con, giáo sư.” Draco nói không kiêng nể. “Ngày đó con nhìn thấy, ánh mắt thầy nhìn Harry –.”
Thần sắc Snape lập tức sắc lạnh, tràn ngập sát khí nhìn con đỡ đầu cưng chìu mười mấy năm. “Ta vẫn xem con trở thành con của mình, Draco.”


Draco giống như là đột nhiên bị chọc đến chỗ yếu, cậu tiếp nhận cánh tay cha đỡ đầu, chầm chậm dựa vào. “Vì sao là hắn? Con cho là….. Thầy cũng là bởi vì nhiệm vụ.”


“Cái này con không cần biết.” Snape vỗ lưng Draco. “Làm điều con có thể làm, làm thứ con nên làm, nhưng vĩnh viễn nhớ kỹ, hắn là của ta.”
“Giáo sư……” Draco ngẩng đầu nhìn lên, như là hỏi hoặc thôi miên bản thân. “Cha sẽ không có việc gì, chúng ta đều sẽ không có việc gì, đúng không?”


“Ta không dám cam đoan, nhưng ta thề sẽ làm mọi thứ bảo vệ người nhà.” Snape thì thào nói, được anh đưa vào phạm vi người nhà của mình, cũng chỉ vài người.


Nói đến bên kia Harry trở về bị tất cả mọi người vây quanh hỏi thăm, đã quên bản thân buổi tối đi chỗ Snape, kết quả bị giáo sư Độc dược thật sự cho một lần cấm túc.


Lúc Harry vừa xuất hiện thì gặp đám năm nhất nổi tiếng nóng nảy, đi đến chỗ nào cũng bị chỉ chỉ trỏ trỏ. Bên này Snape đem Draco đi huấn luyện đến gần khuya, hơn nữa đến giờ giới nghiêm, toàn bộ Hogwarts đều say ngủ, trong đêm tối một bàn tay lấy ra một vòng cổ.


“Tất cả vì lợi ích vĩ đại nhất.” Không mang theo cảm xúc lặp lại mật ngữ, Snape không làm kẻ nào chú ý rồi tiến hành khởi động Khóa Cảng.
“Thưa ngài, chào đón ngài đến Nurmengard.” Người đàn ông nói tiếng Anh giọng Đức, cố gắng kìm chế vẻ mặt hưng phấn.


“Hừn.” Snape lãnh đạm đáp lời, đi theo người tới, phá bỏ một cái ảo ảnh, tòa thành cổ xưa hiện ra vẻ đẹp mê hoặc của nó. Cho dù đã là đêm khuya, nhưng là khắp nơi đèn đuốc sáng trưng, giống như là chờ chủ nhân trở về bất cứ khi nào.


“Severus!” Âm thanh quen thuộc vang lên, Snape giật mình nhìn phía trước, mấy tháng không gặp người bạn chói lọi đứng ở cửa, trên người mặc quân phục Đức sản xuất, còn khoác áo choàng đen quý tộc, so với lúc trước thiếu không ít trang sức, lại càng có vẻ anh khí bức người.


“Thế nào? Trải qua sống ch.ết không gặp tôi có phải càng nhiều sức hấp dẫn không?” Lucius thoáng nghiêng người, đem góc độ hấp dẫn nhất của mình bày ra. “Thế nào? Có phải yêu thích tôi?”


“Chưa từng.” Snape trong lòng yên lặng phỉ báng, cái tên này như thế nào có thể từ thời học sinh vẫn tự kỷ như vậy chứ, về việc hắn chạy trốn thế nào? Vì cái gì báo chí không có viết, hơn nữa Dark Lordcũng không có phát hiện? Được rồi, suy xét đến nơi hắn đang ở bây giờ, dường như tất cả cũng đã hiểu rõ.


“Này, cậu làm tôi tổn thương đấy.” Lucius nháy mắt mấy cái, đến gần vành tai Snape, giống như tán tỉnh, trên thực tế cũng chạm nhẹ hai cái, dung mật hiệu của bọn họ nói cho anh mọi thứ phải cẩn thận.


“Anh cũng không có lương tâm.” Lúc Snape đẩy Lucius ra cũng chạm hai lần vào ngực anh ta, nói cho anh ta phải bớt phóng túng. “Narcissa rất lo lắng cho anh.”
Người nhà vĩnh viễn là nhược điểm của gia tộc Malfoy, Lucius sắc mặt trắng bạch, sau đó vẻ mặt nghiêm chỉnh. “Đi theo tôi, Ngài ấy muốn tôi mang cậu vào.”


Đi qua một cánh cửa, vượt qua rất nhiều con đường, hai người mới đến được nơi cuối cùng, tuy rằng bên người không có ai, nhưng bọn họ hiểu ý nói cho đối phương im lặng là vàng.
“Thưa Ngài, Severus đã đến.” Lucius gõ cửa sau đó tiến vào, lễ phép cúi chào sau để Snape đi ra.


“Xin chào Ngài.” Snape bình tĩnh chào hỏi.
“Gặp được cậu một lần thật sự là khó khăn.” Gellert vẫn duy trì dung mạo trung niên, tóc vàng mắt xanh thoạt nhìn so với Slytherin tóc đen còn trẻ hơn.
“Công việc bận rộn.” Snape như trước tíêc lời như vàng.


“Chúng ta nói ngắn gọn, hợp tác đi.” Gellert dứt khoát không giống như là Dark Lord đời thứ nhất. “Cụ thể chi tiết, cậu có thể hỏi Malfoy.”
“Vậy là sao?” Snape lúc này mới xoay người nhìn về phía Lucius. “Anh bây giờ lại tìm cho mình một ông chủ?”


“Không, Severus yêu quí, tôi và Ngài Grindelwald chỉ là quan hệ hợp tác.” Lucius bất ngờ chớp mắt. “Giống như tương lai cuả cậu.”
“Như vậy, chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện?” Gellert vỗ tay, một cái bàn đàm phán hoàn mỹ tức khắc hiện ra.


Lúc rạng sáng, ba người mới kết thúc việc đàm phán kép dài, Malfoy được cho phép một mình đưa Snape rời khỏi phạm vi tòa thành. Lúc này Lucius mới nói ra bản thân cũng chỉ là trung gian được Grindelwald tìm đến, mà hiện tại người ở trong Azkaban là Gellert sắp xếp.


“Trên thực tế người mà ông ta muốn hợp tác là cậu.” Lucius xoa cái trán nói. “Năng lực Độc dược của cậu, còn có vị trí thân phận, ông ta đều cần.”


“Cần tôi giúp anh mang thư cho Narcissa?” Severus đưa tay, sau đó quả nhiên có một là thư chờ anh chuyển giao, đôi khi có một người bạn rất hiểu biết quả nhiên sẽ vất vả rất nhiều.


“Bây giờ còn không thể để Dark Lord biết tôi bỏ trốn.” Lucius thì thào nói. “Về sau làm phiền cậu rồi, nghiên cứu Độc dược, tôi sẽ hỗ trợ.”


Snape hừ lạnh một tiếng cầm Khóa Cảng trở về, giai đoạn đầu bọn họ hợp tác là, làm sao chỉ để lại dấu hiệu hắc ám nhắc nhở năng lực, mặt khác làm mọi thứ mất đi hiệu lực. Kỳ thật hoàn toàn loại bỏ cũng không khó, Gellert tự mình giúp đỡ, đi trừ linh hồn liên kết chỉ là có chút thách thức, nhưng là như vậy nhất định sẽ đả thảo kinh xà.


Trở lại Hogwarts, Snape nằm ở trên giường bắt đầu tự hỏi kế tiếp nên đi như thế nào.


Harry hôm nay nằm mơ có chút hỗn loạn, trước khi ngủ cậu và bạn qua thư nói chuyện, cũng không có nói bản thân có bạn trai, nhưng trong mơ lại nhìn thấy một thiếu niên tóc đen cao gầy đứng bên cạnh Draco. Tuy rằng không thấy rõ mặt lắm, nhưng mái tóc và âm thanh kiêu ngạo thật sự là rất có đặc điểm của Draco.


Draco dùng ngón tay mập mạp chỉ vào cậu kêu to Kẻ lừa đảo, mà người còn lại là hẳn là Prince hai tay vòng trước ngực không nói một lời, đầu nhìn một bên căn bản không nhìn cậu.


Ngay khi Harry sốt ruột suy nghĩ chuyện trước đó, lão dơi lớn từ đâu xuất hiện, quỳ rạp xuống trước mặt một người đeo nửa mặt nạ, hôn áo choàng hắn kêu Lord, sau đó người đàn ông đột nhiên tháo mặt nạ xuống, lộ ra khuôn mặt bằng phẳng không có cái mũi, chủ tịch học sinh hội ưu nhã vẻ mặt dữ tợn, hô to: ‘Harry Potter là thuộc về của ta!’


“Harry, lại gặp ác mộng sao?” Ron và Hermione vừa trở về từ cuộc hẹn bị Harry đột nhiên ngồi dậy làm hoảng sợ.
“Ừ, mơ thấy Người kia.” Harry nói xong Ron liền vọt đến, sốt ruột hỏi. “Giống năm trước sao? Cái loại này…… giấc mơ dự báo?”
==================================


Tác giả có lời muốn nói: Giáo sư có ra tay hay không ~ cho Harry một cái bảng treo, trên mặt viết: Người này thuộc về Hoàng tử lai ~ đi






Truyện liên quan