Chương 42: Kì nghỉ Giáng Sinh

“Pháp thuật hắc ám……” Harry hiển nhiên nghe hiểu được lão hiệu trưởng ám chỉ, “Hắn dùng Pháp thuật hắc ám bảo vệ Hồn Khí của mình. Nhưng thầy khẳng định có thể đối phó bọn chúng! Chỉ cần có thể tiêu diệt tất cả Hồn Khí……”


“Như vậy hắn sẽ hoàn toàn ch.ết đi.” Dumbledore thêm vào nửa sau câu nói, cụ tràn ngập chờ mong nhìn Harry, như thế nào cũng nói không được chính mình sống không được bao lâu.


“Con có thể làm chút gì? Con đối hắc ma pháp hiểu biết rất ít.” Harry có chút nôn nóng, biết được cách tiêu diệt tử địch khiến cậu tâm tình ào ào.


“Ta sẽ nói cho con, ta cần một thời gian chuẩn bị, đến lúc đó sẽ để con theo ta cùng đi tiêu diệt Hồn Khí.” Dumbledore trấn an cảm xúc Harry, “Trong khoảng thời gian này con cần nâng cao sức mạnh của chính mình, hơn nữa ta hy vọng con hiểu được, đây một chuyến đi tràn ngập nguy hiểm.”


“Con hiểu.” Harry ánh mắt tỏa sáng nhìn ông lão trước mắt, “Đây là trách nhiệm của con, con sẽ gánh vác.”
Dumbledore tiến lên vuốt ve đầu Harry, ngón tay lơ đãng chạm vào vết sẹo Harry, “Nếu lại đau đầu, nhớ rõ trước tiên nói cho ta hoặc là Severus biết.”
Harry nhu thuận gật đầu, “Dạ.”


“Tốt, đừng cho Tom ảnh hưởng cảm xúc của con.” Dumbledore giúp Harry đi đến trước cửa, “tận hưởng buổi tối của con đi.”
“Dạ, Giáng Sinh vui vẻ, giáo sư.”


available on google playdownload on app store


“Giáng Sinh vui vẻ.” Dumbledore cười tiễn Harry, sau đó đi đến giá sách bắt đầu đọc, cụ cần bộ sách đến giúp mình tĩnh tâm. Năm nay bận rộn, mà cụ sống không lâu nữa, Dumbledore không muốn đi thăm Gellert, cụ sợ chính mình bởi vì trở nên yếu đuối mà không tiếp tục hạ quyết tâm.


“Giáng Sinh vui vẻ, Gellert.” Không ai nghe được lời chúc quanh quẩn tại văn phòng trống trải, Fawkes cảm nhận được chủ nhân lặng lẽ, bay đến bờ vai của cụ hát lên ca khúc trấn an.


Thời gian trước đó vài giờ một chút, sau khi Draco đem đồ vũ hội giao cho Snape, liền mai phục tại Phòng cần thiết, chờ đợi yến hội diễn ra. Sử dụng phòng này cậu có thể thông qua một mặt gương nhìn thấy tình hình đại sảnh, chờ tất cả mọi người đến đầy đủ, tiệc tối bắt đầu, Draco thi triển ẩn thân chú đi tới chỗ Slughorn.


Vì để tiện cho học sinh các lớp có thể đến hỏi bài, Slughorn cũng không có bố trí thần chú cảnh giới cấp cao gì văn phòng của mình, Draco thuận lợi đi vào, sau đó tìm được rồi lão giáo sư đang mở quà. Slytherin có thói quen mua sắm rất sớm, Draco trực tiếp tìm được dấu check để riêng kia, sau đó hạ độc vào rượu ở bên trong.


Thời điểm Draco ra tay do dự một giây, nhưng suy nghĩ hoàn thành nhiệm vụ chiến thắng tất cả, hơn nữa cậu tin vào thời điểm đặc biệt, Dumbledore nhạy bén như vậy nhất định sẽ kiểm tr.a thứ ăn vào.


Khi làm xong hết thời gian còn sớm, không thể bị người gặp được cậu nhóc lựa chọn về tới Phòng cần thiết, thấy ‘Chính mình’ cùng Potter khiêu vũ.


“Cha đỡ đầu diễn tệ qúa, đầu sẹo lại thật sự không nhận ra, tên ngu ngốc.” Draco miệng phỉ nhổ, đồng thời chú ý Snape biểu diễn, quyết định học tập khí thế của anh. “Cha đỡ đầu! không cần dùng giọng điệu của con bhọc ghẹo đầu sẹo! Còn có đầu sẹo lại đỏ mặt!”


“Hỏng rồi, Blaise kia là con hồ ly, Cha đỡ đầu không biết có thể giấu diếm được hay không……”
“Draco, thân thể Kẻ được chọn thực mềm mại nha.” Zabini bưng đồ uống đi tới, đưa cho bạn thân trước đây một ly. “Thế nào? Lúc dạy hắn khiêu vũ không ăn ít đậu hủ đi.”


Snape tiếp nhận đồ uống, nhưng cũng không có uống, “Tôi nghĩ cảm giác đó cũng không cần nói cho cậu.”
“Hôm nay tâm tình không tốt? Sao vẻ mặt cậu giống như ai thiếu tiền không trả vậy?” Zabini cố ý sát lại, vỗ bờ vai và eo của anh. “Thế nào? Hai ngươi ai Top?”


“Không liên quan cậu.” Snape rõ ràng đem đồ uống vẫn còn trả về, sau đó xoay người bước đi, Draco khẳng định là tính toán cái gì mới có thể để anh thế thân, nhưng đáng ch.ết, anh hoàn toàn lại không thể từ chối được cám sỗ này. Anh phải vui mừng khi Harry, cái tên ngu ngốc kia không biết ‘điệu nhảy đầu tiên’ đối với nam giới. Tầm quan trọng của bạn đời sao?


Vốn tưởng rằng chính mình cùng Harry kiêu vũ trước tiên, cũng xác định khế ước là thỏa mãn, Chủ nhiệm Slytherin nghiến răng nghiến lợi, vì bị con đỡ đầu tính kế còn tình nguyện câm đầu vào.


Draco cũng không thể thông qua gương nghe được nội dung đối thoại, nhưng xem tình hình cũng có thể đoán ra một hai phần, gần đây Blaise lại bắt đầu tiếp cận cậu nói một ít chuyện vặt tào lao, cậu biết vì gia tộc bọn họ đều không có tự chủ lựa chọn quyền lợi, nhưng cậu cũng không biết chuyện tương lai như thế nào, cậu không thể đem người khác vứt vào vực sâu.


“Xin lỗi, Blaise.” Draco thành tâm nói, hoàn toàn mặc kệ mục tiêu căn bản không nghe được.
Lại đợi trong chốc lát, Draco phát hiện Harry cùng Slughorn rời đi, cũng rời khỏi, cậu cần đến văn phòng Snape đổi lại trang phục, sau đó phải tiếp tục trở lại buổi tiệc.


Snape trở lại văn phòng liền thay lễ phục, sau đó đối với quần áo bắt đầu bỏ bùa chú, đem tất cà có thể lưu lại của Harry sau đó đều Scourgify. Hoàn toàn phóng túng tâm tính độc chiếm tên nhóc của mình căn bản không suy xét Scourgify sẽ phá hư quần áo, dù sao trong chốc lát người mặc không phải anh.


“Cha đỡ đầu, Giáng Sinh vui vẻ.” Draco đẩy cửa tiến vào, liền nhìn Cha đỡ đầu nhà mình đang giúp cậu xếp quần áo, nhất thời trong lòng cảm động. “Con cần trở về lại buổi tiệc.”
“Ừ, đổi đi.” Snape bị bắt gặp cũng không chút chột dạ, anh chưa kịp hỏi, cậu nhóc đã chui vào phòng rửa mặt.


“Cha đỡ đầu, con đi đây!” Draco căn bản không cho Snape cơ hội, nhanh như chớp liền đi.


Snape bất đắc dĩ trừng mắt nhìn cửa trong chốc lát, ngồi trở lại sô pha, ôm sách tại thất thần, anh nhắm mắt lại giống như âm nhạc còn quanh quẩn tại bên tai, Harry mỉm cười nhìn anh, cùng anh khiêu vũ. Chậm rãi đắm chìm tại hồi ức khi chủ nhiệm Slytherin bị cảm giác tuyệt vời chinh phục tiến vào mộng đẹp.


“Giáo sư?” Harry lặng lẽ đẩy cửa ra, nhìn thấy Snape ngủ trên sô pha, triệu hồi đến một tấm thảm giúp anh đắp lên, sau đó để lại quà Giáng Sinh rồi rời.


Snape có một giấc mơ đẹp, trong mơ anh cùng Harry xây dựng một gia đình ấm áp, mỗi buổi sáng an bình hôn nhau, Harry đều sẽ cười sáng lạn với anh. Sau đó tỉnh dậy, Chủ nhiệm Slytherin phát hiện, đã đến thời gian xe lửa khởi hành.


Trên xe lửa, Draco tìm Harry, trước mặt rất nhiều người lại một lần tình cảm chân thành mời Harry cùng cậu về trang viên Malfoy chơi mấy ngày nghỉ Giáng Sinh tốt đẹp, đương nhiên, Harry thực giãy dụa nói đã muốn đồng ý đi đến nhà Ron.


Trên xe lửa thượng không hề ít Slytherin sẽ cố ý đi ngang qua toa xe Harry, có ý từ việc nói chuyện với nhau nhìn ra chút gì trên mặt Harry, nhưng đến khi xuống xe lửa, bọn họ cũng không thể từ gương hai mặt bị biến thành tối đen nhìn thấy cái gì.


Harry trở lại Hàng sóc được Molly ôm lấy, nhận được nhiệm vụ trở về phòng sắp xếp hành lí, chờ Ron bị cặp song sinh gọi đi, cậu nhóc nhanh chóng lấy ra sách Độc dược chuẩn bị viết lên hai câu.


Tối hôm qua bởi vì đã xảy ra quá nhiều chuyện, Harry quên cùng Prince nói chuyện, loại tình huống này tuy rằng ngẫu nhiên cũng sẽ xảy ra, nhưng xét cho tới hôm nay ở thời điểm đặc biệt Harry vẫn là có chút áy náy.


[ Giáng Sinh vui vẻ Prince, ngày hôm qua tiệc tối chơi thật là vui, không muốn đã muộn còn quấy rầy anh……] Harry hứng thú bừng bừng viết, [ tôi đang làm khách tại nhà bạn, bánh thịt bò của mẹ cậu làm ăn rất ngon.]


Viết xong sau Harry phát hiện nước mực cũng không có phát ra ít ánh sáng giống như mọi khi lui tới như vậy, mà là thực bình thường khắc ở trên tấm da dê, cậu cảm kỳ quái vẽ mặt quỷ, vẻ mặt cũng không có như bình thường mà chuyển động. Đột nhiên sự hoảng sợ nổi dậy trong tim Harry.
[ Prince? Prince?]


Nhưng một chút đáp lại đều không có nhận được……
“Bọn nhỏ, xuống dưới ăn cơm.” Molly tại dưới lầu gọi, cặp song sinh độn thổ đến bên người Harry, ôm cậu cùng nhau xuống lầu.


Tonks và Remus cũng đi tới Hang sóc, Harry miễn cưỡng bản thân lộ ra nét mặt vui vẻ, gia nhập chúc mừng mọi người lễ Giáng Sinh, Ginny giống như cuối cùng tính toán làm thử tại lễ Giáng Sinh, cô chen vào bên người Harry, không ngừng giúp cậu lấy đồ ăn


“Cám ơn Ginny, rất hâm mộ Ron có em gái như vậy.” Harry nói xong tập thể vẻ mặt Weasley trắng đi, Ginny hốc mắt cũng có chút hồng, nhưng cậu xem như không thấy vẫn như thường cười với cô gái.


“Nhanh ăn đi, ăn xong rồi chúng ta đi bên ngoài bắn pháo hoa.” Ron dịu đi không khí nói, “Fred cố ý chuẩn bị không ít dủ loại mới đâu.”


Không khí cố ý điều chỉnh khôi phục lại thân thiện, nhưng Harry cảm giác cậu giống như máy móc hành động, trong lòng trống rỗng, khiến cậu không biết làm sao. Sau bữa cơm Harry khéo léo từ chối lời mời ra ngoài, ngồi ở mép cửa sổ nhìn mọi người chơi pháo hoa, ôm sách Độc dược tâm tư bay về phương xa.


Voldemort, Hồn Khí, pháp thuật hắc ám……
Còn có mất đi liên lạc với Prince.


Harry cố gắng tìm được một lý do chính xác, cậu suy đoán có lẽ là vì rời khỏi Hogwarts, sách Độc dược mất đi ma lực khổng lồ cung cấp, cho nên năng lực liên kết biến mất. Nói rõ, trừ phi cậu vĩnh viễn ở lại Hogwarts, nếu không thời gian trao đổi cậu và Prince cũng chỉ có hơn một năm.


Nghĩ đến sau ngày nghỉ có thể khôi phục liên lạc, tâm tình Harry cuối cùng có chút bình tĩnh một ít, cậu ngây ngô nhìn cỏ lau xa xa, đột nhiên cảm giác có cái gì không ổn.
“Trở về! mau trở lại!” Harry nhận ra đó là một loại pháp thuật hắc ám, vội vàng lao ra gọi lớn, “Mau!”


“Harry bé nhỏ, đã lâu không thấy ~” Bella đột nhiên xuất hiện gần Harry, “Chúng ta đến đưa quà Giáng Sinh cho các ngươi!”
Harry tránh né đòn tấn công của Bella, chú ý tới những người khác cũng không quyến định trốn tránh, bị Tử thần thực tử châm lửa thiêu đốt xung quanh Hang sóc, “Avada Kedavra!”


“Harry bé nhỏ, tới bắt ta đi, thần chú của ngươi ném không chuẩn!” Bella một bên chạy một bên khiêu khích, “Ngươi không nghĩ giết ta báo thù cho Sirius sao? Cái tên ngu ngốc đó, a ha ha!”


“Ngươi tưởng chọc giận ta để dụ ta tách khỏi! ta sẽ không mắc mưu!” Harry lớn tiếng hô, không chịu rời đi phạm vi hang sóc, lúc này Tonks và Remus cũng gia nhập tấn công, Molly che chở con mình cùng người sói giằng co.






Truyện liên quan