Chương 10

Đây là một giang ẩn mật của cửa hàng, hôm nay là ngày đầu tiên nó khai trương.
Đặc sắc của cửa hàng này là, chỉ khi thái dương xuống núi mới bắt đầu buôn bán, La Cầm làm khách quý trong ngày đầu tiên khai trương, nàng ngồi trên thang máy đi vào trước cửa, ấn hạ chuông điện.


Cửa mở ra, khuôn mặt xinh đẹp hé ra khi nhìn thấy nàng, lộ ra khoái hoạt tươi cười, sau đó nhiệt tình s an h về phía nàng.
"La Cầm ~~~"


Hùng ôm, là phương thức chào hỏi của bạn tốt Giang Mật Nhã đối với La Cầm, nữ nhân này vĩnh viễn đều nhiệt tình như vậy, cho dù nàng biến thành nữa hút máu tộc, nhưng cá tính của nàng vẫn không thay đổi, tiểu nữ nhân vẫn như cũ dễ dàng cảm động.


"Nhạ, chúc mừng ngươi mở tiệm. đây là lễ vật cho ngươi."
Nhìn lễ vật, Mật Nhã cảm động nhìn nàng.
"Không phải nói ngươi không cần mua sao?"
"Ngươi là bà chủ, mở đệ nhất gia điếm, không có lễ vật sao được?"


"Cám ơn ngươi, La Cầm."m Giang Nhật Nhã lại ôm nàng một lần nữa, mà nàng cũng cảm giác được, bộ ngực tiểu nữ nhân này càng trở nên no đủ.
Mật Nhã hưng phấn lôi kéo nàng đi vào bên trong, vừa đi vừa nói: "Ta để lại một vị trí cho ngươi, muốn ngươi cho ta tòa thượng tân."


La Cầm nhìn cách trang hoàng trong tiệm, tất cả thiết bị đều là cao cấp nhất, nhịn không được sợ hãi than.
"Trang hoàng tốn không ít tiền, đúng hay không?"


available on google playdownload on app store


Mật Nhã ha ha cười nói: "Nguyên bản chỉ muốn mở một quán nhỏ, kinh doanh đơn giản là tốt rồi, nhưng Dịch Luân lại nói, nếu muốn tiến công, sẽ không phải chỉ mở một cửa hàng, chẳng những muốn lớn, muốn ẩn mật, nhưng địa vị quan trọng, cho nên hắn liền tiếp nhận đầu tư cho ta, làm cho hắn trở thành ông chủ."


La Cầm theo Mật Nhã đi vào cửa hàng, thật không nghĩ tới, Mật Nhã lại đổi nghề thành bà chủ cửa hàng hoa văn móng tay, hơn nữa những người đến đây, tất cả đều là am cà rồng
Nàng tò mò nhìn, trong cửa hàng cư nhiên có rất nhiều người, mà ngay cả Duẫn phi cùng bá tước phu nhân cũng tới.


Móng tay thật dài của các nàng đầy màu sắc, làm cho móng tay dài nguyên bản đáng sợ của ma cà rồng lại trở nên cao quý.
"Ngươi cũng thật tốt nha." La Cầm thấp giọng nói.
"Là nhờ phúc của Jayson, là hắn giúp ta giới thiệu khách đến, chỉ là bá tước phu nhân cùng Duẫn phi chính là hai vị khách lớn."


La Cầm vẻ mặt bội phục nói: "Không thể tưởng được ngươi biến thành ma cà rồng, vẫn tích cực như vậy, ngươi thật sự nghĩ, đem hoa văn màu cấp lên móng tay."


"Ta có hứng thú thôi, móng tay hoa văn màu cũng tốt lắm, có thể thiết kế đa dạng, đến đây, ta lấy tạp chí móng tay cho ngươi xem, ngươi có thể lựa chọn cái mình thích."
"Ngươi cứ làm việc của ngươi đi, ta không vội."


Mật Nhã đưa La Cầm đến chổ ngồi, đem tạp chí đưa cho nàng xem, chính mình lại vội vàng tiếp đón nam nhân khác.
La Cầm cầm tạp chí móng tay trên tay, đưa mắt xem qua, tai nghe tám phương, bởi vì nàng chỉ là người bình thường, những người khác đều là ma cà rồng.


Bởi vì Jayson vẫn mặt dày quấn lấy nàng, nếu phân không được, đá không ra, nàng cũng sẽ nhận mệnh làm bạn gái Jayson, dù sao, bọn hò cũng tựa hồ chưa có chia tay.


Jayson từng nói nàng không biết về thế giới ma cà rồng, đó cũng là điều tất nhiên, trên thực tế, nàng từ Mật Nhã cũng biết không ít về lịch sử ma cà rồng, chính là Jayson không biết mà thôi.


Bởi vì Mật Nhã là ma cà rồng mới, cho nên phải luôn luôn học tập thói quen và những tri thức có liên quan đến ma cà rồng, mà nàng cũng theo Mật Nhã hiểu biết không ít về thế giới hút máu.


Hút máu tộc vì để dung nạp với xã hội, nên đã làm rất nhiều công việc, tỷ như cung cấp các loại ấn phẩm huyết di, ma cà rồng nha sĩ phòng khám, việc buôn bán quan tài, bên ngoài là buôn bán lưu hành đàm dương cầm, nhan sắc có màu đen, màu trắng, màu sâm banh hoặc màu hoành kim.


Ngoài ra, còn có ma cà rồng chuey n môn cất chứa truyện tranh, DVD, cung cấp lưu hành sách báo thư điếm về ma cà rồng, nghe nói ông chủ vẫn là ma cà rồng.
Lần trước, nàng còn thấy Jayson thuê về nhà, bên trên còn ghi rõ hắn thuê "Quyết chiến thế giới khác."


Nàng lặng lẽ hướng bên phải nhìn, bá tước phu nhân cùng Duẫn phi hài người nói nói cười cười, nội dung các nàng nói chuyện, tinh tường truyền đến tai nàng.
"Trư huyết Đài Loan ăn thật ngon, ta rất thích."


"Là nha, ta cũng không biết, huyết loại này còn có thể ăn được, cái kia tiết vịt ma lạt oa cũng rất ngon, tiết vịt thơm mùi hương q, mỗi lần đến Đài Loan, ta đều ăn món này, ăn vặt ở Đài Loan thật sự là ngon nhất thế giới."


La Cầm thật khó tưởng tượng, hai vị ma cà rồng này, cư nhiên thích ăn nhất là huyết trư cùng tiết vịt.
Móng tay của các nàng có thể dài ngắn tùy ý, cho nên cũng không cần đính móng tay thủy tinh, chỉ cần trực tiếp gắn trang sức xinh đẹp lên, thì có thể hoàn thành.


Nàng lại vụng trộm nhìn hướng bên trái, hai nữ ma cà rồng gần nhất đang thảo luận về ma cà rồng điện ảnh "Khoai quang chi thành kịch tính", nam vật chính rất tuấn tú.


Móng tay các nàng vừa nhọn vừa dài, nhan sác đều xinh đẹp, trừ bỏ vẻ chui, còn sẽ vẽ đồ án lập thể, còn vẻ con bướm, còn vẻ đóa hoa, hoặc là ngôi sao nhỏ.
Xem ra, Mật Nhã mở cửa hàng móng tay này, rất thành công.


Ở cửa hàng móng tay của Mật Nhã vài giờ, nàng liền rời khỏi cửa hàng, khoảng cách cùng thời gian ước định với Jayson, thừa dịp còn thời gian, nàng đến chợ đêm phụ cận gần đó đi dạo, nghĩ rằng muốn mua trư huyết cùng tiết vịt gì đó, làm bữa tối cho Jayson, nói không chừng hắn sẽ thích.


Làm nàng hướng chợ đêm đi tới, không nhận thấy được có rất nhei62u người thoe phía sau nàng, thừa dịp không có người chú ý, đột nhiên tiến lên che miệng nàng, nàng nagy cả kêu đều không kịp, liền cảm thấy có một trận choáng váng, khăn tay trụ mũi miệng nàng khẳng định là hạ mê dược, nàng chỉ từ chối một chút, liền hôn mê bất tỉnh.


Hai gã nam tử lén lút, liền như vậy nhanh chóng nâng nàng, trên một chiếc xe hơi màu đen, cấp sứ mà đi.
O0O
La Cầm mất tích!
Khi Jayson đuổi tới nơi, đã không còn thấy La Cầm ở cửa hàng Mật Nhã.


La Cầm sẽ không liên lạc, nàng không có trở về biệt thự, cũng không có trở về chổ ở chính mình, manh mối duy nhất, là điện thoại cùa nàng ở trên đường, bởi vậy thấy được, nàng nhất định đã xảy ra chuyện gì, mới có thể làm cho điện thoại lưu trên mặt đất.


Có lẽ, nàng là bị bắt mang đi, mà người mang nàng đi là ai, có mục đích gì, này đ o cũng không rõ.
Jayson đời này chưa nghĩ qua muốn giết người, vẻ mặt âm trầm dọa người, khác hẳng với hình tượng tươi cười ngày thường.


Giang Mật Nhã cũng hiểu được sau khi bạn tốt La Cầm rời đi, cũng không có đi gặp Jayson, khẳng định là trong khoảng thời gian đó đã xảy ra chuyện gì, vì thế mà tự trách không thôi.


"Đều là ta sai, ta không nên để nàng một mình đi xuống, ta không nghĩ tới phát sinh loại sự tình này." Giang Mật Nhã vừa khóc vừa nói, làm cho hai mắt nàng trở nên đỏ, mười móng tay biến dài, miệng cũng toát ra hai răng nanh bén nhọn.


Chung Dịch Luân an ủi thê tử đang kích động. "Đừng lo lắng, chúng ta nhất định sẽ tìm được nàng."
"Nhưng là, nhưng là....."
"Đừng xem thường tổ chức ma cà rồng, chúng ta sẽ tìm thấy người."
Giang Mật Nhã hai mắt đẫm lệ, nghẹn giọng hỏi: "Thật vậy chăng?"


"Jayson đã hành động, hán còn gấp hơn chúng ta." Nói xong nhìn về hướng Jayson, hắn đang gọi điện thoại, thỉnh hút máu tộc ở Đài Loan trợ giúp.
Sau khi nói xong điện thoại, Jayson mới quay đầu nói với bọn họ: "Nàng bị mang đi."
Mật Nhã vội hỏi: "Ngươi làm sao mà biết?"


"Hút máu tộc đồng bọn của chúng ta đã thôi miên nhân viên cảnh cục, điều tr.a giám thị khí, quả nhiên thấy được hình ảnh nàng bị mang đi, mở máy tính ra, bọn họ sẽ đem hình ảnh truyền tới."


Đồng bọn hút máu tộc của bọn họ, đem hình ảnh truyền vào máy tính của Chung Dịch Luân, bọn họ mở máy tính ra, nhìn trên màn hình, quả nhiên nhìn thấy nàng bị mang lên xe, mặc dù hình ảnh kh ong rõ ràng, nhưng Jayson thực khẳng định, đó chính là nàng.


"Đúng là nàng." Lam mâu chuyển thành đỏ tươi, một cổ phẩn nộ tràn ngập toàn thân hắn.
"Những người đó mang nàng đi, nhận được sao?" Chung Dịch Luân hỏi.
"Chưa thấy qua, thoạt nhìn là kế hoạch, Cầm không có giãy dụa, khẳng định là hôn mê."


"Ngươi xem, lúc Cầm bị bắt cóc, đáng tiếc không có chiếc xe nào, nàng bị màng đi gần một giờ, dựa theo tốc độ xe mà phán đoán, phạm vi lần đến toàn bộ huyện Đài Bắc, vạm vi quá lớn, không tốt tìm."


"Nếu lục xét từng xe, máy giám sát nhất định sẽ tìm được, ở cảnh cục lục soát nhất định sẽ tìm được, chúng ta chỉ cần vị trí máy giám sát mà truy tìm, phạm vi nhất định sẽ được rút nhỏ.
"Hảo phương pháp, xem ngươi làm pháp y đã lâu, cũng học không ít thủ pháo phá án."


"Chúng ta còn chờ cái gì? Mau đi tìm đi!" Mật Nhã nói.
Jayson lắc đầu. "Phải có người ở lại đây tiếp thu hình ảnh, sau đó cho chúng ta biết vị trí của máy truy tìm, ta cùng Dịch Luân phân công nhau tìm kiếm, ngươi ở lại đây."


Nhìn ra được Jayson còn sốt ruột hơn so với nàng, nhưng vì cứu nữ nhân chính mình âu yếm, nên hắn phải vững vàng, dù sao hắn cũng đã sống hơn ba trăm năm, nên có một cổ trầm ổn, Giang Mật Nhã biết lúc này phải hợp tác, nếu Jayson hi vọng nàng ở lại, nàng sẽ toàn lực phối hợp.


"Hảo, ta biết, nhưng nếu các ngươi có tin tức gì, cũng phải nói cho ta biết."


Ba người bọn họ, vì tìm La Cầm, đều tự tách ra hành động, hi vọng có thể tìm được nàng trước khi hừng đông, bằng không khi hừng đông ma cà rồng chỉ có thể trốn ở chổ hắc ám, hành động phi thường không tiện, cũng chỉ có thể nhờ cậy những bằng hữu khác.


Chung Dịch Luân đi đến những địa phương khác tìm kiếm, Jayson tiến đến cảnh cục.
Tin tức La Cầm mất tích đã hơn một giờ, mỗi một phút với Jayson mà nói đều rất trọng yếu, thời gian càng dài, La Cầm lại càng nguy hiểm.


Hắn lam mâu chuyển thành hồng mâu, thân hình nhảy, như thằng lằn mà leo lên, tốc độ nhanh như gió, cuối cùng đã đi vào Đại Lâu Đỉnh, đứng ở trên cao nhìn xuống, ánh trăng chiếu rọi thân ảnh hắn như nhiễm một tàng ngân bạch, vừa tuấn mỹ lại quỷ mị.


Bóng đen ở trên không bay vọt đi, từ đại lâu nhảy đêén một nóc nàh khác, hắn không buông tha dù là một chi tiết nhỏ, cẩn thận truy tìm hương vị của La Cầm.
Hắn thề, một khi tìm được La Cầm, nếu La Cầm bị một thương tổn nhỏ, hắn tuyệt đối sẽ bắt đối phương trả gái gấp ngàn lần.


Mê dược hiệu lực chỉ có một giờ, sau khi hiệu dươc qua đi, La Cầm dần dần thức tỉnh, phát hiện chính mình đang ở trong một căn phòng, nàng nhớ rõ nguyên bản chính mình đang đi dạo chợ đêm, kết quả bị người dùng bố cho miệng mũi, tiếp theo bất tỉnh nhân sự.


Nàng đứng lên, tuy rằng dược hiệu vừa qua khỏi, đầu có chút mơ màng, nhưng không ngại hành động, nàng chạy tới mớ cửa, quả nhiên cửa bị khóa, cả căn phòng ngay cả cửa sổ cũng không có, cho nên nàng cũng không biết được chính mình đang đang ở nơi nào, cũng không biết được chính mình là bị người nào bắt đi, đối phương vì sao muốn bắt cóc nàng?


Trong phòng trống trải, chỉ có duy nhất bóng đèn màu trắng, đang lúc nàng tìm kiếm chung quanh ở trong phòng, muốn tìm cái gì có thể mở cửa, khi chạy ra khỏi gian phòng, cửa đột nhiên mở ra.


Nàng toàn thân bị buộc chặt, sợ hãi trừng mắt nhìn đối phương, ba gã nam tử đang đi đến, hai người trước nàng cũng không quen biết, nhưng khi nam tử thứ ba xuất hiện, nàng khiếp sợ không thôi.
"Là ngươi?" Nàng kinh ngạc nhìn Từ quản lí tập đoàn Dục Thụy, cũng cảm thấy bừng tỉnh.


Từ quản lí nhìn nàng chăm chăm ánh mắt không có hảo ý, làm cho nàng tâm sinh cảnh giác, không khỏi muốn lui về sau, nhưng lập tức bị hai gã nam nhân tiến lên bắt lấy tay nàng.


"A — các ngươi làm gì? Buông!" Nàng sợ hãi giãy dụa, không biết bọn họ muốn làm gì nàng? Ba đại nam nhân bọn họ, mà nàng chỉ là một tiểu nữ tử, làm sao đánh thắng được họ?
Từ quản lí tiến lên phái trước, vung tay lên, chính là một cái tát.


Cái tát này làm nàng hoa cả mắt, má đều nóng lên, cơ hồ muốn rơi nước mắt, gương mặt nguyên bản non mịn trắng nõn lập tức sưng đỏ lên.
Nàng cố nén không cho nước mắt rơi xuống, ý đồ làm cho đầu óc choáng vàng khôi phục, lúc này bên tau truyền đến tiếng chửi rủa của Từ quản lí.


"Nữ tiện nhân! Nguyên lai là phóng viên, dám thiết kế cạm bẫy với ta?! Ngươi hại ta bị những người khác nhạo báng, cười ta vô dụng, cư nhiên bị một nữ nhân lừa gạt, làm cho công ty lớn như vậy bùng nổ tội danh tham ô, lợi ích bị tổn thất, cũng hại ta bị đuổi việc, bây giờ còn còn phải làm kẻ ch.ết thay!"


Khi Từ quản lí đi vào, La Cầm liền hiểu được vì sao, cũng khó trách tổng biên tập muốn nàng trốn đi, tin tức độc nhất vô nhị của nàng tố cáo tập đòa Dục Thụy tham ôn, tạo thành rung đông lớn, làm cho tập đoàn Dục Thụy tổn thất rất lớn, trong đó người chịu trách nhiệm nhiều nhất, chính là Từ quản lí.


Nàng cắn răng, mắt lạnh như băng trừng hắn. "Các ngươi hối lộ quan viên, là chuyện phi pháp, sẽ không che dấu được."


Lời nói của nàng chọc giận Từ quản lí, dưới cơn thịnh nộ lại là một cái tát vô tình, đem miệng nàng rớm tơ máu, đầu lại thêm một trận choáng váng, đau đến cơ hồ không nói ra lời.


Nàng lớn như vậy, chưa từng chịu qua loại đãi ngộ này, cũng không bị người hung hăng đánh như vậy, ủy khuất trong lòng cực kỳ lớn, nhưng nàng lại không cho phép mình khóc, khóc là hành vi của kẻ yếu, hiện tại quan trọng nhất, là tìm biện pháp thoát khỏi nơi này.


Từ quản lí tiếp tục dùng từ khó nghe chữi ầm lên, nói hắn bị nàng hại muốn ngồi tù, muốn nàng phải trả giá.


Hắn lúc này biểu tình rất độc ác, cùng với sắc mặt muốn báo thù nàng, làm nàng trong lòng cực kỳ sợ hãi, không biết bọn họ sẽ đối phó nàng như thế nào, tuy rằng nàng thường ngày rất lạnh tĩnh, nhưng là gặp loại thời khắc sống ch.ết gần như trước mắt, nàng cũng không thể không lộ ra bất lực cùng nhu nhược của nữ nhân.


Nàng là rời xuống kết cục gì?
Nam nhân này nói muốn đem nàng bán ra nước ngoài, muốn nàng sống không bằng ch.ết, nàng càng nghe càng sợ hãi, nhưng hiện tại nàng bị tả hữu nắm chặt hai bên, căn bản không thể giãy dụa.


Nàng nhớ Jayson, không hiểu được khi hắn biết nàng biến mất, sẽ có tâm tình gì? Hắn là thực khẩn trương sao?
Thẳng đến giờ phút này, nàng mới biết được chính mình có bao nhiêu thương hắn.


Nàng không muốn bị bán ra nước ngoài, nàng muốn được Jayson ôm ấp, muốn trốn trong khủy tay của hắn, hưởng thụ sủng ái của hắn, cảm thụ năm ngón tay của hắn lần vào mái tóc nàng, vì chính mình làm hư tổn mái tóc dài, lại trở về môi hắn, hắn cười, tóc mai chạm vào vành tai hắn ôn nhu nói nhỏ, tổng có thể làm cho nàng ngủ yêu đến hừng đông.


Nàng muốn gặp lại Jayson, nàng không cần cùng Jayson tách ra.
Những lời này, không ngừng hò hét trong lòng nàng.
"Từ tiên sinh, ngươi đã muốn đem bán nàng, cũng nên để cho hai người chúng ta hưởng thụ trước."


Cài gì? Nàng kinh hải trừng hướng nam nhân bên phải của nàng, nhìn thấy sắc tâm của hắn nổi lên, đối diện nàng lộ ra ý cười.
"Là nha, Từ tiên sinh, cứ coi như đây là thù lao của chúng ta đi, đã lâu chúng ta không hưởng qua nữ nhân xinh đẹp như vậy rồi."


La Cầm sắc mặt tái nhợt, đây là chuyện sợ hãi nhất của nữ nhân, hơn nữa vì đối phương nhìn thấy nàng sợ hãi, đắc ý cười, lại làm cho nàng càng thêm sợ hãi.
"Muốn thưởng thức nàng, đương nhiên là ta trước, chờ ta thích, lại đến phiên các ngươi."


La Cầm cố bảo trì bình tỉnh, bởi vì nàng càng sợ hãi, đối phương lại càng hưng phấn, nàng phải nghĩ biện pháp kiêu tức tà niệm của đối phương.
"Nếu ngươi dám chạm đến ta, ta sẽ cắn ngươi, cắn cho ngươi huyết nhục đầm đìa."
Lời của nàng, làm cho Từ quản lí cười to.


"Chuyện này rất đơn giản, chỉ cần đem miệng ngươi dán lại là xong." Nói xong mệnh lệnh những người khác. "Lấy khối bố bịt miệng nàng lại."
Khống!
Nàng kinh hoàng, nhưng bất luận nàng chống cự giãy dụa như thế nào, ngược lại nam nhân càng cao hứng.


Đang lúc nàng nghĩ đến chính mình xong rồi, bên tau truyền đến thanh âm quen thuộc.
"Cầm!"
Nàng nguyên bản đang giãy dụa, sau khi nghe thấy thanh âm, đột nhiên kinh hỉ kêu lên.
"Jayson?"
"Cầm! Ngươi ở nơi nào?"
Trời ơi, đúng là thanh âm của Jayson, nàng kêu to: "Ta ở trong này!"


Thanh âm quen thuộc trong đầu nàng la lên, cho nàng thêm dũng khí.
Hắn đến đây! Jayson đang dùng năng lưc đặc thù của hắn, lấy tâm tính tự cảm ứng nói chuyện với nàng.
Nha, trời ơi! Nguyện vọng của nàng cư nhiên được thực hiện! Jayson đã tới cứu nàng, nàng thật cao hứng nha!


Nàng dột nhiên kêu to, làm cho ba nam nhân đều ngây dại, không rõ rốt cuộc nàng đang nói chuyện với ai, bởi vì bọn họ căn bản không thể nghe thấy thanh âm của Jayson, chỉ thấy nữ nhân này nhìn xung quanh, giống như đang tìm kiếm cái gì, đại khái là muốn dời đi lực chú ý của bọn họ?


"Ngươi mau tới đây, Jayson – ta ở trong này – có ba nam nhân –"
Ba nam nhân liếc mắt nhìn nhau.
"Nàng là bị dọa đến điên rồi sao?"
"Ta xem nàng là cố ý giả thần giả quỷ, Jayson cái gì? Nơi này căn bản là không có người khác."


"Nữ tiện nhân, ngươi cho là hô to có tác dụng sao? Nói cho ngươi biết, nơi này là vùng dã ngoại hoang du, cho dù ngươi kêu đến khan cả tiếng, cũng không có người nào nghe được."
La Cầm hoàn toàn không hể để ý đến lời của nam nhân, nàng cơ hồ chỉ muốn hô thật to.


"Nếu ngươi không mau tới, bọn họ sẽ làm hại nữ nhân của ngươi!"
Cuối cùng lời này là hiệu lực nhất, bởi vỉ nàng vừa mới kêu không bao lâu, đột nhiên có một tiếng nổ, trần nhà bị phá một lổ lớn, kế tiếp liền nhìn thấy một nam nhân.


Nam nhân này hiện lên tia hồng sắc, trên người mặc áo choàng quý tộc cổ đại, trên gương mặt tuấn mỹ là một mãng xơ xác tiêu điều.
Vừa thấy Jayson, La Cầm quả thực hưng phấn vô cùng, hô to: "Ngươi rốt cuộc là đã tìm đến đây, như thế nào lại chậm như vậy?"


"Trên người ngươi không mang theo di động, nêm không thể tìm ra vị trí của ngươi, đánh phải dùng nhiều thời gian một chút, di? Mặt của ngươi làm sao vậy?"
"Bị đánh."
"Cái gì?"


Uỷ khuất của nàng đến bây giờ mới có thể khiếu nại, nước mắt ẩn nhẩn lâu ngày rốt cuộc cũng rơi xuống, khó kể nói: "Ta bị đánh ~~~~~~~"


Lời này cũng không được, khuôn mặt tươi cười của Jayson nháy mắt trở nên dữ tợn, xơ xác tiêu điều tản ra phẩn nộ, mười ngón tay hắn chậm rãi trở nên vừa nhọn vừa dài, bạc môi cũng lộ ra răng nanh.
"Làm cái gì nha?" Một nam nhân lên tiếng.


Ba nam nhân ngây ngốc nhìn Jayson, không biết người ngoại quốc này từ đâu mà đến? Trên người còn mặc áo choàng! Ánh mắt hắn không biết vì sao trở nên đỏ, đại khái là mang kính sát tròng đi?


Khi bọn họ nhìn thấy mười móng tay cư nhiên biến dài giống như có ma thuật, miệng còn có răng nang giống như ma cà rồng, thật là không thể tin được!


Nhưng thật là thần kỳ, bọn họ đương nhiên sẽ không nghĩ đến đối phương là ma cà rồng, dù sao đó chỉ là chuyện trong phim ảnh, trên đời này làm sao có ma cà rồng?
"Người này làm sao mà đến?"
Biến mánh lới ma thuật, tưởng dọa người a?"


"Không cần nói nhiều cùng hắn, đánh hắn!" Từ quản lí mệnh lệnh.


Ba nam nhân này từ đầu xác thực giật mình, nhưng lập tức cười nhạt, dù sao đối phương chỉ có một người, đương nhiên không đánh lại bọn họ, nhưng bọn họ thấ hắn cũng có thể kiêu ngạo đến nơi đây, bởi vì kế tiếp, tay chân bọn họ đột nhiên không thể cử động được, nhìn ánh mắt màu đỏ kia, giống như có ma thuật, làm cho bọn họ không thể chỉ huy thân thể chính mình, toàn bộ đều không thể động đậy.


Sao lại thế này?"
"Ta, ta không thể động đậy!"
"Không có khả năng nha! Này......... Tay chân của ta không nghe lời!"


Từ quản lí vừa sợ lại vừa hoảng, thân mình như tê liệt, không có tri giác, đứng tại chổ không thể đi được, cũng vô pháo lui về phiá sau, tay đều không thể giơ lên, nhịn không được quá sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.


La Cầm được tự do bôn hướng Jayson, đầu nhập vào trong ngực quen thuộc của hắn, nàng chưa tưng cảm thấy hạnh phúc giống như giờ phút này,
"Ta hảo vui vẻ nhỉn thấy ngươi nha, thật vui vẻ nha!"
Hắn đem nàng ôm vào trong ngực, gắt gao ôm nàng, nghĩ đến việc sẽ mất đi nàng, hắn cảm thấy vô cùng sợ hãi.


"May mắn là ngươi bình an vô sự." Hắn đau lòng vỗ về mặt nàng, khuôn mặt đáng thương hai gò má sưng đỏ, hắn cảm thấy thực đau lòng, một bàn tay chỉ hướng ba người bọn họ, móng tay nguyên bản vừa nhọn vừa dài, càng dài thêm rất nhiều, bén nhọn để lên gương mặt của Từ quản lí, lạnh lùng uy hϊế͙p͙.


"Là người nào đánh ngươi?"
"Là hắn, hắn sai người đến bắt ta, nhưng lại muốn đem bán ta ra nước ngoài là kỹ nữ."
Jayson ánh mắt trở nên lạnh lẽo tà khí. "Ta muốn vẻ hoa trên mặt bọn họ, thiến bọn họ."
Ba nam nhân sớm đã sợ tới mức tái nhợt không còn chút máu, hoảng sợ cầu xin tha thứ.


"Không cần,van cầu các ngươi, là ta sai rồi, ta không dám nữa!"
"Không cần hoạn ta, ta hướng các ngươi quỳ xuống, thỉnh các ngươi tha cho ta!"
Hai gã thủ hạ vội vàng cầu xin tha thứ, chỉ có Từ quản lí còn chưa muốn tin điều mình tận mắt nhìn thấy.


"Ma cà rồng? Làm sao có thể là ma cà rồng?" Hắn toàn thân không thể nhúc nhích, chỉ có thể mớ lớn ánh mắt trừng Jayson, miệng không ngừng thì thào tự hỏi.


Nhìn thấy ab người bọn họ bị dọa thành như vậy, La Cầm đột nhiên cảm thấy, có bạn trai là ma cà rồng làm chổ dựa, kỳ thực rất tốt, nàng cuối cùng còn có thể phun ra oán khí.
"Không cần vẻ hoa trên mặt bọn họ, cũng không cần thiến bọn họ, khiến cho cảnh sát chú ý tới cũng không tốt lắm."


Jayson nhìn nàng, móng tay thoáng chốc trở nên ngắn lại.
"Ngươi muốn làm như thế nào?"
La Cầm lau nước mắt, phẫn hận nói: "Lấy đạo của người, trả lại cho người, ta muốn đánh lại hắn."
Jayson giơ giơ mi lên. "Có thể."


Nàng đi đến trước mặt Từ quản lí, cuộn tay áo lên hơn nữa xoa tay, hung hăng làm nhiều việc cùng lúc, liền đánh hắn một cái tát, đem mặt hắn trở nên đỏ lên, tiếp theo, nàng lại hung hăng đạp lại hai người khác, lấy lại công đạo (Chys: ta chịu tỷ nhá, có thù phải báo =]])


Đánh xong, đá cũng xong, nàng vẫy vẫy tay, cảm giác trở nên thư sướng hơn rất nhiều, thồi điểm những người này bị đánh còn không có thể trốn.
"Như vậy liền hết giận?" Jayson hỏi.
"Đương nhiên là không có, ta muốn bọn họ phải bị trừng phạt, chính mình đến cảnh sát đầu thú."


"Không thành vấn đề." Jayson quay đầu thôi miên ba người, mệnh lệnh nói. "Khi các người ra khỏi gian phòng này, lập tức quên đi chuyện phát sinh trong phòng, hơn nữa đến cảnh cục đầu thú, nói ra toàn bộ tội của bản thân, đi thôi."


Khi hắn nói xong, ba người giống như bị một lần nữa đặt ra trí nhớ mới, rốt cuộc hoàn toàn bị thôi miên, nghe chỉ thị của hắn ngoan ngoãn đi đến cửa, ra khỏi phòng.
Thẳng đến lúc này, La Cầm rốt cục xụi lơ ở trong lòng hắn, Jayson ôm cổ nàng, làm cho nàng có thể thoải mái nằm trong lòng hắn.


Hắn thần sắc lo lắng hỏi. "Cầm? Ngươi không sao chứ?"
Nàng lắc đầu, đem mặt vùi vào lòng hắn, giống như tiểu nữ nhân bình thường đòi hắn yêu thương.
"Ta thật cao hứng, ngươi tìm được ta, còn cứu ta."
Hắn thở dài: "Ngươi mất tích làm cho ta rất sợ hãi."


"Ta mới sợ hãi, nếu ngươi đến muộn một bước, ta chỉ sợ cũng bị bọn họ ‘cái kia’." Nàng đánh thương nói, giống như tiểu hài tử bị dọa làm cho hắn càng đau lòng, an ủi tâm linh bị thương của nàng.


Nếu hắn đến muộn đã không kịp rồi, khó trách nàng giống như tiểu cô nương làm nũng cùng hắn.
"Là ta sai, ta nên đến sớm một chút."
"Ta thật sự rất sợ."
"Ta biết, đừng sợ."Hắn đem nàng ôm chặt lại, hơn nữa còn nhẹ nhàng vuốt nhẹ lưng nàng.


H a1n để cho nàng khóc trong lòng hắn, làm cho nàng tâm tình bình phục xuống, hơn nữa trong lời nói còn có chút thoải mái, dời đi sự chú ý của nàng.
"Nếu như không phát sinh chuyện lần này, ta còn không biết được, nguyên lai đã có người chịu nhận làm nữ nhân của ta."


Trong lòng nàng thẳng thắng nhảy dựng, nhưng cố ý giải ngu: "Cái gì?"
"Vừa mới rồi khi ngươi cầu cứu, dùng bốn chử ‘nữ nhân của ngươi’, còn nghe được rành mạch."
Gương mặt nhỏ nhắn trong lòng nâng lên, tiểu nữ nhân lệ còn chưa khô trên mặt thẹn thùng, đặc biệt động lòng người.


"Có biện pháp nào sao, ngươi không phải mặt dày mày dạn muốn ta làm bạn gái của ngươi sao?"
Hắn khôi ph uc lại lam mâu, có ý vui sướng. "Ngươi đã nghĩ thông suốt?"
"Có thể không nghĩ thông suốt sao? Ta cho dù không cần, ngươi cũng mặt dày mày dạn quấn quýt lấy ta?"
"Nhưng thật ra."


Mặt của nàng tựa vào lòng hắn, bàn tay nhỏ bé nắm lấy áo hắn làm nũng nói: "Hơn nữa, ta vừa phat hiện làm bạn gái ngươi cũng không sai, trừ bỏ có thể bảo hộ an toàn cho ta còn có thể giúp ta đánh chạy người xấu, thật sự rất tiện, mặc kệ dùng thế nào, đều thực rất nghe lời."


"Nghe qua, có điểm như là lợi dụng."
"Cái này gọi là Chu Du đánh Hoàng Cái, một người nguyện đánh, một người nguyện ai."
Jayson thở dài thật sâu. "Xem ra nhưng ngày về sau của ta thảm rồi, cũng là ta tự tìm, ai kêu ta thích ngươi!"


Nàng rốt cục nín khóc mĩm cười, nâng mặt lên chủ động hôn hắn một cái, động tác kia làm cho cặp lam mâu càng trở nên thâm thúy như hải, càng thêm ưu thâm.
"Ta rất tham, một cái thân ái, không thể nào thỏa mãn ta."
Cánh môi của nàng, đi đến bên tai hắn nhỏ nhẹ nói.


"Xem ngươi anh hùng cứu mỹ nhân lần này, ta là hảo hỏi thăm ngươi một lần."
Jayson mâu chớp hào quang, khóe môi tuấn dung cong lên độ cong, đây là lần đầu tiên tiểu nữ nhân chính mồm đáp ứng nguyện ý chủ độgn với hắn, cũng đại biểu rằng nàng rốt cục đã mở rộng lòng với hắn.


"Ta thật cao hứng, rốt cục ngươi đã đồng ý làm bạn gái ta."
"Khi làm bạn trai ta, nhưng là rất muốn loại."
"Căn cứ vào kinh nghiệm đã qua đi, ta nghĩ rằng là ta làm được." Hắn khàn khàn nói, chữ cuối cùng, chấm dứt cho thâm tình lâu dài.


Hắn khổ tâm theo đuổi, cộng thêm màn anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân Đông Phương cá tính này, cuối cùng cũng nguện ý làm bạn gái hắn.


Tuy rằng nói ma cà rồng bình thường chỉ kết giao với ma cà rồng, như vậy có vẻ môn đang hộ đối, nhưng là vì nàng, hắn sẽ cố gắng giải quyết vách ngăn giữa hai thế giới bất đồng này.


Thở dốc sau cái hôn triền miên, hắn nhẹ giọng nói. "Đi thôi, Mật Nhã vùng Dịch Luân thực lo lắng cho ngươi, còn đang chờ tin tức của ngươi, ta cuối cùng cũng không phụ sự mong đợi của bọn họ, đem ngươi cứu về rồi."


Nàng nẹh nhàng gật đầu. "Cũng phải trở về trước khi hừng đông, miễn cho thái dương nóng cháy nam nhân của ta."
Bốn chữ nam nhân của ta, từ trong miệng nàng đi ra, rất động lòng người


"Yên tâm, công ty khoa học kỹ thuật phòng hô thái dương sẽ cố gắng nghiêu cứu, tin tưởng tương lai không chỉ có áo choàng, nhất định sẽ tìm được phương pháp giúp ma cà rồng sống dưới thái dương, ở bên ngoài tự do hoạt động."
Nàng nhẹ nhàng cười ra. "Hy vọng như thế."


Rúc vào trong lòng hắn, nàng cảm thấy thật ngọt ngào, bước ra khỏi chướng ngại tâm lý, nàng đi đến quyết định mạo hiểm, kết giao cùng một bạn trai hút máu.
Nàng nghĩ, nếu nàng có thể nhận muỗi hút máu, như vậy bắt đầu thói quen là người bạn trai hút máu, tựa hồ cũng không quá khó khăn.
HẾT






Truyện liên quan