Chương 50-2: Ăn cũng khác nhau! 2

Vừa nghĩ thế tôi vừa đi theo nghe bọn họ nói chuyện phiếm, coi như cũng minh bạch ý nghĩ của hắn. Hắn đang vẽ ra cho Lan Lan tương lai tươi đẹp, vô tri vô giác thay đổi tư tưởng cô nàng, nói cho cô nàng rằng chồng tương lai của cô nàng khôngphải là hắn. Cô sẽ có cuộc sống hôn nhân thật viên mãn, khiến cô vô thức không thích một nam nhân vô dụng là hắn. Sau cùng, chúng tôi đi ăn vặt sau bữa tối, rồi lái xe đưa Lan Lan về.


Lúc chúng tôi về nhà thì trời đã tối mịt, tôi ngồi trong xe nhìn cảnh bên ngoài. Đã lâu rồi tôi không ngắm nhìn phong cảnh bên ngoài. Đang thích thú, tôi nghe Tông Thịnh nói: “Tối qua em cũng mệt rồi, chỉnh ghế lại rồi ngủ một lát đi, về đến nhà tôi sẽ gọi.”


Tôi đen mặt nhìn hắn: “Không cho anh nói lại chuyện đó, tôi chỉ là bị chó cắn thôi!”
“Hừ!” Hắn hừ lạnh, không buồn nói nữa.  
Tôi tiếp tục ngắm cảnh bên ngoài, chân mày dần cau chặt, “Tông Thịnh, có điểm không đúng?”
“Cái gì không đúng?”


“Theo như lời Lan Lan thì ở hiện trường có xuất hiện dấu tay máu, nhưng khi tôi vào khách sạn, thì thấy Mắt Cá ch.ết đang ɭϊếʍƈ máu trên mặt đất. Hung thủ hẳn là Mắt Cá ch.ết. Mắt Cá ch.ết là gã dấu tay máu? Không đúng! Không phải anh từng nói chín năm trước lúc xây tòa nhà thì đã có chuyện sao? Nên chắc là không phải Mắt Cá ch.ết! Loạn thật! Lúc em ở sân sau khách sạn cũng thấy một gương mặt nhô ra từ trong tường, khuôn măt cũng hơi giống Mắt Cá ch.ết!”


“Cái này mà cũng không nghĩ ra sao?” Tông Thịnh khinh mệt nói. “Mắt Cá ch.ết bị quỷ trong tường ăn luôn rồi. Lúc em nhìn thấy Mắt Cá ch.ết chính là gã quỷ tường dùng ngoại hình của gã thôi. Thời điểm gã quỷ tường ch.ết bị ch.ết là bị nghiền nát với bùn đất nên cơ bản gã không còn cơ thể. Bây giờ gã có thể xuất hiện dấu tay, mặt này nọ đều là do hắn ăn quỷ khác mà có.”


“Ăn” Trong đầu tôi xuất hiện hình một quỷ ảnh đang ăn một con quỷ khác, trong thật quỷ dị! Ăn như thế n ào? Há mồm cắn à?”


available on google playdownload on app store


Tông Thịnh hẳn là nhìn thấy vẻ khó hiểu của tôi nên nói. “Giữa tôi và em cũng là một dạng ăn. Tôi luôn ăn em, chiếm khí tức của em, làm cho tôi có thể nhanh chóng khôi phục. Bọn họ cũng thế.”


Tôi trên trán xuất hiện hắc tuyến. Tông Thịnh ăn tôi, là ở trên giường. Còn con quỷ tường kia với Mắt Cá ch.ết mà ăn nhau, là bạo cúc trên tường sao
Thứ lỗi, tôi vô năng, không có biện pháp!
[Mèo: Thứ lỗi, Mèo cũng không hiểu được tư duy của em, Tuyền Tuyền à!]


Tông Thịnh tiếp tục nói: “Nếu tôi đoán không sai, Thẩm Kế Ân sẽ đêm thêm càng nhiều quỷ tới khách sạn, gã đang cố tạo thành một thứ có oán khí vô cùng lớn để tạo thành mắt trận chiêu tài cho nhà bọn họ.”


“Hắn rất muốn dùng anh!” Tôi thành thật nói. Thật không hiểu, vì sao mà quỷ với tài vật lại có quan hệ chứ? Hồi trước nghe chuyện ma cũng nói tới chuyện dùng người thân đã ch.ết làm thành trận để sinh tài cho bản thân tôi còn thấy mơ hồ. Giờ xem ra chuyện này có thật.


“Ừ, bất quá hắn tuyệt đối không nghĩ tới là tôi đã hồi phục. Lúc này tôi mà tới khách sạn thì chưa biết là ai sẽ ăn ai!?”


Trên trán tôi lại chảy dài vạch đen. Tôi không nghĩ để TÔnG Thịnh phát hiện ra trong đầu tôi đang xuất hiện hình ảnh trên tường xuất hiện một cái mông đầy máu, bị bạo cúc!!!!






Truyện liên quan