Chương 87-4: Phiên ngoại tam
Nghe người nhà bé gái kể lại chuyện hơn 20 năm trước, trong lòng Tông Thịnh đã có thể xác minh ra nguyên nhân mọi việc. Quả nhiên, suy đoán của hắn là chính xác.
Khi gia gia mang hắn về lại thành phố, đi thẳng tới khách sạn Sa Ân, rồi bị thương ở bãi xe trong sân sau khách Sa Ân, từ khi đó hắn đã bắt đầu hoài nghi gia gia.
Gia gi không phải là ông ruột, nhưng lúc trước đã cứu mạng hắn. Từ lúc 7 tuổi hắn đã đi theo ông. Gia gia nói hắn biết, hắn là quỷ thai, tính khát máu, có khả năng ch.ết từ khi còn bé tí, nếu có thể lớn lên trưởng thành thì có khả năn sẽ thành kẻ giết người, cưỡng hϊế͙p͙, cướp bóc gì đó. Gia gia hỏi hắn, có từng nghĩ vậy không?
Hắn trả lời: “Không nghĩ! Con là người, con không phải quỷ thai!”
Khi đó Tông Thịnh còn là một đứa trẻ, hắn cự tuyệt cái từ này. Gia gia mang theo hắn, đi xem những di tích anh hùng kỷ niệm, đi xem chiến sĩ chống lũ, đi bệnh viện xem những anh hùng nghĩa khí, dẫn hắn đổi trường học, dạy ₫
Hắn làm người.
Nhưng, Tông Thịnh trong lòng cũng thực minh bạch, gia gia từ dạo sau này, liền bắt đầu trở nên cổ quái.
Ông nói việc ở khách sạn Sa Ân là sai lầm của ông từ chín năm trước nên giờ muốn đền bù. Nhưng mà, dù cho là thứ rất cường đại cũng không thể khiến ông bị thương tới vậy. Đây chính là điểm đáng ngờ đầu tiên!
Càng về sau, những việc khiến Tông Thịnh nghi ngờ càng nhiều.
Khi đó, hắn và gia gia đang cạnh nhau, gia gia trong tay cầm la bàn và bùa, cho dù không hiểu việc, nhìn dáng vẻ cũng đoán được thân phận chứ!
Mà Tông Thịnh lúc ấy trong tay còn kẹp đồng tiền làm vũ khí. Chính là như vậy, đột nhiên xuất hiện ra một đạo sĩ là chuyện như thế nào? Vì sao gã đạo sĩ không nói một lời liền công kích hắn. Đạo sĩ không có xuống tay với gia gia mà trực tiếp về phía hắn. Thừng trói thu, thêm chỉ nhúng máu chó, thêm lữoi câu bạc, móc thẳng vào xương quai xanh hắn.
Lúc đó thật sự hỗn loạn, nhưng khi hắn cẩn thận nghĩ lại, vì gi gia đẩy hắn một cái mới khiến hắn bị thừng trói thi đánh trúng. Gia gia già nhưng không tới mức phạm sai lầm như vậy.
sau này, gia gia lại vài lần nói lộ ra, kêu hắn tới Sa Ân sửa sai, thậm chí bảo hắn đi tìm Tông Ưu Tuyền, làm hắn mau chóng khôi phục, mắng hắn, bảo đây là cô gái vô cùng quan trọng.
Nhưng mà, Tông Thịnh và Ưu Tuyền lại là định mệnh của nhau.
Lần đầu tới khách sạn Sa Ân đã nhìn thấy cô, chính là trước khi bị thương. Cô đi cùng bạn học tới khách sạn thực tập.
Việc hẹn gặp Ưu Tuyền, hắn không cho gia gia biết, nhờ thế mới có cơ hội dùng huyết khế để hồi phục.
Rõ ràng, cô ta chính là từ khi hắn sinh ra đã bị gia gia tính toán. Gia gia muốn quỷ thai như hắn làm gì?
Đáp án chính là ở Sa Ân. Vương Càn - quỷ thai đã trở thành mắt trận suốt chín năm! Sau chín năm, mắt trận bị phế, cần phải có quỷ thai tiếp theo thay thế. Hơn nữa, tốt nhất là để cho hai quỷ thai cắn nuốt lẫn nhau. Nếu chỉ là hai quỷ thai không có liên hệ với nhau thì kẻ yếu hơn sẽ bị nuốt mất, cái khoẻ hơn sẽ là mắt trận phù hợp hơn. Nhưng mà, gia gia hơn hai mưoi năm trước đã tính toán rất kỹ.
Gia gia thiết kế để Tông Thịnh được sinh ra vì muốn hắn thành anh em của Vương Càn, chính vì muốn anh em họ cắn nuốt lẫn nhau, khi đó bọn họ sẽ dung hợp với nhau trở nên càng cường đại, thành mắt trận mới.
Tông Thịnh rất muốn biết, sau mình, liệu gia gia đã bắt đầu bồi dưỡng tới mắt trận thứ ba cho chín năm sau không?
Ngừoi mà mình cảm thấy thân thiết nhất lại thiết kế đời hắn như vậy, Tông Thịnh hận, hận đến muốn giết hết tất cả mọi người trên thế giới này.
Hắn lái xe, phóng đi tìm Tông Ưu Tuyền.
Hắn hận nhưng còn không có mất đi lý trí, hắn muốn cùng người có huyết khế, làm liên hệ của mình ở thế giới này, làm hắn có thể buông tay xử lý Vương Càn. Không phải cắn nuốt, không phải ăn, mà là giết ch.ết. Giết ch.ết mắt trận, hắn thuận lợi rời đi, vậy trận liền phế đi, hết thảy liền kết thúc.
Nhưng thực không khéo chính là, Thẩm Kế Ân lại cùng Lan Lan cùng Tông Ưu Tuyền ở bên nhau! Ưu tuyền nói cái gì với hắn?
Hắn tức giận đến mức muốn giết toàn bộ thế giới, vậy mà cô ta lại kêu hắn giúp đi gọi Lan Lan. Hắn nghĩ hắn không cần liên hệ gì nữa với thế giới này. Để cho hắn xử lý Vương Càn, vĩnh viễn lưu tại kia trận đi, dù sao trên thế giới này căn bản là không ai là để ý hắn.
Hắn lên xe, lái đi Sa Ân, mở kết giới mà gia gia hạ, ở trong bóng đêm tìm kiếm Vương Càn.
Bất quá hậu quả của xúc động chính là hắn bị thương, thực trọng thương, so với lần trước còn nghiêm trọng hơn. Ở trong quỷ giới đen ngòm, hắn điên cuồng giết chóc, hoàn toàn không còn lý trí.
Hắn không biết chính mình giết cái gì, mùi máu làm hắn cảm thấy thực hưng phấn. Thậm chí cả máu trên người chảy ra, cũng sẽ làm hắn cảm thấy hưng phấn.
Ở trong bóng đêm, hắn rốt cuộc vô lực nằm liệt trên mặt đất lạnh băng. Nơi này thật lạnh, nhưng hắn không để bụng, bởi vì trong lòng hắn lạnh hơn.