Chương 15: Ốm
Tôi bực mình quay lại.
Ơ! Sao hắn đã tới đây rồi? Từ lúc nào? Sao nhanh dã man thế
Tôi ngạc nhiên, trố mặt nhìn.
Hắn chỉ cười cười, nhìn lại tôi, nhanh chóng mở cửa xe bước ra chỗ tôi đang đứng, giành lấy cầm hết số túi, nhăn mày: "Nặng thế này mà còn định đợi taxi, mày hâm à"
Mẹ ở bên cạnh sửng cồ lên: "Con còn mắng nó, con bé nhất quyết đòi cầm hộ mẹ. Còn không đưa nó vào xe, cáu kỉnh cái gì!"
- "Con không nói thì nó cứ dốt như vậy thôi. Người đâu nhàn không muốn cứ muốn khổ."
Rồi hắn dí tay vào trán tôi mắng: "Đồ ngốc"
Mày ngốc ý ý ý ý ý ý ý!!!
Chưa kịp thốt câu chửi thề ra khỏi họng, tôi đã bị đẩy vào xe một cách dã mantàn bạo. A a a a a a!
________________Black An.Jell_________________
Tôi nay tôi ở lại nhà tên kia, vì bố mẹ giữ ghê quá trời.
Chỉ là, thằng bé cứ lèo nhèo kì kèo đòi nằm cùng tôi.
Ai cho các ngươi nghĩ bậy! Chỉ nằm thôi đó! Chỉ nằm thôi mà!
- "Đi mà, đi mà, đi mà, cho tao nằm bên cạnh mày một lát thôi!"
Tôi nghiêm mặt, cố giữ mặt nạnh nùng: "Không"
Hắn tiếp tục nài nỉ: "Đi mà, nằm tí thôi!~"
Tôi vẫn nghiêm mặt, cơ mà hơi mềm lòng rồi: "Không cho"
Hắn chạy vào tủ đồ, lấy chiếc bờm tóc con thỏ, đeo lên, làm mặt bấy bì cu te, dễ thương không chịu nổi: "Cho tao nằm cạnh điiiiii!"
Aiiiii... cái kiểu này thật sát thương lớn mà! Tôi kìm lòng không nổi đâu!!!
Thế là, con sói đội lốt thỏ đã thành công rực rỡ, vô cùng rực rỡ!
Cơ mà, hắn rất ngoan. Khụ khụ. Nhấn mạnh, chỉ nằm thôi.
Nói chuyện linh ta linh tinh, trên trời dưới biển, tôi với hắn lôi ra kể sạch sành sanh. Tự nhiên, hắn hỏi tôi: "Có ai thích mày không?"
Tôi nghĩ ngay tới Nguyên, trả lời thật thà, còn vênh mặt khoe khoang: "Có chứ, có một đứa. Đẹp trai nhé, nhà giàu nhé, học siêu giỏi nhé. Thích tao từ hồi lớp 10 ý! Giờ đang học kiến trúc, thỉnh thoảng vẫn nói chuyện..."
Tôi chưa nói hết, không hiểu được hắn phát điên gì, vòng tay ôm lấy tôi, kéo lại gần: "Nghe rõ đây, MÀY LÀ CỦA TAO, cấm léng phéng với thằng nào, tao xử đẹp nó, biết không?"
Tôi hơi hoảng, gật đầu lia lịa.
Ai kia hài lòng nhìn tôi cười cười, tranh thủ cơ hội hôn tôi một cái, tâm trạng có vẻ rất tốt.
Ây da~~~
Khổ cái thân tôi chưa?
Trai đẹp đầy thiên hạ mà không được ngắm! Guây sờ ma
_____________Black An.Jell_______________
#
Nhà tôi một năm đều đặn mở tiệc 3 lần, đại gia đình nội ngoại tập trung đầy đủ, ai có bạn trai bạn gái gì đó được phép, à không, bị bắt buộc, dẫn về nhà.
Ngày mai là buổi đầu tiên trong năm, cuối tuần, chắc hắn cũng được nghỉ, tôi bấm máy gọi điện cho hắn: "Nam em iu, mai ở nhà mở tiệc ý, sáng mai mày có bận không, đi nhé?"
- "Mai tao đến sớm, yên tâm đi. Bố mẹ thích gì nhỉ?"
Tôi nghĩ nghĩ một chút, đáp: "Bố thích rượu chứ gì nữa. Còn mẹ thì tao lo xong quà rồi, hôm nọ đi Ivy mua được bộ đẹp cực. Tao khoe mày chưa nhỉ?"
Hắn hồ hởi khoe: "Đợt nó bố đi Pháp mua được 3 chai vang đen Champagne. Được không?"
- "Ừm, vang Pháp tao cũng thích, hí hí. Tao đi ngủ đây, ngày mai khoảng 6h tao sang chỗ mày nhé"
Tôi đang định cúp máy, nhưng không thấy hắn đáp lại, thấy nghi ngờ, lại đợi thêm, nghe thấy tiếng: "Vợ ơi, tao mệt"
Tôi nhe vậy, tự nhiên thấy lo lo, vội vàng hỏi: "Đang ở nhà? Tao sang bây giờ, mở cửa đi"
- "Vâng"
Từ nhà trọ của tôi đến nhà hắn dài 2km, tôi lôi xe đạp điện luồn lách đủ kiểu gần 10" thì tới nơi. Cửa mở sẵn, tôi bước vào.
Mặt hắn đỏ bừng, cái đầu tiên tôi nhận thức được, người nóng hầm hập, toát mồ hôi như tắm. Tôi hốt hoảng để hắn dựa vào vai tôi, hơi thở phả vào cổ nóng tới bỏng lên.
Tôi khổ sở vác cái xác nặng hơn 80kg vào giường nằm, sau đó chạy đi nấu chút cháo.
Trong thời gian đợi, tôi chườm khăn mát lên trán hắn rồi ngồi cạnh, căng mắt ra nhìn, chỉ sợ có chuyện gì. Từ trước tới nay, đã bao giờ hắn để cho tôi thấy hắn ốm đâu?
Chắc tại hắn làm việc quá sức nên suy nhược, môi thâm tím lại.
Hắn phải gắng lắm mới đợi được tôi sang. Tôi tự trách mình vô tâm khi không hề chú ý giọng hắn khác thường.
Thở dài một hơi, tôi lại nhìn xuống tay mình.
Hắn dù ốm mê man không ý thức, vẫn không quên nắm chặt tay tôi...