Quyển 1 - Chương 4
Quên không nói, hôn chào buổi sáng là hôn trán, chắc có lẽ do tui chưa đánh răng. Còn hôn chúc ngủ ngon thì cũng khá ít, bởi vì giữa tui và anh ấy sẽ luôn có một người phải tăng ca.
Mà hôn trong sáng cái kiểu đấy căn bản không khơi lên được dục vọng quần gì.
Song thú thật kỹ năng ve vãn của anh ấy đúng là tay cao thủ, miệng ngọt như mía lùi, khiến người ta nghe là muốn đè liền. Thế nhưng ve xong rồi thì không có sau đó nữa.
Tui cảm thấy anh ấy khả năng cao là bị lãnh cảm, ít nhất 70% đi.
30% còn lại có thể là chướng ngại của một số chức năng giới tính, tui cũng không rõ nữa. Tui còn chưa từng thấy anh ấy cởi quần mà.
Mấy thím đừng nói cái gì sáng sớm dậy xem thực hư. Còn nhớ không, bọn tui ngủ, riêng, phòng.
Ha ha.
Điều duy nhất có thể loại trừ là anh ấy chắc chắn sẽ không ngoại tình. Đừng quên tui làm nghề gì, chỉ cần anh ấy dám, tui nhất định có thể dùng một trăm loại tư thế tìm ra manh mối anh ấy ngoại tình.
Ngoài cái vấn đề “khó nói” kia thì bạn trai quả thực là một người bạn trai tốt không thể xoi mói.
Đẹp trai miệng ngọt lại nấu ăn ngon, còn biết kéo cả đàn violon nữa.
Nhưng mà lúc đi làm về mệt như chó tui thật sự không muốn nghe anh ấy kéo đàn đâu… Quả thực là thần khúc ru ngủ, kéo kéo một hồi là tui ngủ thẳng cẳng luôn… Những lúc như thế chịch một phát hiển nhiên dễ sạc pin tinh thần hơn rồi.
Nhưng mà anh ấy vĩnh viễn không hiểu được trái tim tui.