Quyển 2 - Chương 3

Em ấy là thám tử tư, đại đa số thời gian đều phụ trách điều tr.a mấy vụ tình yêu và hôn nhân, đôi khi cũng sẽ nhận được vụ án có chút thú vị. Lúc bận rộn nhất thì một tuần lễ liền em ấy đều không về nhà, phần lớn thời gian được nghỉ cũng dành để ngủ.


Hồi đầu tôi còn cho rằng em ấy “trêu” tôi xong rồi ngủ đơn thuần do làm việc quá mệt. Khoản vay để mua nhà mua xe vẫn còn, áp lực kinh tế vẫn còn, chắc hẳn em ấy đang lo lắng mấy thứ này cho nên mới liều mạng nhận công việc như thế.


Sau đó, tôi thậm chí còn nghĩ rằng nếu tôi kiếm được nhiều tiền hơn chút thì có phải em ấy không cần bận như thế nữa không.
Nhưng rồi tôi phát hiện mình cả nghĩ rồi.


Một năm trôi qua, dù có là ngày nghỉ thì em ấy vẫn cứ “trêu” tôi xong rồi ngủ. Mấy lần đều lên tới trên giường tôi rồi, nhưng quay đầu lấy đồ một cái là em ấy lại lăn ra ngủ.
Mẹ, cứ nhắc đến tôi lại bực.
Tôi biết tôi vừa chửi tục.
Tôi cũng biết chửi tục là không tốt.


Nhưng tôi không nhịn được, thậm chí tôi còn muốn chửi thêm vài câu nữa.
Em ấy chắc chắn có vấn đề gì đó, nhưng mà không dám nói với tôi.
Tốt lắm.
Tôi nghĩ bạn trai của mình nếu không phải mắc bệnh liệt dương thì cũng là bị lãnh cảm.






Truyện liên quan