Chương 10: Chương 10
Quả Sơn tr.a lên tiếng trước, cậu ta kêu: "Tụi mình mở rương rồi rời khỏi phó bản thôi."
Vừa hay đạo sĩ đang đứng trước rương: "Chắc không phải trúng boss rớt cấp chớ?"
Quả Sơn tr.a bình thản bước qua: "Không có đâu, loại rương này dễ ra rác lắm, thỉnh thoảng sẽ rớt tài nguyên tốt.
Triệu hoán sư, cậu muốn tới mở không? Cái này cũng có thể rớt Gỗ Trường Thanh đó."
Túc Mạc chớp mắt, tên Quả Sơn tr.a này đang cố gắng lấy lòng cậu đây mà.
Cậu tỏ vẻ bình thản, tự nhiên hỏi: "Mở luôn đúng không?"
Kiếm sĩ vung tay lên: "Sếp lớn, cậu cứ mở đi."
Rương này cao đến đầu gối, thiết kế theo phong cách cổ xưa, Túc Mạc vừa bấm vào thì đột nhiên một luồng ánh sáng đỏ xuất hiện, nó trở nên cực kỳ nổi bật giữa không gian phó bản lấy trắng và đen làm màu chủ đạo.
[Chúc mừng người chơi kích hoạt Thần Bảo Hộ "Hồn Đá".]
Túc Mạc lại chớp mắt.
Kiếm sĩ: "..."
Quả Sơn Tra: "...!Đù!"
Em gái đạo sĩ đứng sững sờ nhìn luồng ánh sáng đỏ kia hóa thành một cục đá khổng lồ: "Ui, chúng ta đụng trúng boss ẩn rồi! Là Thần Bảo Hộ đó!"
Quả Sơn Tra: "Toang."
Túc Mạc cảm thấy khó hiểu: "Hả?"
Đạo sĩ: "Gì?"
Kiếm sĩ sợ đến mức lui về sau: "Gái à, đây mà là Thần Bảo Hộ gì chứ, nó là quái rớt cấp trong truyền thuyết đó!"
Boss Thần Bảo Hộ, còn được gọi là boss rớt cấp trong Thiên Hoàn.
Nó lấy nguyên hình của boss trong phó bản mà biến hóa ra một boss đặc biệt, vậy nên con boss đó sẽ kế thừa các kỹ năng cơ bản của boss ban đầu, nhưng toàn bộ trị số sẽ thành 120%.
Nói tóm lại là khó đánh, tử vong còn bị rớt cấp, là ác mộng của những người chơi bình thường.
Túc Mạc ngửa cổ nhìn con quái vật khổng lồ lớn hơn boss ban đầu gấp mấy lần, khoan hẵng bàn đến những thứ khác, chỉ riêng bộ dạng này thôi đã đáng sợ hơn rồi, lại còn có chữ đỏ giống với con kia nữa chứ.
Kiếm sĩ nói: "Thôi tiêu đời, bốn người chúng ta sao mà đánh!"
"Lạc quan lên." Sắc mặt Quả Sơn tr.a cũng chẳng tốt hơn là bao: "Tối đa cũng chỉ rớt hai cấp thôi, cùng lắm thì sau hai lần ch.ết là có thể thoát ra ngoài rồi."
Em gái đạo sĩ nghi hoặc hỏi: "Không phải anh nói không đánh được thì không cho thoát ra hả?"
"Cũng không hẳn, vậy chẳng khác nào mấy người không đánh được phải ở lại đây mãi à?" Kiếm sĩ giải thích: "Đây là boss bắt buộc đánh, nếu đánh không lại thì sau khi tử vong hai lần sẽ bị đẩy ra khỏi phó bản.
Cơ chế rớt cấp của boss là tính theo số lần mà không phải theo tỷ lệ phần trăm tụt kinh nghiệm, ch.ết một lần là rớt một cấp.
Cho nên mới nãy tôi nói, hoặc là đánh, hoặc là rớt hai cấp."
Ở dã ngoại, khi bị đồ sát đánh ch.ết thì sẽ tụt kinh nghiệm theo phần trăm, với cấp bậc trước mắt là 30% kinh nghiệm.
Nhưng cơ chế rớt cấp của Thần Bảo Hộ trong phó bản cực kỳ ngang ngược, ch.ết một lần rớt một cấp, thường xuyên có phó bản cao cấp xuất hiện Thần Bảo Hộ.
Một đội ch.ết hai lần rồi thoát ra, vài ngày sau lại đi tăng cấp trở lại.
Túc Mạc nghe vậy thì chợt nói: "Vậy boss rớt cấp này có rớt phần thưởng không?"
"Có chứ, nhưng với điều kiện là chúng ta phải vượt ải, hơn nữa phần thưởng ngẫu nhiên, khả năng xuất hiện rác trong phó bản cấp thấp rất lớn." Quả Sơn Tra: "Theo số liệu từ nhà sản xuất thì xác suất mở trúng loại boss này là 0.1%, hơn nữa Thiên Hoàn ra mắt lâu vậy rồi mà chưa có ai kích hoạt được boss rớt cấp trong phó bản Tranh Sơn Thủy cả.
Với cả tui mặc toàn đồ cộng may mắn, vậy nên xác suất kích hoạt được nó hẳn phải ít hơn 0.1%, vậy mà bốn người chúng ta lại mở ngay Thần Bảo Hộ."
Nói tóm lại thì đây là một con boss vô dụng.
Nói dài hơn, một đội bốn người thì hết ba người đang "trầm cảm" rồi.
Cực khổ tăng cấp cả buổi trời, kết quả là ch.ết trong phó bản quay về vạch xuất phát, ai mà chịu nổi cơ chứ.
"Cứ thử đi, chưa đánh sao biết được, vậy triệu hoán sư chịu dame nhé." Quả Sơn tr.a quyết định phải giãy giụa một chút: "Momo, OK chứ?"
Đột nhiên bị điểm danh, Túc Mạc đang thao tác trên giao diện hệ thống chợt khựng lại: "Tôi chưa từng đánh Hồn Đá."
Kiếm sĩ tiếp lời: "Tôi cũng chưa đánh, nhưng thao tác kéo quái vừa nãy của sếp không tồi, toàn bộ dựa vào cậu hết đó!"
Túc Mạc gật đầu: "Vậy chờ xíu, tôi đổi hai món trang bị mới cái."
Hai trang bị vừa nhận được sẵn tiện thay đổi luôn, chắc sẽ đánh ổn hơn một chút.
Sau khi đổi đồ xong thì cậu sực nghĩ ra điều gì đó, bèn nhìn đạo sĩ bên cạnh: "À phải rồi, lúc nãy cô có nói phần mềm, là phần mềm gì vậy?"
Đạo sĩ: "Hả? Cậu đang nói phần mềm nhắc nhở sát thương à?"
Túc Mạc cũng không hiểu là phần mềm gì, bèn nói: "Là cái mà cô dùng ấy."
Em gái đạo sĩ chợt hiểu: "Đó là phần mềm hỗ trợ dùng để đánh phó bản, phải download mới được, ngay trong hệ thống cài đặt có phần mềm đề cử của nhà sản xuất đó.
Thầy tôi kêu down hết về đi, sau này cần thì có xài."
"Được." Túc Mạc dựa theo chỉ dẫn tìm được vị trí phần mềm: "Cảm ơn cô."
Đạo sĩ được khen mà sợ: "Không có gì."
Kiếm sĩ: "?"
Quả Sơn tr.a trợn tròn mắt, buột miệng thốt lên: "Đệt, khoan đã người anh em, mới nãy cậu không dùng phần mềm để đánh quái hả? Đù, vậy sao cậu tránh đòn được?"
"Trước khi ra đòn sát thủ boss sẽ có động tác và trạng thái nhắc nhở." Túc Mạc liếc nhìn những phần mềm khác, cuối cùng cậu download phần mềm nhắc nhở sát thương, sau đó đóng giao diện hệ thống lại: "Tôi nhìn để trốn đó."
Quả Sơn Tra: "Kéo quái cũng vậy à?"
Túc Mạc: "Kỹ năng của boss có phạm vi, phạm vi của Vệt Mực trùng với phạm vi những kỹ năng khác của nó, cẩn thận quan sát sẽ đoán được."
Quả Sơn Tra: "...!Vậy chiêu gián đoạn cuối cùng là cậu đọc vị được hả."
"Tôi thấy khi nãy kiếm sĩ có kỹ năng gián đoạn nên bèn dùng Cô Lang làm choáng thử xem, có lẽ sau năm sáu lần thất bại thì lần cuối cùng đã thành công." Túc Mạc nghi hoặc nhìn bọn họ: "Sao vậy? Có vấn đề gì à?"
Kiếm sĩ bàng hoàng: "Không, tôi tin cậu là tay mới rồi."
Túc Mạc nhìn bọn họ, cậu cảm thấy mấy người chơi game thực tế ảo này hình như hơi ngạc nhiên quá đà thì phải.
Sau khi chuẩn bị xong thì cậu nhìn Quả Sơn Tra, rồi chỉ quái vật khổng lồ bên kia: "Cậu mới nói kỹ năng của boss Thần Bảo Hộ kế thừa kỹ năng từ boss ban đầu hả? Thế phạm vi sát thương có thay đổi không?"
"Không." Quả Sơn tr.a định thần lại: "Sức mạnh của các kỹ năng sẽ tăng cao hơn, còn phạm vi thì không đổi."
Túc Mạc gật đầu: "Vậy mọi người muốn thử phương pháp của tôi không?"
Quả Sơn Tra: "Phương pháp gì?"
Túc Mạc thả Thỏ Linh Tâm ra, cậu cử động cơ thể, nhìn vô map thu nhỏ rồi nói: "Tọa độ hiện tại chắc là 1030 Tây, 140 Nam, có lẽ hơi lệch khoảng 5-10, mọi người thử đứng ở tọa độ này mà đánh xem."
Kiếm sĩ và đạo sĩ đứng im sững sờ.
Túc Mạc: "Có vấn đề gì à?"
Quả Sơn Tra: "...!Không có."
Cậu ta rối bời nhìn vị trí tọa độ trên bản đồ: "Cậu chờ tụi tui một lát, tụi tui cần xác định tọa độ cái đã."
***
[Hệ thống]: Người chơi Quả Sơn tr.a Số 14, Trân Châu Phô Mai, Yêu Em Không Phải Ngày Một Ngày Hai, Momo làm kinh động Thần Bảo Hộ của Tranh Sơn Thủy, "Hồn Đá" buông xuống kỳ cảnh Tranh Sơn Thủy.
[Thế giới] Lãng Tử Không Quay Đầu: Thần Bảo Hộ của Tranh Sơn Thủy?
[Thế giới] Trăng Đen Gió Lớn: Xui dữ.
[Thế giới] Bé Lily Tinh Ranh: Khoan, kích hoạt Thần Bảo Hộ thường đâu có thông báo trên hệ thống.
[Thế giới] Ranh Con Ma Lanh: Lần đầu kích hoạt sẽ có thông báo trên hệ thống, hình như Thần Bảo Hộ của phó bản khiêu chiến Tranh Sơn Thủy mới xuất hiện đó.
Bên trong phó bản, Túc Mạc chạm vào kỹ năng "Cung điện Van Tượng", một thông bảo nhắc nhở hiện lên.
[Bạn đã sử dụng "Cung điện Vạn Tượng", nhận được thuộc tính chính diện "May mắn", thời gian kéo dài liên tục 24 tiếng.]
Thôi được rồi, cậu không nên quá trông mong vào kỹ năng này.
Ba người điều chỉnh xong tọa độ và đứng ở vị trí mà Momo chỉ dẫn, bọn họ hơi hốt hoảng nhìn người đang ở trong phạm vi của boss.
Kiếm sĩ sầu não: "Tôi đứng ở đây không thể đánh được, vượt quá phạm vi thi triển kỹ năng rồi."
Đạo sĩ: "Còn tôi thì OK, thêm hai bước nữa là vượt qua phạm vi."
Quả Sơn tr.a nhìn kỹ năng trị liệu sáng lên trên thanh kỹ năng, lại nhìn phần mềm hỗ trợ hiển thị giới hạn phạm vi, vị trí này vừa đúng khoảng cách tối đa có thể trị liệu, không thể nào trùng hợp vậy được, cậu ta muốn đánh thế nào đây?
Không lâu sau, triệu hoán sư đứng dưới chân boss rút cần câu ra.
Thỏ Linh Tâm phóng như bay tới mở quái.
Kỹ năng sát thương của Hồn Đá mạnh hơn boss ban đầu rất nhiều, sát chiêu mở đầu giáng xuống triệt nửa thanh máu của Thỏ Linh Tâm.
Triệu hoán sư không hoảng loạn, cậu triệu Cô Lang và Phong Ưng ra, tuần tự khống chế boss như lúc nãy.
Đạo sĩ nói: "Hình như chiêu cuối mới nãy không làm tôi mất máu..."
Kiếm sĩ: "Tôi cũng vậy."
Quả Sơn tr.a nhìn sang hai người họ, cậu ta bị mất máu, vừa buff lại thì cậu ta tiến lên phía trước một bước.
Tọa độ này nằm ở vị trí quá hẻo lánh, dường như cắt đứt năng lực tấn công của các phái cận chiến, nhưng nó là giới hạn tối đa để bảo vệ các phái đánh tầm xa.
Ở trận đánh vừa rồi, cậu ta để ý triệu hoán sư vẫn luôn quanh quẩn gần khu này, cứ tưởng triệu hoán sư sợ ch.ết nên mới đi xa, giờ nghĩ lại, có lẽ lúc ấy triệu hoán sư đã chú ý tới vấn đề này rồi.
Nếu tank có thể giữ boss tốt thì chỗ này chính là điểm mù kỹ năng của boss.
Thanh máu của Hồn Đá tiếp tục rớt, đánh chậm mà ổn định.
Tuy máu của triệu hoán sư không trâu, nhưng kỹ năng làm choáng có xác suất thành công 70%, hơn nữa kéo tốt thì Quả Sơn tr.a chỉ cần buff cho một mình cậu, áp lực trị liệu giảm thiểu đáng kể.
Triệu hoán sư này rất nhạy bén, cũng rất mạnh nữa.
Quả Sơn tr.a chơi hệ trị liệu bên Ngự Linh Cư lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cậu ta gặp được triệu hoán sư đặc biệt như thế.
Khi thanh máu của Hồn Đá chạm mốc 50% thì kích hoạt đòn sát thủ, toàn bộ mất máu.
"Cẩn thận!" Quả Sơn tr.a chợt hô lên.
Triệu hoán sư bước tới, phóng thẳng qua trung tâm chiêu cuối của boss, còn 2% máu.
Quả Sơn tr.a hốt hoảng, cậu ta cứ ngỡ triệu hoán sư sẽ ch.ết, ai ngờ lại tránh được.
"Buff cho tôi." Túc Mạc nói: "Chúng ta có thể vượt ải, đừng hoảng."
Quả Sơn tr.a định thần lại, buff càng ngày càng cứng.
Rốt cuộc sau khoảng 20 phút, khi máu của triệu hoán sư chỉ còn 1% thì boss Hồn Đá cũng thành công bị hạ gục.
Em gái đạo sĩ sửng sốt: "Vượt ải rồi hả? Đơn giản vậy?"
Kiếm sĩ ngớ ra: "Mọi người mạnh quá, tụi mình chỉ có một đánh xa mà lại có thể vượt ải."
Túc Mạc đứng tại chỗ thở hì hục.
Cậu chơi Thiên Hoàn mấy ngày rồi, đây là lần đầu tiên tập trung đánh boss như thế, hơn nữa nó không thể so với trò chơi mà cậu chơi trong máy tính quang tử, cơ thể và ý thức đều phải hoạt động.
Trong ấn tượng của Túc Mạc, đã rất lâu rồi cậu không vận động mạnh mẽ đến vậy.
Vì vấn đề thể chất nên từ đó đến giờ cậu đều vô duyên với việc vận động cường độ cao, thậm chí ngày thường rèn luyện thân thể cũng chỉ được phép vận động nhẹ nhàng.
Còn giờ phút này, tinh thần cậu vô cùng phấn khởi, có thể nói hầu như không có áp lực nào khi vận động cường độ cao.
Sau khi boss tử vong cậu lại có cảm giác nhẹ nhàng khi thoát chiến.
Không mệt, cũng không biết mệt, đây là lần đầu tiên Túc Mạc trải nghiệm cảm giác rùng mình không thể miêu tả thế này.
Hóa ra đây là cảm giác trong thực tế ảo sao...!Túc Mạc nắm lòng bàn tay lại, cậu thích nó.
"Sếp lớn!" Em gái đạo sĩ chợt lên tiếng: "Anh mau mở rương đi!"
Túc Mạc định thần lại, nhờ nhắc nhở cậu mới phát hiện trong hành lý của mình có thêm hai cái rương.
Quả Sơn Tra: "Đây là lần đầu vượt ải Hồn Đá của Tranh Sơn Thủy, ngoại trừ phần thưởng bình thường ra thì còn có phần thưởng lần đầu vượt ải nữa."
Túc Mạc click mở rương, hệ thống hiện lên thông báo.
[Chúc mừng bạn nhận được "Gỗ Trường Thanh", "Nước Long Tuyền", "Nước Linh Hoa", "Lưới bắt thú sơ cấp".]
[Chúc mừng bạn vượt ải Hồn Đá đầu tiên, nhận được phần thưởng đặc biệt "Tâm Độc Đỏ Sẫm".]
Cậu hơi bất ngờ, có vẻ như kỹ năng "Cung điện Vạn Tượng" này không vô dụng như cậu nghĩ.
"Phần thưởng vượt ải lần đầu ngon thiệt đó! Tôi nhận được một "Lưới bắt thú cao cấp" nè!" Kiếm sĩ nói.
Em gái đạo sĩ hưng phấn: "Còn tôi thì được vũ khí tím, cấp 40 mới dùng được, thuộc tính cũng ổn áp.
Sếp lớn được gì đó?"
"Một đạo cụ, không biết là gì nữa." Túc Mạc gửi "Tâm Độc Đỏ Sẫm" vào kênh [Đội], đạo cụ này không có bất kỳ miêu tả nào cả, nó là đạo cụ cấm giao dịch, mọi người xem cũng hoang mang.
Lúc này, Quả Sơn tr.a đứng ở xa im lặng không lên tiếng, thừa dịp mọi người không chú ý cậu ta nhanh chóng chạy đến NPC phó bản, sau đó biến mất trước mặt mọi người, quyền đội trưởng được trao cho đạo sĩ.
Đạo sĩ thấy thế thì nói: "Ơ? Trong túi còn một ít đạo cụ chưa chia mà, đội trưởng đi đâu mất rồi?"
Túc Mạc sắp xếp đạo cụ xong thì nhìn hai đồng đội đang nhìn xung quanh một cách mờ mịt: "À, cậu ta cầm hai đạo cụ đặc thù, chắc chạy trốn rồi ha?"
Kiếm sĩ: ""
***
Bên ngoài phó bản, Quả Sơn tr.a đang chạy trốn bục mặt, phó bản khiêu chiến cấp thấp như Tranh Sơn Thủy mà lại xuất hiện Thần Bảo Hộ, còn là lần đầu vượt ải, cộng thêm với mấy tài nguyên ban đầu thì một chuyến đi phó bản này cậu ta kiếm lời được ba, bốn trăm vàng.
Lời quá đi mất!
Lúc này, ngoài phó bản chỉ có năm sáu người, Quả Sơn tr.a chạy đến gốc cây trước cửa phó bản định truyền tống về thành.
Cậu ta chưa kịp đứng vững thì đột nhiên một lá phù giáng từ trên trời xuống, chẳng biết tên đạo sĩ xó ất ơ nào chạy ra cho cậu ta ăn một lá Phù Định Thân.
"Khống chế nó lại, đừng để nó chạy!"
"Móa, mới đá bố mày khỏi đội, đúng là chán sống mà!"
Quả Sơn tr.a nghiêng đầu nhìn tên chiến sĩ nom có vẻ quen mắt đứng đằng xa, trên đỉnh đầu là ID "Không Rời Không Bỏ", đúng là cái tên bị cậu ta đá khỏi đội.
"..." Thù oán gì chớ, làm vậy mà được hả? Dám ngồi xổm ở cửa canh chừng cậu ta!
Bên cạnh chiến sĩ có vài người nữa, trong đó có một chiến sĩ cấp cao, hơn nữa biểu tượng màu vàng kia vô cùng rõ ràng – là người của bang hội Chúc Thiên.
Kiếm sĩ thấy vậy thì cười khẩy: "Đánh ch.ết nó đi, vừa hay tao đang nóng, giết rớt mấy cấp rồi tính tiếp."
"Nó vừa mới vượt ải đầu tiên quái Hồn Đá, nhất định trên người mang theo nhiều tài nguyên, cho ch.ết là vừa."
"Đúng lúc lắm, đừng để nó chạy!"
Quả Sơn Tra: "..."
Đệt, thằng chiến sĩ này quen với bang Chúc Thiên.
"Sếp, nó chạy kìa!" Chiến sĩ nhìn thấy Quả Sơn tr.a giải định thân định bỏ trốn thì la lên.
"Đuổi theo!"
Quả Sơn tr.a cùng đường, đành phải chạy về phía Tranh Sơn Thủy, cậu ta vừa chạy được vài bước thì thấy ba người vừa truyền tống ra.
Nhìn thấy triệu hoán sư, cậu ta vội cao giọng hô: "Cứu...!cứu mạng với!"
Túc Mạc nghe tiếng kêu thì liếc mắt xem, thấy Quả Sơn tr.a chạy như điên đến đây thì hơi ngạc nhiên: "Cậu ta bị mù đường à? Ngay cả chạy trốn cũng không biết?"
Em gái đạo sĩ rụt rè nói: "Sếp lớn, hình như tôi nghe thấy anh ta kêu cứu mạng.".