Chương 74: Đội đêm thu

Triệu hoán sư bị điểm danh, trận pháp sư cứu người, boss lại xuống nước.


"Chú ý nằm sấp xuống giảm tổn thương, Đào Vàng vẫn tập trung heal cận chiến, Hồng Quả Quả để ý máu những người khác." Túc Mạc nhìn boss Người Cá lặn xuống nước khiến mặt hồ lay động dữ dội, nó đang dùng tốc độ cực nhanh vọt tới chỗ Úc Trăn: "Anh, coi chừng!"


Úc Trăn cứu Hỏa Thụ Ngân Hoa ra, đồng thời triển khai một trận pháp phòng ngự. Người Cá va chạm tốc độ cao với trận pháp khiến anh không thể không chồng thêm một tầng nữa: "Lực công kích của nó tăng cường."


Người Cá ở dưới nước vốn đã tăng damage, sau 50% lại được buff thêm, mà bọn họ bị cấm hai món trang bị nên lực công kích và phòng ngự đều suy giảm, đây rõ ràng là một đợt cường hóa mạnh.
Mướp Đắng nói: "Nó loạn thù hận."


Túc Mạc nhìn ngay sang bảng thống kê thù hận, người có chỉ số thù hận cao nhất hiện giờ vẫn là Sữa Bò Trộn Mướp Đắng. Nhưng Người Cá xuống nước lại chọn đánh Hành Chỉ Vô Câu, rõ ràng không phải OT, mà là boss chủ động bỏ qua thù hận, nó ngẫu nhiên tìm người dưới nước.


"Lên bờ, đừng ở dưới nước." Túc Mạc quả quyết nói.
Úc Trăn đẩy Hỏa Thụ Ngân Hoa sang bên vào lúc Người Cá phá tan trận pháp phòng ngự, để triệu hoán sư bơi theo một hướng khác: "Đi!"
Túc Mạc nhắc nhở mọi người: "Tiếp tục đánh đi đừng có ngừng."


available on google playdownload on app store


Hồng Quả Quả: "Em không heal được cho anh Hành, xa quá."
Người Cá vẫn khóa mục tiêu lên Hành Chỉ Vô Câu, Hỏa Thụ Ngân Hoa không bị boss đuổi nhanh chóng bơi tới đình, gọi Huyền Vũ ra làm chỗ đặt chân. Hành Chỉ Vô Câu kite được một hồi, máu chỉ còn 20%.


Ngay khi Hỏa Thụ Ngân Hoa thành công thoát khỏi nguy hiểm, Úc Trăn quả quyết nhấn một kĩ năng.
Túc Mạc còn chưa kịp kêu cẩn thận, trước mắt đã xuất hiện một người. Anh đúng lúc đứng ở mép mai rùa, cậu nhanh tay nhanh mắt túm lấy tay anh, kéo người lên khiến cả hai va vào nhau.


Hồng Quả Quả đứng cạnh giật hết cả mình: "Vãi anh Hành dọa em."
"Kĩ năng của Một Đường, anh qua bên kia." Tay Úc Trăn để sau lưng Túc Mạc, đợi cậu đứng vững rồi mới nhảy lên Huyền Vũ của Hỏa Thụ Ngân Hoa.


Túc Mạc hoàn hồn, cậu suýt quên mất trong cùng bản đồ thì có thể dùng kĩ năng Có Duyên Vạn Dặm Cũng Thành Một Đường. Chắc hẳn Úc Trăn đã tính tới chuyện đó nên mới không sợ gì dụ boss như vậy.
Lúc này, người trong đoàn vẫn còn đang tiếp tục đánh.


Túc Mạc nhìn máu của boss xuống 49%, do dự: "... Không đúng, nó không lên bờ."
Đã quá thời gian hoán đổi trạng thái của boss, nói cách khác, bọn họ có thể sẽ phải đối mặt với một tình huống mới, đó là 49% tiếp theo này, bọn họ sẽ phải đấu với Người Cá dạng dưới nước.


Túc Mạc tập trung nhìn đáy hồ, so sánh thời gian: "Mướp Đắng xuống hồ đi."
"DPS tầm xa ở lại trên cạn đánh tiếp, những người khác xuống nước."
Dưa Hấu: "Xuống thật hả?"
Thanh Phong theo sau Mướp Đắng nhảy xuống: "Kí.ch thích thật, đánh thủy chiến nè."


Nghề thích khách máu siêu giấy, ở trên đình đã thấy Người Cá đánh đau, giờ xuống nước, tổn thương chắc chắn sẽ gấp đôi.
"Loạn thù hận thì tính sao đây?" Chỉ Qua hỏi.


Túc Mạc liếc nhìn bảng thống kê, thấy Người Cá dưới hồ lập tức tìm Mướp Đắng thì càng tin chắc với phán đoán của mình: "Không đâu, nó vẫn tìm người theo thù hận. Ai ở dưới nước có thù hận cao nhất, nó sẽ ưu tiên đánh người đó."


Cho nên vừa rồi khi chỉ có Hành Chỉ Vô Câu và Hỏa Thụ Ngân Hoa, nó mới ưu tiên đuổi theo trận pháp sư, bỏ qua triệu hoán sư. Mướp Đắng là người có thù hận cao nhất, anh ta phải xuống nước thì mới giữ được boss.


"Pháp thuật kiếm và trận pháp sư lên đình." Túc Mạc nói: "Lấy dây leo buộc mấy người kia lại, đừng để boss đẩy bọn họ đi xa."


Úc Trăn thoáng cái đã hiểu ý Túc Mạc, lập tức lên bờ dùng dây leo chuẩn bị dư trước đó, buộc vào cột đình, sau đó vứt đầu còn lại xuống nước, giúp người dưới nước duy trì khoảng cách với đình, tránh cho bị dòng nước hoặc là kĩ năng boss đẩy trôi đi xa, rời khỏi phạm vi của trị liệu.


Apple cũng hiểu, lập tức hành động.
"Buộc xong thì hai trị liệu lên đình, pháp thuật kiếm và triệu hoán sư lên băng, xem khoảng cách, cố gắng di chuyển linh hoạt, đứng trên Huyền Vũ cũng được."


Túc Mạc bổ sung: "Nếu cận chiến bị điểm danh, dây leo bị đứt hoặc tuột, sau khi được cứu lên đình buộc lại dây rồi hẵng xuống nước. Huyền Vũ ưu tiên buộc dây với cận chiến có HP thấp, cho trị liệu có thời gian heal."


Bố trí lại lần nữa khiến họ mất thêm mấy phút, nhưng cả đoàn nhanh chóng tìm được vị trí mới để đối phó tình huống. Đình nghỉ mát không có ai, mà Huyền Vũ của triệu hoán sư là một ẩn số, rất dễ mất khống chế khi triệu hoán sư bị điểm danh, lại thêm tất cả cận chiến đều đã được buộc dây, lấy đình nghỉ mát làm trung tâm, khoảng cách sẽ không thay đổi, để trị liệu đứng trong đình sẽ là an toàn nhất.


Xuống nước thì mọi kĩ năng đều bị chậm, vị trí tốt nhất chính là đứng ở gần boss thả chiêu.
Trận pháp sư và pháp thuật kiếm đứng trên khối băng, Huyền Vũ là chỗ đặt chân thứ hai của họ, có thể linh hoạt di chuyển giúp họ rút ngắn khoảng cách công kích.


"Chú ý, trận pháp sư, pháp thuật kiếm, vật lý kiếm đừng dùng kĩ năng phòng ngự cùng lúc, thứ tự dùng chiêu sẽ là trận pháp phòng ngự, pháp hệ đại kiếm trận, đại kiếm trận của Thanh Phong để dành lúc có Ảo Ảnh." Túc Mạc dặn dò Đào Vàng: "Y sư cũng thế, thủ hộ giữ lại đợi tới lúc có Ảo Ảnh hẵng dùng, trị liệu sư có cường hóa dùng luôn."


"Trong thời gian ngắn nhất chúng ta phải đánh cho máu nó xuống thấp nhất, nếu không về sau sẽ càng khó đánh."
Lại 6 phút nữa trôi qua, máu của boss còn 45%.
Họ lại bị lột thêm một trang bị, lúc này đã mất 3 món.
Mướp Đắng: "Nó cấm quần áo rồi, phòng ngự giảm, trị liệu để ý máu anh nhé."


Đào Vàng: "Không thành vấn đề."
24 phút, boss còn 28%.
Tốc độ đánh của họ lại thụt giảm.


Túc Mạc quả quyết đổi dây của Huyền Vũ từ Chỉ Qua sang Mướp Đắng, mất trang bị, lực phòng ngự của Mướp Đắng sụt giảm rõ rệt. Giai đoạn này, số trận pháp tăng tổn thương của trận pháp sư càng chồng càng nhiều, gần như mỗi DPS đều có ít nhất 2 tầng tăng damage 2 tầng phòng ngự, cận chiến dưới nước thì có hẳn 3 tầng.


Hết 30 phút, boss còn 15%.
Món trang bị thứ 5 bị cấm, áp lực của trị liệu đã tới.
Túc Mạc nói: "Còn 15%, phải đánh xong trong vòng 12 phút. Trị liệu mở bảng DPS ra, không heal nổi thì trừ chiến sĩ với DPS tầm xa, cận chiến ai DPS thấp bỏ luôn."
1
Dưa Hấu dưới nước lập tức rùng mình.
8


Sao lại chơi trò này nữa vậy!!! Nghĩ cái cảnh ch.ết xong nổi lềnh phềnh trên mặt nước, thậm chí sẽ còn bị boss quất xác, đồng đội đánh nhầm, ừ thì đúng là ngồi chơi xơi nước đấy, nhưng mất mặt ch.ết đi được!!! Lỡ không qua thì tuy là không ai nói, nhưng chắc chắn đánh lại sẽ trở thành đối tượng được chỉ huy chú ý trọng điểm.


Còn lại 12 phút, phòng ngự suy giảm khiến kĩ năng boss trở nên dữ dội hơn bao giờ hết. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, có lệnh cưỡng chế nên tốc độ HP boss giảm không chậm lại quá rõ rệt. Mọi người cực kì tập trung, lúc nào nên làm gì, kĩ năng nào cần dùng đều dùng, chưa từng xuất hiện sai sót.


Trận pháp sư không thiếu một cái trận pháp nào, hai triệu hoán sư thì luôn gọi đủ 7 con thú triệu hồi, hiệu ứng kiếm quyết của pháp thuật kiếm không ngừng lóe lên, cận chiến nổi lên nước hít một hơi xong lại tiếp tục lặn xuống tấn công, ánh sáng trị liệu cũng chưa từng ngừng lại...


Thời gian cán mốc 40 phút 15 giây, thanh máu của Người Cá dưới hồ cuối cùng cũng trắng.
[Chúc mừng Momo dẫn đoàn đội vượt mọi chông gai, thành công vượt qua Cảnh Hạ. Tất cả thành viên tham dự nhận được [Rương trang bị cấp 80]x1, [Vật liệu tinh luyện trang bị cấp 80 Tâm Sen]x1, [50 điểm thuộc tính vĩnh viễn]]


[Nhắc nhở đặc biệt: Đội bạn hiện đang đứng thứ (2) trong xếp hạng tiến độ vượt bí cảnh, đội đầu tiên khiêu chiến thành công sẽ nhận được phần thưởng tiên phong phong phú, hãy cố gắng nhé.]
[Bạn đã tiến vào tầng thứ ba của Bí Cảnh Ly Hồn (Đêm khuya - Cảnh Thu)]


Túc Mạc mở mắt ra thì phát hiện mình đang đứng giữa rừng sâu núi thẳm, cây cối chung quanh khô héo đìu hiu, gió thu về đêm thổi khiến cậu không khỏi rùng mình. Cậu ngước mắt nhìn về phía đằng xa, trong rừng cây mơ hồ có ánh đèn.
"Vãi, đây là đâu?"
"Mùa thu gì mà âm u vậy?"


"Gì đấy, nắng đang đẹp thế mà?"
"Đào đâu ra nắng, trên đầu tôi có mỗi một cái mặt trăng to tổ bố này!"
"Báo vị trí đi." Túc Mạc nhận ra bất thường: "Ai đang là ban ngày, ai đang là ban đêm."


Kênh trò chuyện vang lên tiếng báo cáo của từng người, Túc Mạc mới phát hiện, bọn họ bị xáo trộn phân tới hai khung cảnh khác biệt, đồng thời bị tách ra.
Ban ngày: Apple, Hỏa Thụ Ngân Hoa, Chỉ Qua, Hành Chỉ Vô Câu, Hồng Quả Quả số 14.


Ban đêm: Sữa Bò Trộn Mướp Đắng, Thanh Phong Đến Đây, Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon, Momo, Tương Đào Vàng.
Túc Mạc nghe báo vị trí, không biết phải nói gì: "Có thể là một nhánh của nhiệm vụ hoặc là hai boss, mọi người cẩn thận một chút."


Úc Trăn bổ sung: "Trước hết tập hợp lại, tất cả mọi người đi về phía Nam đi, ở đó hình như có một ngôi nhà, qua xem thử."
Túc Mạc: "Đội đêm khuya thì đi tới nơi có ánh đèn."


Thành viên đáp lại, Túc Mạc không dùng quyển trục chiếu sáng, cậu làm quen với bóng tối rồi mới di chuyển tới phía có ánh đèn.
Vừa đi cậu vừa sắp xếp lại các manh mối về phó bản khiêu chiến này.


Nếu giống Nhà Trọ Hoang Mạc có một cốt truyện ẩn trong phó bản thì Bí Cảnh Ly Hồn chắc cũng có, nhưng tạm thời chưa thấy rõ. Cậu cảm giác như mỗi ải đều là một cửa riêng biệt, ví dụ như Đứa Con Mùa Xuân ở cảnh thứ nhất, Người Cá trong cảnh thứ hai, cả hai đều có vẻ không liên quan gì tới nhau.


Túc Mạc không khỏi hồi tưởng đống manh mối Vọng Thiên Phong mà mình đọc trước khi vào khiêu chiến.


Nếu căn cứ vào phần thưởng để đoán thì Phong Ấn Thiên Khải ban đầu sẽ mở ra Yêu Ma Phong, khiến yêu ma bị phong ấn xuất hiện trên khắp đại lục Thiên Hoàn, hệ thống trận doanh mở ra khiến phong cách chơi thay đổi. Vậy Vọng Thiên Phong giống như là một bước để thúc đẩy hơn sự biến hóa này, để hệ thống cách chơi của Thiên Hoàn thêm hoàn thiện.


Trong số nhiệm vụ mà Đạp Vân Trung làm, thật ra có chi tiết liên quan tới bốn mùa. Hắn làm nhiệm vụ tương đương với việc tìm hiểu lịch sử của đại lục Thiên Hoàn, trước khi năm môn phái ra đời, trước thời kì đấu tranh giành linh lực, đại lục Thiên Hoàn thật ra là một thế giới hỗn độn bị yêu ma chiếm đóng. Nhưng với tình huống hiện tại, ngoài bốn mùa ra, hình như không có manh mối nào kết nối được với Vọng Thiên Phong...


Chẳng lẽ là nơi họ đang ở hiện giờ, thật ra là thời kì yêu ma hoành hành, trước khi các loại hệ thống được thành lập ở Thiên Hoàn?
"Cứuuuuuu!!"
Kênh đột nhiên vang lên tiếng la, là giọng của Thanh Phong Đến Đây.
Túc Mạc hoàn hồn: "Sao thế?"


Cậu vừa dứt lời thì bắt được tiếng sột soạt xung quanh mình, hình như có thứ gì đó đang tới... Không, là rất nhiều thứ gì đó đang tới.


Túc Mạc theo bản năng triệu hồi Phong Ưng và Nguyệt Miêu, sau đó ném một quyển trục chiếu sáng về phía có âm thanh. Chỉ thấy một đàn quái vật cây, đếm không xuể, có bề ngoài giống con người, cao khoảng đầu gối xuất hiện.
Mấy con quái này vừa thấy quyển trục chiếu sáng thì lập tức mở to cặp mắt đỏ.


Lít nha lít nhít mắt đỏ xuất hiện trước mặt Túc Mạc, khiến cậu không thể không lùi ra sau mấy bước. Cảnh tượng này vừa dị vừa đáng sợ, cậu bị bao vây rồi.
Túc Mạc xoay người chạy, bầy quái vật lập tức rượt theo.
Trong lúc chạy, cậu thoáng liếc nhìn thanh máu và giới thiệu sơ lược của chúng ---


Quỷ Cây (yêu ma).
Quỷ Cây có tốc độ di chuyển nhanh, may là nó ăn khống chế. Túc Mạc dùng Phong Ưng và Nguyệt Miêu làm chậm chúng nó để kéo giãn khoảng cách. Vừa thử thì đám quái này ăn khống chế, thanh máu tầm trung, phòng ngự công kích các kiểu cũng tầm trung, là dạng quái vật trung cấp.


Đánh không khó, nhưng chúng quá đông, nhiều tới nỗi không thể đếm nổi.
Cậu càng đánh thì Quỷ Cây xung quanh càng xuất hiện nhiều.
Không thể đánh.


"Người ở cảnh đêm khuya lập tức tới chỗ nguồn sáng, giữa chừng gặp quái thì đừng đánh chúng nó, cũng đừng tới gần hay làm gì, mau chóng tập hợp." Túc Mạc quyết định thật nhanh, từ bỏ tấn công, lợi dụng thú triệu hồi khống chế mở đường, dứt khoát chạy tới đích đến ban đầu.


Phương hướng trong rừng bị hỗn loạn, chỉ có nguồn sáng kia là cố định, chỉ đường cho người đi lạc trong núi. Túc Mạc vốn không ở quá xa khu vực có ánh đèn, cậu tới nơi thì chợt thấy trên mặt đất có một đường vòng cung kéo dài màu cam, đường vòng cung này hình như chạy sang hai đầu. Bên trên đường vòng cung có những ấn phù to bằng lòng bàn tay, như ẩn như hiện.


Phù?
Túc Mạc quả quyết đi vào trong, Quỷ Cây ở sau cậu đâm rầm rầm vào cái lồng ánh sáng vô hình, khiến phù văn càng thêm hiện rõ. Những hoa văn đó chạy dần lên cao, hình như là dùng để ngăn chặn những con quái vật này, cũng giống như đang bảo vệ thứ gì đó.


Cậu cất bước đi tiếp vào trong, cho đến khi trước mặt xuất hiện một tòa nhà cổ giữa núi rừng.
Trước cổng có treo hai cái đèn lồng đỏ, từ cổng lớn đi vào phải qua một công trình kiến trúc đang sáng lên ánh lửa, nguồn sáng mà họ thấy chính là thứ này.
"Các cậu không sao chứ?"


"Vãi đừng bảo là đội đêm khuya hẹo hết nhé?"
"Có đó không a lô? Có thì báo bình an đi!!"
Lúc này Túc Mạc mới có thời gian phản ứng bọn họ: "Đội ban ngày có nhìn thấy một tòa nhà cổ không?"


"May quá! Anh vẫn còn sống! Bọn em vẫn chưa tập trung hết, em không tìm được vị trí của tòa nhà, rừng gì mà lớn thế không biết, thật sự không tìm nổi phương hướng." Hồng Quả Quả hỏi: "Anh Hành tới nơi chưa? Cho tụi em cái biển báo chỉ đường đi, không dùng được bản đồ."


"Tôi có đánh dấu dọc đường rồi, không tìm được thì lát nữa tôi đi tìm mọi người." Úc Trăn trả lời: "Tôi đã đến gần tòa nhà, hẳn là ở chung một bản đồ."


Chỉ là cảnh đêm khuya có hệ số nguy hiểm cao hơn thôi. Mà cái đèn lồng đỏ này tạo cho Túc Mạc một cảm giác rất lạ, cậu hỏi: "Bên trong có an toàn không?"


Lá thu rì rào, ban ngày tòa nhà trông rất bình thường, đèn lồng hai bên cổng không được thắp sáng, chúng đung đưa theo cơn gió, chỉ là một khung cảnh thường thấy. Úc Trăn hơi chần chừ: "Có lẽ là an toàn, để anh vào xem. Em ở bên đó cẩn thận một chút."


Hỏa Thụ Ngân Hoa rất là hâm mộ: "Sao nghe có vẻ bên mấy ông chơi vui vậy, tôi cũng muốn qua bên đó!! Logic phân phối kiểu gì thế? Tôi cũng muốn qua tổ ban đêm."


"Con à, được sống không sướng hơn ư? Sao con cứ thích chịu khổ vậy." Hồng Quả Quả thấm thía nói: "Mà cái này đâu phải là vấn đề chơi vui hay không? Tôi nghe thì có vẻ họ sắp đi bán muối hết rồi."
Tổ ban ngày xuôi gió xuôi nước, tổ đêm khuya thì mạo hiểm trốn chạy.


Dưa Hấu: "Má ghét cái bọn quái này quá, tôi ẩn thân chạy rồi, đang tới địa điểm tập hợp."
Thanh Phong thở hổn hển: "Em vẫn còn đang chạy, đánh không lại chúng nó mà chạy cũng không lại luôn!!! Đại ca cứu em!!"
Ngoại trừ Túc Mạc, những người khác đều đang chạy khỏi vòng vây của Quỷ Cây.


Tiếp tục như vậy thì chỉ e bọn họ sẽ ch.ết sạch thật. Túc Mạc nói: "Thanh Phong ném lên trời quyển trục chiếu sáng đi, Đào Vàng đâu, báo vị trí."
Đào Vàng là trị liệu duy nhất bên tổ họ, phải ưu tiên giữ mạng cho trị liệu.
Apple đột nhiên nhận ra: "Từ từ... Anh cả cũng ở bên đó hả?"


"Em với anh Mướp Đắng đang đi chung đây, có điều..."


Trong kênh vang lên một thanh âm yếu ớt, đến từ y sư Đào Vàng của tổ đêm khuya. Giờ phút này hắn đang đứng cạnh Mướp Đắng, nhìn ông anh già nhà mình cố gắng nhích từng bước, lại nhìn ánh đèn xa xa, chung quanh là bầy quỷ rình rập, khó nhọc nói: "Có thể tụi em không tới được đích..."


Mướp Đắng: "Thanh niên đừng nói những câu tiêu cực như vậy chứ."
Đào Vàng đổi giọng: "Ok, tối bọn em tới nơi."
4
Những người khác: "..."






Truyện liên quan