Chương 100: Hồi sinh tại chỗ

[Thế giới] Chi Sĩ Mật Đào: Uầy vãi sự kiện cực hung!? Đại lão Dưa Hấu đỉnh thế!
[Thế giới] Chồn nhỏ không ăn cơm trưa: Có mánh gì không!? Đây là đội đầu tiên mở ra khiêu chiến ẩn của hoạt động nhỉ?
[Thế giới] Tôi không mất lý trí: Xem ra muốn kích hoạt thì phải ch.ết được cực hung.


[Thế giới] Bí đao ừng ực ừng ực: Bồ cũng muốn mở ra cực hung hả! Nó là khiêu chiến ẩn đăng thông báo toàn server đó, nghe thôi đã biết là siêu khó rồi...
Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Oa, vàng lấp lánh, còn chỉ có tên ông nữa."


Cục Cưng Nhỏ nhà Nguội Lạnh: "ch.ết xong được đăng cáo phó toàn server, lần đầu tiên em thấy đấy."
1
"Một Trái Dưa Hấu Siêu Ngon và đồng đội." Apple: "Nhóm thám hiểm gửi điện mừng, hỏi bọn mình nhọ cỡ nào mà mở ra cực hung."


Thanh Phong: "Đã được trải nghiệm lên hạng khoang ở phi thuyền, nhưng đây là lần đầu tiên trải nghiệm game tăng độ khó."
"Ông xui cỡ nào mới mở ra cực hung hả!!" Hồng Quả Quả không nhịn được: "Nhìn Ngân Hoa với anh Mướp Đắng kia kìa, người ta xui lắm cũng chỉ mở được đại hung thôi."
Dưa Hấu: "..."


"Phải nói là may mắn, kích hoạt khiêu chiến ẩn thì phần thưởng cũng sẽ đổi lại." Đạp Vân Trung bình thản nói: "Đương nhiên là xác suất ngã xe cũng cao hơn."


"Làm tốt lắm." Túc Mạc đọc xong mục tiêu nhiệm vụ mới, bình tĩnh hỏi: "Mướp Đắng có phòng ngự cao, nhiều nhất là bị bắt về, ẩn thân của thích khách cũng có thể thoát quái. Rốt cuộc là hai người ch.ết như thế nào?"
Mướp Đắng: "... Chuyện này nói ra thì rất dài."


available on google playdownload on app store


"Phải kể từ lúc em gặp anh Mướp Đắng..."
Dưa Hấu đâu có ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy!


Cái phó bản Ngục Tù Cơ Quan này phải nói là rất thân thiện với thích khách, ẩn thân và lẩn trốn đều có thể sử dụng, gã gần như là đi thẳng một đường, cai ngục không nhìn thấy gã, hầu hết các cơ quan cũng không bị kích hoạt...


Gã ở trong phó bản như cá gặp nước, nhưng không tìm được đồng đội, lượn đi lượn lại mấy vòng mới phát hiện trong góc có một phòng giam nhỏ, bên trong là Sữa Bò Trộn Mướp Đắng.


Mướp Đắng đang vắt óc nghĩ cách trốn ra, vừa khều được cái dụng cụ tr.a tấn thì Dưa Hấu xuất hiện. Lúc ấy mọi người trong đoàn đang nói chuyện bản đồ, hai người cũng không mở miệng, thậm chí để tăng tốc độ chạy trốn, Mướp Đắng còn cố ý cở.i đồ, chuyển sang mặc bộ tốc độ di chuyển cao để đi lại cho tiện.


Ai ngờ hai người mới phá khóa lồng đã đụng phải đội quân cai ngục đi tuần.
"Lúc ấy anh không đi được, mà đám cai ngục tới quá nhanh, muốn đổi lại trang bị cũng không kịp." Mướp Đắng thở dài: "Anh để Dưa Hấu đi trước cho an toàn, ai ngờ bọn nó đông quá, còn có một con cầm chiêng..."


"Đường ra chỗ đó hẹp quá..." Dưa Hấu xấu hổ nói: "Có con quái ném lưới bị lệch... Lệch sang người em, làm em bị phá ẩn thân."
Mướp Đắng thở dài: "Thôi lần sau không đổi bộ tăng tốc nữa, còn hại mọi người rớt phòng ngự."


Một người vì chạy nhanh mà đổi phòng ngự lấy tốc độ, kết quả nhiều quái quá không kịp mặc lại đồ nên ch.ết.
Một người tránh sang góc định trốn ra, kết quả lại trúng kĩ năng quái nhỏ ném lệch, mất ẩn thân.


Dưa Hấu: "Bọn tôi ch.ết rồi mới biết, hóa ra cạnh phòng giam của anh Mướp Đắng là đại bản doanh của cai ngục."
Những người khác: "..."
Hai bố cũng không phải là xui bình thường đâu.
Trong nhà giam, tiếng thông báo của đầu não vẫn còn đang tiếp tục ---


[Mời tất cả người chơi chú ý, mục tiêu nhiệm vụ của đoàn đã thay đổi, cấp bậc khiêu chiến đã được cập nhật, hiện độ khó là ★★★★★★(S+)]


[Cách thức thưởng phạt đã được điều chỉnh: Người chơi thành công hoàn thành khiêu chiến vượt cấp sẽ nhận được [Rương trang bị tùy chọn], căn cứ vào điểm đánh giá sẽ có cơ hội nhận thêm [Rương báu kỳ văn], đồng thời nhận được tất cả phần thưởng của chuỗi hoạt động [Mưa Gió Chung Đường]]


[Trừng phạt: Người chơi tử vong sẽ tiếp tục kích hoạt sự kiện [cát - hung], theo độ khó tăng lên, xác suất kích hoạt sự kiện cát - hung được điều chỉnh lại (cát: 25%, hung: 75%)]
Cách chơi thay đổi, độ khó tăng cao, bắt đầu từ phút này phó bản đã khác trước.


Túc Mạc vốn định đánh xong sớm còn offline đi ngủ, nhưng tình huống này, sơ sẩy là thức cả đêm cày: "Vậy hai người ở đâu rồi? Sau khi tử vong sẽ thay đổi cảnh tượng, bọn quái trùm bao tải ném hai người vào đâu?"
Mướp Đắng nói: "Đang trên xe đẩy, bọn anh không nhìn được bên ngoài."


Úc Trăn nói: "Trước hết cứ cứu mấy người kia ra đã. Có nhiều người cùng đi thì tỉ lệ bị bắt quá cao, cứu mọi người rồi tìm chỗ nào đó an toàn trốn trước."


"Tiểu Nhị hát đã cho bọn tôi ý tưởng, vừa rồi mới thử mở loa kênh chung, Cục Cưng Nhỏ cách tôi không xa lắm." Đạp Vân Trung nói: "Rất có thể tình huống giống ban nãy, góc trong cùng còn có một phòng giam, có thể là Nguội Lạnh đang hôn mê cũng ở chỗ bọn tôi."


Chỉ Qua: "Đạo sĩ hình như bị nhốt ở cạnh phòng của em, em mới nghe được tiếng nói của cai ngục ở bên ngoài."
Tình huống hiện giờ không mấy lạc quan, họ chưa nắm được cách chơi Kẻ Tuần tr.a ch.ết chóc, nhưng có vẻ như là boss của cái nhà tù này. Túc Mạc một lần nữa sắp xếp lại mạch suy nghĩ ---


Đồng đội tử vong: Dưa Hấu, Mướp Đắng
Đồng đội bị trông coi: Đạp Vân Trung, Cục Cưng Nhỏ, Chỉ Qua, Đạo sĩ
Trong bóng tối: Apple, Đáng Yêu, Thanh Phong
Hôn mê: Nguội Lạnh


Thời gian dần trôi, đám Túc Mạc chỉ có thể đi tiếp, nhưng đi hết dãy hành lang cũng không thấy có gì khác biệt, không có dấu hiệu nào của cách chơi đặc biệt... Sau 15 phút quanh đi quẩn lại, cuối cùng bọn họ cũng tìm được nhóm Đạp Vân Trung.


Không có gì bất ngờ xảy ra, bên phía Đạp Vân Trung có Cục Cưng Nhỏ và Nguội Lạnh. Nguội Lạnh cũng giống Hồng Quả Quả, đợi một thời gian mới tan debuff.
"Em vẽ được bản đồ chưa?" Úc Trăn nhìn về phía Túc Mạc.


Túc Mạc mở ra cho anh xem: "Dùng Đông Tây Nam Bắc phân chia cái nhà tù này cho đơn giản. Vừa rồi chúng ta ở phía Đông, đi tới phía Nam gặp Đạp Vân Trung, rất có thể chỗ của Chỉ Qua và phòng tối nằm ở phía Tây và phía Bắc. Nhưng cũng có thể khẳng định là lối ra không nằm trong hai khu vực chúng ta đã đi..."


Căn cứ vào hai khu vực họ vừa đi, đường ở phía Tây sẽ tương tự với phía Đông. Càng nhiều người sẽ càng nguy hiểm, ít người mới dễ hành động.


"Quá nhiều người đi chung sẽ nguy hiểm, chi bằng chia hai đường rồi tập hợp ở phía Bắc." Túc Mạc nhìn sang Đạp Vân Trung: "Ba người bọn tôi tới khu phía Tây, các cậu đi phía Bắc. Tôi đã quan sát tuyến đường đi tuần của cai ngục, chúng chỉ đi ở hành lang, bị bắt gặp thì trốn vào phòng giam, leo lên xà ngang hay trốn sau đồ vật gì đó đều được. Những chuyện khác đợi lấy được bản đồ chỗ Chỉ Qua rồi tính tiếp."


Mọi người bàn bạc xong chia quân làm hai đường, Túc Mạc Úc Trăn và y sư Hai Vạn Năm tiếp tục tới phía Tây, Đạp Vân Trung chỉnh đốn xong sẽ dẫn người sang phía Bắc.


Túc Mạc không lãng phí thời gian, tốc độ di chuyển của cậu tương đối nhanh, Úc Trăn lại có trận pháp tăng tốc, dắt Hai Vạn Năm theo chỉ là để đảm bảo, phòng trường hợp mất máu nhiều trên đường. Nhưng thực tế thì đúng như cậu suy đoán, đường phía Tây không khác lắm với bên phía Đông, ngay cả cơ quan cũng tương tự, mất mấy phút dò đường, ba người nhanh chóng tìm được một cái cửa nhỏ đặc biệt.


Sau cánh cửa nhỏ đó là mấy phòng giam, có vài cai ngục đang trò chuyện, hẳn là kịch bản cần tiến hành.
Úc Trăn sang bên cạnh dò đường, Túc Mạc hạ thấp người áp sát vào tường nghe đám cai ngục trò chuyện.


"ch.ết hai tên rồi, nhóm mới tới này yếu thật đấy, chưa đưa đại nhân chơi đùa đã ch.ết rồi."
"ch.ết thì ch.ết thôi, đến lúc đó ném vào trong ao máu làm chất dinh dưỡng."
"Đi bắt mấy tên bỏ trốn về đi, nếu để đại nhân phát hiện thì ch.ết chắc."
...


Một đoạn hội thoại kết thúc, Úc Trăn cũng trở lại, xác định chung quanh không có cai ngục nào khác, bọn họ đặt mục tiêu lên đám cai ngục bên trong. Ngay khi Túc Mạc ra lệnh, Chỉ Qua và Đạo sĩ ở bên trong cùng gây tiếng động thu hút sự chú ý của cai ngục.


Túc Mạc để Lôi Sư lao lên nhanh chóng khống chế một đợt, tạo cơ hội cho Úc Trăn dồn damage, Hai Vạn Năm thì chạy nhanh tới phòng giam cứu người.
Trong phòng giam chỉ có bốn con quái nhỏ, vừa hay tập trung lại một chỗ vì tạp âm, lại thêm thú triệu hồi tương đối linh hoạt, khống chế chúng không phải là vấn đề.


"Lần đầu tiên tôi làm trò lén lút cứu người này đấy, còn kíc.h thích hơn cả khi chơi game cứu hộ nữa." Hai Vạn Năm quen cửa quen nẻo đi vào mở khóa, cứu xong Chỉ Qua lại cứu Đạo sĩ.


Túc Mạc và Úc Trăn phối hợp đánh giết, sau đó lục được tấm da dê trên người cai ngục, đúng là bản đồ nhà tù này. Cậu nghiêm túc quan sát chi tiết, đối chiếu với bản đồ mình vẽ: "Chúng ta không đoán sai, lối ra đúng là nằm ở phía Bắc..."


Túc Mạc nhìn một lượt, ngoài mấy con đường chính thì tất cả đều là phòng giam, nhưng không thể không nói, tấm bản đồ này vẽ cực kì chi tiết, đánh dấu mọi cơ quan trong tù.


Chỗ đặc biệt duy nhất nằm ở phía Bắc, khả năng cao là lối ra, các khu xung quanh đoạn này khá mơ hồ, không có đánh dấu cơ quan, cũng không có phòng giam.


Cứu người xong họ không chần chừ nữa, tìm một lượt không thấy manh mối nào khác thì Túc Mạc dẫn người tới chỗ nhóm của Đạp Vân Trung. Chỉ Qua là thích khách phù hợp để dò đường, nhóm 5 người có tốc độ rất nhanh, tránh cơ quan xong mau chóng tiếp cận đội kia.


"Bọn tôi đi thẳng tới đây, gần như là không có cai ngục." Đạp Vân Trung nói: "Tình huống bên trong khá là lạ. Bản đồ cậu gửi cho bọn tôi không đủ chi tiết, để đảm bảo an toàn tôi dẫn mọi người trốn trong góc trước."


15 người đã tập hợp được 10, còn 2 ch.ết, 3 bị nhốt. Để cho ổn thỏa, họ không tiếp tục tiến lên mà để thích khách Chỉ Qua đi vào dò đường.
"Chỉ Qua vất vả rồi." Thanh Phong thở dài.
apple: "Đúng rồi, bọn mình mà còn hai thích khách như ban đầu thì có phải tốt không."
1
Chỉ Qua: "..."


Quá trình thăm dò khá là nhàm chán, đám thanh niên lại tụm năm tụm ba buôn chuyện trong kênh, nhất là đám Apple bị nhốt gần tiếng, tê hết cả người.
Đáng Yêu: "Lần đầu tiên tôi đánh kỳ văn mà thời gian ngồi chơi dài như vậy."


"Náo nhiệt của người ta đâu liên quan tới mình." Thanh Phong: "Chán thật đấy, tôi livestream buôn chuyện với fan, bọn họ còn hỏi sao tôi nhọ thế bị giam trong phòng tối."


"Hình như mấy đoàn kia chưa ai ra được hướng dẫn hết, tôi vừa rảnh rỗi lên diễn đàn đi dạo, bao nhiêu người vỡ đầu rồi." Apple nói: "Mà bản đồ trên diễn đàn cũng lộn xộn, tuy là cơ chế giống nhau, nhưng phân bố của mỗi đoàn lại khác. Bản đồ của đoàn Quẻ Không Đồng Nhất là ngược hẳn với bọn mình."


Một Hớp Hai Vạn Năm: "Chắc là để chống copy nhau, phải tự thăm dò cơ chế hoặc tìm được cai ngục có bản đồ, tóm lại là xem số ông thế nào."
Chỉ Qua nhanh chóng trở lại.


Cô nói: "Bên trong có rất nhiều phòng giam, nhưng đa số đều tối om, em còn nghe được tiếng động lạ, nhưng không dám đánh rắn động cỏ, trở lại đây."
"Đường đi giống với bản đồ." Cô ngẫm nghĩ bổ sung: "Không có cai ngục, không có cơ quan, nhưng em thấy yên tĩnh quá mức."


"Vẫn chưa xác định cái Kẻ Tuần tr.a ch.ết Chóc đó là gì, càng không xác định thì càng nguy hiểm." Đạp Vân Trung nói: "Mà còn là độ khó 6 sao, khu vực phía Bắc quá kì lạ, rất có thể thứ đó ở đây."
Biết rõ phía trước rất nguy hiểm, nhưng bọn họ bắt buộc phải tiến lên.


Túc Mạc nghĩ đến hai thông tin mà ban nãy cai ngục tiết lộ, 1 là người ch.ết sẽ bị ném vào ao máu, nhưng trong bản đồ không có kí hiệu ao máu, 2 là bọn họ sẽ bị hiến cho vị đại nhân nào đó chơi đùa. Nếu vụ chơi đùa là thật, có thể vị trí của nhóm Apple chính là địa bàn của tên đại nhân kia.


Túc Mạc quyết định: "Tạm thời chưa thể xác định vị trí của Apple, tiếp tục tìm sẽ lãng phí thời gian, trước hết cứu đám Dưa Hấu đi."
Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Làm sao để cứu đây, cái ao máu mà con quái nói làm gì có trên bản đồ."


Túc Mạc đóng bản đồ: "Đơn giản mà, ch.ết thêm một người là được."
Hỏa Thụ Ngân Hoa: "Ồ ồ, vậy chọn ai đây?"
Những người khác: "...?"
Úc Trăn nghe vậy nói: "Cũng là một cách, có thêm người ch.ết là sẽ biết bị đưa đi đâu."
Apple: "Em bị nhốt rồi đừng có nhìn em."


Dưa Hấu: "Em ch.ết rồi, chịu nhé."
Thanh Phong: "Em cũng không giúp được rồi, trông cậy hết vào mọi người."


Đúng là cần cẩn thận chọn người đi ch.ết, trước hết bài trừ thích khách Chỉ Qua chịu trách nhiệm dò đường và chỉ huy Momo. Mấy người đã ch.ết và bị nhốt cũng không thể chọn, cuối cùng còn lại 8 người.
Túc Mạc nhìn quanh một lượt, cuối cùng nhìn Hồng Quả Quả: "Hồng Quả Quả, cậu lên đi."


Hồng Quả Quả trợn tròn mắt: "Em là trị liệu mà?"
Hai trị liệu còn lại lập tức lên tinh thần.
"Đủ trị liệu rồi, cậu ch.ết cũng không sao." Túc Mạc nhìn xuống bản đồ, nói tiếp: "Tử vong có nguy hiểm nhất định, chỉ số may mắn của cậu cao nhất, cậu ch.ết là ổn nhất, lỡ ra được đại cát thì sao?"


Cả đội im re, hình như còn chưa theo kịp logic.
Ừ nhỉ, đằng nào cũng phải có một người ch.ết, lỡ ra đại cát thì sao!?
Hồng Quả Quả: "..." Chẳng lẽ em không xứng đáng được thiên vị?
1


Sự thật chứng minh, thiên vị không tồn tại. Túc Mạc xác định phương án xong, mọi người tìm chỗ an toàn để trốn, Chỉ Qua ẩn thân theo sau Hồng Quả Quả: "Anh yên tâm, em đi cùng anh."
Túc Mạc lại bổ sung: "Cậu tháo trang bị ra di."


"Cảm ơn anh, ít ra anh còn cân nhắc tiền sửa đồ giúp em." Hồng Quả Quả miễn cưỡng tìm được chút an ủi, chỉ là đi chịu ch.ết thôi mà, tốt nhất cố cho đoàn mình một cái đại cát. Y mới nghĩ vậy, lại nghe được mấy người kia nói.
Úc Trăn: "Ừ, bên này có vẻ ít quái hơn, cởi sạch mới dễ ch.ết."


Túc Mạc gật đầu: "Thuộc tính may mắn của nhân vật cậu ấy đã cao rồi, lỡ hên quá không ch.ết được thì không ổn, cở.i đồ sẽ an toàn hơn."
Đạp Vân Trung: "... Mấy người cân nhắc chu đáo thật."
Những người khác: "..." Hóa ra là vậy sao?


Túc Mạc ngẫm nghĩ: "Tôi mới tính sát thương mỗi chiêu của quái, tốt nhất là cậu kéo khoảng ba con rồi hẵng ch.ết, hoặc là cố gắng ăn kĩ năng đừng ăn khống chế, để HP xuống dưới 20% rồi ăn lưới."
Hồng Quả Quả: "...? Hiến mạng còn yêu cầu kĩ thuật nữa à anh?"


Hồng Quả Quả lên đường hi sinh. Đi sang khu phía Bắc, cả đường thoáng đãng, thậm chí y còn không cần phải lo tránh cơ quan. Vừa ra ngoài chưa được bao lâu đã gặp cai ngục đi tới từ phía đối diện, chỉ có một con, thấy Hồng Quả Quả lập tức giơ lưới lên, vừa chạy vừa la hét: "Có kẻ vượt ngục!"


"Lần đầu tiên cảm thấy chơi game mà luck cao quá cũng không tốt."
Hồng Quả Quả vắt chân lên chạy, càng chạy sau lưng càng có nhiều quái nhỏ. Y khó khăn khống chế máu xuống dưới 20% rồi mới xông lên ăn lưới.
Lúc này, hai cái lưới phủ xuống khiến vạch máu của Hồng Quả Quả chuyển sang màu trắng.


Cùng lúc đó, trước mặt mọi người hiện lên một thông báo mới, không phải chữ màu đỏ nhắc nhở [hung], mà là chữ màu vàng chói lọi.
"Vàng kìa!!! Cát rồi!!!!"
"..."
"Đù má ra cát thật kìa."
"Đỉnh!! May mắn cát!!"


[11
Mọi người đọc hết thông báo: "...?"
Túc Mạc cạn lời, đành nói: "ch.ết thêm lần nữa đi."
____________________
Lết tới chương 100 rùi ~ Còn 114 chương nữa ~~~


Chính ra cũng nhanh, 4 tháng được 100 chương =)))) Tính cả lượng edit cho 2 bộ kia thì tui cũng 1-2 chương một ngày đó chứ, đúng là tôi, thích hành hạ cột sống bản thân =))))))))))






Truyện liên quan