Chương 37: Yến hội – ba nữ nhân ăn ý
“Trời ạ, là bạn ấy, không nghĩ tới lại khéo như vậy a, trước kia chưa bao giờ tham gia loại tụ hội này, thế nhưng chúng ta lại ở chỗ này gặp nhau, bạn xem, bạn ấy với bạn thật giống nhau nga, bên người bạn ấy cùng với tiểu nam nhân vẻ mặt như ánh mặt trời kia hẳn là sinh viên ở đây đi, thật sự là không nghĩ tới chúng ta ba người thế nhưng còn có thể có sở thích như vậy nha, hắc hắc, ta nhất định phải đi đón tiếp một chút……” Lam Nhược Lâm một bên cười gian một bên đứng lên hướng cửa đi đến, Cổ Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu, theo nàng rời đi.
Mạnh Phi Vũ nhìn về phía Cổ Hạo, nàng đối với Cổ Hạo cũng là có chút hứng thú nhất định.
Lam Nhược Lâm vẫn luôn muốn có người bên cạnh, có thể đem Cổ Hạo giới thiệu cho nàng, liền chứng minh nam nhân này tại trong lòng của nàng có địa vị không nhỏ, hơn nữa, rất có khả năng người này chính là người mà nàng ta lựa chọn.
Tạm dừng một chút, Mạnh Phi Vũ thu hồi tầm mắt lạnh như băng, nàng trên cơ bản có thể nhận định Cổ Hạo là một người trầm ổn Cổ hủ, nhìn cũng không có gì mê hoặc, hơn nữa thập phần trái ngược với Lam Nhược Lâm, không hiểu vì sao Lam Nhược Lâm lại thích người như vậy?
Thế nhưng, Mạnh Phi Vũ lại nhìn về phía Tử Uyên…… Trước khi nàng gặp Tử Uyên, nàng cũng là chưa từng có nghĩ đến mình sẽ thích nam nhân như Tử Uyên……
……
“Không nghĩ tới, thật sự không nghĩ tới a, một yến hội nho nhỏ thế nhưng lại mời được Bắc Đường tổng tài đại giá a.” Lam Nhược Lâm ngữ điệu như trước là rất dịu dàng……
Bắc Đường Yên có chút nhíu mày nhìn về phía bạn tốt của mình…… Khi nàng quyết định tới nơi này đã nghĩ đến có lẽ sẽ gặp phải nàng.
“Lam giáo sư, khỏe chứ.” Bắc Đường Yên không nói gì, nhưng là đại nam hài bên người Bắc Đường Yên liền mở miệng nói chuyện, hắn chính là người mà Mạnh Phi Vũ ở thương trường hôm đó đụng tới – Viêm Liệt, hắn cũng là sinh viên nơi này.
“Xin chào a, trò cũng là sinh viên nơi này phải không, ta nhìn cũng có chút quen mắt, trò làm cho ta nghĩ tới……” Lam Nhược Lâm nói xong liền bắt đầu suy nghĩ, nàng là thật cảm giác được đại nam hài này nhìn rất quen mắt a……
“Ta là Viêm Liệt, là đội trưởng đội bóng rổ của trường, nhưng cũng sắp tốt nghiệp, ta học chuyên ngàng quản trị kinh doanh.” Viêm Liệt cười cười, tự mình nói ra thân phận, khí chất tựa như ánh mặt trời, nhìn một cái không sót gì.
“A! Đội bóng rổ, ta đã nhìn thấy trò đánh bóng rổ a, nói như vậy, lần trước ở trong trường học gặp được Yên cũng là bởi vì trò , ha ha, xem ra, sinh viên trường học chúng ta thật là rất mị lực a.”
“Lâm, nói đủ rồi đó, bạn là giáo sư nơi này, chú ý giữ hình tượng chút, không cần trêu chọc ta như vậy đi.” Bắc Đường Yên có chút bất đắc dĩ, cũng chỉ có bằng hữu của nàng mới dám nói nàng như vậy, nếu là người khác đã sớm bị nàng xử lý.
“Ha ha, Yên a, ta này không phải là chỉ muốn bạn vui vẻ sao, đi, sang bên kia ngồi, ta sẽ cho bạn gặp một người bạn không thể tưởng tượng được, đến lúc đó bạn cũng đừng kinh ngạc a.” Lam Nhược Lâm vẻ mặt thần bí cười, mang theo Bắc Đường Yên cùng Viêm Liệt hướng chỗ Mạnh Phi Vũ đi đến.
……
“Phi Vũ!” Bắc Đường Yên nhìn đến Mạnh Phi Vũ ngồi chỗ kia kinh ngạc kêu một tiếng, vừa rồi khi Lam Nhược Lâm nói sẽ gặp một người tuyệt đối không thể tưởng được, nàng cứ tưởng là ai chứ, nhưng vẫn là thật sự thật không ngờ băng sơn nữ nhân này lại ở chỗ này.
Mạnh Phi Vũ giơ lên ly trong tay làm một tư thế kính rượu, sau đó uống một hơi cạn sạch.
“Trước kia, chúng ta chưa từng có tham gia yến hội như vậy, chỉ có một lần duy nhất đến đây, vẫn là đến quấy rối, không nghĩ tới, qua vài năm sau, chúng ta ba người thế nhưng lại gặp nhau ở chỗ này.” Bắc Đường Yên cũng tùy ý cầm lấy một chén rượu, lôi kéo Viêm Liệt ngồi xuống.
“Đúng vậy, khi ta nhìn thấy Phi Vũ cũng rất kinh ngạc, mà nhìn đến bạn liền cảm giác được thật buồn cười, ha ha, gặp nhau ở đây thật đúng là rất đặc biệt a, bằng không, chúng ta ngày mai tụ tập lại sửa lại chỗ này cũng tốt lắm.”
“Vẫn là không cần, bằng không Hỏa Viêm nữ nhân kia nhất định sẽ đem nơi này hủy đi, nàng ghét nhất là đến trường học.” Lam Nhược Lâm phe phẩy cái đầu……
“Vị này là?” Bắc Đường Yên thấy Cổ Hạo một mực yên lặng không ra tiếng, nhìn Lam Nhược Lâm hỏi.
“Cổ Hạo, bạn trai ta.” Lam Nhược Lâm lần này thực là trực tiếp giới thiệu, dù sao chuyện của nàng chính là không nói, mọi người cũng là đoán được.
“Cổ Hạo? Bạn là sinh viên năm thứ ba hệ kiến trúc Cổ Hạo?” Viêm Liệt thanh âm có chút hơi kinh ngạc.
“Viêm Liệt, vương tử ánh mặt trời, đội trưởng đội bóng rổ, ta là Cổ Hạo, thật cao hứng quen biết bạn .” Cổ Hạo đầu tiên là nói một đoạn giới thiệu về Viêm Liệt, sau đó khách khí cùng Viêm Liệt bắt tay.
“Ha ha, xin chào, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp bạn , ta cũng thật cao hứng……”
Sau một phen khách sáo, mọi người coi như là quen biết, sau đó bọn họ lại đột nhiên phát hiện một việc rất buồn cười……
Trong hội trường cơ hồ một nửa ánh mắt đều tập trung ở tại chỗ bọn họ……
Mạnh Phi Vũ, Lam Nhược Lâm cùng Bắc Đường Yên nhìn nhau cười,cảnh tượng như vậy các nàng đã sớm quen thuộc, khi các nàng vô luận là một người hay là ở cùng nhau, đều là thực tự nhiên trở thành bị mục tiêu chú ý của mọi người…… Mà ở trong này, các nàng tựa hồ lại nhớ tới tình cảnh khi các nàng đến trường khi trước……
Bất quá, các nàng cũng biết, những người này nhìn không chỉ là các nàng, mà còn cả nam nhân bên người các nàng, cho nên…… Các nàng rất ăn ý khoác cánh tay nam nhân bên người, hướng mọi người ở đây tuyên bố quyền sở hữu……
Mà ba nam nhân còn lại là biểu tình khác nhau……
Tử Uyên là thực tự nhiên, chỉ cần việc Mạnh Phi Vũ làm hắn đều là vô điều kiện nhận!
Cổ Hạo còn lại là vẻ mặt cứng ngắc bị Lam Nhược Lâm ôm, hắn vẫn là một người cổ hủ , mà ở trước mặt mọi người cùng giáo sư thân mật như vậy, với hắn mà nói tuyệt đối là một loại khiêu chiến.
Về phần Viêm Liệt còn lại là xấu hổ gãi gãi đầu, tuy rằng hắn đã muốn là một nam nhân 24 tuổi nhưng là hắn nhìn qua vẫn là giống như một tên nhóc lớn xác, cho nên, thân mật như vậy với hắn mà nói vẫn là có chút mất tự nhiên……
Nhưng là, vô luận là ai, trong mắt bọn họ đều là đối với nữ nhân bên cạnh nồng đậm yêu say đắm….
……
“Các vị lão sư, các vị đồng học……”