Chương 53: Bữa tối không chỉ hai người
Bữa tối, hình như có chút nặng nề, bất quá, đây là ý nghĩ của Lochness, về phần Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên đã thành thói quen , như vậy đối bọn họ mà nói đây là bữa tối rất là ấm áp.
Không ai nói chuyện, chỉ có Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên sẽ vì đối phương mà gắp đồ ăn.
Mà Lochness giống như là một cái bóng đèn vậy, trực tiếp bị hai người không thèm để ý tới.
Lochness có chút tự giễu đang ăn cơm và thức ăn trên bàn, ai, nếu không tại tình huống này, nếu không phải là đồ ăn của tình địch làm, hắn nghĩ, bữa cơm này hắn nhất định sẽ ăn thật khoái trá, bởi vì, tay nghề của Tử Uyên thật là không thể chê vào đâu được.
Đột nhiên, tay của Tử Uyên ở đĩa rau dừng một chút, sau đó mày liền gắt gao nhíu lại.
“Làm sao vậy?” Mạnh Phi Vũ ở trước tiên cảm giác được sự dị thường của Tử Uyên, Lochness nghe thấy lời của Mạnh Phi Vũ cũng nhìn về phía Tử Uyên.
“Không có việc gì.” Tử Uyên nói có chút miễn cưỡng, nhưng vẫn là hướng về Mạnh Phi Vũ cười cười, bụng hắn vừa mới có chút đau, hình như là đứa bé bên trong không an phận đá hắn một cái.
“Mạnh tiểu thư, ta vừa mới cảm giác được tiếng gì đó giống như là tiếng tim đang đập.” Lochness kinh ngạc nói, sau đó nhìn về phía bụng Mạnh Phi Vũ, bởi vì tại đây bây giờ lúc này người duy nhất có thể giải thích nguyên nhân của tình huống này chính là Mạnh Phi Vũ mang thai !
Mạnh Phi Vũ đầu tiên là nhìn Lochness lạnh lùng cười, sau đó lại nhìn về phía bụng Tử Uyên, chậm rãi thành nhiều điểm ôn nhu.
Lochness đầu tiên là sửng sốt, cũng là bởi vì sự ôn nhu trong mắt của Mạnh Phi Vũ, lại là bởi vì ánh mắt kia có chút thâm ý!
Giống như đã nghĩ ra cái gì, Lochness đứng lên kinh ngạc nhìn về phía Tử Uyên!
“Ngươi…… Điều này làm sao có thể? Không, Mạnh tiểu thư, nàng nói cho ta biết đây là có chuyện gì?” Lochness là muốn đến chút cái gì, nhưng chuyện như vậy là trái với khoa học tự nhiên , cho dù sự tồn tại của hắn cũng chính là một chuyện phi khoa học, nhưng như vậy đã là rất khó tin tưởng rồi.
“Cơm ăn xong rồi, ngươi đã có thể đi , không tiễn.” Mặc kệ sự nghi hoặc của Lochness, đối với chuyện Tử Uyên mang thai, Mạnh Phi Vũ cũng không có cố ý đi giấu diếm người nhà, chính là mọi người tuy rằng đối với dáng người của Tử Uyên cảm thấy nghi hoặc, nhưng như cũ là không có nghĩ tới phương diện này, cho nên, Mạnh Phi Vũ cũng không có cố ý giải thích, mà đối với vị huyết tộc vương tử này, kỳ thật, Mạnh Phi Vũ vẫn là yên tâm, hắn là bằng hữu của Hoàng Phủ Hiên, chuyện như vậy cho dù cho hắn biết, hắn cũng sẽ không nói ra đi.
Bất quá, hắn sẽ là một cái phiền toái.
Lochness không đi, ánh mắt bình tĩnh nhìn Tử Uyên.
“Thật sự rất kỳ diệu, không nghĩ tới, nam nhân như thế nhưng lại có thể mang thai, xem ra, ta là thật sự phải rời đi, bằng không ta chính là kẻ phá hoại gia đình nhà người khác.” Lochness có chút vô lực nói, trong ánh mắt trừ bỏ tiếc hận bên ngoài cũng có thản nhiên thoải mái, tuy rằng, Mạnh Phi Vũ thực hấp dẫn hắn, nhưng là, chuyện đoạt người yêu của người khác hắn cũng sẽ không làm, huống chi nam nhân kia thế nhưng lại đang là cái dạng này.
Nam nhân mang thai? Không thể tin được!
Mạnh Phi Vũ cảm giác được có chút kỳ lạ, nhẹ nhàng hừ một tiếng, tiếp tục chú ý tình huống của Tử Uyên, giống như, trong khoảng thời gian này, Tử Uyên luôn phát sinh tình huống như vậy, là có vấn đề gì sao?
Mạnh Phi Vũ có chút lo lắng, cho nên quyết định mấy ngày này sẽ mang Tử Uyên đi bệnh viện kiểm tr.a một chút.
Mà Tử Uyên nhìn Mạnh Phi Vũ ánh mắt có chút lo lắng , ôn nhu cười, cảm giác chính mình vô luận vất vả cỡ nào đều rất đáng giá.
Về phần Lochness ở một bên còn lại là không nói gì , nhìn ánh mắt hai người, nhẹ nhàng thở dài ở trong lòng một chút.
“Cám ơn hai vị chiêu đãi, ta sẽ không quấy rầy nữa.” Lochness cười tao nhã ,cũng không có để ý phản ứng của Mạnh Phi Vũ cùng Tử Uyên, bước đi ra khỏi nhà Mạnh Phi Vũ.
……
Ngày hôm sau, Mạnh Phi Vũ liền mang theo Tử Uyên đi tới bệnh viện của Mặc Sĩ Tĩnh.
Một loạt kiểm tr.a qua đi, bác sĩ kiên trì đối với Mạnh Phi Vũ vẻ mặt lạnh tanh nói:“Mạnh tiểu thư, Tử tiên sinh thân thể không có gì trở ngại, đứa nhỏ cũng rất khỏe mạnh, sự đau đớn không định kỳ đó cũng là bởi vì đứa nhỏ ở trong cơ thể vận động, cô có thể yên tâm, bất quá, thai nhi trong cơ thể của Tử tiên sinh phát triển so với người bình thường đều nhanh hơn, khì hạn sinh sản khả năng sẽ rất nhanh tới, ước chừng khoảng một tháng nữa là sẽ sinh.”
“Nhanh như vậy?” Không đến sáu tháng là có thể sinh ra sao? Mạnh Phi Vũ có chút cảm giác khó hiểu, nàng có chút lo lắng cho thân thể của Tử Uyên .
“Căn cứ theo trình độ phát triển của thai nhi trong bụng của Tử tiên thì là như vậy.”
“Ân.” Lên tiếng, Phi Vũ đi từ phòng kiểm tr.a đi ra trước mặt của Tử Uyên.
“Phi Vũ, chúc mừng bạn a, sắp làm mẹ.” Mặc Sĩ Tĩnh vẫn ở bên người bạn tốt, lúc này cười chúc mừng Mạnh Phi Vũ.
“Nam nhân của bạn thật không tồi.” Mạnh Phi Vũ cũng lạnh lùng đáp trả lại một câu, nhưng lại làm cho Mặc Sĩ Tĩnh lộ ra chút thần sắc mất tự nhiên, nghĩ đến nam nhân của nàng, nàng thật đúng là có chút không nói được.
……
Chào tạm biệt Mặc Sĩ Tĩnh, Mạnh Phi Vũ liền cùng Tử Uyên ra phòng kiểm tra, đi ra hướng bãi đỗ xe của bệnh viện, mà ngay tại thời điểm sắp đi ra khỏi cửa, bọn họ đụng phải một người.
“Mạnh tiểu thư, Tử Uyên!”Âm thanh kinh hỉ của Đông Phương Dật Văn, hắn không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp được bọn họ.
“Đông Phương giáo sư.” Ở trường học viện hoàng gia, Tử Uyên cũng biết một chút ít về Đông Phương Dật Văn.
Mạnh Phi Vũ thì trầm mặc nhìn Đông Phương Dật Văn.
“Các ngươi làm sao lại tới nơi này, có vấn đề gì sao?” Ở trong bệnh viện gặp được người mình quen biết, nhưng rất nhiều lúc cũng không phải chuyện làm cho người ta cao hứng.
“Không……” Có! Mạnh Phi Vũ vừa muốn nói không có, nhưng đã bị một thanh âm cắt ngang.
“Tử tiên sinh, cô quên cầm bản báo cáo xét nghiệm, Mặc Sĩ viện trưởng bảo giúp cô mang lại đây.” Một y tá chuyên môn phụ trách chăm sóc Tử Uyên cầm một bản báo cáo đã đi tới, giao cho Tử Uyên.
Tử Uyên nhận rồi nói cám ơn, Mạnh Phi Vũ còn lại là cau mày nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Đông Phương Dật Văn.
“Cô mang thai ?” Quả nhiên, câu nói đầu tiên của Đông Phương Dật Văn chính là giống y như Mạnh Phi Vũ đoán.
“Không quan hệ gì tới ngươi!” Mạnh Phi Vũ lạnh lùng trả lời, sau đó mang theo Tử Uyên rời đi.
Phía sau còn lại Đông Phương Dật Văn đang ngơ ngác nhìn bọn họ rời đi!
Tình cảm lưu luyến của hắn còn chưa có phát triển, liền đã tan biến như vậy!
Tuy rằng là hiểu lầm, nhưng là, cũng là chuyện hiểu lầm tốt đẹp.
Đôi khi, yên tĩnh cũng không phải là chuyện tốt.
……
Một ngày lại qua một ngày, Mạnh Phi Vũ bình thường vẫn đi làm đều, mà Tử Uyên thì là an tâm ở nhà dưỡng thai, cuộc sống của hai người tựa hồ khuyết thiếu sự lãng mạn, nhưng lại ấm áp như vậy.
Thời gian bất tri bất giác đã đến tháng mười một, lúc Mạnh Phi Vũ còn đang làm việc chợt nghe thấy tiếng điện thoại vang lên……
Nhìn đến là Tử Uyên gọi tới, cho nên, Mạnh Phi Vũ rất nhanh liền tiếp lên.
“Làm sao vậy?” Thời điểm bình thường, Tử Uyên là sẽ không chủ động gọi điện cho nàng, bởi vì, hắn sợ ảnh hưởng tới công việc của nàng.
“Ta……”
……