Chương 58: Tụ Khí Đan tam giai
Lăng Liên trên tay thủy nguyên tố rơi xuống đầu Lăng Thần.
Lăng Thần vẫn không thức dậy, bây giờ trời cũng dần tối, hai nàng không hiểu. Vừa mới làm chút việc? Trời bây giờ lại sắp tối? Lăng Liên quay đầu dứng dậy.
Đi đến bên bếp lửa, nấu ăn bữa tối cho Lăng Thanh.
Lăng Thanh nàng lại suy tư.
Thiên Mệnh Chi Tử, Thiên Mệnh Chi Tử tại sao ta không hiểu rõ bốn từ này, khí ức của ta bị phóng bế. Haizz nàng vừa thở dài lại nhớ ra, Thiên Mệnh Chi Tử là nhân vật chính.
Chậc chậc, quả nhiên nàng thông minh nghĩ đến Thiên Mệnh Chi Tử chẳng phải nàng sẽ bị hắn thu làm hậu cung nếu như gần hắn?
Lúc này thời gian cũng chập tối, Lăng Liên nấu cơm tối, hoàn thành bưng đến thấy Lăng Thanh ngủ ngục trên bàn. Vẻ mặt khả ái dễ thương, nàng muốn tới ôm.
Lại nhìn qua Lăng Thần, hắn vẫn chưa tỉnh nên đánh hắn không? Trước tiên mặc kệ ta có việc phải làm, nàng đặt lên bàn đồ ăn. Bước nhẹ không thể làm ồn Lăng Thanh dậy.
Nàng Tuyết Liên thân là sư tỷ, phải nhẹ nhàng gọi nàng dậy: "Thanh nhi muội không thể ngủ bây giờ có nam nhân trong phòng."
Lăng Thanh mặc dù đang ngủ mê man nhưng nghe đến nam nhân, mắt mở to thất thần lại muốn ra chiêu, nhưng mặt ngơ ngác nhớ ra nàng ngủ quên: "Sư tỷ ngươi xong?"
"Ân, sư muội ăn cơm." hai nàng nhìn trước mắt trên bàn có thịt, to mắt ra nhìn. Thức ăn có mùi thơm cũng dẫn đến Lăng Thần mở mắt, nhìn xung quanh ngơ ngác, nhớ ra bản thânbị đánh ngất.
"Các ngươi là ai?" khí ức hắn mới dần dần khôi phục lại, bị Lăng Liên dùng gậy gỗ đánh vào đầu ba mươi cái, làm hắn mất trí nhớ nhè nhẹ, nhớ ra.
"Sư muội, sư tỷ các ngươi tại sao làm hại ta đây?" Lăng Liên vừa gắp miếng thịt đưa lên miệng, nghe vậy hùng hổ đứng dậy.
Đi đến gần Lăng Thần: "Ngươi giám trộm hoa ta cùng sư muội vất vả trồng? còn nói tại sao ở đây?" Lăng Thần cảm thấy cũng đúng, hắn đi trộm a!
Nhanh chóng kêu oan, oán trách sư tôn: "Sư tôn ngươi giúp ta, tại ngươi mà bây giờ ta bị sư tỷ, sư muội bắt, ngươi phải làm chứng cho ta." sư tôn hắn ho khan.
"Cái này cũng không thể trách ta." Lăng Thần vẻ mặt ủy khuất khuất, chán nản: "Đây chẳng phải ý kiến của người sao, cơ duyên Hoa Bỉ Ngạn màu tím, cửu phẩm!"
Sư tôn Lăng Thần suy nghĩ thấy vậy, mặt dày: "Cái này tại ngươi với cơ duyên là đen đủi, nhưng mà sư tỷ ngươi, bí mật rất lớn, sư muội ngươi cũng không khác biệt."
Sư tôn Lăng Thần trầm trọng nghiêm túc nói thêm: "Nàng trồng ra hoa bỉ ngạn, chắc chắn có bí mật rất lớn, nhưng bị người khác phong ấn khí ức, nên mới không nhớ ra ngươi."
Hắn lúc ngủ say, cũng không ngồi yên mà vắt óc suy nghĩ, theo những lời Lăng Thần nói, và theo hắn biết. Hai người được người thần bí nào đó, cảnh giới cao hơn hắn.
Cứu giúp, nhưng lại phong ấn khí ức hai người, nên hắn suy ra kết luận như vậy. Nhưng hắn biết chắc việc này như vậy còn chưa xong, trước tiên vẫn là chạy trước.
Lăng Thần ngơ ngác không hiểu rõ: "Sư tôn, sư tôn." Lăng Thần không có được sư tôn đáp trả, sợ hãi nhìn sư tỷ vẻ mặt tức giận trước mắt hắn.
"Sư tỷ ta có ý kiến, ta đưa các ngươi tụ khí đan."
"Các ngươi thả ta ra được không?" Lăng Liên suy nghĩ, Tụ Khí Đan thả hắn thấy cũng lời, nhưng trước tiên giáo huấn hắn: "Phẩm chất?"
Lăng Thần hớn hở đáp: "Tam giai , tam giai." đồ tốt đưa sư tỷ cũng không ủy khuất, hắn thế nhưng có lỗi với hai người. Nên cũng coi như bồi đắp, Lăng Liên nghe vậy cười tà ác.
Lăng Thần cũng theo thần thức, mà lấy tụ khí đan tam giai ra cho Lăng Liên, từ Lăng Thần thân thể bay đi một bình Tụ Khí Đan.
Lăng Liên tay nhỏ bắt lấy mở ra xem, không có độc phẩm chất tam giai, cao cấp, Lăng Liên ngạc nhiên đồ tốt.
Nhanh chóng thu lại, nhìn Lăng Thần cười hắc hắc, Lăng Thần thấy Lăng Liên tiến tới thân thể không tự nhỉ sợ hãi run rẩy: "Sư tỷ ngươi làm gì?"
Chỉ thấy trong căn nhà gỗ cách biệt có tiếng hét vang vọng truyền đi, lại không có ai nghe thấy.
Vài phút đi qua.
Lăng Thần đang nhảy qua từng cành cây qua núi lúc này, mặt hắn xưng vù, ủy khuất sư tỷ quá thâm hiểm. Nhận đồ còn đánh hắn?
"Sư tôn, sư tôn ngươi ra đây cho ta!"
Sư tôn không trả lời hắn, mà ngủ say, Lăng Thần tê, ngươi hố đệ tử a, quả nhiên người nói đều không thể tin được, Lăng Thần quá tin người.
Lăng Liên, Lăng Thanh trong nhà cười hắc hắc, có đồ tốt không cười quá lâu tiếp tục ăn cơm.
Lăng Thanh hiếu kỳ:" Lăng Thần rốt cuộc cho ngươi cái gì? Vậy mà thả hắn đi, ta còn muốn giáo huấn hắn đây." nàng vừa dùng đũa gắp miếng thịt.
Lăng Liên cười nhẹ:" Hắn cho ta tụ khí đan, còn là tam giai nên ta thả hắn đi."
Hai người không nói gì nhiều, nhìn nhau tiếp tục ăn cơm, Lăng Thanh nàng giả trang quá đỉnh, nàng giả ngơ đến nỗi, cái gì cũng hiếu kỳ hỏi.
Lăng Thanh cười nhẹ, ta trang vẫn là quá đỉnh.