Chương 66: Tuyết Đông, Nguyệt Sa Sa. Đa Bắc một ngàn binh.
A quên, Lăng Thần liền bợt tỉnh thu hồi tay mở nắp lại, hắn lại nói: "Sư tôn ta làm sao cho người hấp thu?" sư tôn hắn thì đột nhiên xuất hiện.
Đoạt lấy bình đan dược trên tay hắn, mở nắp ra đưa vào trong miệng đan dược, làm Lăng Thần hiếu kỳ sư tôn ngươi là linh hồn thể. Vậy mà cũng có thể dùng đan dược a.
Sư tôn Lăng Thần không để ý đến hắn, mà tiếp tục phục dụng đan dược phục hồi linh thể. Liền chui vào trong nhẫn của Lăng Thần.
Trong nhẫn lăng thần liền lung lay cực mạnh, hắn không hiểu rõ. Sư tôn làm sao như vậy, một bên khác.
Hoa Quốc lúc này, tướng lĩnh Hoa Quốc hắn mang theo một ngàn tên lính đến sát gần khu vực Hồ Ly Nữ, tướng lĩnh hắn tên Đa Bác, hắn thân tướng lĩnh dưới chướng Hoa Quốc hoàng đế.
Mang theo một ngàn quên đi đến sát bờ vực Hồ Ly Nữ, nhìn đằng xa xa Tiên Đạo Tông đệ tử, liền nhìn lại xung quanh hơn ngàn binh lính, liền phất tay nói: "Dựng trại."
Cứ như vậy hơn ngàn binh lính bắt đầu dựng trại, âm thầm không cho đối phương biết. Nhưng hắn không biết rằng trên cao cách xa xa, một thân hình áo bào đen trên cành cây cao.
Liền biến mất, không còn bóng dáng. Ma tông Ma Nữ Tông lúc này, bóng đen xuất hiện bên dưới, trên cao là một nữ nhân ngồi. Không thấy bóng dáng của nàng, chỉ là một hư ảnh mờ mịt.
Áo bào đen liền quỳ xuống một chân chắp tay nói: "Chưởng Môn đại nhân, người quả nhiên đoán đúng, chúng ta phái người đi, Mộng Quốc không có động tĩnh, nhưng mà Hoa Quốc."
"Có mang theo một ngàn quân lính đi theo, cảnh giới thấp nhất là Trúc Cơ sơ kỳ." trên cao thân hình nữ nhất không thấy rõ thân hình, liền phất tay: "Ngươi lui ra." áo bào đen bó sát lấy ngực to tròn liền lui ra.
Nàng đứng dậy, liền biến mất. Trên cao nàng là Tuyết Đông, năm mươi năm trước từng một mình xông phá Tiên Đạo Tông cũng thu phục được Cổ Thần nữ nhân kia.
Bây giờ hai người đều Kết Đan viên mãn, không khác biệt là bao, nàng không phải là Thất Ma Ảnh dưới chướng chủ nhân, Thất Ma Ảnh nếu nàng bước vào.
Cũng chắc chắn đứng thứ năm, nhưng mà nàng không hề muốn, nàng liền mang ra một hình tròn đồ vật màu xanh, đây gọi là Ngọc Truyền Lệnh, có thể truyền âm xa vạn dặm thứ đồ này ngay cả chủ thượng cũng không thể biết được.
Nó truyền âm nàng không thể phá toái, chủ thượng quả nhiên mạnh mẽ. Nàng cảm thán, Tuyết Đông nàng bắt đầu đưa linh khí vào trong, lúc này Ngọc Truyền Lệnh cũng phát sáng.
Bên này Lăng Thanh nàng đang ăn cơm, thì trên cổ lung lay, nàng liền bỏ xuống miếng thịt đang gặm. Cầm lên xung quanh liền tạo nên một kết giới, không kẻ nào có thể nghe lén hay xâm nhập.
Bên kia cũng truyền đến giọng nói: "Chủ nhân quả như người nói, Hoa Quốc đã hành động còn mang theo một ngàn quân, ẩn dấu bên cạnh Hồ Ly Nữ." Thiên Thanh Nhi nàng gật đầu.
Giọng nói bắt đầu thay đổi: "Ngươi nên biết điều gì làm tiếp theo." Tuyết Đông cũng gật đầu: "Là chủ nhân, ta đã có sắp xếp." như vậy Ngọc Truyền Lệnh liền ngừng, nàng trên miệng cũng nở nụ cười.
Một cái phất tay, một nữ hài tử liền đi vào, nàng vừa đi vừa lúng túng nhìn xung quanh, tuy nàng nhìn khả ái thế nhưng thân hình rất là nữ nhân a. Nàng vừa đi đến liền bước lên đài cao.
Không sợ hãi gì Tuyết Đông mà nói: "Đông a di, ngươi gọi ta đến đây có việc gì không?" nàng tuy nói nhỏ nhẹ, nhưng bây giờ trong đại điện không thấy rõ mặt hai nàng.
Từ ánh sáng chiếu rọi, mới thấy được tuy nàng thấp nhưng thân hình nữ nhân là như vậy. Tuyết Đông liền nói: "Nguyệt Sa a di gọi ngươi đến đây là muốn có việc muốn nhờ ngươi."
Nguyệt Sa Sa gật đầu, liền đưa tay ra muốn được Tuyết Đông ôm, Tuyết Đông nàng tươi cười nhìn Nguyệt Sa Sa, ôm nàng lên, nàng ngồi trên đùi Tuyết Đông.
Vừa đu chân vừa tươi cười, có thể nghe được từ ngoài, tuy không thể nhìn thấy thân hình hai người. Nguyệt Sa Sa: "A Di ngươi gọi ta đến đây, lại muốn ta giúp a di đi làm việc đi."
Tuyết Đông xoa xoa đầu nàng, ánh sáng cũng chiếu rọi ra Nguyệt Sa Sa mái tóc hồng: "Sa Sa ngươi đoán đúng a, lần này A Di gọi ngươi tới đây nha. Là muốn nhờ ngươi đi xung quanh Hồ Ly khu vực Hoa Quốc."
Tuyết Đông chưa nói hết câu, Sa Sa liền chen vào: "Sa Sa đã biết A Di, ôm Sa Sa. sa Sa đi thế nhưng muốn A Di ôm, Sa Sa lâu ngày sẽ không được gặp Đông A Di."
Tuyết Đông cười cười, ôm chặt lấy Nguyệt Sa Sa, được hồi lâu qua đi. Nguyệt Sa Sa độ cao có hạn nhưng thân hình nữ nhân nhảy xuống, liền vẫy tay chào Tuyết Đông.
"A di ta đi trước." nàng thân hình liền biến mất, xuất hiện lần nữa là trên cao Hoa Quốc khu vực. Nhìn xuống dưới, một chỗ dựng trại đóng quân. Nàng lại hóa thành một đạo hồng linh khí, bay vào trong Hoa Quốc khu vực.
Cũng không phát hiện một vị cường giả nào khác, liền yên lòng. Nhưng nàng không thể quay về, bởi vì nàng biết Hoa Quốc chắc chắn sẽ ngư ông đắc lợi.
Lúc đó chắc chắn sẽ ra tay, bởi vì nàng nắm chắc Hoa Quốc sẽ không ngu ngốc đến mức, Ma Nữ Tông cùng Tiên Đạo Tông tranh giết lẫn nhau mà nhảy vào giao thủ.
Như vậy hai nước sẽ từ thù thành bạn đánh lùi Hoa Quốc, bởi vì sao? tiên Đạo Tông thế nhưng từng bị Hoa Quốc đe dọa xâm lấn, nhưng mà có Vân Quốc cùng Ma Nữ Tông nên e dè.
Vậy địch lâu năm không thể tấn công, tự nhiên dâng đến còn không đánh? Ma Nữ Tông thế nhưng A Di chỉ là bị nhập ma hóa mới xâm lấn Tiên Đạo Tông a.
Lúc đó nàng không thể cản được, chỉ có thể phân phó trong Ma Tông khu vực cao tầng Nguyên Anh đi bảo vệ, trời ạ A Di lúc đó ngươi bị làm sao a.
Ma Tông với Tiên Đạo Tông chỉ vì tranh chấp Hồ Ly Nữ, cùng với hai phe khác nhau một là Nhân hai là ma nên mới tranh chấp. Nếu có thể làm hòa vẫn có thể được trong vài năm, với tình thế trước kia.
Nhưng bây giờ từ khi Tuyết Đông A Di nhập ma hóa trở đi không thể a, Nguyệt Sa Sa hóa thành một đạo hồng linh khí, đáp xuống bên cạnh dựng trại quân lính. Hoa Quốc mà bắt đầu giảng giải cố sự.
Như vậy nên nếu Hoa Quốc xâm lấn là vậy hai bên sẽ đánh, nên nàng cần phải ở đây. Khi một trong hai bên thất thủ Hoa Quốc sẽ ra tay. Nguyệt Sa Sa thở dài, không muốn suy nghĩ nhiều.
Mà ngủ thiếp đi, trong trại lúc này Hoa Quốc tướng lĩnh Đa Bác, cùng các vị dưới chướng liền mở ra địa đồ. Chỉ tay xuống nhìn rõ khu vực.
Đa Bác liền nói thêm: "Ma Tông chắc chắn sẽ có nghi ngờ chúng ta, nhưng ta nắm chắc phía ma Tông sẽ phân phó Kết đan là chính đến thăm dò chúng ta."
Xung quanh các vị tướng khác vậy đều ngạc nhiên mà nhìn Đa Bác, quả nhiên làm tướng lĩnh dưới chướng Hoa Quốc hoàng đế quả nhiên khác biệt.
Mấy vị tướng xung quanh đều cảm thán: "Vậy chúng ta làm như thế nào a, chúng ta bị thăm dò?" Đa Bác liền cười cười: "Chỉ là kết đan mà thôi không đáng giá."