Chương 119: Sở Thiên Thiên muốn chửi bậy
"Cơ duyên bằng không của ngươi, hình như đã truyền nhiễm cho ta."
Lăng Thần tê, đang ôm trong người Hoa Vũ người nàng toả ra mùi thơm, liền bắt đầu không có thơm.
"Cái này cũng không trách ta nha, từ khi người đi theo ta, ta mới đen đủi." Lăng Thần sư tôn khịt mũi coi thường.
"Cái này tại ngươi, Lăng Thần." Lăng Thần lại bắt đầu hoài nghi, giọng của sư tôn tại sao lại khác lạ. Hắn giọng phải nam chứ tại sao lại khác như vậy?
Hắn không biết rõ rốt cuộc sư tôn làm sao. Nhìn trước mắt Hoa Vũ nói: "Hoa Vũ ăn cơm."
Hoa Vũ gật đầu: "Hảo." hai người liền ngồi xuống ăn cơm.
Bên này, Lăng Liên, Lăng Thanh đang trong phòng tu luyện. Không biết qua bao lâu.
Sáng sớm hôm sau, chúng đệ tử đến rất nhanh chóng. Trong đó một nam đệ tử nói ra:" Ngươi nói xem hôm nay thế nhưng là vòng cuối cùng xem ai có thể đi đến cuối ."
Bên cạnh hắn vị đệ tử gật đầu liên tục. Trư Bát lúc này cũng đã nói hết lời tiên thề quen thuộc.
"Trận thứ nhất vòng cuối cùng, Nạp Yến giao thủ Sở Thiên Thiên mời song phương lên đài."
Nạp Yến vẫn như hôm qua một thân lên đài, Sở Thiên Thiên nàng cũng giống như vậy. Bước lên khán đài.
Sở Thiên Thiên nàng nhún nhẹ người: "Sở Thiên Thiên, cảnh giới Luyện Khí cảnh cửu giai." Nạp Yến cũng gật đầu đáp nhẹ lại.
"Nạp Yến, Trúc Cơ cảnh sờ kỳ." Trư Bát trên cao hô to: "Song phương bắt đầu." Sở Thiên Thiên liền bước nhanh chân về phía trước.
Ném ra sáu đạo kiếm ngắm: "Cực Phẩm, Phi Kiếm Chi." nàng tay lưu loát nhanh chóng ném ra vô số kiếm ngắn.
Nạp Yến một bên dùng Lôi Đình Trường Thương chỉ cần đưa tay chém vài đường nhẹ về phía trước.
Đã ngăn cản toàn bộ, quá trình nàng thân hình liền nhảy lên cao. Thuấn di đi đến trước mắt Sở Thiên Thiên, Sở Thiên Thiên không kịp thời phản ứng.
Nàng liền bị một thương chém trúng, nhanh chóng chạy ra ngoài. Chịu cơn đau trên người: " Quả nhiên Trúc Cơ so với Luyện Khí cảnh củu giai."
"Là một trời khác vực, đối thủ có sơ hở nhưng nàng không giám tấn công." bởi vì sơ hở đó là do Nạp Yến cô gắng tạo ra để nàng mắc mưu.
Nhưng Nàng là ai? Nàng thế nhưng không ngốc, biết trận này bản thân thua. Nàng cũng chưa lĩnh ngộ ra bản thân Tuyệt kỹ.
Muốn thắng khó như lên trời. Nàng vừa lui ra xa: "Lôi Đình Chi Nộ." khán đài đều được bảo phủ bởi lôi đình đánh xuống.
Sở Thiên Thiên cắn răng chịu đựng từng cơn lôi đình đánh xuống. Nàng lại ném thêm kiếm ngắn về phía trước, cũng không có làm hại gì cho đối thủ.
Không phải không làm hại đến đối thủ mà là, căn bản nàng quá yếu không thể gây sát thương cho đối phương.
Nàng nhanh chóng ném ra sáu đạo kiếm ngắn, rồi chạy nhanh né tránh lôi đình đánh xuống. Nạp Yến vẫn một mực bước đi từ từ.
Sở Thiên Thiên nàng tự nhiên cảm thấy một tia không lành khí tức, thở dài. Đối phương đã không muốn cùng nàng dây dưa muốn dùng đến công pháp thứ hai.
Nhanh chóng chiến thắng đây. Nàng không còn cách nào a: "Ẩn Thân Di Tốc." thân hình nàng liền biến thành một màu xanh ẩn thân, có một dây màu xanh dài buộc với tay nàng.
"Tuyệt Phẩm, Phong Kiếm." nàng tăng thêm tốc độ chạy, chạy quanh khán đài. Bao quanh lấy Nạp Yến Liên Tục Ném ra sáu đạo kiếm ngắn.
Sáu đạo kiếm ngắn này lại tới sáu đạo kiếm ngắn khác, nhưng không làm tổn hại đến Nạp Yến. Nàng thật sự muốn chửi bậy.
Không gây sát thương còn thôi đi ngươi còn không công kích ta. Để ta nhanh chóng xuống đài, ta đã có tư cách tiến vào nội môn a.
Nạp Yến lúc này đã đưa thương lên cao: "Lôi Phạt." Lôi Đình Trường Thương liền bị vài đạo sét đánh xuống dưới.
Bùm bùm, "Lôi Kích." nàng đưa từ dưới đất chém lên một đạo thương, liền xuất hiện ba đạo lôi như mũi kiếm hướng Sở Thiên Thiên tới.
Sở Thiên Thiên bị Lôi Phạt đánh trúng bị giải trừ Ẩn Thân Di Tốc, ba đạo lôi kiếm từ dưới đất bay đến. Trực tiếp đánh bay nàng xuống dưới khán đài.
Sở Thiên Thiên cười khổ, may mà lúc trước đã sớm chuẩn bị một kiện pháp bảo phòng ngự, nếu không bây giờ ch.ết chắc,chậc chậc quả nhiên nàng vẫn đoán đúng.
Chúng đệ tử đều cảm thán, khi thấy Sở Thiên Thiên thân hình bị lôi đình đánh trúng, trên người vẫn có lôi đình đứng dậy nói: "Ta chịu thua."
Trư Bát trên cao hô to: "Vòng cuối cùng, trận thứ nhất Nạp Yến thắng." Nạp Yến quay người bước xuống khán đài.
Đệ tử xung quanh liền tránh né đi, nhưng không giống như mọi ngày. Nàng lại kiếm một nơi ghế ngồi chống không ngồi xuống.
Đưa chân trái lên chân phải. Nạp Yến nàng muốn xem xem, Lăng Thanh mạnh mẽ như lời đồn sẽ như thế nào.
Đệ tử sửa chữa khán đài liền lên đài nhanh chóng sửa chữa, Trư Bát trên cao khác hơn mọi ngày liền nói: "Trận tiếp theo Hoa Vũ giao thủ cùng với Lưu Hoà."
Lăng Thần bên dưới cười, hắn nói nàng cần phải giáo huấn tốt lưu Hoà. Hoa Vũ có hỏi qua về truyện gì, hắn liền giảng giải tất cả những lần Lưu Hoà khi dễ hắn.
Hoa Vũ gật đầu nàng chắc chắn sẽ cho hắn một bài học, thời gian trôi qua.
Sửa chữa khán đài hoàn tất, Hoa Vũ cùng lưu Hoà lên khán đài.
Lưu Hoà chắp tay: "Tại hạ lưu hoà luyện cảnh bát giai." Hoa Vũ nàng cũng giống như vậy, tuy nàng đã phục dụng Tiên thảo Hoả Tinh Hoa nhưng vẫn chưa thể tăng tiến cảnh giới.
Bởi vì Lăng Thần đã nói, nàng mới tăng lên nguyên tố hoả chưa thể nắm vững cần nắm vững rồi đột phá sau đó. Hoa Vũ nàng nghe lời Lăng Thần chưa có phục dụng.
Cảnh giới bây giờ của nàng mới như vậy, không tăng lên. Trư bát chấp sự trên cao liền bô to: "Trận đấu bắt đầu."
Lưu Hoà liền nhanh chóng dùng đến: "Lưu Gia Kiếm, Nhất Kiếm." nhanh chóng chạy đến chém mạnh về phía trước, hắn đạp hư không đuổi theo Hoa Vũ.
Hoa Vũ không ngồi yên: "Cực Hạn Chi Hoả, Vô Song Quyền." tay nàng lửa bùng cháy, bây giờ hoả nàng đã khác uy lực mạnh mẽ.
Một quyền đáp trả lưu Hoà, lưu hoà thấy vậy, cũng nhanh chóng đưa kiếm lên cùng nàng giao thủ keng. Lưu Hoà đưa kiếm lên chém về phía trước.
Hoa Vũ lại dùng quyền đánh mạnh vào lưỡi kiếm, lưu hoà bản thân bị thương lui ra xa. Hắn thở dài, cái này cái này quá mạnh đi.
Nhưng mà chưa xong, hắn lại chân đạp hư không lao đến, một kiếm lại chém xuống. Hoa Vũ đưa tay ra chụp lấy, thanh kiếm của hắn cũng không bị thiêu đốt.
Không tồi nha, nàng nguyên tố hoả đã khống chế cực cao như vậy, mà hắn vẫn không có bị thương hay thanh kiếm bị thiêu đốt.
Lưu hoà rút kiếm về sau đứng thẳng người, hắn liền ném ra vài đạo bông hoa. Hoa Vũ biết nếu như lại gần hoa sẽ nổ, đây là công pháp Lưu Hoà: "Phi Hoa đi."
Nàng song quyền liền nhảy lên, mỗi quyền đánh vào bông hoa. Mỗi bông hoa đều nổ tung, hoả bùng lên trước mắt nàng, muốn thiêu rụi nàng.
Nhưng mà vô ích mà thôi, với cảnh giới khống chế nguyên tố hoả bây giờ của nàng, coi như là hơn một trăm phi hoa cũng không thành vấn đề đối với nàng.