Chương 63: Hôn Hoa.

“Sao anh thoát ra được?” Hạ Diệp nghiêng đầu, vừa hỏi vừa xoa bóp bọt dầu gội trên tóc.
“Có một khoang thoát hiểm trong chiếc tủ được khóa ở dưới tầng hầm, bên trong chứa một bao con nhộng có thể phóng trực tiếp xuống biển.”


Cô giảm tốc độ ở tay, hỏi: “Tại sao tất cả số bom đó không nổ hết?”
Hạ Diệp luôn cảm thấy thiếu thiếu điều gì đó, rồi đột nhiên nghĩ ra: “Anh tháo gỡ mấy quả bom sau đó đem số thuốc nổ đã được tháo rời ném vào trong khoang thoát hiểm đúng không?”


Kiều Triết gột sạch chút bọt xà phòng cuối cùng trên người: “Ừm, mối liên hệ giữa hai nhóm thuốc nổ đó có vấn đề…”
Hạ Diệp nhớ tới cảnh cô nhìn thấy trong màn hình giám sát, khi đó Hà Minh Thịnh đã lắp đặt nó dưới tầng hầm: “Hà Minh Thịnh là người của bọn anh?”


Anh không trả lời, chỉ kéo cô tới dưới vòi hoa sen để cô xả tóc, sau đó cầm sữa tắm thoa lên người cô, chuyển chủ đề: “Tại sao em lại ở đây?”
“Hai quả bom là do em chuyển tới, cũng may là không có nguy hiểm gì xảy ra.” Nếu không cô sẽ không thể nào tha thứ cho bản thân.


“Bẹp” một tiếng, một cái vỗ rơi xuống mông cô, kèm theo lời cảnh cáo: “Không có lần sau, không được làm mấy chuyện như vậy nữa.”
“Nếu vẫn làm thì sao?” Cô bướng bỉnh, càng muốn thử chống đối lại anh.
“Bắt em vào tù, anh sẽ làm cai ngục.” Anh bịa đặt nói lung tung.


Kiều Triết tạo sữa tắm thành bọt rồi thoa lên ngực Hạ Diệp, cô cảm thấy hơi nhột nên tìm cách né tránh, nhưng lại bị anh bắt lấy, muốn trốn cũng không được.
Trong luồng hơi ẩm ngột ngạt, Hạ Diệp đỏ mặt nhìn anh đang tập trung thoa sữa tắm cho mình, cũng không biết là anh cố ý hay không…


available on google playdownload on app store


Dưới sự bôi trơn của lớp bọt, anh nhẹ nhàng vuốt ve đầu nhũ hoa của cô, rồi xoa đều bọt lên vùng da xung quanh ngực, động tác như vô tình chạm vào hạt trân châu mềm mại, rồi lại nhẹ nhàng đỡ lấy hình dáng tròn trịa bao quanh, ánh mắt tập trung như một kẻ biến thái.


Khi anh trượt lòng bàn tay xuống tới bụng dưới, Hạ Diệp không kìm được phải thốt lên: “Em tự làm được…”


Không gian nhỏ hẹp tràn ngập hương thơm của sữa tắm, tay anh vẫn không hề dừng lại, cứ thế không ngừng len lỏi tìm kiếm trong “khu rừng” nhỏ bên dưới, bọt nước nổi lên, ngón tay thâm nhập, xuyên qua cánh hoa bên ngoài, chạm vào nhụy hoa bên trong, dưới sự bôi trơn của bọt xà phòng cứ thế tiếp tục cọ xát.


Cô quay lưng về phía anh, cảm nhận được sự kích thích mãnh liệt từ hạ thể truyền tới, phân thân của anh đang nằm giữa khe đùi cô cũng dần dần cương cứng.


Ngón tay anh chậm rãi xoa nắn xung quanh hoa huyệt, Hạ Diệp nhắm chặt mắt cố gắng đẩy cánh tay đang ôm quanh eo mình, đồng thời ngẩng cao đầu không tự chủ được nức nở rên rỉ.
Nước nóng từ vòi hoa sen xối sạch bọt xà phòng trên cơ thể hai người, hai thân hình trần trụi áp chặt vào nhau.


Ngay khi Hạ Diệp chuẩn bị rùng mình cao trào thì anh lại dừng lại, quỳ một gối xuống trước mặt cô, lúc này cô đang dựa người vào bức tường phía sau, có chút khó hiểu trước động tác của người đàn ông đối diện.


Hạ Diệp không hiểu anh sẽ làm gì cho đến khi thấy anh nhấc chân của cô lên, khóe môi khẽ nở nụ cười, cô mới hiểu ý định của anh, nên ngay lập tức đỏ bừng cả mặt.


Anh vừa vuốt ve chân phải của cô, tay còn lại nâng chân trái lên, hôn lên mu bàn chân sạch sẽ, sau đó tiến dọc lên bắp đùi mềm mại, cuối cùng là tới đùi non, đầu lưỡi nhẹ nhàng, nhưng khiến người ta thật ngứa ngáy khó chịu.


Sàn bồn tắm ẩm ướt và trơn trượt, một tay Hạ Diệp bám chặt vào vách tường men sứ sau lưng, tay còn lại ôm sát người anh, nhưng như vậy cũng vẫn khó để giữ thăng bằng, cô cảm thấy mình có thể ngã bất cứ lúc nào, cảm giác vừa vui sướng lại vừa kích thích, chân trái của cô gác lên vai anh, cả người không ngừng run rẩy.


Anh nhẹ nhàng ngậm lấy điểm mẫn cảm của cô, vươn đầu lưỡi thỉnh thoảng khuấy động lên xuống, đảo qua đảo lại, chóp mũi cao thẳng bị lông cô làm ướt, anh ngửi thấy hương thơm của sữa tắm, tiếp đến nhắm mắt lại, động tình mà ɭϊếʍƈ láp, trêu chọc cô, cảm nhận được từng cơn rùng mình và co thắt của cô.


Hạ Diệp ngẩng cao đầu, thân thể căng cứng, không tự chủ được bật ra tiếng rên rỉ, lồng ngực phập phồng lên xuống theo sự trêu đùa của anh, cảm giác bên dưới như đang có thứ gì có tràn ra.


Bụng cô co thắt, thấy được hương vị từ nó đang toát ra, Kiều Triết đưa chiếc lưỡi linh hoạt của mình xuống miệng hoa huyệt, đâm vào của động, khuấy đảo tận sâu bên trong, tham lam ɭϊếʍƈ láp, ngay lập tức vị mằn mặn lan tỏa ra khắp đầu lưỡi.


“Aaaa… Đừng ɭϊếʍƈ chỗ đó…” Cô vừa thở hổn hển vừa nói.
Không chỉ mặc kệ lời ngăn cản của Hạ Diệp, thay vào đó anh càng thâm nhập vào sâu hơn, đâm vào thọc ra, điên cuồng ɭϊếʍƈ ʍút̼, bàn tay rảnh rỗi còn không ngừng xoa nắn bên ngoài hoa huyệt, tần suất mỗi lúc một nhanh…


Hạ Diệp kiễng chân, lòng bàn chân đang đặt trên vai anh dần dần duỗi thẳng, da đầu tê dại, cô cảm thấy chất lòng bên dưới mình vẫn không ngừng trào ra… hai tay đưa lên che lấp khuôn mặt.
Khi cô sắp ngã, anh đã kịp thời đứng dậy đỡ lấy cô.


Hạ Diệp bỏ hai bàn tay đang che mặt xuống, vòng qua cổ anh, nhìn khóe miệng anh dính đầy chất lỏng trong suốt của mình tiết ra, ngay khi cô định giúp anh lau đi, thì anh lại vươn tay ra, đưa đầu lưỡi đỏ thắm của mình luồn vào miệng cô.


Hạ Diệp đỏ mặt khẽ nhíu mày, hai mắt mờ mịt như sương, hiển nhiên là đã động tình đến cực hạn, giọng nói như bị bóp nghẹt, nức nở cầu xin: “Cho em…”


Anh một tay ôm cô ôm thân trên cô, tay còn lại nhấc chân cô lên, đẩy hạ thể cọ xát với dịch thể của cô, rồi dứt khoát đâm vào, nơi đó vẫn mềm mại và chặt chẽ như vậy.
Hạ Diệp vuốt ve khuôn ngực phập phồng của anh, cười trộm, sau đó thấp giọng hỏi: “Có thoải mái không?”


“Ừm… có.” Anh nhẹ nhàng đáp lại bên tai cô, sau đó bế bổng người cô dậy.
Đột ngột bị nhấc bổng khiến Hạ Diệp có chút hụt hẫng, chỉ biết ôm chặt lấy cổ anh. Bên tai truyền đến giọng nói kèm theo luồng khí: “Vào giường.”






Truyện liên quan