Chương 62
Thiên Vũ ở đó cười khinh bỉ đi về phía Thiên Lâm không ngần ngại đấm cho cậu một đấm vào mặt
Thiên Lâm chưa phản kháng được gì liền ngã xuống dưới đất,trên môi còn có một vết máu chưa khô
-Con mẹ nó yêu cái con khỉ khô gì: Thiên Vũ nhìn Thiên Lâm rồi chửi thề trong cơn bực tức
Thiên Minh chán nản hai người này bảo trợ lí đỡ Thiên Lâm dậy,những câu nói của Thiên Lâm thật là khó nghe
-----------
Cô ở dưới phòng khách lấy chăn chùm kín người cho những hơi lạnh không xen vào người,Mùa đông ở đây thật là lạnh,lạnh đến thấu xương.
Cô không biết Thiên Lâm đi đâu cả nhưng bây giờ đã muộn rồi sao Thiên Lâm chưa về,Cô nhìn lên chiếc đồng hồ đã 12 giờ rồi,Cô lo lắng cho Thiên Lâm,lo lắng cho một người Anh
Cô vội,mặc chiếc áo khoác đi tìm Thiên Lâm,Cô lấy chiều khóa ngay ở đó mở chiếc cửa ra cơn gió lạnh thổi qua da thịt làm Cô rét run
Cô đi ra đường không biết bây giờ tìm Anh chỗ nào nữa Cô dường như tâm trí đã bị đông kín rồi không hiểu tại sao lại đi bộ đi tìm Thiên Lâm nữa