Chương 15: Nhập học (3)
Tay khoác balô , Hàn Băng chạy nhanh trên hành lang, chỉ như một cơn lốc vụt qua, thoáng chốc đã đến lớp 11A trên hành lang tầng 4.
Cô giáo đã vào lớp, bắn tia nhìn nghiêm khắc về kẻ to gan dám đi trễ
- Em kia, học sinh mới mà vô phép tắc thế à, bảng tên lớp tôi không có gắn vàng đâu, còn không mau vào đi...
Profile lí lịch: Nghiêm Thị Khắc
Giáo viên môn Văn
Sở trường chủ yếu là ru ngủ tức khắc, sử trường thứ yếu là gây mê từ từ
Thành viên hội độc thân vui vẻ, tuổi gần 40, tóc búi cao, đeo kính mắt style siêu nhân
Bà chằn điển hình của thế kỉ XXI, thế nhưng thực chất rất yêu quí học sinh
GVCN của 11A . lớp giỏi nhất và quậy trên cả quậy của trường
Hàn Băng bước vào lớp, hơn 40 cặp mắt bắn chíu chíu về phía cô...
~~~~~Phewwwww~~~~~~~
Sau đó là vũ trụ nhỏ trên đầu một lớp học nào đó bùng nổ....
Oaaaaa, mái đầu nấm thật là thời thượng....(Oé)
Làn da nâu thật quyến rũ...(Ặc ặc)
Bờ môi tượng sáp thật...nghệ thuật...(ọc..ọc...ọc)
Thế rồi cả nam lẫn nữ hét lên: Chúa ơi, thần tượng của con đây rồi)...
Khụ, hàn băng suýt sặc nước bọt
Thôi đựoc rồi, đúng là quan niệm đẹp xấu ở nhiều nơi trên thế giới ít nhiều cũng có...ừm sai lệch
Cái lớp này quá bá đạo...nhưng mà, cô thích...rất là thú vị...
Xem ra chuyến đi để trả thù này với cô, xem ra cũng thoải mái và dễ chịu không kém
P/s: Xin nói thêm là bạn Main nữ của chúng ta vào trường nhờ học bổng, cơ mà đây lại là trường quí tộc, nên lớp này chính là tổ hợp của nhưng mem giỏi nhất, nhưng quậy nhất, quái nhất và cũng...nghèo nhất
Hàn Băng giơ tay lên ra ý chào, cô cất giọng trầm lạnh, nhưng không mang hàn khí: Chào, Tôi là Hàn Khiết Băng
Ngiêm Bà Bà khoát khoát tay: Giới thiệu ghọn lẹ vậy đủ rồi hen, em mau xuống chỗ trống bàn cuối kia ngồi xem còn thiếu tên nghịch tử nào không để bổn cô còn giảng bài (khụ, cô chưởng mạnh quá, em không đỡ được...)
Cặp mắt cú vọ lia một vòng quanh lớp, và rơi trúng chồ còn thiếu bên cạnh Hàn Băng, và thấy ngay cô đang say sưa...ngủ
Grào, mái nhà của lớp học nào đó đang có nguy cơ...tốc mái
- Cái tên nhóc trời đánh đó lại cúp rồi, còn cô kia, buổi đầu mà ngủ lăn lóc vậy hả, trời ơi, tôi đang dạy cho người hay một lũ heo học chữ vậy hả....
Ngay khi bà cô vừa kết thúc lời sấm truyền bằng cả sinh lực, hai tiếng ngáp duyên dáng từ cuối lớp và cửa lớp vọng đến
Liền đó là vẻ mặt xanh lè, tím tái cuối cùng là đỏ au như tắc kè bông của bà cô...