Chương 6
"Vú Lưu bà đã chuẩn bị mọi thứ xong hết chưa hả?" giọng nói bực mình của Tô Ý Lan vang lên
"Thưa phu nhân tất cả đã chuẩn bị xong"
"Ừm tốt khách quý nên bà phải biết thân biết phận của mình đấy" Tô Ý Lan khinh thường nói
"Dạ tôi biết thưa phu nhân"
Thấy Hạ Vũ Quân xuất hiện thì trong nháy mắt Tô Ý Lan trở lại thành một phu nhân cao quý cất giọng nhẹ nhàng
"Vũ Quân ông xuống rồi sao? Mau đi thôi Âu lão gia và Âu phu nhân đến rồi. Tiểu Miễn mau gọi Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư xuống"
"Vâng thưa phu nhân"
-------------------------
"Này Vũ Mân cậu không về nhà sao? Bộ cậu chán ghét nhà cậu đến thế à?" giọng nói vui vẻ của Nhâm Tiểu Mạn vang lên
"Ừ" Hạ Vũ Mân bình thản đáp
"Không muốn về vậy Vũ Mân à chúng ta đi chơi đi?" Nhâm Tiểu Mạn cao hứng nói
"Không muốn cậu đi một mình đi"
"Này Hạ Vũ Mân bản tiểu thư có lòng tốt muốn rủ cậu đi giải trí mà lại không muốn hừ tớ không nói chuyện với cậu nữa" Nhâm Tiểu Mạn tức giận nói
"Cậu nghĩ đi được sao?" Hạ Vũ Mân khinh thường nhìn bạn thân
"Sao không đi được bản tiểu thư muốn đi thì đi ai cấm"Nhâm Tiểu Mạn cao giọng nói
"Nếu cậu dám?"
"Không nói chuyện với cậu nữa tớ đi trước mai gặp tạm biệt" Vẫy tay với Hạ Vũ Mân, Nhâm Tiểu Mạn phóng nhanh tới xe nhà mình đang đợi phía trước. Nói giỡn thấy tài xế là cô biết mẹ cô đã trở lại nếu để bà biết cô đi chơi thì nửa đời sau cô sẽ không được bình yên.
Sau khi tống được kẻ phiền phức Nhâm Tiểu Mạn, Hạ Vũ Mân xách cặp đi về phía trước. Lúc nãy cô nhận được nhiệm vụ nên bây giờ cô muốn chuẩn bị thật tốt, lần này cô muốn cải trang thành con trai.
Nhiệm vụ của cô là giết Tổng giám đốc của Ngô thị Ngô Dương, tài liệu Duật đưa cho cô nói tôi nay ông ta sẽ âu yếm cùng với tình nhân tại khách sạn số phòng 0003
Salm một khách sạn cao cấp nằm dưới quyền quản lí của Lăng thị,. Hừ tiểu sử của ông ta quả là không tệ đùa giỡn nhiều phụ nữ như vậy hôm nay cô sẽ giảm bớt một tên biến thái.
Dưới sự giúp đỡ của Duật cô cải trang thành phục vụ thuận lợi bước đến gần phòng 0003 giờ tới lượt cô giải quyến hai lên vệ sĩ này.
"Đứng lại, có chuyện gì?" một tên vệ sĩ ánh mắt đề phòng cất giọng lạnh lùng hỏi
"Khách phòng này có gọi một chai rượu vang ạ." Hạ Vũ Mân giả bộ sợ sệt giọng nói mang theo run rấy vang lên
"Chờ một chút" tên vệ sĩ vẫn cất giọng vô cảm như trước ánh mắt liếc nhìn vệ sĩ còn lại hiểu ý tên còn lại bước đến kiểm tr.a xem có thứ gì nguy hiểm hay không.
Liếc nhìn tên vệ sĩ đang cầm điện thoại nói chuyện bên kia, cô âm thầm đánh giá năng lực của hai tên này. Sát khí không nặng đối với cô dễ như trở bàn tay. Lúc này tên vệ sĩ đi tới nói không có gọi rượu thì cô giả bộ yêu ớt nói:
"Không đúng chính là phòng này mà các anh có nhầm lẫn gì không, hay cứ để tôi mang vào đi" bước lên thêm một bước thì bị hai tên vệ sĩ cản đường
"Đã nói là không còn không mau cút đi" tên vệ sĩ bực mình vì bị làm phiền nên rút súng chĩa vào đầu Hạ Vũ Mân
Bị chĩa súng vào đầu Hạ Vũ Mân nháy mắt trầm xuống giọng nói rét lạnh vang lên
"Bỏ ra." Hạ Vũ Mân cô ghét nhất là bị người khác chĩa súng sau đó không đợi hai tên vệ sĩ phản ứng cô nhanh tay rút một con dao nhỏ cứa ngang qua cổ của hai tên vệ sĩ khiến chúng ch.ết mà vẫn không biết mình ch.ết như thế nào.
Vừa bước vào phòng thì Hạ Vũ Mân nhíu mày lão già này cũng quá biến thái đi
"Ưm...aa...Ngô tổng không cần" giọng nói quyến rũ của người phụ nữ vang lên
"Không cần. Haha tiểu yêu tinh ý em là chưa đủ sao?" giọng nói thở dốc của Ngô Dương vang lên
"Ghét anh quá đáng. Ngô tổng em muốn" giọng nói thẹn thùng khiến Hạ Vũ Mân rùng mình
"Haha được cục cưng chúng ta làm lần nữa"
Không muốn tiếp tục ở lại đây Hạ Vũ Mân áp chế cảm giác chán ghét nhanh chóng bước tới gần phòng ngủ
Vì Ngô Dương không nghĩ sẽ có người xuất hiện trong căn phòng này nên ông ta không đóng cửa chỉ cần đẩy nhẹ cửa là nó tự động mở.
Đập vào mắt Hạ Vũ Mân là hai thân thể đang dính chặt vào nhau vẻ mặt thẹn thùng của cô gái với cái bụng bia của Ngô Dương khiến cô có cảm giác buồn nôn. Lấy súng giảm thanh ra nhắm ngay thái dương của Ngô Dương bắn một phát.
Cơ thể béo tròn của Ngô Dương ngã xuống máu văng khắp nơi làm cô gái sợ hãi hét lên