Chương 22: Baba đẹp trai nhất
Hai ngày nghỉ luôn thập phần ngắn ngủi, sáng sớm, Từ Trạch Á lười biếng từ giường bò xuống, duỗi thắt lưng một cái lấy lại tin thần, hôm nay khẳng định là một ngày nước sôi lửa bỏng, bất quá cậu đã chuẩn bị tốt để ứng phó, gọi là “địch đến thì ta chạy”, cậu, Từ Trạch Á, mới sẽ không sợ.
“Tiểu Á, nhanh lên, bằng không đến trường sẽ muộn mất” Mộ Dung Lăng Phong đẩy cửa phòng Từ Trạch Á, chậm bước vào.
“Baba sớm a, con đang chuẩn bị” Từ Trạch Á xuống giường, Mộ Dung Lăng Phong trước mặt một thân tây trang hàng hiệu, dáng người cao ngất, ngũ quan tuấn mỹ, không có lấy một chút không đứng đắn mà cao quý cùng hoa lệ, khó trách cậu bắt đầu mặt đỏ tim đập, nam nhân như vậy đừng nói là nữ nhân cho dù là nam nhân cũng sẽ tự luyến, tự than thở Thượng đế sao không ban cho mình bộ dáng hoàn hảo như thế chứ.
“Làm sao vậy? Tiểu Á, trên mặt baba dính thứ gì sao?” Thấy Từ Trạch Á cứ nhìn anh chằm chằm, Mộ Dung Lăng Phong vừa sờ sờ mặt vừa hỏi
“Cái kia, không phải, baba, Tiểu Á chính là thấy baba rất đẹp trai, hắc hắc, khó trách nhiều bạn gái cùng lớp thích baba như vậy” Từ Trạch Á từ đáy lòng nói có một baba đẹp trai như vậy rất đáng tự hào nha.
“Đẹp trai sao?
“Đương nhiên, baba là người baba đẹp trai nhất thế giới” °(^▿^) /°
“Tiểu Á miệng thực ngọt, chọc baba thực vui vẻ” Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á ôm vào trong lòng.
“Tiểu Á là nói lời thật lòng nha” Ở trong lòng Mộ Dung Lăng Phong, ngửi mùi thơm hòa khí tức chỉ trên người anh mới có, Từ Trạch Á cảm thấy rất an tâm, lại càng không biết phải hình dung hạnh phúc như thế nào.
“Hảo hảo, Tiểu Á của baba mới là bảo bối đáng yêu nhất” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịnh nói
“Hắc hắc, baba là người đầu tiên nói Tiểu Á là bảo bối nha” Từ Trạch Á ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Lăng Phong vẻ mặt hạnh phúc.
“Tiểu Á vĩnh viễn là bảo bối của baba
“Cái kia, Tiểu Á là người hạnh phúc nhất thế giới
“Haha, nếu không mau thay quần áo sẽ đến muộn” Buông Từ Trạch á ra, Mộ Dung Lăng Phong trêu ghẹo nói Bởi vì lời nói hôm nay của Tiểu Á làm cho tâm tình anh đặc biệt tốt, cho dù là trời mưa xuống thì trong lòng anh là một mảng nắng ráo sáng sủa, ngàn dặm không mây.
“Dạ, vậy con đi thay đây” Cầm quần áo, Từ Trạch Á rất nhanh đi vào phòng vệ sinh, bởi vì sự kiện xích lõa trong phòng vệ sinh lần trước nên cậu rất xấu hổ thay quần áo trước mặt Mộ Dung Lăng Phong.
“Baba xuống trước chờ con” Nói với vào phòng tắm một câu, Mộ Dung Lăng Phong liền bước ra ngoài.
“Lão gia không ăn sáng sao?” Nhìn Mộ Dung Lăng Phong ngồi trước bàn ăn, bữa sáng trước mặt lại chưa đả động chút nào, quản gia không khỏi khó hiểu hói
“Không phải, tôi đang đợi Tiểu Á” Mộ Dung Lăng Phong vừa nhìn cầu thang lên lầu hai vừa nói
“Lão gia thật đúng là yêu thương Tiểu Á thiếu gia a
“Quản gia, ông thấy tôi làm tốt lắm sao?” Quay đầu, Mộ Dung Lăng Phong nhìn nhìn quản gia hỏi
“Lão gia đối Tiểu Á thiếu gia tốt như vậy, Tiểu Á thiếu gia nhất định sẽ xem lão gia như ba ruột
“Ông biết rõ tôi không muốn làm baba của Tiểu Á mà
“Chính là ———-
“Vương thúc, sớm a” Từ Trạch Á từ trên lầu đi xuống.
Thấy Từ Trạch Á vừa đi xuống, quản gia đem câu nói kế tiếp nuốt ngược vào trong. “Tiểu Á thiếu gia sớm, lão gia đang đợi cậu ăn sáng”.
“Dạ” Từ Trạch đi đến ngồi xuống đối diện Mộ Dung Lăng Phong, “Baba, baba cũng không cần chờ con mà
“Không sao, baba thích ăn cùng Tiểu Á” Cầm lấy dĩa, Mộ Dung Lăng Phong bắt đầu ăn.
Trước kia cậu đều một mình ăn bữa sáng, thậm chí cả cơm tối, hiện tại có người ăn cùng, thực hạnh phúc lắm a, Từ Trạch Á thật không biết phải hình dung như thế nào nữa.
BB, LNMACN 23+24 Đăng bởi: admin