Chương 45: Trở mặt lần nữa
Edit: Tử Liên Hoa 1612
Ba mươi tháng tám, trời lạnh, gió nhẹ.
Mới sáng sớm, Bùi Sắt đã dọn dẹp ổn thỏa. Do kế hoạch tối nay nên quần áo của nàng cực kỳ đơn giản, quần áo màu trắng tinh khôi, tóc trên đầu cuộn thành một búi, không có bất kỳ trang sức dư thừa nào.
Lúc Bùi Nhiên đi vào, hai mắt tỏa sáng, trang phục của nàng ấy cũng cực kỳ đơn giản, hai người dắt nhau ra khỏi cửa phủ.
Bên ngoài phủ sớm có quản gia đứng chờ, thấy hai người ra ngoài, hắn khom người nói: "Mời vương phi lên xe ngựa, vương gia đã vào cung trước rồi."
Hắn đã đi rồi?
Bùi Sắt vui mừng, hắn không có ở đây cũng tiện. Bởi vì sự kiện ngày hôm đó, U Cầm Ca đã tới mấy lần nhưng đều bị nàng chặn ngoài cửa, sau đó hắn không tới nữa, tự nhiên nàng cũng vui vẻ.
"A Sắt, muội thật sự bỏ được hắn sao?"
Tính tình của Bùi Sắt, ngay từ lúc còn ở tướng phủ đã vì Lưu Tử Dạ mà không chịu xuất giá, bị mẹ kế ngược đãi, hiện tại nàng đã là người của U Cầm Ca, chẳng lẽ thật sự quyết tâm rời đi? Đương nhiên Bùi Nhiên không biết chuyện đêm động phòng, chỉ cho rằng Bùi Sắt đã là người của U Cầm Ca.
"Tỷ tỷ, ý muội đã quyết!" Trong lòng tuy có quyến luyến, nhưng nghĩ tới việc hắn có đầy phu nhân, nàng không thể không ép mình quyết tâm ác độc.
Bùi Nhiên gật đầu một cái nhìn ra bên ngoài xe, bởi vì mới sáng sớm, bên ngoài cũng không có nhiều người, trên đường cũng chỉ có mấy người bán điểm tâm đã rời giường mở hàng, vì vậy xe ngựa chạy cực nhanh, chưa tới một canh giờ, hai người đã đến cửa cung.
Phu xe đứng ở bên ngoài nhỏ giọng hô: "Vương phi, đến hoàng cung rồi!"
Bùi Sắt ảm đạm mở mắt ra, Bùi Nhiên đứng dậy dìu nàng, lại khẽ nhéo lòng bàn tay nàng một cái mới đưa nàng xuống xe ngựa.
Hai người vừa mới xuống liền thấy từ trong cửa cung có một chiếc xe đang đi ra ngoài, xe ngựa rực rỡ một chiếc nối một chiếc, kéo thành hàng dài, trùng trùng điệp điệp.
Quả nhiên là hoàng gia đi săn, nhìn đội ngũ như vậy, khí thế thật mạnh mẽ.
Hình như tới trễ chỉ có hai người các nàng. Có thị vệ nhìn thấy các nàng, vội vàng đi bẩm báo, chỉ thấy trong chiếc xe dẫn đầu kia có một người lộ ra nửa gương mặt, chính là U Ly.
Hắn nhìn bên này một cái, sau đó nói với thị vệ kia gì đó, xa giá* lại tiếp tục đi xa, thị vệ kia lĩnh mệnh vội vàng tiến lên dẫn Bùi Sắt đứng chờ ở một bên, cho đến khi một chiếc xa giá rực rỡ khác chạy qua, hắn ra hiệu cho xe dừng lại, dẫn Bùi Sắt lên xe ngựa. (*Cách gọi trang trọng cho xe của vua, quý tộc.)
U Cầm Ca mặc một bộ áo trắng đang nhắm mắt dưỡng thần, nhìn thấy nàng đi vào thì mở mắt thản nhiên nói: "Tới rồi?"
Bùi Sắt gật đầu một cái, tránh ánh mắt của hắn, chọn chỗ ngồi cách xa hắn nhất, sau đó nhắm mắt lại giả vờ ngủ say.
Mu bàn tay chợt ấm áp, Bùi Sắt mở mắt, thấy U Cầm Ca đang nắm tay nàng xoa xoa: "Sao tay lại lạnh như vậy?"
Bùi Sắt mất tự nhiên rút tay về, tim đập loạn, nàng không dám nhìn U Cầm Ca, chỉ hất mặt nhìn về cảnh vật lướt qua phía ngoài mành, nói: "Chỉ là vừa rồi ra gió thôi, không có gì đáng ngại."
Khóe mắt liếc qua, hình như thấy thị vệ dẫn Bùi Nhiên đi đến phía sau xa giá, nàng yên tâm, hai mắt nhắm nghiền.
Xe chậm rãi đi, U Cầm Ca cau mày nhìn nàng nhắm chặt hai mắt, một lúc lâu sau, dường như tức giận, sai người dừng xe lại, đi tới xa giá phía sau.
Bùi Sắt hỏi mới biết, thì ra lần này lên đường, hắn dẫn theo không chỉ một người, trước khi nàng đi, hắn đã dẫn theo tứ phu nhân Thẩm Bích Sắc vào hoàng cung, hiện tại, nàng ta đang ở xa giá phía sau.
Lạnh run cả người, nàng dứt khoát nhấc thảm lông trong xe, đắp lên người mơ màng ngủ thiếp đi.