Chương 19. Trưng binh

Phong Vân Thành.
Nơi này là tòa thành có nhân khẩu đông nhất cũng là nguồn thu thuế lớn nhất của Đại Chu vương quốc.
Nơi này là đường phải qua khi tiến đến đất ch.ết.


Bởi vì thông qua đất ch.ết có thể hướng vè Tề Quốc cùng Việt Quốc, hai quốc gia này cùng Đại chu có quan hệ giao thương mật thiết với nhau.
Việt Quốc ven biển có tài nguyên khoáng sản phong phú, Tề quốc đất đai màu mỡ buôn bán lương thực phát triển.


Đất ch.ết bởi vì có đại lượng đạo tặc tồn tại, cho nên rất nhiều thương nhân trước khi qua lại con đường này đều sẽ ở Phong Vân Thành mua đủ tiếp tế, lại đi dong binh công hội thuê dong binh đoàn cường đại bảo vệ.
Có ba cách để đi đến hai nước kia.


Một loại là đơn giản nhất trực tiếp dùng nhiều tiền thuê dong binh đoàn cường đại xuyên qua đất ch.ết, tốc độ cũng là nhanh nhất.


Loại thứ hai là xuyên thẳng qua Hắc ám Sâm lâm, nhưng trong Hắc Ám Sâm Lâm chẳng những địa hình phức tạp khó có thể đi nhanh, còn có các loại độc trùng dã thú, hệ số nguy hiểm không thể nghi ngờ so với xuyên qua đất ch.ết còn lớn hơn.


Cách cuối cùng an toàn nhất cũng là tốn nhiều thời gian nhất chính là vòng qua các quốc gia khác, như vậy phải đóng thêm thuế quan của các quốc gia đó, thời gian so với đi xuyên qua đất ch.ết nhiều hơn gấp 5 lần.


available on google playdownload on app store


So sánh với hai lựa chọn sau, con đường đơn giản thô bạo xuyên qua đất ch.ết cũng rất nhanh thể hiện ra ưu thế rõ ràng.
Sơn tặc cũng không phải người ngu, chúng cũng không muốn thật sự liều ch.ết với dong binh đoàn có thực lực nhất định do thương hội thuê.


Cho nên dưới tình huống bình thường chỉ cần chủ thương hội nguyện ý trả phí qua đường, bọn sơn tặc cũng sẽ cho qua


Trong loại tình huống này, muốn cùng sơn tặc đàm phán, đầu tiên phải thuê một dong binh đoàn có thực lực cùng sơn tặc đàm phán, bằng không mà nói cuối cùng chỉ biết cả người cả của đều không còn.


Nguyên nhân chính là như thế cũng tựu sáng tạo ra dây truyền sản nghiệp lính đánh thuê phát triển, nơi này đã trờ thành căn cứ lính đánh thuê lớn nhất Đại chu vương quốc, ở nơi này dong binh đoàn càng cường đại, càng được các thương nhân thi nhau tranh giành, bởi vì như vậy đại biểu cho sự an toàn.


Lúc này cách của vào Phong Vân Thành không xa.
Tại đây bị vây chật như nêm cối.
" Vương tử trưng binh, không giới hạn nam nữ?"
" Người được chọn, bao ăn ở, lương cao, có phúc lợi?"
" Chỉ cần tòng quân, có thể nhận được tài nguyên bồi dưỡng"


" Bên này còn có, ngoại trừ trưng binh còn tuyển nhận thợ mộc, thợ rèn, phù văn sư, thậm chí chỉ cần trình độ tri thức đạt tới trình độ nhất định cũng có thể làm quan văn"
" Mỗi tháng ít nhất có thể nhận được 20 đồng bạc, hơn nữa sẽ không ngừng tăng lên?"


" Có phải thật vậy hay không ah, sẽ không phải lừa gạt chứ?"
" Ngươi ngốc à, không thấy trên đó viết Vương tử thân chinh sao? Nếu như là lừa đảo, Phong Vân Thành đã sớm phái người bắt hắn rồi."


Một đám quần chúng vây xem thông báo tuyển dụng nhao nhao nghị luận, đối mặt với quan phỏng vấn ngồi đó, có người chỉ là đơn thuần quan sát, có người thì lập tức chạy tới nhận lời tham gia.


Lúc này tại cửa phỏng vấn khu vực 3, dựa vào hiệu quả lệnh trưng binh, tăng thêm hậu phương từng dãy binh sĩ mặc trang bị hoàn mỹ Tiêu Minh mới phát làm chiêu bài, cùng cột thông báo phúc lợi mê người, cửa phỏng vấn khu vực 3 thoáng cái đã xếp thành hàng dài.


Đầu tiên là chiêu mộ binh sĩ, do Tiêu Minh phụ trách phỏng vấn, Vũ Linh phụ trách đăng ký.
"Không được, kế tiếp."
"Không được, kế tiếp."
"Vẫn chưa được, kế tiếp."
"Ân, ngươi có thể, đi vào trong đó đăng ký."


Trương Vĩ vốn là một lính đánh thuê đơn độc, bình thường đều vào rừng thu thập một ít tài liệu để sống, ngẫu nhiên cũng tham gia cùng các đại dong binh đoàn làm nhiệm vụ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng kiếm được khoản thù lao khả quan.


Nhưng hắn chịu đủ cảnh một mình lang thang kiếm sống, vừa có ý định gia nhập vào một đại dong binh đoàn nào đó, kết quả không đút lót người phỏng vấn nên bị đuổi ra ngoài, Trương Vĩ vẻ mặt uể oải rời đi, vừa vặn gặp đội ngũ trưng binh của Tiêu Minh, trong lòng ôm hy vọng gia nhập đội ngũ xếp hàng chờ phỏng vấn.


Nhìn phía trước từng người bị loại buồn bã ly khai, trong lòng thầm chúc bản thân may mắn, liền tiến vào phỏng vấn trong tâm tình thấp thỏm lo âu.
" Ân, ngươi có thể, đi vào trong đó đăng ký."
Những lời này để cho Trương Vĩ thoáng cái có một cảm giác không chân thực, trong lòng nghĩ:


" Cái gì cũng không hỏi, liếc mắt một cái liền được thông qua?"
Lúc này Trương Vĩ ngược lại cảm thấy bắt đầu hoài nghi.., cảm giác mình bị lừa.
" Vương tử điện hạ không phải là có cái sở thích kỳ lạ gì đó chứ, sau đó nhìn trúng nhan sắc của ta ah?"


Nghĩ đến đây ƈúƈ ɦσα Trương Vĩ bỗng xiết chặt, sắc mặt cũng bắt đầu nhăn nhó..., vừa nghĩ buổi tối vương tử điện hạ tìm đến, hắn có nên đồng ý hay không, vừa đi đến chỗ Vũ Linh tiến hành đăng ký.


Vũ Linh chứng kiến vẻ mặt mất tự nhiên cùng biểu lộ bất đắc dĩ của Trương Vĩ, nàng đối với thủ pháp tuyển người của Tiêu Minh cũng không biết nói thế nào cho phải, chưa đến một giây đã chọn một người, tốc độ này giống như đang đùa giỡn.


Nhưng Tiêu Minh trước đó đã dặn dò, mình chỉ cần làm tốt nhiệm vụ đăng ký cùng phát tiền là được, chuyện khác cứ để Tiêu Minh, không có cách nào a, cũng chỉ biết nghe theo rồi.


" Trương Vĩ, 23 tuổi, Võ đồ cảnh đỉnh phong, hiện biên chế đến đệ nhất quân, đây là 20 đồng bạc tiền lương tháng này xin cất kỹ, trước đêm nay phải thu thập xong hành lý, sáng sớm ngày mai đội ngũ sẽ xuất phát."


Vũ Linh sau khi hoàn thành đăng ký cho Trương Vĩ liền từ nhẫn trữ vật Tiêu Minh cho lấy ra 20 đồng tiền bạc đưa cho đối phương, cũng thông báo cho đối phương kỳ hạn hoạt động tự do cuối cùng.


Hành động của Vũ Linh chẳng những làm cho người xung quanh phát ra một hồi kinh hô, mà ngay cả Trương Vĩ bản thân cũng kinh ngạc vô cùng, không phải cái khác, mà ở đây thật sự có 20 đồng bạc, hơn nữa rõ ràng có thể nhận trước.






Truyện liên quan