Chương 31. Hướng Lily

" Điện ... Điện hạ "
" Điện hạ, nên rời giường rồi "


Còn đang trong giấc mộng Tiêu Minh bị một giọng nữ dễ nghe đánh thức, mơ mơ màng màng Tiêu Minh nhìn về phía người tới, trang phục của nữ bộc màu đen trắng mặc trên người, Thắt lưng ngang hông càng tôn lên vòng eo thon thả, mái tóc đen tuyền tựa như thác nước rủ xuống giữa không trung, tăng thêm dung mạo duyên dáng đáng yêu cùng với đường cong quyến rũ, khiến Tiêu Minh ngẩn ngơ.


" Đây là ai an bài nữ hầu cho ta ah, ta muốn trọng thưởng cho hắn." Tiêu Minh hài lòng nghĩ, nhưng ngoài mặt vẫn giả bộ đúng đắn hỏi: " Ngươi tên là gì?"


Nữ hầu đột nhiên bị Tiêu Minh nhìn chằm chằm lộ ra chút khẩn trương, có chút hoa chân múa tay vui sướng đáp: " Bẩm điện hạ, nô tì do Tân An sắp xếp đến phụ trách sinh hoạt hàng ngày của điện hạ, Hướng Lily, người gọi ta là Lily là tốt rồi"


" Ồ, tên rất dễ nghe " nói xong Tiêu Minh lền được Lily phục thị rời giường rửa mặt thay quần áo.
Sau một hồi rửa mặt Tiêu Minh mới hơi có chút điểm thanh tỉnh, dù sao tối hôm qua nằm lăn qua lăn lại một mực ngủ không được, thẳng đến lúc trời bắt đầu sáng mới bắt đầu chìm vào giấc ngủ.


Kết quả Tiêu Minh liền ngủ thẳng đến giữa trưa, bởi vì tất cả các Bộ trưởng mới nhận chức có rất nhiều tấu chương cần Tiêu Minh xem qua, mà Tiêu Minh lại mãi không ngủ dậy, Hướng Lily được phân công đến phục thị Tiêu Minh dưới sự thúc giục của các đại thần đến đây gọi Tiêu Minh thức dậy.


available on google playdownload on app store


Mãi cho đến khi tiêu minh đi vào phòng nghị sự Hướng Lily mới vỗ cỗ ngực thở phào nhẹ nhõm, vừa xoay người liền bị những nữ hầu khác vây tới.
" Lily thế nào, Vương tử điện hạ hung dữ hay không ah, hắn có chửi hay mắng ngươi không? "


" Đúng như vậy a, ngươi vừa mới gọi hắn rời giường hắn có tức giận không."
" Các ngươi đoán mò cái gì đó, Lily của chúng ta đáng yêu như vậy, Vương tử điện hạ sủng ái nàng còn không kịp, như thế nào sẽ mắng nàng đây."


" Đúng vậy a, các ngươi về sau phải khách khí với Lily một chút, nếu không ngày nào đó lily trở thành thành chủ phu nhân các người sẽ đẹp mặt đấy."


Vừa mới bắt đầu Hướng Lily nhìn chúng nữ người một câu ta một câu có chút bất đắc dĩ, kết quả bọn nữ hầu này càng nói càng lộ liễu, khiến Hướng Lily xấu hổ đỏ mặt.
" Ai nha, các ngươi thật đáng gét ah, ta không cùng các ngươi chơi nữa " lập tức Hướng Lily bụm mặt trốn đi.


" Ôi, các ngươi xem, Lily nhà chúng ta còn thẹn thùng kìa."
" Được rồi, bớt tranh cãi, nói thêm nữa thực làm sợ Lily rồi"
" Đi a, không nói, làm việc làm việc."


Hướng Lily nhanh như chớp chạy về phòng làm việc của mình đóng cửa lại, dựa lưng vào cửa sắc mặt đỏ bừng, hai tay ôm ngực tim không ngừng nhảy loạn, hồi tưởng lại khoảnh khắc vừa mới tiếp xúc ngắn ngủi với Tiêu Minh.


Tuy không có phát sinh cái gì kịch tình mập mờ, nhưng Lily lại có thể cảm giác được Tiêu Minh cũng không phải loại người khó ở chung, cũng không có cái loại khinh người của quý tộc khiến nàng rất tôn trọng, tuy Tiêu Minh lớn lên cũng không quá anh tuấn, nhưng nếu nhìn lâu rồi tựu sẽ càng phát hiện càng nhìn càng soái, hơn nữa từng cái giơ tay nhấc chân kia toát ra khí chất người bình thường không có được.


Trong lúc bất tri bất giác Hướng Lily khóe miệng mỉm cười mà ngay cả bản thân cũng không có phát giác, cũng may không có nữ hầu khác ở đây, nếu không lại nói nàng mê trai rồi.


Cộp cộp cộp, bên ngoài vang lên bước chân lập tức đem Hướng Lily bừng tỉnh, lập tức chạy đến giả bộ như không có chuyện gì xảy ra vì Tiêu Minh chuẩn bị cơm trưa, những nữ hầu khác sau khi đi vào thấy Lily nghiêm túc nấu nướng cũng không có quấy rầy nàng.


Đều đi đến vị trí công tác của minh phụ trách chuẩn bị điểm tâm cho quan viên, hơn nữa vẫn còn thì thầm " Lily đã chịu khó lại xinh đẹp, còn nấu ăn ngon, nếu ai cưới được Lily chính là phúc tám đời rồi.


" Còn không phải sao, đang tiếc con của ta đã có vợ, nếu không cũng muốn nhận nàng về làm con dâu rồi."
" Thôi đi, nói giống như người ta có thể để ý đến con nhà ngươi vậy đó"
" Ngươi xem thường người phải không?"


Hướng Lily cũng không có nghe được bọn họ nói thầm, cặm cụi nghiêm túc vì Tiêu Minh chuẩn bị cơm trưa.
Phòng nghị sự.


Tiêu Minh vừa đi vào liền thấy Bộ trưởng của mười mấy Bộ đã sớm ngồi chờ, nhưng không ai dám có nửa câu oán hận, sau khi thấy Tiêu Minh đi vào ngược lại vẻ mặt tươi cười đứng dậy vấn an.


Tiêu Minh đối với mọi người gật đầu, ngồi lên vị trí chủ vị, đọc qua một đống tấu chương trước mắt, liền biết tình huống trước mắt của từng Bộ.


Ngày hôm qua Tiêu Minh thành lập 10 Bộ cũng thông báo lĩnh vực bọn họ phụ trách, sau đó bọn họ liền rất nhanh tự động vận hành, tựa hồ muốn biểu hiện tài năng trước mặt Tiêu Minh, nên tốc độ vận hành vượt quá sức tưởng tượng của Tiêu Minh.


Kỳ thật Tiểu Minh đối với phương diện quản lý này cũng không am hiểu lắm, tuy ngày hôm qua trong Thương Thành mua được bản sổ tay quản lý, nhưng hắn còn chưa có thời gian xem qua, hôm qua hắn chỉ căn cứ theo hệ thống quản lý của công ty hắn làm ở kiếp trước áp dụng vào nơi này, nhưng thật không ngờ bọn họ lại có thể thích ứng nhanh như vậy.


Cũng tỷ như chức vị nữ hầu chuyên trách này Tiêu Minh ngày hôm qua cũng không cố ý gọi người an bài, nhưng bọn họ lại tự hành vận chuyển đem những thiếu sót bổ sung cho đầy đủ, chọn trúng Lily phụ trách phục thị mình.


Có thể có những thủ hạ tài giỏi như này, Tiêu Minh đã cao hứng lại vui mừng, cầm lên bản báo cáo của bộ trưởng bộ nhân sự.


Nguyên lai ngày hôm qua sau khi bọn họ bắt đầu vận hành công việc, phát hiện rất nhiều địa phương cần nhân thủ, hơn nữa buổi sáng hôm nay bên nhà bếp cùng công trường bên kia lần nữa tìm họ xin thêm nhân thủ, sau đó 1000 gia đinh tuyển chọn tại Phong Vân Thành còn lại cũng được điều đến hỗ trợ.


Nhưng trước mắt còn một số địa phương cần một chút nhân thủ, như vậy phải nhận thêm người bản địa rồi, bộ trưởng bộ nhân sự cũng không dám tự mình quyết định, liền tới tìm Tiêu Minh trưng cầu ý kiến.


Tiêu Minh cũng không nghĩ tới mình vẫn còn đánh giá thấp nhu cầu nhân lực của tất cả các Bộ, liền trực tiếp ký tên đồng ý.
Đằng sau tấu chương của từng Bộ lần lượt được đưa lên, Tiêu Minh xem xét chỉnh sửa rồi chuẩn tấu.


Ví dụ như Vũ Thành Nghĩa tâu 3000 thân binh được chọn tại Vương thành bên kia kỳ thật cũng mới được huấn luyện không bao lâu, hôm nay lại phải chịu trách nhiệm quét sạch yêu thú mà nói sớm muộn gì cũng bị lính mới chiêu mộ đuổi kịp và vượt qua.


Cho nên liền đệ nghị Tiêu Minh tập hợp 3000 thân binh cùng 5000 tân binh mới chiêu mộ, sau đó phân thành hai đại đội, thay phiên huấn luyện cùng ra ngoài đi săn yêu thú, Tiêu Minh suy nghĩ một hồi liền đồng ý chuẩn tấu.


Mãi cho đến cuối cùng bản tấu chương dày nhất của Bộ trưởng Bộ Điều tr.a ah, Tiêu Minh không nghĩ tới kết quả điều tr.a quan viên ở đây lại có thể nhanh như vậy.


Trải qua xem xét, quan viên nơi đây dựa theo luật mới ban hành để phán quyết nói cơ bản đều có thể tử hình được rồi, hơn nữa ngoài cửa thành trong 1 vạn Thủ Vệ quân cũng có hơn 800 tên phạm vào tội lớn, còn có hơn 2000 người phạm tiểu tội, còn lại thì không có làm ra chuyện gì quá phận.


" Phạm tội lớn trực tiếp tử hình, tiểu tội căn cứ tình tiết nghiêm trọng đưa đi đào khoáng, còn lại đều đem bon họ thả ra a, đỡ lãng phí lương thực" nghĩ nghĩ Tiêu Minh lại bổ sung cho bên bộ phận nhân sự bên kia.


" Ngươi cùng Bộ trưởng Bộ Điều tr.a trao đổi, trong hơn 7000 người còn lại chọn 500 người nhân phẩm coi như được huấn luyện một chút rồi thành lập Bộ bảo an, phụ trách tuần tr.a cùng công tác trị an trong nội thành.


Vốn Tiêu Minh tính sau khi thương nghiệp ổn định mới thành lập Bộ bảo an, nhưng tối hôm qua thị sát phát hiện, Xuất Thiết Thành nội thành có không ít hành vi trộm vặt móc túi, loại chuyện này sớm phải ngăn lại, liền quyết định sớm thành lập Bộ bảo an.
" Vâng "


Bộ trưởng Bộ điều tr.a tiếp nhận tấu chương Tiêu Minh trả lại tiếp tục nói : " Còn tên Thiên võ cảnh chủ động đầu hàng lúc trước, trải qua điều tra, hắn chỉ là tay chân của quý tộc kia thuê đến, trong lúc tại chức rất ít xuất hiện, cũng không tr.a ra được việc xấu hắn đã làm."


" Như vậy ah, vậy cũng thả hắn đi " Tiêu Minh nhẹ gật đầu, liền quyết định thả hắn.


Kỳ thật Tiêu minh tại ngày hôm qua đã thông qua [ Chân thực chi nhãn ] điều tr.a người nọ, tuy không phải người tốt lành gì, nhưng xác thực không có làm qua chuyện gì xấu, tối đa cũng chỉ có thể nói là có chút lãnh huyết, thấy ch.ết mà không cứu thôi, Tiêu Minh cũng không phại cái loại người cố chấp, chỉ cần ngươi không làm chuyện xấu ta tựu mặc kệ ngươi, đồng thời cũng sẽ không bắt ngươi phải đi làm chuyện tốt.






Truyện liên quan