Chương 39. Tiểu Bảo Tham Ăn

Tiểu Mộc bay múa một vòng liền đến trước mặt Tiêu Minh.
" Chủ nhân , ta rất thích nơi này, thổ địa ở đây tản ra một cỗ ma lực thần kỳ, có thể khiến cho thực lực của ta phát triển nhanh hơn." Tiểu Mộc hưng phấn nói.


" Ngươi thích là tốt rồi " Tiêu Minh nhẹ gật đầu nhưng vẫn không nhịn được hỏi: " Tiểu Mộc kỹ năng [phát triển] của ngươi là kỹ năng tuyển định hay là loại kỹ năng phạm vi, có thể kéo dài bao lâu.


" Là phạm vi kỹ năng, mới vừa rồi ta đều rắc linh lực của ta ở xung quanh mảnh thổ địa này, nếu ở trong mảnh thổ địa này đều có thể một mực duy trì, còn tại một địa phương khác chỉ có thể duy trì 5 giờ đồng hồ mà thôi, mảnh thổ địa này có một loại lực lượng thần kỳ có thể hỗ trợ kỹ năng của ta liên tục gia trì, hơn nữa hiệu quả còn có thể theo tu vi của ta mà tăng lên."


Nghe đến đó, Tiêu Minh nhịn không được vui mừng lộ rõ trên nét mặt rồi, " tăng 3 lần hiệu quả tu luyện ah, bình thường thời điểm nhàn rỗi lại để cho tâm phúc của mình tới đây ngồi tu luyện mà nói, một ngày bằng ba ngày khổ tu, quả thực chính là thánh địa tu luyện, nếu như còn tại cửa hàng mua thêm tụ linh trận cùng sử dụng ở chỗ này nữa thì ..." Tiêu Minh có chút không dám tưởng tượng nữa rồi.


" Vậy cứ như thế đi, đã không còn sớm nữa, cần ta an bài người xây cho ngươi một căn nhà nhỏ hay không " Tiêu Minh hỏi.
" Không cần, chỗ ta ở không cần phiền toái như vậy "


Tiểu Mộc nói xong liền bay đến trung tâm ma thổ, tìm vị trí, PHOOCS~ thoáng một cái, cả người cắm vào trong đất, chỉ lộ ra một búm tóc tựa như một bụi cỏ non ven đường.


available on google playdownload on app store


" Tiểu Mộc này thật là đặc biệt " cái bộ dạng này của Tiểu Mộc lại khiến cho Tiêu Minh tức cười, bất đắc dĩ lắc đầu, liền trở về gian phòng của mình, lấy ra viên Bảo Châu Huyễn Cảnh chiến trường.
Hôm sau
Mặt trời vừa ló dạng, từng tia nắng sớm xuyên qua dãy núi chiếu sáng toàn bộ thành trì.


Ở ngoài thành cách đó không xa còn có thể nghe thấy một đoàn binh sĩ đang chạy bộ xung quanh thành, từng binh sĩ toàn thân ướt đẫm mồ hôi, từng hạt to như hạt đậu vương vãi trên mặt đất, lại để cho mặt đất nguyên bản đang khô ráo bị nhuộm ướt một mảnh.


Thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng huấn luyện viên quát tháo.
Mà dân chúng trong nội thành đúng lúc này cũng bắt đầu lục tục ngo ngoe đi ra ngoài làm việc, cách đó không xa bên trên căn tin cũng bốc lên khói trắng, mùi thịt thơm nức tỏa ra, khiến cho mọi người phi thường chờ mong bữa sáng hôm nay.


Bởi vì ngay tại ngày hôm qua, Bộ nhân sự nhận được Tiêu Minh đồng ý, trực tiếp trưng dụng tất cả dân chúng trong Xuất Thiết Thành, người khỏe mạnh làm việc nặng, người ốm yếu làm việc nhẹ, chỉ cần làm việc đều được bao ăn bao ở, hơn nữa còn nhận được thù lao nhất định.


Ví dụ như gia đình nào biết làm cơm toàn bộ đều bị kéo đi hỗ trợ nấu cơm , mà một ít người thông minh thận trọng đều bị gọi đi làm chút việc cần sự tỉ mỉ tinh tế, thù lao căn cứ theo hiệu xuất cùng độ khó công việc của họ mà phân phát, ra sức càng nhiều thì nhận được thù lao càng cao.


Loại đãi ngộ này bên ngoài cơ hồ không có, nhưng đáng tiếc do trước đây hoàn cảnh nơi này quá rách nát, trải qua công tác tối hôm qua thống kê tăng thêm Tiêu Minh mang đến người được lựa chọn trong Thủ Vệ quân lúc trước, tổng cộng mới có 31856 người.


Hơn nữa 8000 binh sĩ của Tiêu Minh hiện tại còn đang bận rộn việc thanh lý yêu thú cùng huấn luyện, cũng không có dư thừa tinh lực tham dự xây dựng sửa chữa.


Trước mắt Tiêu Minh đã thuê 80% nhân khẩu trong Xuất Thiết Thành, nhưng nếu muốn hoàn thành yêu cầu bản vẽ quy hoạch Tiêu Minh đưa cho thì điểm ấy nhân công còn xa không đủ.


Cho nên đám quan chức liền kêu gọi dân chúng viết thư cho thân nhân bằng hữu lưu lạc bên ngoài, gọi bọn họ trở về, thành công gọi một người về làm việc ba tháng có thể nhận được ban thưởng 1 đồng tiền bạc, nếu không biết viết cũng có thể tìm người đã được sắp xếp miễn phí viết giùm.


Dưới sự hấp dẫn của tiền thưởng, cùng ngày liền có 1000 phong thư được gửi đi, nếu không phải nơi này giao thông không phát triển, đại đa số mọi người đều không biết thân nhân bằng hữu của mình ở nơi nào, không có cách gửi thư đi ra ngoài nếu không tối thiểu cùng ngày cũng phải có hơn vạn lá thư gửi đi.


Tối hôm qua khi kết thúc sử dụng 10 lần tiến vào Huyễn cảnh sớm nên hôm nay trời còn tờ mờ sáng Tiêu Minh đã rời giường, mở cửa sổ duỗi lưng một cái.


Vị trí gian phòng của Tiêu Minh nằm ở chỗ cao nhất trong thành, Tiêu Minh rất dễ dàng liền có thể quan sát tình cảnh bên ngoài, mặc dù trời vẫn chưa hoàn toàn sáng, nhưng mỗi một chỗ đều có khí thế bận rộn ngất trời, từng người dân đều treo nụ cười thỏa mãn, giống như cảnh tượng một mảnh phồn hoa.


" Ai", hôm nay không khí thật trong lành ah. " Tiêu Minh cảm khái nói.
Đột nhiên, trong túi sủng vật truyền đến một hồi động tĩnh.
"Tiểu Bảo đã tỉnh!" Tiêu minh kinh hỉ, vội vàng đem Tiểu Bảo thả ra.
Tính danh: Tiểu Bảo
Chủng tộc: Thượng Cổ thần thú
Cảnh giới: nhị giai
Huyết mạch tiềm lực: truyền kỳ


Thiên phú kỹ năng: khống chế trọng lực địa chi lực
Hậu Thiên thiên phú: không
Độ trung thành: 100
Trải qua hai ngày ngủ say thực lực Tiểu bảo đã trực tiếp tăng lên nhị giai, Tiêu Minh mở bảng thông tin Tiểu Bảo ra phát hiện nó đã trở nên mạnh hơn rồi.


Hiện tại hình thể Tiểu Bảo so với ban đầu đã lớn hơn một vòng, nhưng Tiêu Minh vẫn có thể nhẹ nhõm ẵm nó, lấy sữa yêu thú thượng đẳng cho nó ăn.


" Ngươi như thế nào lại lớn nhanh như vậy ah, mới hai ngày mà lớn như vậy rồi, nếu tiếp qua mấy tháng nữa phải đổi lại ngươi ẵm ta rồi." Tiêu Minh một bên nắm bình sữa một bên hướng Tiểu Bảo nói.
" NGAO " Tiểu Bảo đáp lại một câu, hình như là nói " Ta cũng không biết vì cái gì lại lớn nhanh như vậy."


Kỳ thật Tiêu Minh cũng không biết, Tiểu Bảo sở dĩ lớn nhanh như vậy nguyên nhân cũng là bởi lúc trước Tiêu Minh cho nó ăn tiên thú khẩu phần lương thực, bên lương thực ẩn chứa năng lượng cực lớn, bình thường yêu thú cấp thấp mỗi lần ăn tối đa chỉ mấy viên là đủ ah, nhưng Tiêu Minh lại trực tiếp cho nó ăn một túi.


Tiểu Bảo có huyết mạch cường đại mà còn phải ngủ hai ngày mới có thể tiêu hóa hết được chỗ năng lượng đó, thực lực cũng trực tiếp tăng lên nhị giai, đổi một con yêu thú bình thường khác sợ đã bạo thể ch.ết tại chỗ rồi.


Tiêu Minh sủng nịnh vuốt ve lông tơ của Tiểu Bảo, toàn thân ục ục thịt, mềm nhũn nhìn làm muốn cắn ah, Tiểu Bảo rất phối hợp toàn thân cuộn thành một đoàn tùy ý Tiêu Minh vuốt ve, hết sức tập trung uống sữa của mình.


Đợi sau khi uống hết hai bình sữa thượng đẳng Tiêu Minh lấy ra khăn tay lau khô cái miệng còn ngấn sữa của nó.
Nhưng bộ dạng Tiểu Bảo hình như ăn còn chưa no, miệng kêu liên tục, tựa hồ như đang nói ta còn muốn ăn.


Tiêu Minh hiểu ý Tiểu Bảo, liền từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một vật phẩm, " Hây, Tiểu Bảo xem ta chuẩn bị cho ngươi cái gì nè, tăng tăng tăng tằng."
Chỉ thấy Tiêu Minh cầm trong tay một cây [ Măng ] thượng phẩm Linh Dược, đây là hắn vì Tiểu Bảo tìm kiếm trong Thương Thành mua được.


Khi Tiêu Minh vừa lấy ra vật phẩm, Tiểu Bảo toàn thân chấn động, sau đó định thân tại chỗ, hai con mắt nhỏ giấu bên trong quầng thâm gắt gao nhìn chằm chằm vào [ Măng ] trong tay Tiêu Minh, nước miếng như thác trào xuống.


"YAA.A.A.." Nguyên bản Tiêu Minh đang ôm Tiểu Bảo bị nước miếng chảy đầy trên quần cũng cả kinh, cuống quít đứng lên.
Nhưng bởi vì Tiểu Bảo vốn đang nằm trong ngực Tiêu Minh, Tiêu Minh đứng dậy, khiến nó cũng trực tiếp theo đó ngã cắm đầu xuống đất.


" Aaa Aaa Aaa" Tiểu Bảo ủy khuất hai tay bụm lấy đầu nhìn Tiêu Minh thấp giọng thút thít nỉ non, hình như đang nói “ Sen mất dậy”.
" Được rồi, được rồi, đến đây cho ngươi ăn" vốn còn muốn trêu chọc Tiểu Bảo một phát Tiêu Minh bất đắc dĩ chỉ có thể vội vàng đem măng đưa tới trước mặt cho nó ăn.


Nhận được [ Măng ] Tiểu Bảo lập tức ngừng khóc, vui vẻ nhận lấy [ Măng ] trong tay Tiêu Minh, rất nhanh bắt đầu gặm mà ăn..., không tới hai cái công phu liền đem một gốc măng to bằng cánh tay ăn sạch.


Sau đó tiếp tục đáng thương nhìn Tiêu Minh, ý tứ cũng rất rõ ràng, nếu ngươi không cho ta một gốc nữa mà nói ta cứ tiếp tục khóc cho ngươi xem.
" Yên tâm đi, chỉ cần ngươi còn có thể, ta bao ngươi ăn no" Tiêu Minh vung tay lên, vô số gốc [ Măng ] xuất hiện trực tiếp chồng chất thành một tòa núi nhỏ.






Truyện liên quan