Chương 42. Thực Lực Chỉnh Thể Tăng Lên
Cũng may cái đình viện này khá lớn, mặc dù trồng một mẫu đất Linh Dược nhưng vẫn còn có một ít khu đất trống, mà kỹ năng Tiểu Mộc cùng tụ linh trận đều có thể bao trùm toàn bộ cái sân nhỏ này.
Đến lúc đó cần ngăn cách chỗ này ra, xây dựng một cái phòng tu luyện là được, bất quá vị trí vẫn là thập phần có hạn đấy, cho nên ngoại trừ mấy thân tín có huyết mạch tiềm lực cấp độ A trở lên này ra, binh lính của hắn chỉ có thể nhìn biểu hiện nhận, được tư cách luân phiên tiến vào tu luyện.
Hơn nữa Tiêu Minh cũng không có keo kiệt, đã cho Lâm Diệp Phong rồi, như vậy mấy người còn lại cũng không thể không cho, lần nữa lấy ra kinh nghiệm đan 1 năm cho mỗi người một quả ăn vào.
Vũ Linh, Đại Bảo, Quách úy ba người cùng với Lâm Diệp Phong phục dụng một năm kinh nghiệm đan hiệu quả đều là hoàn mỹ đấy, hiệu quả của kinh nghiệm đan cùng huyết mạch tiềm lực có quan hệ, huyết mạch càng cao nhận được hiệu quả càng cao.
Mà những người còn lại đều nhận được hiệu quả phẩm chất tinh anh sau khi phục dụng, hiệu quả cao nhất nhận được chỉ có thể đạt đến tốc độ tu luyện của võ giả có huyết mạch tiềm lực cấp độ A trong một năm.
Sau khi phục dụng kinh nghiệm đan của Tiêu Minh, Quách úy thành công đột phá từ Thiên võ cảnh sơ kỳ đại viên mãn lên tới Thiên võ cảnh trung kỳ đại viên mãn, bộ dáng ẩn ẩn rất nhanh liền muốn đột phá đến Thiên võ cảnh hậu kỳ.
Đại Bảo từ Thiên võ cảnh sơ kỳ tăng lên tới Thiên võ cảnh trung kỳ.
Vũ Linh từ Linh võ cảnh hậu kỳ tăng lên Linh võ cảnh đỉnh phong.
Tiểu Thúy từ Chân võ cảnh sơ kỳ tăng lên tới Linh võ cảnh hậu kỳ.
Vũ Thành Nghĩa từ Thiên võ cảnh trung kỳ tăng lên Thiên võ cảnh hậu kỳ.
Vân Dương từ Linh võ cảnh đỉnh phong tăng lên Thiên võ cảnh sơ kỳ.
Băng Lam từ Linh võ cảnh hâu kỳ tăng lên Linh võ cảnh đỉnh phong.
Ah ba, Thạch Ngạc, Trương Hâm, 3 người cũng đều từ Võ giả đỉnh phong tăng lên tới Chân võ cảnh sơ kỳ, đã thành công thức tỉnh kỹ năng thiên phú.
Phục dụng một viên kinh nghiệm đan một năm chẳng khác nào đã lấy được hấp thu linh khí bình thường trong một năm, hơn nữa còn có thể trợ giúp võ giả tiêu hóa hết linh khí lắng đọng trong người.
Ví dụ như thời điềm Ah ba, Thạch Ngạc, Trương Hâm 3 người lần thứ nhất phục dụng liền tăng lên vài cái cảnh giới, mà lần này phục cũng mới chỉ tăng lên một cái cảnh giới.
Nguyên nhân chủ yếu là vì bọn họ lúc trước không hiểu cách dẫn linh khí nhập thể chính xác như thế nào, lại để cho rất nhiều linh lực không được tiêu hóa, phần lớn lắng đọng trong cơ thể.
Nhưng tại lần trước sau khi phục dụng kinh nghiệm đan Tiêu Minh cho liền đem linh lực lắng động toàn bộ tiêu hóa hết, lần này bởi vì không còn sót lại linh lực dư thừa để bọn họ tiêu hóa, cho nên cũng chỉ tăng lên một cái cảnh giới mà thôi.
Mà Thạch Ngạc ba người tại sao lại phục dụng hai kinh nghiệm đan mới đột phá đến Chân võ cảnh sơ kỳ, mà Lâm Diệp Phong chỉ dùng một viên liền đạt tơi Chân võ cảnh sơ kỳ.
Ngoài trừ cách biệt cấp độ huyết mạch tiềm lực ra, cũng là bởi vì điều kiện gia đình Lâm Diệp Phong lúc trước khá tốt, các loại linh đan diệu dược ăn không ít, nhưng vì thiên phú hắn thực sự quá thấp, căn bản không cách nào hấp thụ hoàn toàn.
Lần này vừa vặn phục dụng kinh nghiệm đan một năm của Tiêu Minh đã trợ giúp hắn đem dược liệu nhiều năm lắng đọng tiêu hóa hết, cho nên hiện tại lại để cho Lâm Diệp Phong ăn thêm một viên kinh nghiệm đan nữa cũng chỉ tối đa đạt tới cảnh giới Chân võ cảnh hậu kỳ, không cách nào tăng lên nhiều như lần thứ nhất rồi.
Cho nên nói kinh nghiệm đan này chỉ có phụ dụng lần thứ nhất mới có thể hiện ra hiệu quả lớn nhất, bởi vì lần thứ nhất phục dụng có thể trợ giúp tiêu hóa linh khí hoặc dược lực lắng đọng trong người, lần thứ hai phục dụng đơn thuần chỉ là nhận được linh khí tu luyện một năm mà thôi.
Còn không bằng tu luyện tại phong thủy bảo địa này nhận được sáu lần tốc độ tu luyện, hơn nữa các loại Linh Dược hỗ trợ, tu luyện một năm so với ăn 10 viên một năm kinh nghiệm hiệu quả còn tốt hơn.
Cho nên nói nếu tình huống không gấp gáp tăng lên tu vị, muốn phát huy dược hiệu kinh nghiệm đan lớn nhất mà nói tốt nhất là một năm ăn một khỏa, ăn nhiều đều là lãng phí.
Chứng kiến thực lực mọi người đều đã được tăng lên, Tiêu Minh rất hài lòng, hiện tại hắn đã hoàn toàn không lo lắng thú triều nữa rồi, bởi vì hắn từ lúc mới bắt đầu hắn đã đánh giá thấp thực lực của mình.
Theo ngày hôm qua, sau khi Tiêu minh đối chiến với Ma Đế hóa thân đối với thực lực của bản thân cũng đã có sơ bộ nhận thức, dùng thực lực hiện tại của mình, không nói vô địch tại Vương cảnh trong thiên hạ, tại trong vương quốc này sợ đã không tìm ra đối thủ rồi.
Tăng thêm Tiểu Mộc cùng cao cấp khôi lỗi đều có thực lực Vương cảnh, cùng đám thuộc hạ thiên phú xuất chúng trước mắt, có thể nói Xuất Thiết Thành cao đoan chiến lực đã không thua cao đoan chiến lực của toàn bộ vương quốc rồi.
Hiện tại thua kém duy nhất là quân lực, khả năng còn xa xa không đủ, dù sao các vương quốc khác đều nắm trong tay trăm vạn đại quân đấy, mà Tiêu Minh cũng mới có 8000 tên lính mà thôi.
Theo cảnh giới của bọn hắn đột phá thoáng cái linh khí đã bị hấp thụ không còn, lại để cho linh khí bên ngoài rất nhanh hướng nơi đây tụ tập, bên ngoài tòa thành không biết còn tưởng rằng có một đại năng tại phụ cận đang đột phá đây này.
Đợi mọi người hoàn thành đột phá quay sang Tiêu minh nói lời cảm tạ, hơn nữa độ trung thành đều đã tăng lên, nguyên bản Vân Dương cùng Băng Lam hai vợ chồng vốn dĩ chỉ có 60 điểm trung thành trực tiếp tăng lên 75 điểm.
Mọi chuyện đã xong xuôi, Tiêu Minh liền cùng mọi người bàn bạc kế hoạch tiếp theo liền cùng mọi người trở lại trong nội thành.
Lúc đi đến phòng tiếp khách tại lầu một, vài đạo âm thanh cãi nhau hấp dẫn Tiêu minh chú ý.
" Cái gì, không thể bán quặng sắt của cho Hổ Vương thương hội chúng ta? Ngươi đã suy nghĩ kỹ chưa?" Một đạo thanh âm tục tằng đang gào thét.
Cùng lúc đó có một thanh âm văn nhã không nhanh không chậm nói:" Đúng vậy, hơn nữa chúng ta đã đối chiếu, phát hiện giá cả lương thực quý thương hội bán cho Xuất Thiết Thành ta cao hơn những thương hội khác, cho nên lúc này quyết định hủy bỏ tất cả hợp tác mua bán với quý thương hội.
" Các ngươi bất quá chỉ là một đám văn nhân, có quyền quyết định việc này ư, tốt nhất gọi người phụ trách của các tới cùng ta đàm phán, nếu không có xảy ra chuyện gì các ngươi cũng đảm đương không nổi đâu!" Đạo thanh âm tục tằng kia lần nữa hô.
" Không cần, Vương tử điện hạ đã cho chúng ta quyền quyết định này."
" Ha ha ha ha, tên Thập tam vương tử từ Vương thành tới thật đúng là ngu xuẩn thấy bà luôn, vậy mà cho các ngươi những văn nhân quyền quyết định, ta khuyên các ngươi tốt nhất là trở về chuyển lời để cho thành chủ các ngươi suy nghĩ thật kỹ, nếu như không cùng chúng ta hợp tác mà nói các ngươi nghĩ Xuất Thiết Thành còn có thể hảo hảo sống yên ổn sao?" Cỗ thanh âm tục tằng lần nữa uy hϊế͙p͙ nói.
BA~!
Cửa phòng bị một cước đá văng, Tiêu Minh nghênh ngang đi đến.
Nguyên bản quan đàm phán đang cùng thương hội nói chuyện cả kinh, nhìn thấy người tới là Tiêu Minh, vội vàng đứng dậy.
" Tham kiến vương tử điện hạ "
Tiêu Minh không nói chuyện, phất phất tay biểu thị bọn họ miễn lễ, tiến thẳng tới trước mặt tráng hán vừa mới mở miệng chửi mình, một cước dẫm lên mặt ghế bên cạnh, một tay vỗ trên bàn, thân thể áp về phía trước mở miệng chấp vấn:
" Vậy ngươi ngược lại nói xem, nếu như chúng ta không cùng các ngươi hợp tác mà nói..., chúng ta như thế nào sẽ không được sống yên ổn nào?"
Tên đại diện thương hội kia miệng đầy râu mép vừa mới nhục mạ Tiêu Minh liền bị dọa sợ, dù sao nơi này cũng là địa bàn của người ta, mặc dù hậu đài của mình có lớn, nhưng trước mặt mọi người mắng thủ lĩnh của họ, người ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cho mình được rồi.
Vốn hôm nay bọn họ cũng giống như bình thường tới mua quặng sắt, nhưng được biết bọn họ không được mua nữa.
Hơn nữa lúc đàm phán Xuất Thiết Thành chỉ phái ra một đám văn nhân không có tu vi cùng mình đàm phán cũng đã có chút khó chịu rồi, kết quả đám văn nhân kia rõ ràng còn dám nói muốn cùng thương hội bọn họ hủy bỏ toàn bộ giao dịch khác.
Hắn với tư cách là một Linh võ cảnh sơ kỳ cao thủ hơn nữa vẫn là một trong số phó hội trưởng của Hổ Vương thương hội, sao có thể nhịn, tự nhiên là muốn dọa bọn văn nhân không hiểu chuyện này, bày ra một ít đe dọa.
Hiện tại tốt rồi, đánh ch.ết hắn cũng không nghĩ tới vị thành chủ kia lại đi ngang qua.