Chương 55. Y Vân, Y Đóa
Nhưng ngay tại lúc Trương Đức Phát đi ngang qua đất ch.ết, liền nghe được tin tức kinh người.
Đầu Hổ bang bị diệt!
Với tư cách là một thương nhân quanh năm chạy quanh đất ch.ết, Đầu hổ bang có bao nhiêu cường đại hắn là phi thường hiểu rõ.
Thời điểm tại Xuất Thiết Thành xuất hiện quặng sắt, Đại Chu vương quốc tựu muốn phái quân đội quét sạch sơn tặc bên trong dãy núi phụ cận, nhưng cuối cùng thất bại thảm trọng.
Mà Tiêu Minh mới đến đây bao lâu, vốn là lúc trước đem những sơn tặc tiểu bang phái khác thanh lý, hôm nay lại càng đem Đầu Hổ bang tiêu diệt, tăng thêm hắn trước kia chứng kiến Tiêu Minh cùng quý tộc bản địa xảy ra xung đột trong khu nội thành, hắn biết rõ Tiêu Minh tuyệt đối không đơn giản.
Sau đó nhớ tới thủ hạ tâm phúc của Tiêu Minh cũng có một võ giả ám nguyên tố tên Quách úy, mà trong tay mình lại có một nữ hài Tiên Thiên ám nguyên tố, nếu như hiến cho Tiêu Minh mà nói..., tất nhiên cũng có thể gia tăng hảo cảm.
Cho nên hắn liền đánh cược.
Cược Tiêu Minh có thể ngăn trở thú triều mùa đông năm nay, nếu như Tiêu Minh thành công chặn được thú triều, như vậy chính là hắn thắng.
Nửa tháng qua Tiêu Minh không ngừng thu mua vật tư cải tạo Xuất Thiết Thành, Trương Đức Phát biết rõ Tiêu Minh toan tính không nhỏ, chỉ cần ngăn được thú triều, như vậy sang năm Xuất Thiết Thành chắc chắn sánh ngang Đại Chu Phong Vân Thành, thậm chí siêu việt Phong Vân Thành, trở thành trung tâm giao dịch lớn nhất khu vực.
Đợi cho đến lúc đó hảo cảm lần này sẽ đem đến cho mình không thiếu chỗ tốt ah.
Tiêu Minh nhìn Trương Đức Phát khom lưng trước mắt, dùng [ Chân thực chi nhãn ] không ngừng quét qua, tuy nghe ra trong lời của hắn có chỗ giấu diếm, nhưng sau khi điều tr.a ra quá khứ hắn cũng không làm điều gì thương thiên hại lý nên cũng không chấp vấn, mà quay người nhìn về phía hai nữa hài trước mắt.
Tính danh: Y Vân
Chủng tộc: nhân loại
Chức nghiệp: nô lệ
Cảnh giới: Võ đồ hậu kỳ
Tuổi: 11
Huyết mạch tiềm lực: S
Kỹ năng thiên phú: Tịch diệt chi quang
Kỹ năng thiên phú: luyện đan gia trì
Hậu Thiên thiên phú: không
————————————
Tính danh: Y Đóa
Chủng tộc: nhân loại
Chức nghiệp: nô lệ
Cảnh giới: Võ đồ hậu kỳ
Tuổi: 11
Huyết mạch tiềm lực: S
Kỹ năng thiên phú: Tiên Thiên ám nguyên tố
Kỹ năng thiên phú: phù văn tương tác
Hậu Thiên thiên phú: không
Tiêu Minh không nhìn còn tốt, xem rồi liền giật mình, rõ ràng hai tiểu gia hỏa này đều có huyết mạch tiềm lực cấp S.
Hơn nữa một người có kỹ năng luyện đan, một người có kỹ năng phù văn, chỉ cần thêm chút bồi dưỡng, liền có thể bổ sung hai chức nghiệp còn thiếu nhất trong Xuất Thiết Thành là Luyện đan sư cùng Phù văn sư.
Thấy vậy Tiêu Minh nặng nề vuốt bả vai Trương Đức Phát nói " Ngươi, làm không sai "
Bả vai Trương Đức Phát bị vuốt đến đau nhức, nhưng hắn cố nén không có biểu hiện ra ngoài, vẫn mặt mũi tràn đầy mỉm cười đáp lại " Lãnh chúa đại nhân thỏa mãn là tốt rồi."
Tiêu Minh tại trên thân lục lọi, tìm ra một cái lệnh bài, ném cho Trương Đức Phát nói " Hai người này ta muốn, về sau nếu có chuyện tình muốn gặp ta, xuất cái lệnh bài này liền có thể thông hành."
Tiếp nhận lệnh bài Trương Đức Phát hết sức cao hứng.
Cái này biểu thị Tiêu Minh đối với lễ vật của mình tặng xác thực rất hài lòng, đã có lệnh bài này, như vậy về sau sinh ý của mình tại Xuất Thiết Thành tất nhiên có thể thuận lợi hơn rất nhiều so với các thương nhân khác.
Trương Đức Phát mở ra lồng giam, hai tiểu nữ hài thấp thỏm lo âu đi ra, có chút sợ hãi nhìn người xa lạ trước mắt này, trong ánh mắt tràn đầy mê man cùng sợ hãi.
Thấy bộ dạng run run rẩy rẩy đứng ở cửa lồng sắt của hai tiểu nữ hài, Trương Đức Phát vội vàng thấp giọng nhắc nhở:
" Nhanh tiến lên bái kiến lãnh chúa đại nhân của các ngươi a, thời gian cực khổ của các ngươi đã qua rồi, về sau đi theo lãnh chúa đại nhân sẽ không còn một ai dám bắt nạt các ngươi nữa rồi."
Hai người bọn họ đều là nữ hài bất hạnh, tóc trắng gọi Y Vân, tóc đen gọi Y Đóa, bởi vì Y Vân sinh trước vài phút cho nên là tỷ tỷ.
Nhưng là do tỷ tỷ trời sinh tóc trắng, cho nên bị mọi người trong trấn kỳ thị, nói nàng là một điềm xấu, là hài tử bị nguyền rủa, khuyên nhủ cha nàng đem nàng vứt bỏ, nếu không sẽ mang đến điềm xấu cho mọi người.
Nhưng cha mẹ các nàng thiện lương vẫn lựa chọn giữ lại các nàng, bởi vì bị kỳ thị, cho nên Y Vân đại đa số thời gian chỉ có thể trốn trong nhà sinh hoạt, cho dù ngẫu nhiên có thể đi ra ngoài cũng phải đeo lên mũ chụp che đi mái tóc bị nguyền rủa.
Nhưng ngay tại một tháng trước, thị trấn nhỏ đại phát hồng thủy, dân trấn mê tín đem hết thảy nguyên nhân đổi lên người Y Vân, nói nàng mang đến tai họa cho thị trấn nhỏ, muốn đem nàng ném xuống sông tế thần, thị trấn mới có thể được an bình.
Ngay tai lúc mọi người chen chúc xông vào nhà Y Vân, muốn bắt Y Vân đi, trong lúc bối rối, Y Đóa đã sớm thức tỉnh Kỹ năng thiên phú [ Ám nguyên tố ] , đả thương người dẫn đầu đến bắt Y Vân.
Lần này tốt rồi, nguyên bản dân trấn đang điên cuồng bị dọa cho sợ tất cả đều trốn đi.
Mà quan viên nhận được tin báo đã phái binh vây bắt, cha mẹ các nàng muốn ngăn cản thì bị trực tiếp giết ch.ết.
Nguyên bản hai nàng là muốn bị xử tử đấy, nhưng lại bị một tên tiểu thương nhìn trúng, bỏ ra một ít tiền hối lộ quan viên liền mua các nàng đi.
Chỉ cần đeo lên vòng cấm ma, sẽ không có ai phát biết Y Đóa là võ giả thức tỉnh Ám nguyên tố, về phần tóc trắng của Y Vân, nhuộm thoáng một phát thì tốt rồi.
Sau đó hai người bọn họ bị đưa đến doanh trại nô lệ, bị tr.a tấn thật lâu, mỗi ngày đều không có cơm ăn no.
Thẳng đến lúc Trương Đức Phát xuất hiện, thời điểm các nàng còn chưa có đưa lên đấu giá đã bỏ ra giá cao trực tiếp mua đi.
Trương Đức Phát đối xử với các nàng coi như cũng không tệ, tuy trên đường mỗi ngày đều xóc nảy, nhưng tối thiểu mỗi ngày đến giữa trưa cùng buổi tối đều có bánh nướng để ăn, cái này so với lúc ở doanh trại nô lệ tốt hơn rất nhiều.
Hiện tại trước mặt hai người xuất hiện chủ nhân mới, nghe nói là lãnh chúa của phiến lãnh thổ này, cũng là Thập tam vương tử của Đại Chu vương quốc, đi theo hắn thật sự có thể có những tháng ngày tốt lành sao?
Tuy nhiên lần thứ nhất gặp người xa lạ này vẫn khiến hai nữ hài này sợ hãi, nhưng vì không để cho Tiêu Minh lưu lại ấn tượng xấu khiến sau này không có cơm ăn no, nên cố lấy hết dũng khí đi đến trước mặt Tiêu Minh, hơi chút cúi đầu chào nói.
" Nô lệ Y Vân bái kiến lãnh chúa đại nhân."
“ Nô lệ Y Đóa bái kiến lãnh chúa đại nhân. "
Cũng không thấy Tiêu Minh có cái động tác gì, trên người xuất hiện hai đạo thiểm điện lóe lên một cái.
Vòng cấm ma trên cổ Y Vân, Y Đóa trực tiếp bị oanh vụn.
Sau đó trùng trùng điệp điệp rớt xuống trên mặt đất.
Tiêu Minh ngồi xổm người xuống, dùng tay lau nhè nhẹ bùn đất nâu đen trên mặt hai người, lộ ra khuôn mặt như dương chi bạch ngọc nói:
" Về sau hai ngươi không còn là nô lệ rồi, mà là con dân của ta, trong lãnh địa của ta không có nô lệ."
Nửa khắc đồng hồ sau.
Y Vân, Y Đóa đi theo sau lưng Tiêu Minh, hai người vẫn cảm thấy tựa như ảo mộng.
Các nàng không thể tin được đây là sự thật, từ lúc sinh ra người nhà các nàng bởi vì Y Vân mà bị kỳ thị, sau đó bởi vì Y Đóa khiến cha mẹ bị giết, hai người đều phi thường tự trách, đều cảm thấy nguyên nhân là do bản thân mới khiến cha mẹ tử vong.
Về sau dù bị bắt đến doanh trại nô lệ các nàng cũng coi như đây là báo ứng của mình, là Thượng Thiên trừng phạt các nàng.
Trải qua nửa khắc đồng hồ nói chuyện với nhau, các nàng nhìn ra Tiêu Minh không có bởi vì bọn nàng một cái là tóc trắng một cái là Ám nguyên tố võ giả mà lo ngại.
Ánh mắt yêu thương kia trừ cha mẹ các nàng ra thì ở bên ngoài đây là lần thứ nhất các nàng nhìn thấy.