Chương 67 Yêu thú bậc mười - Xích Long Hắc Nham Thú

"Tên Tô Mặc này quả nhiên có chút bản lĩnh."
Tô Mặc vừa rời đi không lâu.
Một bóng người chậm rãi bước ra từ chỗ tối rồi nhìn theo bóng lưng Tô Mặc khuất dạng. Ánh mắt hắn lóe lên tia lạnh lẽo đoạn từ từ lấy ra một tấm lệnh bài rồi truyền vào một luồng ý niệm:


"Cung sư huynh, ta đã phát hiện ra tung tích của tên Tô Mặc nhà họ Su..."
Vút!
Tô Mặc cứ thế đi thẳng về phía trước. Hễ nơi nào đi qua mà có thiên địa linh dược vừa mắt thì hắn đều không bỏ lỡ mà tiện tay thu lấy.
Đương nhiên.


Dọc đường đi Tô Mặc cũng gặp phải một vài linh thú yêu thú.
Chỉ có điều.
Thực lực của đám yêu thú đó quá yếu nên chẳng đáng để Tô Mặc ra tay.
Chúng dễ dàng bị Tô Mặc chém giết rồi ném vào Hỗn Độn Dung Lô để luyện hóa.
"Hửm?"


Bỗng nhiên Tô Mặc cảm nhận được lệnh bài gia tộc trong ngực truyền đến một luồng dao động.


"Các vị huynh đệ tỷ muội trong tộc, ta là Tô Hổ. Ta phát hiện một gốc thánh phẩm linh dược nhưng xung quanh linh dược này lại có một bầy Xích Long Hắc Nham Thú bậc mười (Pháp Tướng Cảnh). Một mình ta không phải là đối thủ của chúng vậy nên không biết có ai nguyện ý đến đây cùng ta đoạt lấy linh dược từ tay đám yêu thú này không?"


Tô Mặc nghe tin tức truyền ra từ lệnh bài thì khóe miệng khẽ nhếch lên một nụ cười nhạt rồi lập tức truyền vào một luồng ý niệm:
"Ta là Tô Mặc, chờ một lát, ta đến ngay."


available on google playdownload on app store


Lệnh bài gia tộc này là do Tô Thái Bạch tự tay luyện chế cho tất cả con cháu gia tộc tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo trước khi họ lên đường.
Chỉ cần ở trong phạm vi vạn dặm là có thể nhận được tin tức do người khác gửi tới và cảm nhận được vị trí của họ.


Vậy nên Tô Mặc không cần hỏi thêm mà cứ trực tiếp dựa theo chỉ dẫn trên lệnh bài gia tộc rồi phóng thẳng đến vị trí của Tô Hổ.
"Gào!"
Cách chỗ Tô Mặc hơn vạn dặm.


Trong một sơn cốc rừng rậm um tùm có mấy chục con Xích Long Hắc Nham Thú đang nghỉ ngơi uống nước bên một hồ nước màu đỏ sậm hoặc lang thang không mục đích. Lũ thú này có thân hình đồ sộ đầu đỏ rực trông giống rồng còn lưng thì mọc đầy đá đen như một lớp áo giáp. Chúng thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng gầm rú trầm thấp.


Mấy chục con Xích Long Hắc Nham Thú này đều là yêu thú bậc mười có tu vi tương đương Pháp Tướng Cảnh của nhân loại.


Đặc biệt là con Xích Long Hắc Nham Thú to như ngọn đồi nhỏ đang nằm phục cách gốc thánh phẩm linh dược không xa. Trên người nó tỏa ra khí tức yêu thú cường hãn tương đương Pháp Tướng Cảnh đỉnh phong.
Ngoài ra.
Phía trước sơn động ở bờ hồ bên kia cũng có không ít Xích Long Hắc Nham Thú.


Chỉ có điều.
Khí tức của mấy trăm con Xích Long Hắc Nham Thú trước sơn động đó đều yếu hơn hẳn.
Vóc dáng của chúng kém xa so với mấy chục con ở bờ hồ.
Rõ ràng.
Đây là lãnh địa của tộc Xích Long Hắc Nham Thú.
Mà lúc này.


Tô Hổ chỉ có tu vi Pháp Tướng Cảnh tầng bảy đang ẩn náu toàn bộ khí tức của mình.
Hắn đang âm thầm ẩn mình sau một gốc cây đại thụ rồi nhìn chằm chằm vào đám Xích Long Hắc Nham Thú phía trước. Tay hắn nắm chặt lệnh bài gia tộc vẻ mặt đầy rối rắm chờ đợi đoạn thầm thì:


"Đã lâu như vậy rồi mà trong phạm vi vạn dặm vẫn không có ai thuộc Tô gia ta sao?"
"Thôi vậy đành đợi thêm một lát nữa."
Lúc này.
Tô Hổ đã hơi muốn từ bỏ gốc thánh phẩm linh dược trước mắt này rồi.


Bởi vì kể từ lúc hắn phát hiện ra Xích Viêm Long Dương Quả trước mắt đến giờ thì tin tức đã được gửi đi mấy chục hơi thở rồi.
Kết quả là lâu như vậy mà đừng nói đến hồi âm.


Thậm chí theo như hắn liên tục chú ý lệnh bài gia tộc thì trong phạm vi vạn dặm còn chẳng có lấy một đệ tử đồng tộc nào.
"Xem ra... Xích Viêm Long Dương Quả này không có duyên với ta rồi."
Thời gian cứ trôi đi ngay lúc Tô Hổ chuẩn bị từ bỏ và lặng lẽ rời đi.
Đột nhiên.


Lệnh bài gia tộc trong tay hắn xuất hiện một luồng dao động báo hiệu có đệ tử đồng tộc xuất hiện.
Điều này khiến Tô Hổ vốn đang định rời đi phải sững người lại. Đáy mắt hắn ánh lên vẻ vui mừng rồi lặng lẽ chờ đợi thêm vài hơi thở.
Quả nhiên.
Không lâu sau.


Một luồng ý niệm dao động liền truyền từ lệnh bài gia tộc vào trong đầu Tô Hổ:
"Ta là Tô Mặc, chờ một lát, ta đến ngay."
"Cái gì!?"
"Lại là Thần Tử điện hạ ư!?"
Tô Hổ chấn động cả người. Bàn tay đang nắm lệnh bài gia tộc của hắn cũng run lên bần bật vì nội tâm tràn ngập sự khó tin.


Hắn không thể nào ngờ được người đồng tộc đầu tiên mình gặp sau khi tiến vào Huyễn Long Tiên Đảo lại là Tô Mặc.
Điều này khiến hắn không khỏi có chút kích động trong lòng.
Là một đệ tử của Tô gia hắn đương nhiên biết thực lực của Tô Mặc mạnh mẽ đến mức nào.


Đó là sự tồn tại mà ngay cả Thánh Tử đệ nhất của Tô gia bọn họ là Su Man cũng phải vô cùng kính phục và ngưỡng mộ.
Đồng thời cũng là Thần Tử điện hạ mà hắn kính phục từ tận đáy lòng.


Bây giờ Thần Tử điện hạ lại muốn đến giúp hắn đoạt linh dược thì đối với hắn mà nói đây quả thực là may mắn tột đỉnh.
Cứ như đang nằm mơ vậy.


Ngay lập tức Tô Hổ liền bỏ ý định rời đi mà hít sâu một hơi rồi cố gắng đè nén cảm xúc kích động trong lòng để ngồi chờ Tô Mặc tới.
"Ha ha ha... quả nhiên là Xích Viêm Long Dương Quả, vận may của chúng ta không tệ nha."


Ngay lúc này một tràng cười lớn đột nhiên truyền vào tai Tô Hổ khiến hắn phải chú ý.
Ngay sau đó.
Trong tầm mắt của Tô Hổ liên tiếp mấy bóng người từ xa lao tới rồi xuất hiện trong sơn cốc.


Gã thanh niên dẫn đầu không hề che giấu khí tức cường hãn của mình. Hắn lại là một kẻ có tu vi Pháp Tướng Cảnh đỉnh phong.
Mà mấy người theo sau hắn khí tức cũng không hề yếu kém trải dài từ Pháp Tướng Cảnh tầng năm đến Pháp Tướng Cảnh đỉnh phong.


"Lại là Thiếu tông chủ Lâm Lôi của Thiên Lôi Tông..."
Tô Hổ thầm nhìn đám người Lâm Lôi của Thiên Lôi Tông vừa xuất hiện thì nhíu mày rồi thầm kêu không ổn.
Rõ ràng đám người này cũng nhắm vào Xích Viêm Long Dương Quả kia mà đến.
"Gào!"


Cùng lúc đó việc Lâm Lôi và đám người của hắn không hề che giấu mà tỏa ra khí tức đương nhiên đã thu hút sự chú ý của bầy Xích Long Hắc Nham Thú bên hồ.


Lập tức bầy Xích Long Hắc Nham Thú cấp Pháp Tướng Cảnh liền gầm lên từng tràng với mấy người Lâm Lôi trông bộ dạng tràn đầy địch ý.
"Hề hề... một lũ súc sinh ngu xuẩn cũng dám vọng tưởng chiếm lấy Xích Viêm Long Dương Quả này sao?"


Lâm Lôi đứng lơ lửng giữa không trung nhìn xuống đám Xích Long Hắc Nham Thú đang không ngừng gầm rống phía dưới. Ánh mắt hắn lộ rõ vẻ khinh thường sâu sắc.
Cười lạnh một tiếng rồi Lâm Lôi trực tiếp rút ra một thanh trường kiếm màu tím cổ xưa đoạn vận linh lực rót vào trong đó.


Trong nháy mắt phù văn trên thân kiếm lưu chuyển và điện quang bắn ra tứ phía.
"Chịu ch.ết đi!"
"Tử Lôi Thiên Cương Kiếm!"
Theo tiếng quát lớn của Lâm Lôi.


Một luồng sấm sét màu tím chói mắt từ thanh trường kiếm trong tay Lâm Lôi bắn ra rồi trong nháy mắt hóa thành một thanh cự kiếm sấm sét màu tím nhắm thẳng vào con Xích Long Hắc Nham Thú mạnh nhất phía dưới mà bổ xuống.
Cự kiếm chưa tới mà cương khí đã ép xuống trước.


Uy áp cường hãn mang theo sấm sét cuồng bạo điên cuồng ép xuống đám Xích Long Hắc Nham Thú phía dưới.
Trong thoáng chốc mặt đất sụt lún bụi bay mù mịt nước hồ cuộn sóng còn cây cỏ xung quanh thì đổ rạp từng mảng.
"Gào!"
"Ngao!"


Đối mặt với thanh cự kiếm sấm sét từ trên trời giáng xuống mấy chục con Xích Long Hắc Nham Thú đều đồng loạt nổi giận rồi phát ra những tiếng gầm rú giận dữ đinh tai nhức óc.
Ầm!


Con thủ lĩnh trong bầy Xích Long Hắc Nham Thú lại càng lộ rõ ánh mắt hung tợn. Nó ngẩng đầu nhìn thanh cự kiếm sấm sét đang rơi xuống rồi há cái miệng lớn như chậu máu phun ra một cột lửa dung nham cực kỳ nóng bỏng.
--------------------






Truyện liên quan