Chương 47: Van cầu trong lòng ngươi có chút tất đếm!
Thời điểm An Lương nghi ngờ Liễu Tâm Di đang gặp phiền phức, Liễu Tâm Di liền chủ động giải thích.
“Vừa rồi ta không cẩn thận làm hỏng một ít truyện, phía sau có hai người đang đuổi theo ta, nếu chúng ta đi cùng một chỗ, hẳn là đối phương sẽ có chút kiêng kỵ?” Liễu Tâm Di nói.
An Lương hỏi lại, “Tại sao ta phải làm như vậy?”
“Tiểu bằng hữu nhà ngươi không đáng yêu chút nào!” Liễu Tâm Di liếc An Lương một cái.
Liễu Tâm Di nói tiếp, “Trong nội tâm ngươi thật sự chỉ là một mảnh hoang mạc không một bóng cây, hay là đang giả ngu vậy?”
An Lương chưa kịp trả lời, Liễu Tâm Di đã nói tiếp, “Tiểu bằng hữu, ngươi nhìn logo GG trên người ngươi đi, Patek Philippe trên cổ tay càng hơn trăm vạn, xung quanh còn có mấy gia hoả tựa như bảo tiêu, sao cảm ngươi thấy đối phương sẽ không kiêng kỵ?”
“Nha, tiểu tỷ tỷ quan sát thật cẩn thận!” An Lương ra vẻ kinh ngạc đáp lại.
“Còn cần quan sát?” Liễu Tâm Di bất lực chửi bậy.
“Đúng rồi tiểu tỷ tỷ, rốt cuộc là ngươi đã làm hỏng chuyện gì?” An Lương hỏi thăm.
Liễu Tâm Di chần chờ một chút, mới đáp lại, nói, “Nếu ta nói ta cũng không rõ ràng, ngươi có tin không?”
“Sao lại không tin?” An Lương hỏi lại.
Liễu Tâm Di nói, “Đại khái là ta thuê một chiếc xe, đang dừng trong bãi đổ xe, ta không quen thuộc cảnh vật xung quanh, không tìm thấy thang máy, thế là phải dùng cầu thang bộ để ra hầm đổ xe, tiếp đó gặp hai nam tử đang bàn giao một chiếc rương màu đen, ta còn chưa kịp nhìn kỹ, bọn hắn đã bắt đầu truy ta.”
Liễu Tâm Di nói tiếp, “Nếu không phải ta chạy nhanh, chỉ sợ đã trở thành một vị khách du lịch bị mất tích tiếp theo!”
An Lương dừng bước, nhìn sau lưng nàng một cái, quả nhiên phát hiện hai tên nam tử trung niên, nhưng bọn hắn đã bị Ma Sai ngăn lại.
Thời điểm An Lương nhìn qua, Ma Sai bước nhanh đến bên cạnh An Lương, hắn ta nhìn Liễu Tâm Di một cái, mới sử dụng tiếng Thái, nói, “An tiên sinh, chúng ta đã ngăn hai cái bạch tử.”
Bạch tử đây chính là nhân viên buôn bán bột mì (cần sa).
“Dẫn bọn hắn đến đây.” An Lương sử dụng tiếng Thái phân phó, sau đó nhìn về phía một tiệm bán nước giải khát ở ven đường, An Lương dẫn Liễu Tâm Di đi vào.
Hai tên bạch tử cũng bị dẫn vào.
“Tiểu tỷ tỷ, ngươi muốn uống nước gì?” An Lương hỏi Liễu Tâm Di.
Liễu Tâm Di chỉ hình quả xoài, nói, “Một ly nước xoài đi.”
An Lương sử dụng tiếng Thái nói với chủ quán, tiếp đó ngồi vào vị trí ít người nhìn, hắn nhìn về phía hai tên bạch tử, dò hỏi, “Sao hai người lại muốn truy nàng?”
Tên bạch tử bên trái đáp lại, nói, “Nàng dùng điện thoại quay cuộc giao dịch của chúng ta, chúng ta truy nàng, chỉ muốn nàng xoá video đi.”
“Ah?” An Lương chần chờ.
Kiểu này có vẻ hoàn toàn khác với những gì Liễu Tâm Di nói!
Liễu Tâm Di nói nàng chỉ ngẫu nhiên gặp hai người này, khiến giao dịch hai người này bị phá vỡ, tiếp đó liền bị hai người đuổi theo.
Nhưng hai tên bạch tử này lại nói Liễu Tâm Di quay chụp giao dịch của bọn hắn, rốt cuộc đây là tình huống gì?
An Lương lại sử dụng hệ thống "Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân" kiểm tr.a độ thiện cảm của Liễu Tâm Di một chút, trước mắt vẫn nằm ở mức 60 điểm, có nghĩa là bạn bè bình thường, hắn trực tiếp mở miệng hỏi thăm.
“Tiểu tỷ tỷ, ngươi có quay chụp quá trình giao dịch của bọn hắn hay không?” An Lương vừa hỏi vừa quan sát số liệu từ hệ thống "Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân", nếu độ thiện cảm giảm xuống, vậy có nghĩa là Liễu Tâm Di đang nói láo, đồng nghĩa với việc nàng đã quay chụp quá trình giao dịch của hai tên bạch tử kia.
Nhưng độ thiện cảm vẫn không hạ xuống!
Liễu Tâm Di cũng phản bác, “Ta không có, sao ta có thể có thời gian quay chụp video?”
“Ầy, đây là điện thoại di động của ta, các ngươi tự kiểm tra!” Liễu Tâm Di mở khoá điện thoại đưa cho An Lương.
An Lương thật sự kiểm tra, hơn nữa còn liên tục sử dụng hệ thống "Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân" kiểm tr.a độ thiện cảm của Liễu Tâm Di, nếu độ thiện cảm nàng thay đổi càng ít, độ đáng tin cậy càng cao.
Kiểm tr.a xong, An Lương cũng không phát hiện trong điện thoại Liễu Tâm Di có video giao dịch gì, mặc dù cũng có thể sau khi Liễu Tâm Di quay chụp video xong, tiếp đó đã trực tiếp gửi qua internet, sau đó đã xóa bỏ video trong điện thoại đi, thế nhưng khả năng này tương đối nhỏ bé.
“Ta đã kiểm tr.a điện thoại di động của nàng, hoàn toàn không có bất kỳ video giao dịch nào, các ngươi bị quay chụp ở chỗ nào, ta lập tức sắp xếp người đến kiểm tr.a camera giám sát.” An Lương sử dụng tiếng Thái nói.
“Dù camera giám sát không thể quay chụp đến vị trí các ngươi, nhưng vẫn có thể căn cứ vào thời gian chênh lệch để tính toán tình huống. Ta tin nhất định ở lối vào của bãi đỗ xe sẽ có camera, lúc nào nàng tiến vào bãi đỗ xe, lúc nào rời đi, chúng ta đều có thể điều tr.a ra được, rốt cuộc nàng có thời gian quay chụp video hay không, chúng ta đều có thể suy đoán ra.” An Lương phân tích.
“Cho nên các ngươi tốt nhất nói cho ta biết chân thực đáp án, nếu như các ngươi gạt ta, lại bị ta điều tr.a ra chân thực đáp án, tự gánh lấy hậu quả!” An Lương uy hϊế͙p͙ nói.
Tên bạch tử bên phải khẩn trương, nói, “Ta nói, ta nói, là do tên này thấy nàng xinh đẹp, muốn bắt nàng lại.”
“Ngậm miệng!” Tên bạch tử bên trái hừ lạnh.
“Vậy đúng là nàng bị oan uổng!” An Lương cảm thán nói.
Xem ra một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp độc thân đi Thái Lan Đức du lịch, thật đúng là tương đối nguy hiểm.
“Ma Sai, tình huống như vậy nên xử lý như thế nào?” An Lương dò hỏi.
------------------------------------------------
Ps: Dịch giả nghiệp dư này đang cố làm 5c/ngày để xong trong hai ngày, nếu không được thì chỉ có thể tách ra, ba ngày, mỗi ngày làm bốn chương. T.T